Ban Tay Am Ap Finding Memory Misthy X Diep Anh Kinglnd X Me Me
*2 tháng sau*21/1/2083 :: 9h30 :: Sáng.======Công Ty AI KEISAR======Mọi người đang làm việc của mình thì Diệp Anh liền đứng dậy đi ra cửa văn phòng..._Thy ơi! Thy! - Diệp Anh nói khẽ._Hửm? Thy nghe thấy liền quay lại.*Nháy mắt*_À rồi.... Đợi lát Thy mua cho... - Thy quay lại làm việc tiếp.Cái nháy mắt đó, 2 tháng nay, cứ đúng vào giờ này Diệp Anh lại thèm trà sữa The Alley. Lúc nào cũng nhờ Thy đi mua cả...._Lại The Alley à?? - Mễ thấy Diệp Anh đi vào mặt cười cười._Chứ gì nữa~~_Ngày nào cũng uống không sợ béo à! - Mễ._Không! Trời sinh chị ra không thể nào béo được! _Ghê! Ghê!
.........Đã 30 phút rồi mà vẫn không có tiếng gọi của Thy, Diệp Anh giận dỗi đứng dậy đi ra cửa..._Thy! _......._Trà sữa đâu.... - Diệp Anh nhíu mày._....... _Thy? - Linh quay sang.Thy mặt lạnh tăng, lẳng lặng đứng dậy, rời bàn làm việc bỏ đi đâu mất. Diệp Anh cũng chạy theo nhưng ra đến cửa công ty thì không thấy đâu nữa._Chạy đi đâu rồi? - Diệp Anh vẫn tức giận.Cô quay lại lên tầng vừa bước ra khỏi thang máy đã thấy Linh bật khóc. Diệp Anh chạy tới.._Ơ sao đấy! - Diệp Anh vừa nói vừa lấy tay gõ vào cửa phòng gọi Mễ._Sao?Sao? - Mễ vội mở cửa thấy Linh khóc liền giang tay ôm Linh vào lòng._Cả tháng nay rồi! Thy lạ lắm! _Thy lạ???? - Diệp Anh nhíu mày._Lúc thì thân thiện như không có gì xảy ra! Lúc thì im lặng bỏ ngoài tai hết những gì Linh nói rồi bỏ đi đâu tìm không thấy! Tối muộn mới vác cái mặt về nhà! - Linh khóc._Thôi! Chắc Thy có chuyện gì đó thôi! Linh đừng có nghĩ nhiều! - Mễ nói rồi ôm Linh chặt hơn._Thy hết thương Linh rồi!_Không có đâu mà!_Để Diệp Anh đi tìm Thy về nhé! - Diệp Anh nói rồi chạy đi."Thy chạy đi đâu?? Diệp Anh sẽ tìm cho bằng được!"Diệp Anh chạy khắp các dãy phố gần công ty, tất cả quán cafe, ministop gần đó nhưng không thấy gì._Quái lạ!Chạy đi đâu không biết!?Diệp Anh suy nghĩ một lúc, có lẽ cô vẫn còn gì đó tin tưởng Thy vẫn là người trước, người cô yêu thương... Bỗng sựt nhớ đến một nơi, Diệp Anh liền quay lại công ty, lấy xe của mình chạy phóng đi..Đến trung tâm thương mại, Diệp Anh vừa gửi xe liền cắm đầu cắm cổ chạy đến khu của The Alley trong trung tâm thương mại đó._Thy!Thy đứng đó mặt lạnh tăng, không đi vào bên trong mà cứ đứng ở cửa nhìn biển hiệu "The Alley" to đùng trước mắt. Đến tiếng gọi của Diệp Anh cũng không thèm để ý đến, Diệp Anh bèn phải nhẹ nhàng đi đến vỗ vai Thy.._Thy! Sao lại đến đây?? Diệp Anh không cần trà sữa nữa mà mình về! - Diệp Anh nắm lấy tay Thy kéo cô đi.Thy lạnh lùng giật lại rồi quay lưng lại nhìn chằm chằm chằm vào tấm bảng._ Thy làm sao vậy? Thy nhìn em này! - Diệp Anh tức giận dùng tay quay Thy lại trước mặt mình.Vẫn gương mặt lạnh nhưng Thy lại có thêm chút quan sát. Thy nhìn hay tay Diệp Anh đang nắm vai mình, quay sang tấm bảng hiệu rồi đưa mắt lại nhìn khuôn mặt lo lắng của Diệp Anh, đôi mắt vô cảm đó như hàng triệu cú dao đâm vào tim Diệp Anh._Thy àh! Đi về thôi! _Tôi...không...- Thy gạt tay Diệp Anh._Vậy Thy muốn trà sữa?*lắc đầu*_Thế sữa tươi trân châu đường đen? *quay sang nhìn tấm banner có in ly sữa tươi*_Để Diệp Anh mua cho.Mua ly sữa tươi y đúc như loại Thy trước từng thích, lần này Thy đã chịu để Diệp Anh kéo tay ra xe. Lên được xe, Thy ngồi ghế phụ, Diệp Anh lái xe.Trên đường về, Diệp Anh thở phào một cái rồi quay sang Thy._Sao Thy lại đến The Alley mà không vào tự mua sttcdđ mà uống?_....- Thy mặt vẫn lạnh._Hửm? _Thấy.....nhớ... - Thy lạnh lùng đáp lại.Từ đó đến lúc trở lại công ty Diệp Anh không nói thêm lời nào nữa. Đưa được Thy về bàn làm việc, cô ngồi xuống rồi tiếp tục làm việc, mặt lạnh như băng không tý cảm xúc, đến Linh cũng không đưa mắt nhìn một cái._Thy chạy đi đâu vậy, chị? - Mễ thấy Diệp Anh mệt mỏi đi vào._The Alley! Trung tâm thương mại! _Đến đó làm gì cơ chứ?? _Nhìn chằm chằm vào bảng hiệu! Đến lúc mua được cho sttcdđ mới chịu về! _Lạ vậy???_Đúng là lạ thật....._Chị có nghĩ những gì em đang nghĩ không? - Mễ liếc sang máy tính của Diệp Anh.Rồi hai người chạy xồ đến bàn máy tính của Diệp Anh bắt đầu tìm kiếm.._M-2.. à không Thy với Đàm Tổng là do công ty bố chị hỗ trợ nên tài liệu chắc chắn còn lưu lại - Diệp Anh tìm kiếm trên bộ tệp chủ của công ty._Kia kia! _Mật khẩu?? - Diệp Anh nhíu mày.Sựt nhớ ra, cô liền nhập "75x2495". Enter một phát tệp đó liền được tải về máy Diệp Anh._Sao chị biết được mật khẩu vậy?? - Mễ khó hiểu nhìn Diệp Anh._Mã áo của Thy! Cái nào cũng có cả! Mặt trước in mác mặt sau thì có mã! Có lần cái mác áo lòi ra, chị chỉnh lại cho Thy thì vô tình thấy nên thử đại thôi! Ai ngờ đúng! - Diệp Anh vừa nói vừa bấm máy._Đỉnh!_Đây rồi! - Diệp Anh di chuột tới tệp."Weakness of AI M-2495"Mở tệp ra có đến tận 30 trang giải thích về vấn đề này nhưng chỉ chốc lá, hai người đã tìm được những cái quan trọng..."Điện Tím""Chất lỏng nặng""Sốc nhiệt...""Không ngất khi đánh vào ót"_Chị.... ta có nên..... _Ừhm! Phải thử mới biết được! 21/1/2083 :: 3h15 :: Chiều.=========Nhà Thy và Linh========Thy bất ngờ tỉnh dậy, có chút hoang mang, nhìn xung quanh là căn phòng của mình, Linh thì nằm ngủ ở mép giường..._Em..! Linh àh! - Thy xoa nhẹ tay Linh._Hả? Thy dậy rồi à! - Linh giật mình._Sao mình lại ở nhà rồi? _Thy ngất ở công ty nên Diệp Anh đưa mình về đấy! - Linh nhẹ nhàng nói._Có hả...._Trời! Thy sao nhớ được! Thôi ngủ tý nữa đi, em làm tý đồ ăn đem lên cho Thy! - Linh nói rồi bước ra ngoài..Thy không nghĩ nhiều lại nằm xuống ngủ tiếp, ngủ say như đứa con nít vậy....."Alo""Biện cớ được chưa?""Rồi""Khi nào phát giác phải gọi người ta ngay đó!""Ừhm".
.........Đã 30 phút rồi mà vẫn không có tiếng gọi của Thy, Diệp Anh giận dỗi đứng dậy đi ra cửa..._Thy! _......._Trà sữa đâu.... - Diệp Anh nhíu mày._....... _Thy? - Linh quay sang.Thy mặt lạnh tăng, lẳng lặng đứng dậy, rời bàn làm việc bỏ đi đâu mất. Diệp Anh cũng chạy theo nhưng ra đến cửa công ty thì không thấy đâu nữa._Chạy đi đâu rồi? - Diệp Anh vẫn tức giận.Cô quay lại lên tầng vừa bước ra khỏi thang máy đã thấy Linh bật khóc. Diệp Anh chạy tới.._Ơ sao đấy! - Diệp Anh vừa nói vừa lấy tay gõ vào cửa phòng gọi Mễ._Sao?Sao? - Mễ vội mở cửa thấy Linh khóc liền giang tay ôm Linh vào lòng._Cả tháng nay rồi! Thy lạ lắm! _Thy lạ???? - Diệp Anh nhíu mày._Lúc thì thân thiện như không có gì xảy ra! Lúc thì im lặng bỏ ngoài tai hết những gì Linh nói rồi bỏ đi đâu tìm không thấy! Tối muộn mới vác cái mặt về nhà! - Linh khóc._Thôi! Chắc Thy có chuyện gì đó thôi! Linh đừng có nghĩ nhiều! - Mễ nói rồi ôm Linh chặt hơn._Thy hết thương Linh rồi!_Không có đâu mà!_Để Diệp Anh đi tìm Thy về nhé! - Diệp Anh nói rồi chạy đi."Thy chạy đi đâu?? Diệp Anh sẽ tìm cho bằng được!"Diệp Anh chạy khắp các dãy phố gần công ty, tất cả quán cafe, ministop gần đó nhưng không thấy gì._Quái lạ!Chạy đi đâu không biết!?Diệp Anh suy nghĩ một lúc, có lẽ cô vẫn còn gì đó tin tưởng Thy vẫn là người trước, người cô yêu thương... Bỗng sựt nhớ đến một nơi, Diệp Anh liền quay lại công ty, lấy xe của mình chạy phóng đi..Đến trung tâm thương mại, Diệp Anh vừa gửi xe liền cắm đầu cắm cổ chạy đến khu của The Alley trong trung tâm thương mại đó._Thy!Thy đứng đó mặt lạnh tăng, không đi vào bên trong mà cứ đứng ở cửa nhìn biển hiệu "The Alley" to đùng trước mắt. Đến tiếng gọi của Diệp Anh cũng không thèm để ý đến, Diệp Anh bèn phải nhẹ nhàng đi đến vỗ vai Thy.._Thy! Sao lại đến đây?? Diệp Anh không cần trà sữa nữa mà mình về! - Diệp Anh nắm lấy tay Thy kéo cô đi.Thy lạnh lùng giật lại rồi quay lưng lại nhìn chằm chằm chằm vào tấm bảng._ Thy làm sao vậy? Thy nhìn em này! - Diệp Anh tức giận dùng tay quay Thy lại trước mặt mình.Vẫn gương mặt lạnh nhưng Thy lại có thêm chút quan sát. Thy nhìn hay tay Diệp Anh đang nắm vai mình, quay sang tấm bảng hiệu rồi đưa mắt lại nhìn khuôn mặt lo lắng của Diệp Anh, đôi mắt vô cảm đó như hàng triệu cú dao đâm vào tim Diệp Anh._Thy àh! Đi về thôi! _Tôi...không...- Thy gạt tay Diệp Anh._Vậy Thy muốn trà sữa?*lắc đầu*_Thế sữa tươi trân châu đường đen? *quay sang nhìn tấm banner có in ly sữa tươi*_Để Diệp Anh mua cho.Mua ly sữa tươi y đúc như loại Thy trước từng thích, lần này Thy đã chịu để Diệp Anh kéo tay ra xe. Lên được xe, Thy ngồi ghế phụ, Diệp Anh lái xe.Trên đường về, Diệp Anh thở phào một cái rồi quay sang Thy._Sao Thy lại đến The Alley mà không vào tự mua sttcdđ mà uống?_....- Thy mặt vẫn lạnh._Hửm? _Thấy.....nhớ... - Thy lạnh lùng đáp lại.Từ đó đến lúc trở lại công ty Diệp Anh không nói thêm lời nào nữa. Đưa được Thy về bàn làm việc, cô ngồi xuống rồi tiếp tục làm việc, mặt lạnh như băng không tý cảm xúc, đến Linh cũng không đưa mắt nhìn một cái._Thy chạy đi đâu vậy, chị? - Mễ thấy Diệp Anh mệt mỏi đi vào._The Alley! Trung tâm thương mại! _Đến đó làm gì cơ chứ?? _Nhìn chằm chằm vào bảng hiệu! Đến lúc mua được cho sttcdđ mới chịu về! _Lạ vậy???_Đúng là lạ thật....._Chị có nghĩ những gì em đang nghĩ không? - Mễ liếc sang máy tính của Diệp Anh.Rồi hai người chạy xồ đến bàn máy tính của Diệp Anh bắt đầu tìm kiếm.._M-2.. à không Thy với Đàm Tổng là do công ty bố chị hỗ trợ nên tài liệu chắc chắn còn lưu lại - Diệp Anh tìm kiếm trên bộ tệp chủ của công ty._Kia kia! _Mật khẩu?? - Diệp Anh nhíu mày.Sựt nhớ ra, cô liền nhập "75x2495". Enter một phát tệp đó liền được tải về máy Diệp Anh._Sao chị biết được mật khẩu vậy?? - Mễ khó hiểu nhìn Diệp Anh._Mã áo của Thy! Cái nào cũng có cả! Mặt trước in mác mặt sau thì có mã! Có lần cái mác áo lòi ra, chị chỉnh lại cho Thy thì vô tình thấy nên thử đại thôi! Ai ngờ đúng! - Diệp Anh vừa nói vừa bấm máy._Đỉnh!_Đây rồi! - Diệp Anh di chuột tới tệp."Weakness of AI M-2495"Mở tệp ra có đến tận 30 trang giải thích về vấn đề này nhưng chỉ chốc lá, hai người đã tìm được những cái quan trọng..."Điện Tím""Chất lỏng nặng""Sốc nhiệt...""Không ngất khi đánh vào ót"_Chị.... ta có nên..... _Ừhm! Phải thử mới biết được! 21/1/2083 :: 3h15 :: Chiều.=========Nhà Thy và Linh========Thy bất ngờ tỉnh dậy, có chút hoang mang, nhìn xung quanh là căn phòng của mình, Linh thì nằm ngủ ở mép giường..._Em..! Linh àh! - Thy xoa nhẹ tay Linh._Hả? Thy dậy rồi à! - Linh giật mình._Sao mình lại ở nhà rồi? _Thy ngất ở công ty nên Diệp Anh đưa mình về đấy! - Linh nhẹ nhàng nói._Có hả...._Trời! Thy sao nhớ được! Thôi ngủ tý nữa đi, em làm tý đồ ăn đem lên cho Thy! - Linh nói rồi bước ra ngoài..Thy không nghĩ nhiều lại nằm xuống ngủ tiếp, ngủ say như đứa con nít vậy....."Alo""Biện cớ được chưa?""Rồi""Khi nào phát giác phải gọi người ta ngay đó!""Ừhm".
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com