TruyenHHH.com

Bakudeku Muon Gi Duoc Nay Bnha


"Khi nào anh mới về ạ?" Âm thanh nũng nịu phát ra từ cậu vợ nhỏ, đầu bông cải bồng bềnh cọ vào sau lưng hắn.

Katsuki cài lại cà vạt, miệng nhếch lên một nụ cong thoả mãn, ánh mắt đỏ như con dã thú nhìn bóng người phản chiếu trong gương.

Đây là vợ hắn, người vợ hắn dùng đủ mọi cách để cậu phục tùng và ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn. Là người vợ duy nhất hắn muốn.

"Muộn nhất là 6h, mày ở nhà đừng có đi lung tung, bên ngoài rất nguy hiểm" Hắn xoay người đặt lên trán vợ yêu một nụ hôn. Tiếng cười khúch khích thoả mãn.

"Umk, em chờ anh nhé! Tối nay có bất ngờ đó Kacchan!" Đôi môi hồng rạng rỡ, chúm chím lại như đang mời gọi ' Anh ơi, ăn em đi! Em rất là ngon đó!'

Nuốt nước bọt cái ực, Katsuki vẫn là không chịu nổi dụ hoặc, bàn tay thô ráp ấn chặt cậu lên tủ giày, cái lưỡi điêu luyện tìm đúng chỗ mà nhắm chuẩn.

Tiếng r*ên chậm chạp phát ra, cậu vợ nhỏ bé còn không ngại mà cà chân vào thứ sắp c*ương của Katsuki.

Tiếng chuông reo lên, bông cải bất mãn đẩy hắn ra, cậu chùi môi cắn vào tay hắn bày tỏ sự giận dỗi.

"Lại ghen!" Katsuki cười khểnh, nhưng cặp m*ông căng tròn đó quyến rũ lắm, tối về trừng phạt sau vậy.

Cửa đóng rồi, Izuku mới ngó ra nhìn. Cậu thuần thục tháo dây xích dưới chân vứt loăng quăng dưới sàn, tiện tay nhặt những vỏ bcs vương vãi, một tay vớ nắm kẹo bóc lấy từng cái đưa vào miệng.

Cậu là vợ Katsuki, Midoriya Izuku được cho là đã chết, và hắn-kẻ giam giữ cậu tại đây là thằng bạn nối khố từ nhỏ.

Izuku nhìn quanh nhà, cậu định dẹp quần áo, rồi đến các rèm cửa nhưng cậu không muốn ra ngoài, dù rằng những lời đó toàn bộ là nói dối.

Izuku cũng quen rồi, không có áp lực, không cần quan tâm bạn bè, không cần mỗi ngày giở nụ cười 'tôi không sao!' với ai hết.

Nơi đây cậu là cậu, một Izuku có người chăm lo, một Izuku có gia đình, một Izuku không phải gồng mình gách vác cả xã hội anh hùng cho đất nước.

Tại đây cậu chỉ là vợ, người hắn yêu chiều nhất.

Izuku nhàm chán bật những thước phim 'vui vẻ' theo nghĩa đen, cậu bình tĩnh ngồi trước màn hình. Tiếng h*oan ái và d*m m*uọi hoà hợp với nhau, nhóp nhép, b*ch b*ch.

"Nhớ Kacchan quá à!" Cậu than thở, ước gì chồng yêu xuất hiện ngay trước mắt.

Vừa mới dứt lời tiếng cửa cạnh một tiếng, giày lộp cộp cất gọn một chỗ, cậu nghi hoặc. 'Không phải Kacchan bảo 6h mới về sao?'

Tắt tivi đi, Izuku lọ mọ ngó ra ngoài, nụ cười tươi sáng dần nở rộ trên gương mặt mềm mại.

"Kacchan!!!!"

Katsuki thấy vợ nhỏ không mang xích lại còn hớn hở nhào vào người hắn, chiếc bánh kem suýt nữa đáp đất mẹ.

"Deku!!!" Hắn rít lên, tay lập tức đặt cái bánh đã hỏng một nửa sang bên, tay còn lại áp sát cậu mà bóp chặt má.

"Lại không ngoan! Hửm??"

"....Oan mà! ...Ười a ập ức eo ích ại...." Bị bóp chặt quá thành ra câu nói của cậu chỉ bập bẹ, chỉ còn nguyên âm, nhưng mà thế đủ làm hắn vui rồi.

Vợ ngoan vẫn là của hắn.

Katsuki thả đôi bánh bao hồng hồng, bắt đầu gặm nhắm anh đào nhỏ, cả người cậu bị hắn bồng lên, đôi chân trần lộ ra trong ánh sáng le lói.

Mới gần trưa mà sao nhà tối thế nhỉ?

Sợi xích sắt được hắn tháo ra, tất nhiên không phải để Izuku tự do đi lại, mà nó có nhiệm vụ quan trọng hơn.

Katsuki vốn định tối 'ăn' nhưng vợ hắn mời mọc trước, bụng hắn là bị cậu khơi mào khí nóng lên đầu tiền.

Không chút dạo đầu, l* h*yệt nhỏ của Izuku đã chảy máu vì phải nuốt thứ to lớn vào bụng.

"Ah~~Kac-Kacchan! Đau....."

"Nhóc con, vẫn chưa quen à...ha....Cái l* của mày đang không muốn bỏ tao ra đây này...ah~~~"

Izuku đau tới sắp ngất mà thằng chồng vẫn hành sự như không có chuyện gì. Hắn gặm từ đôi môi anh đào rồi mân mê hai đầu t* xoa xoa, nắn nắn đến đỏ cả lên.

Răng nanh Katsuki lướt qua, đầu l*ưỡi không ngừng kích thích phản ứng cùng d*c v*ng sâu thẳm nhất của Izuku, dọc tế bào cậu như gặp điện giật, lưng cong lên, l*ưỡi thè ra, hơi thở ngày càng dồn dập.

"Kacchan...ưm~~muốn...ah...nữa...."

Katsuki bỏ ngoài tai lời cầu xin của cậu, th*ịt n*ộn ấm nóng bao bọc lấy d*ương v*t, hắn th*c mạnh từ đằng sau, miệng như chó mà cắn loạn cổ cậu.

"Hức...Bắt nạt...ah~~ha~~~"

Âm thanh oán trách bị chính d*ục v*ọng lấn át, giờ Izuku chỉ có thể cong m*ông mà tiếp nhận kh*oái cảm, từ sau từ trước, từ trong ra ngoài.

Dù cho đổ máu, dù là t*nh d*ch của cậu, d*ch thủy hay nước bọt đều là của một mình hắn.

Katsuki tham lam, hít lấy mùi hương bạc hà, lại lần nữa lật người cậu mà hành hạ.

Chờ đến lúc cao trào Katsuki mới vươn người để bắn vào trong l* d*m thủy của cậu, màu trắng chảy ra ào ào, nhưng Izuku lại chẳng thấy đủ.

Cậu bị hắn chiều hư nên muốn nhiều hơn, chỉ cần cậu muốn hắn sẽ cho.

"Để em giúp anh nha, Kac-" Chưa kịp nói xong, Katsuki đã bế thốc cậu lên, hai chân bị gập ra phía sau, dây xích quấn chặt tay làm cơ thể lồ loã của cậu bị treo lên.

Cánh m*ông còn chưa dám khép, d*ương v*t lần nữa tiến vào, quen nẻo quen đường mà đâm trúng điểm nh*ạy cảm của Izuku.

Cậu ưỡn ngực, tiếp nhận một cách bị động, bàn tay ôm cậu mỗi đêm đang ra sức mân mê hai đầu ng*ực.

"Ưm~~s-sướng quá! Bé muốn....ah~~"

Không ngoài mong đợi, hắn đáp ứng yêu cầu của cậu, thỏa mãn l* h*uyệt d*m đ*ng không cách nào dừng việc bị xâm phạm.

Mà kẻ xâm phạm cậu chỉ có thể là hắn.....

—————-

Katsuki nhìn tấm ảnh thờ, rồi lại vuốt ve gương mặt có thân xác của hắn người yêu. Cậu vẫn như vậy, ngoại trừ làn da đã hơi xanh xao và bắt đầu có dấu hiệu phân hủy, nhưng trong ánh mắt hắn, cậu là vợ hắn.

Là vợ nhỏ Izuku vì muốn hắn chết cũng nhất quyết đem thiêu thân xác mình.

Tiếng khàn khàn và nụ cười của kẻ điên, Katsuki ghé mặt sát vào tủ kính trong suốt, vẻ say đắm hiện lên trong đôi mắt đỏ, lời thì thầm ngày hôm đó hắn chưa nói.

"Nhóc con! Deku! Mày là của tao mà, đúng không?"

• • •

"Nhóc con! Sinh nhật vui vẻ!"

Giọng cười dường như nghe thấy, nó đáp lại hắn......

————————————-

Tác: Ò Í E!!!! Chúc mừng sinh nhật Xazuki!! Chị xin lũi vì chúc muộn tới hơn 2 tháng lận.

Fic này coi như bù cho em cũng như mừng sinh nhật Izuku.

Yên tâm, kết fic sau không làm em thất vọng đâu!^^Ehe!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com