TruyenHHH.com

Bang Cuu Mot Not Nhac Tram

Bỗng chốc, một chùm pháo bông bay thẳng lên bầu trời. Theo sau đó, vô số pháo bông bắn lên trên. Bầu trời lấp lánh những ánh sáng sắc màu của pháo bông, đẹp vô cùng, nhưng cũng khiến người ta không rét mà run.

Chuyện gì xảy ra mà khiến cho tất cả đệ tử đều bắn pháo cầu cứu a. Trong lòng các vị chưởng môn phong chủ ở đây đều đứng ngồi không yên. Đó chính là thế hệ tinh anh tiếp nối bọn họ a. Không biết là ai đề xuất, rất nhanh cổng dịch chuyển được mở ra. Các phong chủ đều vội vã vào trong. Bọn họ muốn cứu được các CON CƯNG của mình a.

Thẩm Thanh Thu muốn tiến vào, lại bị Nhạc Thanh Nguyên giữ lại.

  " Bên trong nguy hiểm, đệ vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, không nên "

Thẩm Thanh Thu vỗ nhẹ tay Nhạc Thanh Nguyên, cho hắn một cái nhìn yên tâm, rồi đi qua cổng dịch chuyển. Nhạc Thanh Nguyên chỉ biết thở dài, yên lặng đi theo sau.

Thẩm Thanh Thu trong lòng bất an ngày càng mãnh liệt. Y phi như bay đến chỗ Vực sâu mở ra. Thẩm Thanh Thư hy vọng có thể ngăn cản Lạc Băng Hà mở phong ấn.

Thẩm Thanh Thu rất nhanh đã đứng ở Vực sâu. Trước mắt y, là Lạc Băng Hà. Mái tóc đen xoã dài, đôi mắt đen dần dần hoá thành đôi đồng tử đỏ sậm. Lạc Băng Hà đã hoàn toàn thức tỉnh. Bên cạnh y, là người có mái tóc đen và một đôi mắt xanh lạnh lẽo, là thủ hạ đắc lực của y trong tương lai, Mạc Bắc Quân. Thẩm Thanh Thu dừng bước chân, cả người đều lạnh lẽo. Y run rẩy, muốn quay lưng bỏ chạy ngay lập tức. Nhưng Mạc Bắc Quân lại nhanh chóng chặn đường y.

Lạc Băng Hà mỉm cười quỷ dị, cất giọng:

  " Sư tôn muốn đi đâu vậy a "

Thẩm Thanh Thu sợ hãi nhìn Lạc Băng Hà. Y run rẩy cất giọng:

  " Ngươi muốn gì "

  " Ta muốn gì, sư tôn rõ nhất không phải sao a. Sư tôn còn chưa trả đủ nợ cho ta, sao có thể chạy đi được a. Ta thật vất vả đuổi theo ngươi "

Thẩm Thanh Thu run rẩy, cuối cùng cũng hiểu ra. Người trước mắt này chính là Lạc Băng Hà Ma tôn. Hắn cũng trọng sinh.

Một ý nghĩa duy nhất nhảy lên trong đầu Thẩm Thanh Thu. Y chỉ muốn trốn đi nơi này bây giờ. Tu Nhã xuất ra, không chút do dự đánh về phía Lạc Băng Hà. Y muốn tìm sơ hở lách ra bên ngoài.

Nhưng Lạc Băng Hà chỉ khẽ mỉm cười, điều động Thiên Ma huyết. Thẩm Thanh Thu cứng người, mất đi toàn bộ linh lực cùng sức lực, ngã mạnh xuống đất. Thẩm Thanh Thu ngớ người, mở to mắt.

  " Ngươi đã làm gì "

Y tức giận hỏi Lạc Băng Hà.

Lạc Băng Hà không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười cất giọng, giọng nói đó với Thẩm Thanh Thu, hệt như tiếng kêu của ác ma đến từ địa ngục:

  " Vì sư tôn không ngoan chút nào, ta chỉ cho ngươi dùng một ít Thiên Ma huyết của ta a. Như vậy, sư tôn sẽ ngoan ngoãn nghe lời ta một chút a. "

  " Ngươi "

Thẩm Thanh Thu tức giận, nhưng y lại không thể cử động. Linh lực cũng không thể điều động, chỉ có thể làm cá trên thớt, mặc Lạc Băng Hà đến xẻo thịt.

Bỗng nhiên, Tu Nhã lao về phía Lạc Băng Hà. Một thanh kiếm màu đỏ lao đến, dễ dàng chấn trụ Tu Nhã, đem nó áp dưới mặt đất.

Thẩm Thanh Thu trợn tròn mắt. Vậy mà lại là Tâm Ma. Thẩm Thanh Thu khẽ cắn chặt răng, im lặng trầm mặc.

Lạc Băng Hà nhìn thanh kiếm bị Tâm Ma đè trên đất không nhúc nhích nổi, vừa lòng mỉm cười.

  " Thật là, kiếm cũng như người a, sư tôn "

Thẩm Thanh Thu không nói không rằng, bảo trì trầm mặc.

Lạc Băng Hà khẽ nheo mắt, hung ác hôn môi Thẩm Thanh Thu. Tiếng nước chậc chậc vang lên trong khu rừng yên tĩnh, khiến người đỏ mặt tía tai.

  " Chờ ta sư tôn "

Lạc Băng Hà thì thầm vào tai y, nhảy xuống vực sâu. Tâm Ma cũng đi theo hắn. Tất thảy mọi thứ trở lại như cũ. Mà Mạc Băng Quân cũng đã biến mất từ bao giờ.

Cúi cùng cũng xong

Đủ 5 chap nhà các tình yêu. Tự nhiên thấy hai cái kiếm đáng eo xỉu, kiếm có yêu nhao được không nhỉ 🤔🤔

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com