TruyenHHH.com

Bao Bao Om Mot Cai Nhe

10.
  Nếu như bi thương có thể trở thành đồ vật bị chất chồng, thì "Kình Lạc" chắc đã đủ sức lấp đấy tất cả các con đường trong thành phố.

  Những hiểu lầm phức tạp đan chéo của người trưởng thành hóa thành sự bất hạnh kéo dài trong tuổi thơ mỗi đứa trẻ được nhắc tên trong "Kình Lạc".

  Trầm trọng, bi thương, tựa như vùng nước sâu không thấy đáy, nặng nề đến mức ngay cả khi quăng vào đó một tảng đá lớn, nó cũng chẳng thể phản hồi lại một chút tiếng động.

  Vì lẽ đó mà, các mảnh đời bất hạnh của nhân vật qua đường như Bảo Bảo, trong " Kình Lạc" cũng chỉ là một ly nước đắng trút xuống biển khơi, sự tồn tại quá ngắn ngủi.

  Nhưng đối với một đứa trẻ thì...
—————
  Choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng tưởng như dài lâu nhưng thật ra đã được thu gọn ngắn ngủi, Bảo Bảo ngơ ngẩn đối diện với hai đôi mắt tràn ngập sự quan tâm, nước mắt chảy dài trong vô thức.

  Chiêu Ngọc và Mộ Tống thấy Bảo Bảo cuối cùng cũng tỉnh, chưa kịp vui mừng thì trái tim đã đau nhức từng cơn bởi dáng vẻ lặng im rơi lệ của cậu. Một đứa bé 3 tuổi có thể mơ giấc mơ kinh khủng như thế nào mà... đến nổi chỉ nằm im rơi nước mắt như vậy? Hai người vừa lo lắng vừa đau lòng, người thì vội vàng lau nước mắt, dỗ dàng, người thì luống cuống kiểm tra xem cậu có bị đau ở đâu không.

  Có lẽ là do nhiệt độ cơ thể, cũng có thể vì thái độ chân thành của Chiêu Ngọc và Mộ Tống đem lại cảm giác an toàn, nước đọng trong mắt càng ngày càng nhiều, Bảo Bảo tựa như mới bắt đầu phản ứng lại, ưỡn người lên đưa tay ôm lấy Chiêu Ngọc khóc lớn.

  Cậu vừa vùng vẫy tay chân bé nhỏ muốn ôm trọn Chiêu Ngọc vừa ra sức gào khóc như chịu rất nhiều uất ức.

  Quá trầm trọng, quá đau đớn––– bi thương cuộn trào đè nặng lên lồng ngực bé nhỏ khiến Bảo Bảo gần như không thể thở nổi... Trên thực tế cậu cũng đang rơi vào tình trạng nấc cụt và thở không nổi vì khóc quá nhiều...

  Nhìn bộ dạng "thê thảm" đang được vỗ về của Bảo Bảo, dù là hệ thống được sản xuất hàng loạt như 08619 cũng khó tránh khỏi bắt đầu nảy sinh đôi chút hối hận.

  Có lẽ nó đã đặt quá nhiều... lên người một đứa trẻ chăng?
_____
Góc của Miêu Miêu: Lười ơi là lười :v.

#mieumieuthichviet

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com