BẠCH LIÊN HOA GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG CÔNG LƯỢC CA CA XƯNG BÁ TOÀN CẦU.
Chap 5. Tô Kỳ Viễn điểm yếu
Không có ai biết, lãnh khốc như tu la Tô Kỳ Viễn kỳ thực có cái điểm yếu--Hắn chịu không nổi nũng nịu cùng nước mắt của nữ nhânHai thứ đồ này với hắn nói quả thực là trí mạng vũ khí để cho hắn không có cách nào cự tuyệtĐây cũng chính là vì cái gì hắn lính đánh thuê chưa từng có nữ nhân bởi vì hắn lo lắng nữ nhân khóc hoặc nũng nịu hắn liền sẽ không có cách nào tiếp tục thi hành chính sách, nghiêm khắc tiêu chuẩn của mình.Mà bây giờ Tô Liên Nhi mặt mong đợi nhìn mình, mềm mại thỉnh cầu, hắn căn bản không có cách nào cự tuyệt được" Tôi đã biết" Nhưng ngoài mặt Tô Kỳ Viễn vẫn ra vẻ trấn định tại bên giường ngồi xuống,mặt không biểu tình" Ngủ đi, tôi ở đây trông coi em"Tô Liên Nhi nhìn hắn ngồi xuống lập tức cao hứng nhịn không được cười lên.Lúc cô nở nụ cười theo đó là hai cái nhỏ lúm đồng tiền lập tức lộ ra trong mắt sáng lấp lánh giống như ngôi sao."Anh thật tốt"Tô Kỳ Viễn:"!"Lại bị đập trúng tâmMà bên này Tô Liên Nhi tựa hồ như không chú ý tới Tô Kỳ Viễn sắc mặt biến hóa chỉ là thật cao hứng nằm xuống khuôn mặt hướng về Tô Kỳ Viễn ngọt ngào thiếp điTô Liên Nhi giống như thật sự khóc mệt phút chốc liền vang lên tiếng hít thở vững vàng.Tô Kỳ Viễn xác định cô đã ngủ, chuẩn bị rời điThật không nghĩ tới hắn vừa đứng dậy"Không..."Trong lúc ngủ mơ Tô Liên Nhi đột nhiên phát ra tiếng nỉ non run rẩyTô Kỳ Viễn khẽ giật mình, cúi đầu mới phát hiện Tô Liên Nhi dù nhắm chặt hai mắt ngủ nhưng lông mi lại không ngừng run rẩyThật thấy ác mộng?
Tô Kỳ Viễn hơi hơi nhíu mày đang chuẩn bị đưa tay trấn an Tô Liên Nhi, không nghĩ đến trong lúc ngủ mơ Tô Liên Nhi khóc thành tiếng" Mẹ , mẹ... Đừng đi.....Cầu xin người đừng đi...."Tô Kỳ Viễn đang chuẩn bị chụp bả vai Tô Liên Nhi, tay lập tức cứng lạiHắn cúi đầu nhìn về phía Tô Liên Nhi mới phát hiện cô vậy mà trong lúc ngủ mơ khóc, nước mắt trong suốt từ khóe mắt rơi xuống làm lông mi thấm ướt.Không thể không nói, Tô Liên Nhi lớn lên thật sự rất xinh đẹpCùng Tô Khinh Khinh loại kia thanh tú tướng mạo khác biệt, Tô Liên Nhi thuộc xinh đẹp khoa trương, kiều diễmNhưng lúc này ngày bình thường khuôn mặt hồng hào xinh đẹp, lại tái nhợt, khóe mắt chứa đựng nước mắt, lông mi run rẩy, thiếu đi mấy phần ngày bình thường diễm lệ nhiều hơn mấy phần yếu đuối khiến người ta thương tiếc Tô Kỳ Viễn chỉ cảm thấy trong lòng nhói, hung hăng xúc độngHắn gục đầu xuống, đáy mắt thoáng qua tia tự tráchĐúng rồiHắn như thế nào mà quênMẹ từ trước đến nay thương yêu nhất là Liên Nhi hơn nửa năm trước mẹ qua đời, đoán chừng đến giờ Liên Nhi chưa thoát ra được chuyện ấy?Cũng khó trách em ấy sẽ nhạy cảm như vậy, đối với việc cha mang về con gái tư sinh Tô Khinh Khinh chán ghét như vậyNhưng bọn hắn làm anh, mỗi ngày chỉ vội vàng đi làm, cho tới bây giờ chỉ thấy được Tô Liên Nhi điêu ngoa tùy hứng nhưng chưa bao giờ nghĩ nội tâm em gái lại yếu ớt như vậyNghĩ tới đây, Tô Kỳ Viễn mắt hơi tối sầm lạiNếu như vừa rồi Tô Liên Nhi làm nũng chỉ để cho hắn nhất thời mềm lòng, vậy bây giờ hắn thật sự có chút đau lòng và áy náy"Đừng sợ" Hắn không biết làm thế nào để an ủi người khác, chỉ có thể nắm chặt lấy tay Tô Liên Nhi, có cứng ngắt mà trấn an" Anh ở đây, đừng sợ"Dường như bị thanh âm của hắn trấn an, trong lúc ngủ mơ sợ hãi vậy mà Tô Liên Nhi thật sự bình tĩnh lại, không còn nức nở nữa hô hấp chậm rãi bình ổn lại.Xác định Tô Liên Nhi không còn bị ác mộng giày vò Tô Kỳ Viễn mới đứng dậy, cẩn thận giúp cô đắp chăn lại, mới quay người rời phòng.Mà lúc Tô Kỳ Viễn đóng cửa phòng, trong nháy mắt, bị Tô Kỳ Viễn coi là ngủ mơ thấy ác mộng Tô Liên Nhi lại đột nhiên mở mắt.Đúng vậyCô không ngủ càng là không mơ cái gì ác mộngVừa rồi là cô giả bộNói đùa, cô hao tổn tâm tư lưu Tô Kỳ Viễn ngồi xuống chờ mình chìm vào giấc ngủ, chẳng lẽ, suy nghĩ nhiều vậy chỉ muốn hắn ngồi đợi như vậy đơn giản?Mới không phải đâuCô là muốn cho Tô Kỳ Viễn một liều thuốc mạnh Phải biết, mẹ qua đời nhất là trong tiểu thuyết Tô Liên Nhi trong tổn thương lớn nhất, chỉ là cô ấy cậy mạnh không muốn đem trong lòng khổ sở biểu lộ ra ngoài, cho nên mấy người anh còn tưởng rằng cô đã sớm thoát raNhưng Tô Liên Nhi bây giờ, không có ý định như vậy"kiên cường"Bạch liên hoa mà, muốn khóc thì khóc, lúc yếu nên yếuChớ đừng nói chi, cô nhìn tiểu thuyết biết, năm anh trai bên trong thì kỳ thực thích bộ dáng này nhất chính là người anh cả Tô Kỳ Viễn nàyChớ nhìn hắn mặt ngoài lãnh khốc, lãnh huyết vô tình bộ dáng nhưng kì thật chịu không nổi nhất nước mắt cùng sự nũng nịu của nữ nhânCũng bởi vì nhược điểm này, tại trong tiểu thuyết, bên trong năm người anh trai thì người thứ nhất bị Tô Khinh Khinh bắt được tâm là Tô Kỳ ViễnBất quá ngượng ngùng, bây giờ Bạch Liên Hoa Tinh đã tới, bắt được anh cả chắc chắn là côNghĩ tới đây, Tô Liên Nhi không kịp chờ đợi mở ra hệ thống, quả nhiên trông thấy bên trái mặt bảng, hảo cảm của Tô Kỳ Viễn đối với cô từ 0 đã tăng lên 10 rồiTô Liên Nhi hài lòng gật, gật đầuLúc độ thiện cảm của Tô Kỳ Viễn đề thăng là lúc bên phải mặt bảng [ thể lực] thuộc tính cũng theo đó mà từ 0 tăng lên 10Thuộc tính bên cạnh giải thích cũng từ [0, tùy thời chết] đã biến thành [10, thật đáng mừng cô ít nhất có thể sống]Tô Liên Nhi:"..."Thật sự, cái này hệ thống, miệng thật muốn ăn đònBất quá có thể khỏe mạnh Tô Liên Nhi rất cao hứng, cô thử giãn chút gân cốt, quả nhiên cảm thấy cơ thể thoải mái hơn" Chỉ là khỏe mạnh thôi vẫn chưa đủ" Cô sờ càm suy tư, lẩm bẩm " Còn phải tiếp tục công lược anh cả, nghĩ biện pháp lấy chút kỹ năng mới, mới được"Nghe thấy lời này của Tô Liên Nhi, hệ thống trong đầu cô lên tiếng còi cảnh báo"Cô muốn làm gì!" Hệ thống giọng the thé nói " Ta không phải nói cho ngươi rồi sao, anh trai chỉ là nhiệm vụ chi nhánh! Cô cầm được thân thể khỏe mạnh là đủ rồi, không cần tiếp tục lãng phí thời gian vào anh trai! Công lược nam chính! Nhiệm vụ chính tuyến của cô là công lược nam chính, là làm Mary Sue nữ chính!"Đúng vậyMặc dù vừa rồi Tô Liên Nhi đang công lược Tô Kỳ Viễn, nhưng hệ thống chỉ cho là cô muốn thân thể khỏe mạnh thôi cho nên nghe theo côThật không nghĩ đến, giọng điệu Tô Liên Nhi tựa như muốn chuyển nhiệm vụ trọng tâm sang công lược anh trai" Quên nói cho mi" Tô Liên Nhi lúc này mới nhớ tới cái gì, cười híp mắt báo tin cho hệ thống " Tôi nghĩ kỹ, tôi không có ý định công lược nam chính, tôi dự định chuyên tâm công lược năm người anh trai"Nói đùa, có cao nhất thể lực, cao nhất đầu óc, cao nhất tài vận, cao nhất y thuật cùng cao nhất mị lực, còn muốn công lược nam chính , đồ chó nam nhân này làm gì?" Cô" Hệ thống quả muốn bị hù dọa điên mất rồiNó rõ ràng tìm cái Bạch Liên Hoa Tinh không phải sao nhưng Bạch Liên Hoa Tinh này như thế nào mà có dã tâm như thế!Nó thất kinh muốn tiếp tục khuyên can Tô Liên Nhi nhưng Tô Liên Nhi hai mắt nhắm lại, thoải mái ngủ ngon Ân, nghĩ ngơi dưỡng sức, ngày mai tiếp tục công lược anh cả!.....Mà cùng lúc đóMột bên khác.Tô Kỳ Viễn sau khi rời đi phòng Tô Liên Nhi, vừa xuống lầu đã nhìn thấy Tô Khinh Khinh đứng tại cầu thangChỉ thấy trước mắt Tô Khinh Khinh nhìn cùng Tô Liên Nhi cao không chênh lệch nhiều nhưng tướng mạo lại hoàn toàn khác biệtCô ta không tính là kinh diễm đại mỹ nữ, là thanh tú ôn nhu, ánh mắt giống như nai con, nhỏ bé yếu đuối dáng người, tiêu chuẩn ngôn tình nữ chính tiểu bạch hoaĐặc biệt là cô ta lúc này mặc không vừa vặn áo ngủ, suy nhược đứng trong bóng tối, làm cho người khác nhìn có ý muốn bảo hộ tăng caoNhưng Tô Kỳ Viễn lại nhíu mày."Tô Khinh Khinh" Hắn âm thanh mang sự lạnh lùng nói" Cô tại nơi này làm gì?"" Em...." Tô Khinh Khinh có chút bứt rứt nắm lấy mép váy vuốt" Em muốn đi xem chị, Em vừa rồi cẩn thận suy nghĩ rất lâu, dù sao em đích xác cùng Tư Phong Lam xảy ra quan hệ, Tư Phong Lam lại là vị hôn phu của chị, chị ấy tức giận cũng phải. Em.... Em chỉ là muốn đi giải thích rõ ràng"Nói xong Tô Khinh Khinh dường như nghĩ tới đêm đó chuyện đó phát sinh, cả người kìm lòng không được mà ôm lấy tay mình, hốc mắt cũng hơi đỏ, nước mắt ngăn không tại trong hốc mắt đảo qua đảo lạiBộ dáng kia, yếu đuối bên trong lại mang kiên cường làm cho người ta đau lòngNếu lúc trước Tô Kỳ Viễn, trông thấy nước mắt Tô Kinh Kinh đoán chừng sẽ mềm lòngAi bảo hắn hắn không chịu nổi nước mắt của nữ nhânNhưng hết lần này đến lần khác hắn bây giờ trong đầu vẫn là Tô Liên Nhi vừa rồi trong lúc mơ khóc, cho nên lúc này trông thấy Tô Khinh Khinh rơi nước mắt, hắn ngược lại cảm thấy vô cảm dâng lên--Không có cách nào, kể từ đi tới Tô gia, Tô Khinh Khinh là luôn trong mắt chứa nước mắt, cho dù khóc rất đẹp, nhưng nhiều cũng sẽ thành giá rẻNgược lại là ngày bình thường phách lối ngang ngược Tô Liên Nhi , trong lúc ngủ mơ im lặng rơi nước mắt mới càng khiến người ta đau lòng không thôi.Hơn nữa cuối cùng, Tô Liên Nhi mới là em gái của Tô Viễn Kỳ cùng cha cùng mẹ sinh ra. Mà Tô Khinh Khinh đến cùng là cha và nữ nhân khác sinh ra, Tô Kỳ Viễn không có khả năng đối với cô ta không có chút nào khúc mắcCho dù là bên trong nguyên tác, ngay từ đầu Tô Kỳ Viễn cũng không thích Tô Khinh Khinh, là Tô Khinh Khinh lần lượt " yếu đuối và kiên cường" mới phá vỡ phòng bị của Tô Kỳ ViễnMà bây giờ, ngượng ngùng, hắn đối với Tô Khinh Khinh còn không có nhiều như vậy kiên nhẫn." Sự tình đều xảy ra cũng không có gì để giải thích" Hắn lạnh lùng nói " Liên Nhi hiện tại tâm tình không tốt, cô cũng không nên trước mặt em ấy kiếm chuyện. A đúng, còn có"Tô Kỳ Viễn đột nhiên nghĩ đến cái gì, lạnh nhạt nhìn về phía Tô Khinh Khinh " Về sau không cần gọi tôi anh cả, em gái tôi, chỉ có Liên Nhi mà thôi"Sau khi nói xong Tô Kỳ Viễn căn bản cũng không nhìn nhiều Tô Khinh Khinh lấy một ánh mắt, quay đầu trở về phòng của mình.Chỉ để lại Tô Khinh Khinh sững sỡ tại chỗ, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc---Chuyện gì xảy raQua mấy ngày ở chung, cô ta rõ ràng cũng đã nhìn ra, Tô gia người anh cả này nhìn mặt ngoài lãnh khốc vô tinh nhưng kỳ thật không chịu được nữ nhân nước mắt và yếu đuối.Nhưng hôm nay cô ta như thế giả điềm đạm đáng yêu, giả đáng thương ở trước mặt hắn, nhưng hắn làm sao lại thờ ơ còn giúp Tô Liên Nhi nóiChẳng lẽ là buổi tối hôm nay Tô Liên Nhi đã cùng Tô Kỳ Viễn nói cái gì?Ý niệm này trong đầu chợt lóe, Tô Khinh Khinh cũng rất nhanh lắc đầu,.Không có khả năng.Liền Tô Liên Nhi cô ngu kia, ngoài trừ hoành thành ngang ngược chọc ngược chán ghét, còn có thể làm gì?Chắc chắn chỉ là bởi vì là cùng cha cùng mẹ, anh em thôi Bởi vì là cùng cha cùng mẹ cho nên Tô Kỳ Viễn mặc dù chán ghét Tô Liên Nhi cũng không thể không đứng tại bên côNghĩ rõ ràng hết thảy, Tô Khinh Khinh đáy mắt thoáng qua không cam lòng.Dựa vào cái gì?Cũng bởi vì Tô Liên Nhi có người mẹ được cưới hỏi đàng hoàng liền có thể ngang ngược càn rỡ. Mà cô ta và mẹ rõ ràng mới là cha chân ái nhưng phải như thế nén giậnCô ta không cam tâmThuộc về Tô Liên Nhi hết thảy, cô ta nhất định đều phải đoạt lạiNghĩ tới đây, Tô Khinh Khinh ngẩng đầu nhìn về phía phòng của Tô Liên Nhi đáy mắt thoáng hiện tia cừu hậnXem ra, chút trò trẻ con là không được, cô ta phải nghĩ một đại chiêu, triệt để, để Tư Phong Lam cùng Tô Kỳ Viễn chán ghét mà vứt bỏ Tô Liên Nhi
Tô Kỳ Viễn hơi hơi nhíu mày đang chuẩn bị đưa tay trấn an Tô Liên Nhi, không nghĩ đến trong lúc ngủ mơ Tô Liên Nhi khóc thành tiếng" Mẹ , mẹ... Đừng đi.....Cầu xin người đừng đi...."Tô Kỳ Viễn đang chuẩn bị chụp bả vai Tô Liên Nhi, tay lập tức cứng lạiHắn cúi đầu nhìn về phía Tô Liên Nhi mới phát hiện cô vậy mà trong lúc ngủ mơ khóc, nước mắt trong suốt từ khóe mắt rơi xuống làm lông mi thấm ướt.Không thể không nói, Tô Liên Nhi lớn lên thật sự rất xinh đẹpCùng Tô Khinh Khinh loại kia thanh tú tướng mạo khác biệt, Tô Liên Nhi thuộc xinh đẹp khoa trương, kiều diễmNhưng lúc này ngày bình thường khuôn mặt hồng hào xinh đẹp, lại tái nhợt, khóe mắt chứa đựng nước mắt, lông mi run rẩy, thiếu đi mấy phần ngày bình thường diễm lệ nhiều hơn mấy phần yếu đuối khiến người ta thương tiếc Tô Kỳ Viễn chỉ cảm thấy trong lòng nhói, hung hăng xúc độngHắn gục đầu xuống, đáy mắt thoáng qua tia tự tráchĐúng rồiHắn như thế nào mà quênMẹ từ trước đến nay thương yêu nhất là Liên Nhi hơn nửa năm trước mẹ qua đời, đoán chừng đến giờ Liên Nhi chưa thoát ra được chuyện ấy?Cũng khó trách em ấy sẽ nhạy cảm như vậy, đối với việc cha mang về con gái tư sinh Tô Khinh Khinh chán ghét như vậyNhưng bọn hắn làm anh, mỗi ngày chỉ vội vàng đi làm, cho tới bây giờ chỉ thấy được Tô Liên Nhi điêu ngoa tùy hứng nhưng chưa bao giờ nghĩ nội tâm em gái lại yếu ớt như vậyNghĩ tới đây, Tô Kỳ Viễn mắt hơi tối sầm lạiNếu như vừa rồi Tô Liên Nhi làm nũng chỉ để cho hắn nhất thời mềm lòng, vậy bây giờ hắn thật sự có chút đau lòng và áy náy"Đừng sợ" Hắn không biết làm thế nào để an ủi người khác, chỉ có thể nắm chặt lấy tay Tô Liên Nhi, có cứng ngắt mà trấn an" Anh ở đây, đừng sợ"Dường như bị thanh âm của hắn trấn an, trong lúc ngủ mơ sợ hãi vậy mà Tô Liên Nhi thật sự bình tĩnh lại, không còn nức nở nữa hô hấp chậm rãi bình ổn lại.Xác định Tô Liên Nhi không còn bị ác mộng giày vò Tô Kỳ Viễn mới đứng dậy, cẩn thận giúp cô đắp chăn lại, mới quay người rời phòng.Mà lúc Tô Kỳ Viễn đóng cửa phòng, trong nháy mắt, bị Tô Kỳ Viễn coi là ngủ mơ thấy ác mộng Tô Liên Nhi lại đột nhiên mở mắt.Đúng vậyCô không ngủ càng là không mơ cái gì ác mộngVừa rồi là cô giả bộNói đùa, cô hao tổn tâm tư lưu Tô Kỳ Viễn ngồi xuống chờ mình chìm vào giấc ngủ, chẳng lẽ, suy nghĩ nhiều vậy chỉ muốn hắn ngồi đợi như vậy đơn giản?Mới không phải đâuCô là muốn cho Tô Kỳ Viễn một liều thuốc mạnh Phải biết, mẹ qua đời nhất là trong tiểu thuyết Tô Liên Nhi trong tổn thương lớn nhất, chỉ là cô ấy cậy mạnh không muốn đem trong lòng khổ sở biểu lộ ra ngoài, cho nên mấy người anh còn tưởng rằng cô đã sớm thoát raNhưng Tô Liên Nhi bây giờ, không có ý định như vậy"kiên cường"Bạch liên hoa mà, muốn khóc thì khóc, lúc yếu nên yếuChớ đừng nói chi, cô nhìn tiểu thuyết biết, năm anh trai bên trong thì kỳ thực thích bộ dáng này nhất chính là người anh cả Tô Kỳ Viễn nàyChớ nhìn hắn mặt ngoài lãnh khốc, lãnh huyết vô tình bộ dáng nhưng kì thật chịu không nổi nhất nước mắt cùng sự nũng nịu của nữ nhânCũng bởi vì nhược điểm này, tại trong tiểu thuyết, bên trong năm người anh trai thì người thứ nhất bị Tô Khinh Khinh bắt được tâm là Tô Kỳ ViễnBất quá ngượng ngùng, bây giờ Bạch Liên Hoa Tinh đã tới, bắt được anh cả chắc chắn là côNghĩ tới đây, Tô Liên Nhi không kịp chờ đợi mở ra hệ thống, quả nhiên trông thấy bên trái mặt bảng, hảo cảm của Tô Kỳ Viễn đối với cô từ 0 đã tăng lên 10 rồiTô Liên Nhi hài lòng gật, gật đầuLúc độ thiện cảm của Tô Kỳ Viễn đề thăng là lúc bên phải mặt bảng [ thể lực] thuộc tính cũng theo đó mà từ 0 tăng lên 10Thuộc tính bên cạnh giải thích cũng từ [0, tùy thời chết] đã biến thành [10, thật đáng mừng cô ít nhất có thể sống]Tô Liên Nhi:"..."Thật sự, cái này hệ thống, miệng thật muốn ăn đònBất quá có thể khỏe mạnh Tô Liên Nhi rất cao hứng, cô thử giãn chút gân cốt, quả nhiên cảm thấy cơ thể thoải mái hơn" Chỉ là khỏe mạnh thôi vẫn chưa đủ" Cô sờ càm suy tư, lẩm bẩm " Còn phải tiếp tục công lược anh cả, nghĩ biện pháp lấy chút kỹ năng mới, mới được"Nghe thấy lời này của Tô Liên Nhi, hệ thống trong đầu cô lên tiếng còi cảnh báo"Cô muốn làm gì!" Hệ thống giọng the thé nói " Ta không phải nói cho ngươi rồi sao, anh trai chỉ là nhiệm vụ chi nhánh! Cô cầm được thân thể khỏe mạnh là đủ rồi, không cần tiếp tục lãng phí thời gian vào anh trai! Công lược nam chính! Nhiệm vụ chính tuyến của cô là công lược nam chính, là làm Mary Sue nữ chính!"Đúng vậyMặc dù vừa rồi Tô Liên Nhi đang công lược Tô Kỳ Viễn, nhưng hệ thống chỉ cho là cô muốn thân thể khỏe mạnh thôi cho nên nghe theo côThật không nghĩ đến, giọng điệu Tô Liên Nhi tựa như muốn chuyển nhiệm vụ trọng tâm sang công lược anh trai" Quên nói cho mi" Tô Liên Nhi lúc này mới nhớ tới cái gì, cười híp mắt báo tin cho hệ thống " Tôi nghĩ kỹ, tôi không có ý định công lược nam chính, tôi dự định chuyên tâm công lược năm người anh trai"Nói đùa, có cao nhất thể lực, cao nhất đầu óc, cao nhất tài vận, cao nhất y thuật cùng cao nhất mị lực, còn muốn công lược nam chính , đồ chó nam nhân này làm gì?" Cô" Hệ thống quả muốn bị hù dọa điên mất rồiNó rõ ràng tìm cái Bạch Liên Hoa Tinh không phải sao nhưng Bạch Liên Hoa Tinh này như thế nào mà có dã tâm như thế!Nó thất kinh muốn tiếp tục khuyên can Tô Liên Nhi nhưng Tô Liên Nhi hai mắt nhắm lại, thoải mái ngủ ngon Ân, nghĩ ngơi dưỡng sức, ngày mai tiếp tục công lược anh cả!.....Mà cùng lúc đóMột bên khác.Tô Kỳ Viễn sau khi rời đi phòng Tô Liên Nhi, vừa xuống lầu đã nhìn thấy Tô Khinh Khinh đứng tại cầu thangChỉ thấy trước mắt Tô Khinh Khinh nhìn cùng Tô Liên Nhi cao không chênh lệch nhiều nhưng tướng mạo lại hoàn toàn khác biệtCô ta không tính là kinh diễm đại mỹ nữ, là thanh tú ôn nhu, ánh mắt giống như nai con, nhỏ bé yếu đuối dáng người, tiêu chuẩn ngôn tình nữ chính tiểu bạch hoaĐặc biệt là cô ta lúc này mặc không vừa vặn áo ngủ, suy nhược đứng trong bóng tối, làm cho người khác nhìn có ý muốn bảo hộ tăng caoNhưng Tô Kỳ Viễn lại nhíu mày."Tô Khinh Khinh" Hắn âm thanh mang sự lạnh lùng nói" Cô tại nơi này làm gì?"" Em...." Tô Khinh Khinh có chút bứt rứt nắm lấy mép váy vuốt" Em muốn đi xem chị, Em vừa rồi cẩn thận suy nghĩ rất lâu, dù sao em đích xác cùng Tư Phong Lam xảy ra quan hệ, Tư Phong Lam lại là vị hôn phu của chị, chị ấy tức giận cũng phải. Em.... Em chỉ là muốn đi giải thích rõ ràng"Nói xong Tô Khinh Khinh dường như nghĩ tới đêm đó chuyện đó phát sinh, cả người kìm lòng không được mà ôm lấy tay mình, hốc mắt cũng hơi đỏ, nước mắt ngăn không tại trong hốc mắt đảo qua đảo lạiBộ dáng kia, yếu đuối bên trong lại mang kiên cường làm cho người ta đau lòngNếu lúc trước Tô Kỳ Viễn, trông thấy nước mắt Tô Kinh Kinh đoán chừng sẽ mềm lòngAi bảo hắn hắn không chịu nổi nước mắt của nữ nhânNhưng hết lần này đến lần khác hắn bây giờ trong đầu vẫn là Tô Liên Nhi vừa rồi trong lúc mơ khóc, cho nên lúc này trông thấy Tô Khinh Khinh rơi nước mắt, hắn ngược lại cảm thấy vô cảm dâng lên--Không có cách nào, kể từ đi tới Tô gia, Tô Khinh Khinh là luôn trong mắt chứa nước mắt, cho dù khóc rất đẹp, nhưng nhiều cũng sẽ thành giá rẻNgược lại là ngày bình thường phách lối ngang ngược Tô Liên Nhi , trong lúc ngủ mơ im lặng rơi nước mắt mới càng khiến người ta đau lòng không thôi.Hơn nữa cuối cùng, Tô Liên Nhi mới là em gái của Tô Viễn Kỳ cùng cha cùng mẹ sinh ra. Mà Tô Khinh Khinh đến cùng là cha và nữ nhân khác sinh ra, Tô Kỳ Viễn không có khả năng đối với cô ta không có chút nào khúc mắcCho dù là bên trong nguyên tác, ngay từ đầu Tô Kỳ Viễn cũng không thích Tô Khinh Khinh, là Tô Khinh Khinh lần lượt " yếu đuối và kiên cường" mới phá vỡ phòng bị của Tô Kỳ ViễnMà bây giờ, ngượng ngùng, hắn đối với Tô Khinh Khinh còn không có nhiều như vậy kiên nhẫn." Sự tình đều xảy ra cũng không có gì để giải thích" Hắn lạnh lùng nói " Liên Nhi hiện tại tâm tình không tốt, cô cũng không nên trước mặt em ấy kiếm chuyện. A đúng, còn có"Tô Kỳ Viễn đột nhiên nghĩ đến cái gì, lạnh nhạt nhìn về phía Tô Khinh Khinh " Về sau không cần gọi tôi anh cả, em gái tôi, chỉ có Liên Nhi mà thôi"Sau khi nói xong Tô Kỳ Viễn căn bản cũng không nhìn nhiều Tô Khinh Khinh lấy một ánh mắt, quay đầu trở về phòng của mình.Chỉ để lại Tô Khinh Khinh sững sỡ tại chỗ, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc---Chuyện gì xảy raQua mấy ngày ở chung, cô ta rõ ràng cũng đã nhìn ra, Tô gia người anh cả này nhìn mặt ngoài lãnh khốc vô tinh nhưng kỳ thật không chịu được nữ nhân nước mắt và yếu đuối.Nhưng hôm nay cô ta như thế giả điềm đạm đáng yêu, giả đáng thương ở trước mặt hắn, nhưng hắn làm sao lại thờ ơ còn giúp Tô Liên Nhi nóiChẳng lẽ là buổi tối hôm nay Tô Liên Nhi đã cùng Tô Kỳ Viễn nói cái gì?Ý niệm này trong đầu chợt lóe, Tô Khinh Khinh cũng rất nhanh lắc đầu,.Không có khả năng.Liền Tô Liên Nhi cô ngu kia, ngoài trừ hoành thành ngang ngược chọc ngược chán ghét, còn có thể làm gì?Chắc chắn chỉ là bởi vì là cùng cha cùng mẹ, anh em thôi Bởi vì là cùng cha cùng mẹ cho nên Tô Kỳ Viễn mặc dù chán ghét Tô Liên Nhi cũng không thể không đứng tại bên côNghĩ rõ ràng hết thảy, Tô Khinh Khinh đáy mắt thoáng qua không cam lòng.Dựa vào cái gì?Cũng bởi vì Tô Liên Nhi có người mẹ được cưới hỏi đàng hoàng liền có thể ngang ngược càn rỡ. Mà cô ta và mẹ rõ ràng mới là cha chân ái nhưng phải như thế nén giậnCô ta không cam tâmThuộc về Tô Liên Nhi hết thảy, cô ta nhất định đều phải đoạt lạiNghĩ tới đây, Tô Khinh Khinh ngẩng đầu nhìn về phía phòng của Tô Liên Nhi đáy mắt thoáng hiện tia cừu hậnXem ra, chút trò trẻ con là không được, cô ta phải nghĩ một đại chiêu, triệt để, để Tư Phong Lam cùng Tô Kỳ Viễn chán ghét mà vứt bỏ Tô Liên Nhi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com