TruyenHHH.com

Ban Xau Bad Friend 1 Firstkhaotung

CHƯƠNG 2

"Khao!"

"Khao!"

"Chết tiệt, Khaotung, tao biết mày chưa ngủ!"

Vừa lúc đó Khaotung kéo rèm phòng mình ra, cậu đang học bài. Vả lại, First cũng thường đi thẳng vào nhà nên trước sân rất ồn ào.

"Vở của mày nè, tao viết đủ hết rồi đó, cả bài hôm nay."

First trông gọn gàng với áo khoác và mũ bảo hiểm trên tay, anh ném cuốn vở của Khaotung về phía cửa sổ.

"Mày đi đâu?" Khaotung hỏi sau khi nhận được cuốn sổ của mình.

"Đi chơi," First trả lời trong khi đội mũ bảo hiểm lên. "Không đi hả?"

"Mày làm bài tập ngày mai xong chưa?"

First nhanh chóng lắc đầu, "Có Louis rồi", cậu nói. Nó sẽ cho cậu chép bài, không giống như Khaotung.

First rời khỏi sân nhà của Khaotung ngay khi người bạn thân chuẩn bị đánh cậu bằng cuốn vở.

"Nếu sáng mai chưa thấy tao qua thì mày đến nhà gọi tao nha Khao." First sợ mình ngủ quên, vì bố mẹ cậu đôi khi đi làm trong khi cậu vẫn còn ngủ.

Khaotung trả lời: "Hông, tao sẽ đổ nước nóng lên mặt mày".

Khaotung trở vào phòng và đóng cửa sổ lại.

Trước khi học tiếp, Khaotung kiểm tra vở và thấy vài tờ cuối cùng có chữ viết khác.

Khaotung biết chữ viết tay của First, vậy ai đã giúp nó viết xong sớm?

"Hay là Louis? Nó quá mệt khi First mượn vở quá lâu."

------------------

Đúng như dự đoán, First vẫn không thức dậy cho đến khi Khaotung ăn sáng xong. Bà Khana cũng đã ghé qua nhà và nhờ bà Thana đánh thức First dậy vì bà đang rất vội.

"Con hay mẹ đi gọi đây?" Bà Thana hỏi.

"Để con đi," Khaotung đáp và uống hết cốc nước.

Bà Thana hơi lo lắng, bà biết Khaotung đối với First hung dữ như thế nào nhưng bà còn có thể làm gì được, First dường như không hề cảm thấy mệt mỏi khi bị con trai bà đánh đập.

Khaotung sải những bước chân dài để vào nhà của gia đình Khanapan.

Sau khi cất cặp sách và giày dép trước hiên nhà, Khaotung đi thẳng vào phòng của First và thấy thằng bạn thân đang ngủ chỉ mặc độc chiếc quần đùi, lại còn là quần đùi của Khaotung, thật là táo tợn.

Đầu tiên Khaotung chụp ảnh, sau đó gửi vào group lớp cho tụi nó tha hồ trêu chọc. Kế tiếp, cậu bắt đầu dùng chân đạp vào vai của First.

Cũng không tỉnh dậy, Khaotung cuối cùng dùng gối đập vào mặt bạn mình mạnh đến nỗi First tỉnh dậy mà vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

"Thằng khốn, mày không biết đánh thức người khác như vậy là nguy hiểm sao!"

"Tao biết, nhưng tao cứ làm đó." Khaotung ném chiếc gối vào người First đang đứng chắn nắng.

"Đi tắm rửa đi, không kịp ăn sáng đâu, muộn rồi!"

First ngay lập tức sửa lại tư thế khi Khaotung hét vào cậu.

Ngay cả khi bị Khaotung mắng như ban nãy, cậu vẫn không cảm thấy gì, tại sao First lại có vẻ sợ hãi, cậu phải cảm thấy bị tổn thương mới đúng.

"Sao tao có thể đi học mà không ăn sáng được, Khaotung!"

Nhưng dù vậy, First vẫn lấy khăn để đi tắm nhanh.

"Tao chuẩn bị sandwich cho mày đấy, nhanh lên!"

----

First và Khaotung đến bãi xe của trường cùng lúc với Pawin cũng đến bằng xe máy.

Không lâu sau đó là Marc chở Louis, có lẽ vì ở cùng xóm nên đi chung với nhau, giống như First và Khaotung.

"Khao, tối hôm qua mày không đi tụ tập với tụi nó hả?" Louis hỏi.

Khaotung lắc đầu, cậu được Neo mời nhưng từ chối với lý do còn nhiều bài tập.

Louis cũng không đến, tối qua cậu ấy buồn ngủ mặc dù mẹ cậu nói Marc đến đón.

"Nhân dịp gì vậy?" Khaotung tò mò hỏi.

"Chào đón tụi nó mới tới" First trả lời. Cậu đã đến sự kiện tối qua dành cho Pawin và Marc.

"Tối hôm qua rất vui, sao bạn không đến?" Pawin ân cần hỏi.

"Tui bận học bài, xin lỗi."

Pawin gật đầu, cậu biết vì nhiều bạn cùng lớp đã nói về Khaotung tối qua.

"Lần sau tới nhé, tui muốn xem bạn thưởng thức bữa tiệc như thế nào," Marc nói.

"Tui đã có lúc dự tiệc vui vẻ rồi." Khaotung đáp và bước ra khỏi bãi xe.

Tuy nhiên, cậu nhanh chóng quay lại và lấy ra một hộp bánh sandwich.

"Ăn đi," Khaotung nói với First.

Pawin và Marc nhìn vậy liền có cảm giác lãng mạn ghê? Giống như một đôi chim câu í, họ nghĩ.

"Bạn ấy thật tốt," Pawin nói, hôm qua cậu đã có những suy nghĩ tiêu cực về Khaotung.

"Nó bị điên thì có." First đáp rồi kéo ba người bạn cùng đi theo Khaotung vào lớp.

------------------

Ngày tháng trôi qua, Pawin và Marc ngày càng thân thiết với First. Marc chính thức là thành viên trong nhóm của First. Ngày nào tụi nó cũng đến chơi, đến mức First không còn ngủ ở nhà Khaotung nữa.

À đúng rồi, hôm qua Khaotung cũng phát hiện ra người giúp First viết bài là Pawin chứ không phải Louis.

"Còn chưa lành sao?"

Joong nhìn vào bàn chân của mình bọc trong đôi tất trắng vẫn còn đi đôi dép ếch.

"Nó lành rồi, nhưng vẫn chưa nên đi đá bóng ngay, kẻo lại bị thằng Dunk đá nữa."

"Ê Khao, mày không tham gia với tụi tao Chủ nhật này hả?"

Joong và Khaotung lại ngồi bên lề, nhìn tụi bạn chơi đá bóng để giết thời gian vì giáo viên không đến dạy tiết hai.

"Tụ tập cái gì, rảnh rỗi quá."

"Không đến thiệt hả?" Joong hỏi lại một lần nữa.

"Đến."

Joong rất muốn đánh Khaotung, nhưng lại sợ.

"Tao tò mò về hai đứa mới, tụi nó hòa nhập có vẻ dễ dàng."

Joong gật đầu, tụi bạn nói rất vui khi được làm bạn với Marc và Pawin. Hai đứa nó cũng rất hào phóng, buổi tụ tập tối qua mà Louis và Khaotung không đi, đều do Pawin chi trả.

Hóa ra Pawin là con trai của một người giàu có, khiến Neo cảm thấy thoải mái hơn khi làm bạn với nó.

"Pawin cũng giúp First viết bài cho mày." Joong tiếp tục.

"Mày biết sao hông? Pawin sợ đến gần mày." Joong bật cười khi nhớ lại Pawin tâm sự rằng Khaotung là người khó tiếp cận nhất, mặc dù Joong nói Khaotung rất thân thiện.

"Có thể là do mày luôn bắt nạt First, nó sợ bị trở thành nạn nhân tiếp theo" Joong nói tiếp .

Tất nhiên là Khaotung phản đối, cậu không phải kẻ hay bắt nạt. Khaotung chỉ thường đánh bạn bè khi cậu buồn, và thật lòng thì cậu thích làm cho bạn vui hơn là buồn.

Đó không phải là bắt nạt, chỉ là họ xui xẻo khi có một người bạn cùng lớp khó chịu như Khaotung.

Cậu luôn giúp đỡ khi ai đó hỏi về bài học, cũng không keo kiệt câu trả lời khi làm kiểm tra.

Khaotung mặc dù hung dữ nhưng luôn giúp đỡ bạn bè.

"Nhìn First đi, nó rất thoải mái khi ở bên Pawin."

Khaotung dùng đôi mắt hẹp dài nhìn First và Pawin đang trò chuyện giữa sân.

Joong còn nói rằng kể từ bữa tiệc đầu tiên chào mừng Pawin và Marc, First là người nói chuyện với Pawin nhiều nhất, tụi nó cười và nhảy cùng nhau.

"Mày có nghĩ tụi nó thích nhau hông?" Khaotung hỏi và Joong chỉ cười lắc đầu, làm sao tao biết được.

"Nếu tụi nó thích nhau thì sao?"

"Ừ, thì gay" Khaotung trả lời và Joong cũng cười theo.

Không có gì sai khi là người đồng tính, nhưng sẽ rất sốc vì First và Pawin sẽ là cặp đôi đầu tiên trong lớp. Trêu chọc tụi nó mỗi ngày sẽ rất vui.

Hoặc có thể có một cặp đôi trong lớp nhưng họ chọn cách im lặng vì sợ bị chê cười.

---------------------------------

"Ngoài cậu ra, hình như Khaotung cũng thân với Joong."

First ngẩng đầu lên tìm Khaotung, đang cười nói với. Không biết cười cái gì nhưng First hiếm khi thấy Khaotung cười như vậy.

"Nó thân với tất cả các bạn trong lớp" First trả lời.

First và Pawin đang đi đến đường biên, và trong lúc trò chuyện Pawin vô tình nhìn sang chỗ Khaotung và Joong đang ngồi cùng nhau bên lề đối diện. Trong khi hầu hết học sinh ở đường biên bên kia, tụ tập lại một chỗ.

Pawin nói với First rằng cậu rất khó đến gần Khaotung. Không giống như những đứa bạn khác đều nói, Khaotung rất dễ nói chuyện. Nhưng First đã trả lời ngược lại, rất khó để đến gần Khaotung.

"Nó là một cậu bé phức tạp, Paw."

Khaotung trông thân thiện và cười rất nhiều khi nói chuyện với bất kỳ ai, nhưng cậu sẽ không bao giờ tìm chủ đề để nói với người mà cậu không biết rõ. Hỏi thì trả lời, không hỏi thì cậu sẽ cư xử như người lạ. Nhìn thái độ của Khaotung trông có vẻ dễ gần nhưng thực ra không hề như vậy.

"Tao khát quá" First nói tiếp.

"Nước uống của tui ở chỗ Neo," Pawin trả lời.

"Không sao, Khaotung lúc nào cũng đem theo nước uống."

First chạy sang đường biên phía bên kia, mặc dù ở đây cũng có nhiều bạn bè cho cậu nước uống.

Nhưng hãy nhìn xem, First thích chạy băng ngang qua sân bóng có kích thước gần bằng sân thi đấu chính thức.

"Chuyện gì vậy?" Dunk đến với một chai nước trên tay.

"First, nó chạy đến chỗ Khaotung uống nước trong khi tao cũng rủ nó uống." Pawin cười khúc khích và ôm lấy Dunk đi trở lại đường biên, Pawin cũng khát nước.

Dunk giải thích là First không bao giờ uống chung chai nước với người khác trừ khi đó là của Khaotung.

Thêm một việc nữa làm cho tụi nó trông giống như một cặp đôi trong khi không phải vậy.

"Có lẽ vì tụi nó là bạn từ nhỏ" Pawin nói và Dunk chỉ gật đầu, có lẽ vậy.

Pawin lại chú ý đến First và Khaotung đang uống nước.

Đây là lần đầu tiên Pawin thấy First và Khaotung tương tác ngọt ngào như vậy, cười và ôm nhau.

Chắc là do Khaotung mấy ngày nay tâm trạng không tốt, luôn lấy First làm nơi trút giận.

-------------------

"Mày không muốn tao đến?"

"Không phải vậy, chỉ là thường khi mày không đến."

"Rồi sao? Bây giờ tao muốn đến."

Rồi First thở dài, từ lúc nào Khaotung lại muốn đi chơi thâu đêm cùng nhau như thế này, dù ngày mai là ngày nghỉ Khaotung thường sẽ không bao giờ muốn đi chung với cậu.

"Nhưng tao đã nói sẽ tới đón Pawin tối nay," First phàn nàn.

Nghe vậy Khaotung càng bức xúc hơn.

"Được rồi, mày biến đi!" Khaotung định rời sân nhà First nhưng nhanh chóng bị First giữ lại.

"Ở yên đây, để tao gọi cho Pawin kêu nó bắt xe đi."

Khaotung lùi lại đứng trước First, đang bận gọi điện cho Pawin.

Mặc dù Khaotung đã giành được ngồi trên xe máy của First nhưng vẫn vẫn rất khó chịu.

"Có chuyện gì, sao Khaotung lại hét lên vậy?"

Bố của First ra khỏi nhà, không chỉ vì nghe Khaotung la hét mà còn để đem xe vào gara.

"Chú, First không muốn cho cháu đi chơi với nó."

"Mày nói cái gì vậy. Ba! Đừng nghe thằng này nói bậy, nó dạo này hay nói xạo lắm!"

Ông Khana chỉ biết trố mắt nhìn hai đứa, ông ấy không nói gì nữa, chỉ biết thở dài và lên xe mà không để ý đến hai đứa trẻ đang cãi nhau vì một chuyện vặt vãnh.

-----------------------

First và Khaotung vẫn đang giận dỗi, cả hai đến muộn vì tranh cãi trước đó buộc bố của Khaotung phải can thiệp để hòa giải hai đứa.

Nó rất ồn ào, mặc dù đã trễ rồi.

"Kẹt xe hả?" Pawin thân thiết chào hỏi Khaotung và First.

"Không có gì, nhưng có kẻ gây rắc rối trước nên – "

First không thể tiếp tục câu nói khi bị Khaotung đập khá mạnh vào mũ bảo hiểm.

First liền gọi Pawin quay vào trong quán cà phê, Pawin đi ra ngoài để kiểm tra chiếc xe máy. Pawin nhờ First đến đón vì thấy chiếc xe máy của mình không ổn lắm, nhưng may mắn là cậu đã có thể đến quán cà phê này một cách an toàn bằng chiếc xe máy của mình.

"Sao vậy? Không cởi mũ bảo hiểm được hả?"

Marc cũng đến trễ, cậu đến một mình vì Louis được Neo đón rồi.

Khaotung vừa gật đầu vừa cười, First đã bỏ đi thẳng với Pawin và Khaotung cũng lười nhờ cậu giúp đỡ.

"Đợi đã, để tui giúp."

Marc đỗ xe trước và cởi mũ bảo hiểm, sau đó đi đến chỗ Khaotung đang đứng cạnh chiếc xe máy của First vẫn đội mũ bảo hiểm trên đầu.

Marc phải cố nén cười, Khaotung thật đáng yêu với khuôn mặt cúi gằm khó chịu như vậy.

"Mày có khuôn mặt thật dễ thương, biết không?" Marc hỏi trong khi tay vẫn đang cố tháo móc mũ bảo hiểm của Khaotung.

"Muốn tao đánh mày, hả?"

Chưa lần nào Marc cảm thấy sung sướng khi bị ai đó đe dọa như thế này, có lẽ vì đó là Khaotung? Là người cậu muốn lại gần nhưng không biết làm thế nào.

Nghe Khaotung dọa đánh bạn trong giờ học, Marc rất ghen tị vì điều đó có nghĩa là họ rất thân thiết với Khaotung.

Vì vậy, hiện tại Marc rất hạnh phúc, vì Khaotung bắt đầu thấy thoải mái với sự có mặt của cậu.

"Cám ơn, đi vào thôi."

Marc gật đầu, cậu theo chân Khaotung sau khi cất chiếc mũ bảo hiểm của cậu lên chiếc máy của First.

Mọi người đã tụ tập đông đủ, Pawin thì đang ngồi cạnh First.

Khaotung cũng ngồi ở một bàn khác với Marc cũng đến trễ.

"Khao, mày tới trễ vậy, muốn uống cái gì? Để tao đãi mày." Neo rất vui với sự xuất hiện của Khaotung, người hiếm khi tham gia tụ tập vào ban đêm.

"Mày có tiền không?" Khaotung hỏi.

"Cappuccino và khoai tây chiên," Khaotung tiếp tục. Cậu sẽ không lãng phí cơ hội tiết kiệm tiền tiêu vặt của mình.

Neo làm theo mà không hề phản đối, cậu đi thẳng đến quầy để gọi món cho Khaotung.

Pawin cảm thấy cuộc họp này ồn ào hơn lần đầu tiên, Khaotung dường như là lý do chính khiến bầu không khí trở nên sôi nổi hơn.

Trong khi đó, cậu bé thông minh chỉ ngồi im lặng và thỉnh thoảng lên tiếng nếu ai đó bảo cậu mở miệng.

"Pawin, đây là cơ hội để mày đến gần Khaotung hơn."

Khaotung quay đầu sang Pawin, người đang lắp bắp sau khi Joong kết thúc câu nói.

Dunk cũng kể Khaotung thỉnh thoảng cũng sẽ là người làm quen với người khác trước, tiếc là Pawin không dám lại gần.

"Tao trông khó chịu lắm hả?" Khaotung hỏi và bạn bè gật đầu không chút do dự.

"Mày là đứa khó tính nhất," Dunk giải thích thêm.

Khaotung nói: "Mày cũng chẳng được gì khi đến gần tao."

Pawin hơi mỉm cười "Tao không muốn lấy cái gì từ mày hết."

Khaotung gật đầu. "Vậy thì cứ thân thiết hơn," Khaotung nói với một nụ cười nhẹ, sau đó quay lại bận rộn trò chuyện với những người bạn khác.

First nhận thấy Pawin không thoải mái với cuộc tụ tập này.

First rủ Pawin ra khỏi quán cà phê, với lý do muốn chọc tức Joong.

First đưa Pawin đến bãi xe và nói chuyện mà không hề nhắc đến lời nói của Khaotung và mong muốn được thân thiết của Pawin.

First nói chuyện về chiếc xe máy của Pawin nghe nói là bị trục trặc. First, người khá rành về động cơ xe máy liền đi kiểm tra thử.

"Mày sẽ làm cho nó tệ hơn nếu bắt buộc chiếc xe chạy tiếp," First nói sau khi kiểm tra chiếc mô tô của Pawin.

"Nghe thấy không? Tiếng động cơ xe máy nghe không ổn chút nào," cậu nói tiếp rồi tắt động cơ xe máy của Pawin.

"A, giờ làm sao về nhà đây?"

First khuyên Pawin để xe máy ở quán cà phê, cậu sẽ đưa Pawin về nhà.

"Còn Khaotung?" Pawin hỏi.

"Marc đi một mình, tao sẽ nhờ nó đưa Khaotung về." First trả lời khi cậu lại tập trung vào chiếc xe máy của Pawin.

" Ngày mai tao sẽ đưa xe của mày đến xưởng chỗ tao hay bảo dưỡng xe máy" First tiếp tục.

---------------

Khaotung nhìn First chở Pawin, trong khi cậu qua xe của Marc.

"Tao đi trước," First nói rồi rời bãi xe chở theo Pawin đang ôm eo cậu.

"Tụi tao cũng đi đây," Louis được Neo chở, tiếp theo sau là Joong và Dunk.

Bây giờ chỉ còn Marc là vừa mới dắt được chiếc xe của mình ra khỏi bãi xe, lúc nãy có quá nhiều xe đậu trong đó.

"Đi thôi, Khaotung."

Khaotung leo lên chiếc xe máy của Marc.

------------------------------

Bà Thana thấy Khaotung không về nhà cùng First liền hỏi First đi đâu mà người khác chở cậu về.

"First chở bạn khác, thưa dì." Marc trả lời. "Nhà con cũng tiện đường nên con đưa Khaotung về luôn."

Bà Thana gật đầu, bà bảo Marc vô nhà chơi nhưng Marc lịch sự xin lỗi vì đã quá muộn.

"Con đi đây, chào dì. Khaotung, thứ Hai gặp lại."

Bà Thana bảo Khaotung vào nhà, còn bà đi vào trước.

Sau khi Marc và chiếc xe máy của cậu khuất dạng trên đường phố, Khaotung nhìn căn phòng của First với ánh mắt buồn bã vì đây là lần đầu tiên First đặt cậu vào vị trí thứ hai.

<buồn rùi ah, bắt nạt nhỏ qtqd, mà tui nghe có mùi bùng binh ở đây>

Trong lúc chờ tác giả up chương mới (ko bít khi nào), tui sẽ làm bộ "Vệ sĩ riêng" (AkkAyan) nha.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com