TruyenHHH.com

Ban Tay Am Ap Finding Memory Misthy X Diep Anh Kinglnd X Me Me

6/2/2083 :: 7h :: Tối

=====Công Ty KEISAR=====

     -2 Tiếng sau hoản loạn-
Hóa ra thứ mà Xanh đưa cho Diệp Anh chính là con đinh của An nó hoàn toàn giống với cái của Xanh nhưng lại với mã code khác "M-3596-XX3PTDAML"

_Diệp Anh à! Ăn một xíu đi! - Thy ân cần đi tới.

Thấy Diệp Anh không phản ứng, Thy với ý định khiến Diệp Anh vui nên đã nhảy xồ đến trước khuôn mặt bơ phờ , làm bộ mặt ngu ngốc. Nghĩ rằng Diệp Anh sẽ phì cười nhưng không..... Hai cặp mắt chạm nhau...

_Ánh mắt đó!

_Hửm?? - Thy tỏ vẻ khó hiểu.

_THY!

Diệp Anh giữ lấy mặt của Thy, nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô. Càng nhìn lâu, nét mắt tuyệt vọng của con người kia càng hiện rõ, càng thấy sự tương đồng rõ rệt.

_Diệp.. Diệp Anh à!

_Hả??

_Buông....buông.

Mải nhìn chằm chằm vào mắt của Thy mà cô không hề biết mình đang cấu luôn má người ta rồi. Thy thì tất nhiên quằn quoại vùng vẫy "trong đau khổ". Giật mình buông tay ra...

_Thy à! Đi đi! - Diệp Anh kéo tay Thy đi.

_Ê! Ê! Đi đâu ấy? - Linh Mễ cũng chạy theo

Cả 4 vội vã leo lên xe mà lái đi mất hút, tuy là không biết Diệp Anh đang lái xe đi đâu, 3 người còn lại cũng không dám hỏi vì vẻ mặt khá nghiêm trọng của Diệp Anh, chỉ cần nhìn một cái thôi cũng thấy đáng sợ rồi..

_Ơ ơ đến đây làm gì?

Diệp Anh dừng xe ở nhà P khi trước, thở mạnh một cái rồi bước ra..

_Chẳng phải P đã chuyển đi rồi sao? Sao em lại còn đến đây làm gì? - Thy hoang mang

_Người ta có thứ cần tìm! Nào đi vào!

Không thể hỏi thêm gì nữa đành phải ngoan ngoãn nghe theo. Chạy một mạch vào trong căn nhà cũ, bụi, không có gì ngoài bụi, Diệp Anh luống cuống lục lọi trong đống đồ điện cũ...

_Này cầm một cái chia nhau ra tìm xem có thứ nào vừa cái đinh này không? - Diệp Anh đưa có Linh cái đinh có cái mã đó.

Lục tung hết cả nhà vẫn không có vật mà Diệp Anh muốn tìm. Cũng sắp tối khuya nên cả bọn bèn phải về, kiếm gì đó ăn một chút... Đi ra tận của chợt nhớ để quên chìa khóa xe ở tầng hầm, bèn phải vội chạy xuống, chùm chìa khóa nằm ngay trên bàn, Diệp Anh chụp nó rồi vội bước đi thì vô tình vấp phải một cái hộp gần đó, mọi thứ trong đấy đổ ra...

Quá may, vài cm nữa là đầu Diệp Anh cục vào tường rồi, đống đồ đổ ra, chỉ có duy nhất 1 thứ lăn đến chân cô. Đó chính xác là thứ cô đang tìm, thậm chí để cái đinh vào thử thì lại vừa y đúc...
Quay lại xe, trở về nhà, cả 4 lúc này đã mệt lả, ăn qua loa một tý rồi lăn ra ngủ tận sáng

7/2/2083 :: 3h00 :: Sáng

Diệp Anh ngồi dậy, nhẹ nhàng rời phòng ngủ, cầm theo vật tìm được tối qua và 2 cái đinh kia, tự mình đi vào gara.. tìm một số dây điện để kết nối cho vật kia hoạt động...

_Xem nào!

Nối điện xong, vừa bật công tắc thiết bị đó lập tức sáng đèn, đưa cây đinh đến chỗ hở.... Như nam châm điện, nó lập tức bị hút vào và bị khóa chặt. Cùng lúc chiếu tia sáng tạo thành màn hình đa chiều, chiếu lên một khối lập phương tựa như rubik nhưng thay vào màu sắc lại là hình ảnh và một chatbox

_Gì đây chứ? M-3596??

_Chả nhẽ đây là hộp ký ức?

========================

===Cục Quản Lý AI===

_Hah! Bọn mày nghĩ có thể thoát được tao sao? Tao là kẻ cầm quyền! Không lâu sau nữa, mày sẽ là thuộc hạ của tao! - Trương kiêu ngạo nói

An và Xanh cuối cùng đã bị đày đọa đến đây, không lâu nữa họ sẽ bị kiểm soát bởi tên lưu manh này. Tương lai của họ không còn gì ngoài làm kẻ giết người hoặc lính đánh thuê cho hắn...

_ Việc tiến hành sẽ xảy ra nhanh thôi, nào rút hết điện của chúng nó đi!

_Dạ!

Nói rồi hai tên tay sai cắm dây điện vào gáy của 2 người và trong chớp nhoáng năng lượng của họ đã bị rút sạch.. An và Xanh cảm thấy mệt dần, cơ thể co giật, mắt lảo đảo, mất phương hướng rồi dần ngã xuống đất..

_Bái bai...

====================

14/2/2083 :: 9h00 :: Sáng

===Công Ty KEISAR===

Cả tuần nay, Thy, Linh, Mễ đều câm nín trước sự chăm chú và tập trung của Diệp Anh. Cô liên tục bấm máy tìm kiếm gì đó rồi lại ghi chú, cắm hết USB này đến USB khác trong phòng, chạy qua chạy lại chạy tới chạy lui. Bình thường cô gái này chẳng có gì ngoài trà sữa, shopping, game và giờ thêm cả người yêu nữa

_Ê Thy! - Linh với sang bên Thy

_Hả?

_Mày làm gì nó rồi đúng không?

_Con điên! Tao làm gì nó!

_Hay chị cắt trà sữa của chị Diệp Anh? - Mễ Mễ cũng tham gia

_Đâu có tao còn sợ nó uống trà sữa cho lắm vào xong giờ tăng động thì có! - Thy đánh vô vai Linh

_Lại đánh tao!

_Nè nè! Tui không có điếc, lèm bèm cái gì biết hết đó nha! - Diệp Anh đang chăm chú nhưng vẫn đanh đá.

Vừa nghe Diệp Anh liên tiếng, đương nhiên 3 con người kia lại sợ cụt đuôi không dám hó hé lời nào nữa, đến chơi game hay uống trà sữa cũng dám rủ, chỉ biết lặng lẽ hành động thôi..

"Nào, xếp ở đâu không biết!" - Diệp Anh nhíu mày

"Toàn tài liệu vớ va vớ vẩn, cái quan trọng tìm mãi không có!"

"Ế đây rồi! Tuyệt! Giờ có thể bắt đầu lại rồi!"

Thy đi tới, tay cầm cốc trà sữa lạnh đi vào mặt Diệp Anh.

_Áihh! - Cô giật mình

_Nè làm gì chăm dữ dậy! Giải lao xíu đi! - Thy khoác tay vào vai.

_Nhưng mà.... - Diệp Anh ấp úng.

_Nè nè làm gì đó! - Thy gạt tay Diệp Anh ra khỏi chuột.

Quả nhiên, ý đồ đánh lạc hướng Thy để che giấu chuyện kia, đã bị Thy phát hiện, giờ không còn gì giấu được nữa...

_Em đang tìm gì vậy? Sao không nói người ta giúp?

_Không....,

_Bọn mày sao đấy! - Linh đi tới.

_Sao em lại lục tung file AI vậy? Hóa ra cả tuần nay em lại chcus tâm trí vào mấy cái AI này nữa? Em giấu người ta cái gì? - Thy bắt đầu cáu.

_Chị Thy từ từ nào? - Mễ Mễ cố làm Thy bình tĩnh lại

_Đã nói là không đụng chạm tới AI rồi mà? Có người ta ở đây em không quan tâm sao?

_Thy....

_Điều thần kì đã đưa Chị với Linh trở lại với em, nó không có ý nghĩa gì sao? Đã hứa với nhau là không giấu ai bất cứ thứ gì rồi mà, hứa là có chuyện gì thì cùng nhau giải quyết mà sao em lại làm 1 mình?

_Nào! Diệp Anh! Mày đang giấu gì?

3 cặp mắt hướng về mình, Diệp Anh thở dài 1 cái, lấy trong tay hai con đinh có mã đó, nhẹ nhàng đặt lên bàn. Kéo tủ bàn lấy cái thiết bị kiểm soát và đọc ký ức cũ tìm thấy ở nhà P khi trước đặt lên bàn, cắm điện và kết nối với laptop riêng của mình...Diệp Anh bắt đầu giải thích..

_Đây là con đinh hôm Linh va vào cái người lạ mặt ở bệnh viện, còn cái này là cái hôm con AI được cho là nổi loạn đó đã đưa cho em với một mảnh giấy nhỏ ghi "Help us", một lời cầu cứu...

_Vậy thì sao?

_Cái này kiểm soát và đọc ký ức của AI, và sau vài ngày tìm kiếm, hai cin đinh này là ký ức chủ của hai AI hệ tiên tiến... Nhưng ký ức của họ không có gì và hiện hệ thống đã bị virut kiểm soát. Mà Mã Xác Định Của Chúng Là M-3495 và M-3496

_Vậy có nghĩa là....

_Hai bản sao thứ hai của Thy và Linh đang ở ngoài đó và họ đang bị lợi dụng bởi thế lực nào đó! Xong! - Diệp Anh đập tay lên bàn.

_Vậy là xong? Em còn giấu gì nữa không?

_Không!!

_Nhiệm vụ của tụi mình bây giờ là đưa họ về! Thế thôi!

_Em đã tham gia rồi, tội gì không cho tụi này giúp?

_Ừhm! Giờ không dấu gì nữa! Đi chơiiiiii - Diệp Anh vui vẻ hô lên

_Đi đi đi!!

================

"Vẫn còn một chuyện chưa nói"

Au: Hihi sorry bợn đọc iu quý của tui, do có một số nhầm lẫn và vô lý trong phần cốt truyện với diễn biến nên au phải thay đổi một số thứ nên chap này ra trễ ư ư, Vote mạnh cho bé :v Part 2 được dự đoán sẽ dài vl =)))











Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com