Chương 5 : Tơ Hồng !
Khương Tử Nha quay qua quay lại tìm kiếm Mã Chiêu Đệ khuôn mặt lộ rõ sự lo lắng... Không biết vì sao tim hắn nhói đau liên tục... Trong cơn sợ hãi thật sự hắn hét toáng lên... - Mã Chiêu Đệ!!! Muội đâu rồi..... ( Khương Tử Nha) - Trong nỗi kinh hãi vì gió to... Mây đen mù mịt... Chiêu Đệ toát mồ hôi lạnh... Hét lớn lên theo quán tính... - Khương Tử Nha.... - Gió thổi không ngừng phun ra những vong hồn quanh quẩn... Chúng phát ra tiếng nói khàn khàn : Trả....mạng cho....ta.....- Áaaaaaaa! Cứu ta với... ( Chiêu Đệ bị một đám vong cuốn lấy hét toáng lên) - Nghe giọng hét thất thanh Khương Tử Nha liền hớt hải chạy về phía đó... Miệng không ngừng kêu : Chiêu Đệ... Chiêu Đệ... - Mãi một lúc cuối cùng họ cũng chạm mặt nhau... Y phục cả hai bay phất phơ Khương Tử Nha liền đưa Tay ra che cho Chiêu Đệ...- Tử Nha... Huynh không sao chứ? ( Chiêu Đệ lo lắng) - Muội có sao không? Ta đưa muội ra khỏi đây? ( Tử Nha nắm lấy tay Chiêu Đệ kéo Đi) Nhưng vừa bước đi thì lại bị gió đẩy lùi từng đợt gió lại đến kéo theo cát bụi bay vào đám vong hồn vẫn bay lơ lửng trong gió còn có cả sấm sét ⚡ hết sấm lại là lửa 🔥 Tử Nha liền đưa tay lên trước trán niệm chú gì đó.... Tức thì hiện ra một cuốn thiên thư... Chiêu Đệ trông thấy nó cũng có chút ngỡ ngàng, trước đây khi còn tu luyện ở núi nàng đã từng nghe sư phụ nói về một cuốn thiên thư có uy lực vô cùng, có thể nói nó sánh bằng đá Nữ Oa của Nữ Oa nương nương nó được gọi là Vô Tự thiên thư.... Thiên thư bay lên giữa không trung tạo thành một vòng kết giới bao bọc lấy Khương Tử Nha cùng Chiêu Đệ ...ở trong... - Tử Nha! Đây là trận pháp gì vậy? ( Chiêu Đệ) - Ta cũng không rõ. Nó hội tụ rất nhiều thứ. Rốt cuộc là kẻ nào? ( Tử Nha) Một luồng sáng đỏ chạy dưới đất hướng tới chỗ hai người... Chiêu Đệ trông thấy liền hốt hoảng rồi nhảy lên ôm lấy Tử Nha la : Aaaaaaa! Tử Nha sét dưới đất... Huhu... Khương Tử Nha cũng là giật mình liền ôm lấy eo Chiêu Đệ... Ấy thế là cả hai mắt đối mắt nhìn nhau...Luồng sáng vẫn chạy về phía họ...Chiêu Đệ giật mình nhảy xuống khuôn mặt đỏ phừng phừng như cà chua vội vã nhảy tránh luồng sáng kia... Tử Nha cũng không khá hơn bao nhiêu... Mặt đỏ như gấc chín rồi vậy... Bỗng nhiên ánh sáng ấy chia ra làm hai hướng mỗi đường hướng về hai người.... Cả hai nhảy qua nhảy lại tránh mãi nhưng vẫn không tránh kịp.... Nhưng điều kì lạ là..họ không hề bị thương hay gì cả đã thế còn.... Trước mắt Tử Nha Chiêu Đệ thật xinh đẹp làm sao khiến lòng chàng xao xuyến không thôi... Tử Nha trong mắt Chiêu Đệ thật tuấn tú nàng muốn ngắm mãi không thôi... Cả hai rơi vào lưới tình từ bao giờ.... Bão cát ập tới Tử Nha giật mình chạy lại nắm tay Chiêu Đệ rồi hô : Roi đã thần tiên..... ( xuất hiện cây roi sắt bén Tử Nha chém hết vong hồn Đi) Thiên Thư đưa chúng ta ra khỏi đây.... ( ra khỏi trận cả hai thấy có một ngôi miếu liền vào đó nghỉ ngơi một chút - Hứ! Kẻ nào dám tạo ra trận pháp đó! Ta mà biết được sẽ băm hắn thành trăm mảnh... ( Chiêu Đệ hùng Hổ) - Chiêu Đệ này! Bình tĩnh chút đi... Nghỉ ngơi lấy lại sức lát còn trở về. ( Tử Nha ngại ngại ngùng ngùng) - Nha Nha! Ta biết rồi. ( nháy mắt liên tục... Và bắn ♥) - Ơ ( tránh ♥) ( ♥ to quá) ( trúng chưởng Chiêu Đệ hihi .^-^.
Tại hầu phủ... - Hắt xì! Tự nhiên lạnh sống lưng thế nhỉ? ( Dương Tiễn + Hao Thiên khuyển + Cơ Phát + Lôi Chấn Tử) - Không biết hai người đó sao rồi? ( Hao Thiên khuyển nhìn ra cửa) - Nói không chừng là đang..... Hí hí hí ( Cơ Phát) - Từ khi nào nhị ca của đệ trở nên lưu manh thế nhỉ? ( Lôi Chấn Tử bĩu môi) - Ờ thì! Ta cũng có biết đâu. Chỉ đoán mò.... Ha ha ha. ( Cơ Phát) - Mong là thành công. Mà khi nãy cũng hơi mạnh tay rồi.... Nào là gió thổi nào là bão cát đã thế còn có sấm sét. Ôi mẹ ơi..... Vong hồn nữa chứ? Chắc không sao đâu.( Dương Tiễn liệt kê đầy đủ) Bốn người đang trò chuyện thì bên ngoài Na Tra bước vào: Này! Mọi người ơi! Có ai thấy sư thúc mẫu đâu không? - Na Tra! Lại đây ( Hao Thiên khuyển ra dấu cho Na Tra lại chỗ mình Na Tra bước lại hắn thì thầm vào tai cậu một lúc) - Ưm... Ừm.... Thật á.... Ô ...ha ha ha vui quá trời quá đất luôn..... ( Na Tra nắm chặt vai Hao Thiên khuyển lắc lắc liên tục khiến Hao Thiên bị một phen chóng mặt) - Được rồi.... Được rồi..... ( Hao Thiên gỡ tay Na Tra ra) - Ư... Hao Thiên khuyển xin lỗi..ta vui quá nên... Hì hì. (Na Tra)
/=/=/=/=/=/=/=/=/=/=/=/=/=/=/=/=/Chậm quá..... Mình ra phần mới đây xin lỗi mọi người nhé
Mong ủng hộTác giả: Trần Uyển Quân
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com