TruyenHHH.com

Ban Tren Mang Cu Luon Send Nut Cho Tui Song Tinh Caoh Hoan

Warning:

1. Như tên chương bên dưới, trong chương này hai bé Trì An và Kỳ Nhiên (Truyện "Bé hôn phu cứ luôn khiêu khích tui") sẽ sờ mó nhau, không có mặt của 2 ông top, nên mấy bà cân nhắc trước khi đọc.

2. Tui có thông báo trên tường nhà rồi nhưng mà sợ có bà không thấy thông báo, tui sẽ sửa họ của hai anh em Trì An thành họ Hạ hết nhe :>.

3. Hết warning rùi, đọc truyện đi :)))

Ngoại truyện: Em khoá dưới tầm sư học đạo "anh dâu". Bị bạn thân kiêm "anh dâu" tát lồn, xoa lồn đến cao trào.

———

Chuyện xảy ra trước khi Hạ Trì An có Cục Bột Nhỏ. Lúc này cậu vừa mới tốt nghiệp, đã cùng Quý Triết về chung một nhà rồi, nhưng anh vẫn còn bâng khuâng, chưa chịu nhắc đến chuyện có con.

Hạ Trì An và Lâm Kỳ Nhiên - "anh dâu" của cậu, là bạn bằng tuổi chơi chung từ thuở bé. Sau này lúc vừa tròn 18 tuổi, Kỳ Nhiên và anh hai cậu đính hôn. Giờ con của họ cũng sắp đi nhà trẻ rồi, vậy mà cậu và Quý Triết vẫn còn chưa thống nhất được vấn đề kế hoạch hoá gia đình, khiến cậu sầu não vô cùng.

Thế là lúc nhắn tin với Lâm Kỳ Nhiên, cậu không nhịn được, tâm sự với bạn thân của mình. Vốn cũng chỉ muốn giải toả thôi, thuận tiện hỏi xem, Lâm Kỳ Nhiên làm thế nào ... mà anh cậu chịu để cho y có em bé sớm như vậy.

Lâm Kỳ Nhiên vừa nghe, liền gửi voice qua ngay:

"Cục cưng, mày hỏi đúng người rồi đó! Mai rảnh đúng không, sang nhà tao đi? Ngày mai lão Hựu Tri tăng ca cuối tuần, còn Sói Con về nhà nội mấy bữa rồi, có mình tao ở nhà thôi, sang tao chỉ cách cho!"

Nghe là bạn mình có cách giải quyết, Hạ Trì An mừng lắm, rối rít trả lời:

[Út cưng, cảm ơn mày nhé.]

[Khách sáo cái gì, mai sang mang theo một bộ lego cho Sói Con nhà tao là được.]
(Sói Con mí 2 tuổi sao mà chơi lego, ba nó mới là người chơi á, chơi chung với ba nó tại wattp@d @aobongcuatui)

Hôm sau, Hạ Trì An hớn hở mang theo bộ lego mà Kỳ Nhiên yêu cầu, sang nhà anh hai và "anh dâu" của mình.

Tâm trạng cậu vẫn bay bổng như thế cho đến khi thấy đống dụng cụ mà Lâm Kỳ Nhiên bày ra.

"Sao mày bảo chỉ tao cách mà?"

Kỳ Nhiên dửng dưng đưa cho cậu một bộ quần áo, đáp:

"Thì cách đây còn gì, mau đi thay bộ đồ này đi."

Hạ Trì An nhận lấy, giũ ra nhìn nhìn một hồi vẫn thấy thắc mắc:

"Đây là đồ tập à? Sao chúng ta lại đột ngột tập thể dục vậy?"

"Ôi dào, thay ra rồi biết, đâu phải tập thể dục thông thường đâu!" - Kỳ Nhiên vừa hối thúc vừa đẩy cậu về phía phòng thay đồ. Trước khi cậu đóng cửa phòng, y còn cầm cái quần tập chất vải mỏng dính kia lên kéo căng ra, dặn dò:

"Tao bảo này, đừng mặc quần lót nhé."

Trì An ngẩn ra:

"Hả... tại sao?"

Y mất kiên nhẫn:

"Bảo sao thì mày cứ làm thế đi."

Nói đoạn, đẩy cậu vào trong phòng thay đồ, không thèm giải thích gì thêm.

Hạ Trì An đành chấp nhận, thay bộ đồ mà y đưa cho mình. Đợi thay xong, nhìn mình trong gương mà cậu ngượng chín cả mặt.

Áo tập là áo ba lỗ rộng thùng thình, hai nách khoét rất sâu, mặc vào chỉ thấy mát mẻ thôi chứ chẳng có tác dụng che chắn gì cả. Còn quần tập thì may là cũng dài đến mắt cá chân đó, nhưng chất vải mỏng dính, lại còn màu xám trắng, bên trong thì cậu không mặc quần lót, nếu không phải còn có vạt áo bên trên phủ lên, thì cái gì cần lộ đều lộ ra hết. Cơ địa của cậu vốn không có lông, chứ nếu có, hẳn cũng sẽ hằn lên lớp vải rõ mồn một.

Đến lúc này, cậu cũng hiểu được phần nào "cách" mà Lâm Kỳ Nhiên nói là gì rồi. Nhưng trong lòng vẫn ít nhiều hiếu kỳ, cách này thật sự hiệu quả sao? Hay là bạn thân mình còn có bí quyết khác?

Vậy là cậu vẫn cắn răng giữ nguyên bộ dạng như vậy, túm gọn lại mái tóc xoăn của mình, bước ra ngoài. Vừa vặn đụng phải Lâm Kỳ Nhiên trước cửa phòng, cũng mặc một bộ đồ kiểu dáng y hệt.

Thấy bạn mình, mắt Lâm Kỳ Nhiên liền sáng lên:

"Ôi dào, chỉ nhìn bộ dạng này của mày thôi, anh Quý Triết khéo đã đổ đứ đừ rồi chứ còn cần làm gì nữa đâu!"

Nói đoạn, liền kéo tay cậu:

"Nào nào ra đây, đến giờ cho bài học thứ nhất rồi."

Hạ Trì An theo y đi đến phòng tập thể hình trong nhà, thấy bạn mình đã mang các dụng cụ yoga trước đó đặt sẵn ở đây, giờ bắt đầu lôi thảm tập ra trải. Lâm Kỳ Nhiên vừa loay hoay vừa dạy bảo:

"Trước tiên thì, dù tập như không tập, tập cho có hình thức thôi, nhưng mà mày vẫn phải chuẩn bị đầy đủ dụng cụ, không thể làm lộ liễu quá được."

Bày ra xong, y bước lên một tấm thảm, chỉ chỗ cho Trì An ngồi lên tấm thảm còn lại. Y ra hiệu cậu nhìn mình, bắt đầu hướng dẫn:

"Nhớ nè, bài tập này, bắt buộc tập trước mặt chồng mới có hiệu quả."

Nói xong, y bắt đầu với tư thế quỳ, rồi từ từ ngả ra trước, duỗi thẳng hai tay áp xuống thảm, eo võng xuống một đường cong xinh đẹp. Cái áo thùng thình trượt xuống theo, để lộ cả một đoạn thắt lưng thon thả. Cổ áo trễ và hai nách khoét sâu càng phát huy tác dụng, liếc qua một cái là thấy sạch trơn. Hai đoá hoa ửng hồng trên bờ ngực trắng nõn chẳng có gì che lấp kề sát thảm tập, còn cái mông y nhếch cao lên, khẽ lắc hai cái.

Y nháy mắt với bạn thân của mình:

"Thấy tác dụng của bộ quần áo này chưa? Giờ thì cứ hướng mông về mặt anh ấy, cho anh ấy thấy mày đẹp như thế nào."

Lại khẽ vỗ lên mông mập của mình hai cái "bép bép" vang dội, nói:

"Tốt nhất đừng mặc quần lót nhé, mặc quần ngoài bó sát vào, càng mỏng càng tốt, như loại tao và mày đang mặc này." Hai chân lại dạng rộng ra, triển lãm đáy quần thít chặt phác hoạ rõ nét hai cái mông căng tròn, xuống dưới chút nữa là hai mu thịt múp míp. "Cho anh ấy thấy rõ chỗ cần thấy là được."

"Thấy rõ không, xong rồi thì ngoáy mông mạnh vào, làm theo tao này."

Cái mông thịt phì phì bó trong quần tập mỏng manh bắt đầu đưa đẩy. Eo nhỏ của y dẻo dai vô cùng, uốn éo không hề có chút lực cản nào. Mu lồn dưới lớp vải quần theo đó cũng di chuyển, hết ẩn rồi lại hiện.

"Mày cứ tưởng tượng như chồng mày đang đứng sau lưng nắc vào là được." - Y lại tỉnh bơ nói.

Hạ Trì An mặt mày đã hồng thấu rồi, không thể nào làm theo được. Cậu quỳ bò trên thảm mà không thể nào nhấc mông lên nổi. Cả người cứng ngắc ở đó, muốn bỏ cuộc giữa chừng, bắt đầu hối hận sao hôm nay mình lại đến đây.

"Bốp!" - Thình lình, mông bị vỗ một cái, làm cho cậu giật nảy người lên.

Lâm Kỳ Nhiên ra vẻ hận rèn sắt không thành thép:

"Sao mông lại không nhô lên cao, mày cứng đờ như vậy làm gì, còn gì quyến rũ nữa?"

Hạ Trì An lí nhí:

"Út cưng à, tao không làm được đâu, xấu hổ quá. Á!"

Mông thịt lại không hề báo trước bị đánh một cái nữa.

"Xấu hổ cái gì cơ, chẳng phải chính miệng mày bảo muốn anh Quý điên cuồng vì mày, mất lí trí đến độ không dùng nổi bao nữa, làm mày tới mức có bầu à?" - Y nhíu mày, miệng xinh thản nhiên nói ra những lời làm bạn mình ngượng chín mặt.

Hạ Trì An cũng chẳng biết sao y có thể vô tư được như vậy. Mấy câu này không phải trích nguyên văn ý của cậu, lúc nhắn tin cậu cũng chỉ ẩn dụ thôi. Chẳng hiểu sao qua cái máy phiên dịch họ Lâm này lại trở thành dâm đãng như thế.

Lâm Kỳ Nhiên chẳng để tâm, lại vỗ lên mông Hạ Trì An một cái nữa, nhắc nhở:

"Nhấc cao lên xem nào, đúng rồi, võng lưng xuống! Đúng, giỏi lắm bé cưng. Giờ thì mày lắc mông như ban nãy tao dạy ấy."

Hạ Trì An ngượng ngùng, nhưng sợ bị đánh tiếp, chỉ đành khe khẽ đung đưa eo hông.

Lâm Kỳ Nhiên giữ lấy hông cậu, khen:

"Ngoan, hẩy mạnh hơn nữa nào. Hai chân banh rộng ra, tao còn chưa thấy được cái gì đâu!"

Thấy bạn mình cứ xìu xìu ển ển, y chậc lưỡi. Đưa tay ra, không chút lưu tình vỗ lên lồn cậu một cái.

"Ứm!" - Trì An giật nảy người. Dù rằng đã từng bị chịch rồi, nhưng Quý Triết rất thương cậu, rất dịu dàng, chưa từng đánh lồn cậu như thế bao giờ. Khoái cảm khác lạ vừa đau vừa sướng làm thanh niên khẽ ưỡn cổ lên, mông cũng theo đó nhếch lên cao, khe lồn vểnh ra, như đuổi theo lực vừa tác động mình.

Lâm Kỳ Nhiên hài lòng, úp bàn tay lên giữa đũng quần cậu, khẽ kéo hướng lên:

"Tư thế này quá chuẩn luôn, phải cho anh ấy thấy chỗ quan trọng này chứ."

Vừa bị tát lồn xong, giờ cả bàn tay của y còn úp lên mu lồn dùng lực kéo lên, Hạ Trì An run rẩy cả người. Bướm non nhạy cảm dần ướt đẫm. Vì ban nãy không được mặc quần lót, nước nhờn thấm trực tiếp ra quần, dễ dàng nhìn thấy vệt nước thẫm màu trên vải vóc mỏng tang.

"Ồ~" - Lâm Kỳ Nhiên tất nhiên nhận ra điều đó, tiểu ác ma trong người trỗi dậy, muốn trêu chọc bé con ngoan ngoãn này. Y nhướng mày, cái tay nhỏ hư hỏng úp lên lồn của cậu xoa nắn, trêu chọc:

"Mới vỗ có một cái mà đã ướt dữ vậy sao? Đừng bảo với tao rằng anh Quý chưa bao giờ tát lồn mày nhé?"

Trì An bị xoa đến mức động tình, lại nghe bạn mình nói mấy lời tục tĩu, mặt đỏ bừng, hai tay không giữ nổi nữa xụi lơ. Cậu ngã xuống thảm, mông vẫn giữ yên nhếch cao cao, xấu hổ đáp:

"Chưa từng thật mà ..."

Lâm Kỳ Nhiên nghe vậy thì cười lớn:

"Ôi trời ơi, vậy bao giờ về, nhớ bảo anh ấy làm thử đi. Tao nói mày nghe, tuy bị địt dịu dàng thì dễ chịu đó, nhưng mà thỉnh thoảng mạnh bạo một chút, sẽ - nứng - chết - luôn ~"

Mấy chữ cuối, y cố tình cúi người xuống kề vào tai bạn mình, nhấn nhá từng chữ một, hài lòng nhìn vành tai cậu đỏ thấu lên.

Hạ Trì An bị trêu đến mức quẫn bách, muốn phản đòn:

"Vậy chắc bình thường anh hai mạnh bạo với mày lắm chứ gì? Nói thì hay lắm, sướng xong rồi cũng nằm liệt giường!"

Lâm Kỳ Nhiên nghe thế, chẳng ngại ngùng chút nào, tự nhiên thừa nhận:

"Thì sao nào, chuyện trên giường, miễn thấy sướng là được rồi. Với lại, lão Hựu Tri cũng biết khống chế lực mà, đánh rất có kỹ thuật, vừa đau còn vừa sướng nữa, lần nào lão cũng đánh đến mức bướm tao văng nước tung toé."

Hạ Trì An nghe mà muốn ngất xỉu đến nơi. Cậu biết bạn thân mình rất bạo, nhưng mà không hề nghĩ da mặt nó cũng dày đến cỡ này, mấy chuyện này nói ra mà chẳng ngại chút nào cả.

Lâm Kỳ Nhiên thấy cậu không đáp, nghĩ cậu không tin lời mình:

"Mày không tin hả, để tao làm thử cho mày xem."

"Đừng -" - Hạ Trì An còn chưa kịp cản, một lực không nhẹ không nặng đã đáp xuống giữa hai chân cậu.

"Áa..." - Cậu kêu lên.

Lâm Kỳ Nhiên học theo cách của chồng mình, vỗ xong lại xoa nắn mấy cái lên bé bướm đang co giật, rồi lại giơ cao tay, tát xuống cái thứ hai.

"Thấy không, về chỉ lại cho anh Quý, bảo anh ấy làm như thế này này, sướng lắm đúng không?" - Vừa đánh lại còn không quên "tận tâm" dặn dò.

Hạ Trì An vừa sướng vừa đau, miệng ngoài rên rỉ ra thì không thể nói thêm gì được nữa. Nửa người trên cậu ngã rạp trên thảm run lẩy bẩy, mông thì lại càng nhếch cao lên. Theo từng cái tát, thịt lồn khẽ run rẩy, càng ọc ra nhiều nước hơn.

"Đừng, đừ... mà út cưng, aaa, đừng đánh, ứmm aaa..."

"Chát, chát!" - Đánh hai cái, xong lại khẽ xoa nắn. Vì cùng là người song tính, còn rất chuẩn xác mò được hột le dưới lớp quần mà chà xát, khiến người đang nằm trên thảm sướng đến mắt suýt trợn cả lên.

"Aaaa, đừng chạm chỗ đó, s, sướng quáa ..."

Bướm dâm lần đầu trải nghiệm cảm giác mới mẻ này, lập tức hạnh phúc chảy nước ào ào. Chẳng mấy mà cái quần tập vốn mỏng manh đã ướt đẫm, càng ôm sát vào hơn, phác hoạ rõ nét bé sò non bên dưới.

Vừa đánh vừa xoa một hồi, nghe cậu rên rỉ từng tiếng, chính bản thân Lâm Kỳ Nhiên cũng nứng lên. Y khó nhịn kẹp chặt hai đùi lại, khẽ cọ cọ. Đũng quần kẹt giữa hai mép lồn ma sát, nhưng vẫn chỉ là chạm nhẹ, không thể giải ngứa được. Cảm giác muốn mà không được chạm vào càng khó chịu hơn.

"Ưm~" - Y không nhịn được, một tay xoa lồn cho bạn mình, một tay lại từ mép quần mò vào trong, tự xoa nắn bản thân.

Bướm dâm đã được chồng y yêu thương nhiều lần nhưng vẫn vô cùng nhạy cảm. Lại đang lúc nứng, ngón tay vừa mới áp lên, khoái cảm đã xộc thẳng ra toàn thân. Y khẽ rùng mình, cắn môi, quen thuộc mà tìm đến hột le, lần mò qua mũ âm vật, bắt đầu vừa xoa vừa kéo.

Chẳng mấy chốc, trong phòng liền vang lên tiếng rên rỉ của cả hai người xen kẽ tiếng nước nhớp nháp và tiếng đánh vào da thịt "chan chát".

Hạ Trì An đã bị xoa lồn nãy giờ, khoái cảm tích tụ đã nhiều rồi, lí trí cũng chẳng còn mấy. Cậu ban đầu còn ngại ngùng, giờ chẳng cần Lâm Kỳ Nhiên xoa nắn, tự bản thân cậu sẽ phối hợp với tay của y. Đợi một cái tát vừa giáng xuống xong, tay y còn chưa kịp động đậy, cậu đã tự đung đưa eo hông, cọ sát khe bướm vào những ngón tay đó, tự tìm khoái cảm cho bản thân.

Lâm Kỳ Nhiên cắn môi, vì vừa phải phân tâm xoa nắn bé sò của bản thân nữa, nên không thể tập trung xoa cho bạn mình được, hai tay hai việc, khoái cảm cứ ở mức lưng lửng, chẳng thể đủ để y sướng.

Hơn nữa, bình thường lão già Hựu Tri chỉ cần trưng khuôn mặt lạnh lùng nam tính đó ra, tát rồi xoa mấy cái làm tiền diễn, y liền không kềm được mà cao trào. Nhưng giờ chồng y không ở đây, y cũng không phải chồng của Hạ Trì An, hai người tự đánh rồi xoa, khoái cảm chẳng thể bằng được bị chồng đụ, thời gian để lên đỉnh cũng kéo dài. Nãy giờ y tát cũng dần mỏi tay rồi, bản thân cũng đang nứng, liền mặc kệ bạn mình, rầm rì bảo:

"Mày tự làm tiếp đi."

Hạ Trì An nhìn bạn mình đã bắt đầu ngồi bệt ở đó tự mân mê, cắn môi, chẳng hiểu đầu óc nghĩ gì mà lại bảo:

"Để tao xoa cho mày, mày ... đừng lấy tay ra."

Nói đoạn, kẹp chặt đùi, giữ tay Lâm Kỳ Nhiên lại giữa chân mình không cho y rút ra. Lại chẳng đợi y phản ứng, liền nhanh chóng đưa tay ra, mò lên giữa hai chân y, bắt đầu sờ nắn.

"Ứmm ..." - Lâm Kỳ Nhiên đột ngột bị chạm vào, rất nể tình mà hộc ra một đống nước nhờn chào hỏi.

Dù sao thì khoái cảm khi tự thủ dâm cũng khác hẳn với được người khác làm cho. Hai người đã chẳng còn mấy lí trí để suy nghĩ nữa, cái gì sướng thì chơi thôi. Vậy là y thoải mái dạng rộng chân ra, chủ động di chuyển lại gần hơn, để Hạ Trì An xoa lồn cho mình.

Bầu không khí vừa ngại ngùng lại vừa sắc dục. Khoái cảm kì lạ cũng dần bao vây. Hai người vừa rên rỉ, vừa xoa hột le và khe lồn nhau. Chẳng biết sao lại cùng ăn ý không dám thọc tay vào cửa vào, có chăng chỉ khẽ đâm đâm gãi gãi qua lớp vải quần mà thôi. Nhưng chỉ xoa bên ngoài như vậy, cả hai vẫn cảm giác được khoái cảm dồn dập.

"Aaaa, tao sắp, sắp ra rồi ..."

"T-tao cũng ..."

Hạ Trì An run rẩy hai đùi, gắng gượng giữ vững thân, mông càng đưa đẩy nhiều hơn để cọ lên ngón tay bạn mình. Lâm Kỳ Nhiên cũng chẳng khá khẩm hơn, eo nhỏ hẩy lên, cũng muốn được chạm vào càng nhiều.

Chẳng mấy chốc, cả hai cùng lên đỉnh.

"Aaaaa.."

Hai bé sò co rút rất nhanh, trào ra một đống nước ướt đẫm. Hai người run rẩy, đều ngã rạp xuống sàn, thở hổn hển, sướng đến mức mặt mày đều đỏ ửng, cả người ướt đẫm mồ hôi.

Nếu bỏ qua hai cái đũng quần ướt sũng nước dâm, thì cho dù có người bước vào phòng lúc này, có lẽ cũng chỉ nghĩ hai người thực sự vừa tập thể dục đến mức kiệt sức mà thôi.

Tối đó, Quý Triết và Hạ Hựu Tri đều nhận được bất ngờ từ bà xã của mình.

Hạ Hựu Tri thì vốn đã quen với sự dâm đãng của bé chồng nhỏ rồi, chỉ ngạc nhiên với sự dịu ngoan bất thường của y mà thôi. Cứ như là ... đang chột dạ áy náy về chuyện gì đó vậy.

Nhưng Hựu Tri tạm thời không tính toán tra hỏi, cứ đè nhóc con xuống chịch cho thoả mãn, làm người ta đến mức mềm nhũn, coi như là trừng phạt trước đã. Chuyện lỗi lầm đó là gì thì tính sổ sau.

Còn Quý Triết mới là người hạnh phúc hơn, bé khoá dưới chẳng biết học đâu ra, vốn cũng hay chủ động, giờ lại còn biết mấy trò bạo hơn cả ngày thường, hại anh vừa làm vừa suýt xịt máu mũi mấy lần. Cuối cùng anh mất khống chế, bắn đầy bụng cậu, làm đến mức bé cưng Trì An ngất xỉu luôn.

Mà hai đứa bạn thân nào đó, ngại ngùng không dám gặp nhau suốt một thời gian, lại là chuyện khác nữa.

———

Thôi tui đi trốn trước đây, sợ quý ngài áo vest với anh Quý biết chuyện xong tìm quánh má ruột quá.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com