TruyenHHH.com

Bang Tuyet Ky Duyen Mot Nam Yeu Em

" Ta cho con một điều ước , ta sẽ thực hiện điều đó ngay khi con nói xong "

" Con muốn có người yêu "

" Được , thế con hãy miêu tả người mà con mong muốn "

" Một chút dễ thương , một chút xinh đẹp , đảm đang , biết quan tâm và luôn nuông chiều con là được "

" Được rồi ! hãy nhớ một điều đó chỉ là một người tạm thời , đúng vào ngày này năm sau người đó sẽ biến mất !"

______________________________________

Sáng hôm sau cô tỉnh dậy sau một giấc mơ dài cứ tưởng như là thật

Cô mệt mỏi ngồi dậy ngáp dài một cái , vươn vai rồi đi vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân

Xong xuôi cô đi xuống dưới nhà tìm chút gì đó bỏ bụng , do bận bịu với đống tài liệu từ công ty mà từ tối qua đến giờ cô vẫn chưa ăn được gì

" Chào em , bảo bối !! "

Là tiếng nói của ai đó phát ra ở phía cửa phòng khách

Có vẻ như đó là tiếng nói của một cô gái

" Whattttttttt ? "

Ngước mặt lên nhìn thì liền hoảng hồn vì cô gái nào đó đang ở trong ngôi nhà của mình , rõ ràng hôm qua cô đã khóa cửa cẩn thận rồi mà , sao tên này có thể lẽn vào đây được

" Chị là ai thế sao lại vào được nhà của tôi , chị là ăn trộm sao , ngồi yên đấy tôi sẽ báo cảnh sát !! "

Tuyết Nhi vừa nói vừa cầm điện thoại lên bấm bấm

" Chị là người yêu của em mà , bảo bối !! "

" Hả....hả...chị...chị nói cái gì ? "

Lại được một phen giật mình nữa

" Chị là người yêu của em !! "

Tuyết Nhi bây giờ mới chợt nhớ lại giấc mơ hôm qua , nhưng mà rõ ràng là cô đã nằm mơ mà , không thể nào !!

" Nhưng mà tạiiii...tại...tại sao lại là con gái chứ ? "

Đúng vậy !! Tại sao lại là một cô gái , cô cần một chàng trai mà ??

" Em nên hỏi bản thân em đi , em đã yêu cầu thế nào thì ông ấy biến tôi ra thế ấy thôi !! "

Tuyết Nhi nhăn mặt , cô đứng nghiêm túc , cố gắng nhớ lại giấc mơ hôm qua

Ầyyyyy thiệt tình !! Đúng rồi

Tuyết Nhi nhớ ra một điều là cô không hề bảo ông ấy , cô cần một chàng trai chứ không phải là một cô gái

" Thôi bảo bối à !! Dù sao thì chị cũng đã ở đây rồi không đổi lại được đâu "

Thấy thái độ Tuyết Nhi có vẻ đã nhớ ra điều gì đó rồi nên lấy nựng nhẹ vào má Tuyết Nhi an ủi 

" Tránh ra !! "_Tuyết Nhi vung tay

Đúng là khó tính thật !! Nhưng biết phải giải thích thế nào đây

" Chỉ có một năm thôi !! Rồi tôi sẽ tan biến "

Cô gái ấy nói nghe có vẻ dễ dàng lắm

" Một năm có tận 365 ngày , 12 tháng , 52 tuần , có 8760 giờ và 31536000 giây lận đó , làm sao tôi có thể chịu đựng được , làm sao tôi có thể yêu con gái chứ !!"_Tuyết Nhi nhăn nhó

" Bây giờ em có giết tôi thì tôi cũng không thể chết đâu "_Cô gái ấy nhún vai

Tuyết Nhi bực tức đi thẳng lên phòng , cô không muốn nói chuyện với con người từ trên trời rơi xuống này nữa

" Chị sẽ làm đồ ăn cho em , để xem trong tủ lạnh có gì nào !"_Cô gái ấy đứng ở dưới nhà nói vọng lên

' Gì vậy trời ! Chị ấy cứ tự nhiên như nhà của mình vậy ?

' Mà chuyện gì đang xảy ra thế này , rõ ràng đó chỉ là một giấc mơ thôi mà , tại sao giờ lại ......., TRỜI ƠIIIIII'_ Tuyết Nhi ôm lấy cái đầu của mình , cô thiệt không hiểu chuyện quái quỷ gì đang xảy ra nữa

Một hồi lâu sau cô cũng phải lết xuống bếp vì mùi thơm nức mũi từ đó phát ra lên đến tận phòng ngủ làm bụng cô cứ reo inh ỏi lên , chiếc bụng này rõ ràng là đang phản bội cô mà !!

Chưa dám tiếng thẳng vào căn bếp của mình , cô đứng từ xa nhìn vào gian bếp thì thấy cô gái kia đang cặm cụi chiên xào thứ gì đó , nhưng chị ấy thật sự rất xinh đẹp đúng như những lời đề nghi của cô đêm qua , vừa dễ thương vừa xinh đẹp lại còn đảm đang nửa

" Nhìn gì thế ? Xuống đây đi !! "

Cô gái ấy vô tình xoay người lại thì thấy Tuyết Nhi đang đứng thẩn người ra ở đó mà nhìn mình

Tuyết Nhi nghe thấy tiếng nói liền giật mình , cô ngập ngừng tiến vào căn bếp

" Chị tên gì ? "

" Giai Kỳ , Hứa Giai Kỳ chị 25 tuổi có thể gọi chị là Kiki!!"

" À...ừm tôi là.... "

" Em là Khổng Tuyết Nhi, em 24 tuổi là nhà thiết kế chính của công ty The Nine , em có cần chị nói luôn tên của bố mẹ em không ? "

" Sao...sao chị biết ? "_ Tuyết Nhi há hốc mồm

" Em là người yêu của chị mà , mặc định chị phải biết . Thôi ăn đi !! "

Nói rồi Giai Kỳ cầm đũa lên gắp thức ăn vào chén cho Tuyết Nhi

" Có ngon không ? "

" Ừm cũng được !! "

Cũng được là đang dối lòng ấy !! Tuyết Nhi còn phải ngạc nhiên với tài nấu ăn của Giai Kỳ luôn , phải nói thật sự là rất rất ngon , nhưng mà do là cô không muốn khen

" Bảo bối , ăn nhiều vào !! "

" Nè , đừng có gọi tôi là bảo bối nửa được không ? "

Cô cảm thấy hơi khó chịu,!! Cô là bảo bối của chị ta khi nào chứ ?? Ai cho phép mà gọi như thế !!

" Không , em là người yêu của chị mà !! "_ Giai Kỳ nhướn mắt

" Nhưng tôi không yêu chị "

" Nhưng trái tim của chị đã mặc định em là người yêu của chị nên chị rất yêu em "

" Tùy chị ! "_Tuyết Nhi nói rồi đứng lên đi lên lầu

Giai Kỳ làm cô mất hứng để ăn rồi !!

" Em không ăn nữa sao ? "_Thấy Tuyết Nhi đặt chén đũa xuống bàn bỏ đi nên cô hỏi

" Tôi no rồi !! "

" Vậy em lên nghĩ đi , chị gọn xong sẽ lên cùng với em !! "_ Giai Kỳ cô nói theo sau lưng Tuyết Nhi

Khoảng tầm 15 - 20 phút sau , sau khi gọn dẹp sạch sẽ thì Giai Kỳ lên phòng Tuyết Nhi gõ cửa

* Cốc cốc*

" Bảo bối à !! mở cửa cho chị "

" Phòng của chị ở kế bên ấy qua đó mà nằm "_ Tuyết Nhi nói vọng ra

" Không được những người yêu nhau sẽ ở chung phòng với nhau mà "

" KHÔNGGGG "

Yêu nhau khi nào ?? Ai yêu chị ta chứ ??

" Nếu em không mở cửa cho chị , chị sẽ đứng đây gõ cửa mãi cho đến khi em chịu mở thì thôi "

Uiiiiiii cái con người đó thật là phiền phức , cứ đứng đó gõ cửa mãi thì ai mà chịu nỗi . Tuyết Nhi phụng phịu ngồi dậy đi ra mở mạnh cửa rồi hét lớn vào mặt Giai Kỳ

" YAHHHHH CÁI ĐỒ PHIỀN PHỨC "

Giai Kỳ bị mắng nhưng cũng chỉ mỉm cười nhẹ nhàng rồi bước vào trong nằm lên giường

" Chị không có đồ mặc chị chỉ có bộ đồ dính da này mà thôi , em mua cho chị đi "

" Tôi không phải mẹ chị , đi mà kêu mẹ chị mua "

" Chị không có mẹ , là em tạo ra chị mà !! "

Tuyết Nhi bị cứng họng , không biết nói gì nửa , cũng đúng là do cô đã ước còn gì !!
Rồi bay giờ tự nhiên cô lại phải bao nuôi thêm một người à không cũng chả biết có phải là con người không nửa

Cô thở dài ngao ngán

" Chiều về rồi sẽ mua cho chị , còn bây giờ tôi phải chuẩn bị đi làm "

" Em đi làm sao , chị theo em có được không , chị sẽ nhớ em lắm "

" KHÔNGGGG !! Chị không được nói với ai về chuyện này nghe rõ chưa "

Tuyết Nhi liền giật mình , chuyện này mà lộ ra ngoài thì cô cũng chẳng biết phải giải thích làm sao với gia đình rồi với bạn bè nữa , nó quá sức vô lí , ai mà tin cho được

" Ừm ừm "_Giai Kỳ bị Tuyết Nhi hét vào mặt hoảng hồn gật đầu lia lịa

" Em chuẩn bị đi chị sẽ lấy xe đưa em đi "

Người này biết lái xe nữa hả ??

" Tôi tự đi được "

" Không được thường những người yêu nhau hay làm thế mà "

Haizzzz

Tuyết Nhi chỉ biết ngậm đắng nuốt cay nghe theo chứ làm sao bây giờ, cũng là do cô tạo ra con người đó chứ ai , giá như bây giờ được quay lại giấc mơ tối hôm qua thì cô sẽ không bao giờ dám ước có người yêu nửa đâu , quá sợ hãi rồi !!

Sau khi thay đồ và chuẩn bị tài liệu cho vào túi xách thì Tuyết Nhi đi ra cửa , phải nói là Hứa Giai Kỳ ga lăng cực kì chị ấy đi ra trước để mở cửa cho cô rồi khóa cổng lại cẩn thận nhanh chân chạy vội theo cô mở cửa xe lấy tay để hờ lên đầu coi cho cô vào không bị va phải nóc

Giai Kỳ lái xe đưa cô đến thẳng công ty chẳng cần phải chỉ dẫn , không hiểu sao chị ấy rành đường còn hơn cả cô nửa , chắc là do mặc định đã được cài đặt sẵn như vậy

Đến nơi Giai Kỳ bật dậy chồm qua mở thắt dây an toàn cho Tuyết Nhi , sẵn tiện ghé ngang hôn vào má cô một cái *chụt " rồi xoa nhẹ đầu cô

" Đi làm vui vẻ nhé bảo bối, chiều chị sẽ đến đón em "

Tuyết Nhi bỗng nhiên thấy nóng ran cả mặt tim thì đập thình thịch , cô nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài để che đi gương mặt ngại ngùng đang dần đỏ ửng đó

" Giá như chị ấy là con trai thì tốt biết mấy "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com