[ Bách Hợp] [ Tự Viết ] MẸ KẾ ~~
CHƯƠNG 16 : NƯỚC MẮT CỦA NÀNG (TT)
Ông Trác rời đi, Lý Tần đi lại chỗ của Trác Nhu đang đứng và nói."Cứ từ từ mà lựa đồ đi, ba cô có công chuyện đi rồi lát sau sẽ quay lại rước chúng ta. " " Phiền phức, vậy cũng kêu tôi đi cho bằng được " Trác Nhu làu bàu.Một hồi lâu Trác Nhu không nghe thấy người kia đáp lại, quay sang thì thấy Lý Tần đang chăm chú nhìn vào chiếc váy cưới màu trắng được treo trong tủ kính với những hạt kim sa lấp lánh ánh gọi mời, Trác Nhu hiểu ý liền nói." Nếu cô thấy thích nó thì thử đi "" Thôi không cần đâu " Lý Tần khẽ lắc đầu." Cô cứ thử đi, không hợp thì thử cái khác !" Trác Nhu không đợi Lý Tần đồng í cô đã gọi nhân viên đến." Lấy cho tôi chiếc váy cưới này " Lý Tần đưa mắt nhìn Trác Nhu, ánh mắt long lanh. " Đừng ở đó mà nhìn tôi, cô nhanh thử đi còn về" " Được rồi, Trác Nhu cũng đi lựa đồ đi"" Sao cũng được " Trác Nhu gật đầu nhẹ.Xong, Lý Tần đi vào phòng để thử đồ, Trác Nhu cùng với cô nhân viên đi lựa vest cho mình, thân hình của Trác Nhu rất đẹp nên rất dễ mặc đồ, cô nhân viên lấy cho Trác Nhu một bộ vest màu đen sang trọng, không kén chọn nên Trác Nhu nhận lấy.Quả nhiên các cô gái ở cửa hàng đều bất ngờ khi thấy Trác Nhu bước ra, thân hình cao ráo ấy diện bộ Vest này lên quả thật tuyệt mỹ, con gái mặc Vest vào có khi con thu hút hơn cả người nam.
Họ còn ngạc nhiên hơn nữa khi thấy Lý Tần từ trong phòng thay đồ đi ra, nàng ta thât xinh đẹp trong bộ váy cưới đó, gương mặt nhu mì với những đường nét thanh tú, từ đây nhìn nàng như một cô công chúa bước ra từ trong tranh.Trác Nhu đứng lặng người khi thấy Lý Tần bước ra với diện mạo đó...quá là xinh đẹp! Nhìn cô ấy thật giống như những nàng thơ mà Trác Nhu tự vẽ trong đầu, những đường nét ấy sinh ra là để dành cho nàng ta. Nhưng rồi Trác Nhu giật mình khi thấy Lý Tần bỗng dưng rơi lệ, cô tiến lại gần hỏi han." Sao thế ? " " Trác Nhu biết không, tôi đã từng mơ ước được khoác trên mình một chiếc váy cưới, đường đường chính chính bước vào lễ đường với người tôi yêu. Nhưng giờ đây... " Cô khóc nấc lên, không thể kiềm nén nữa.Trác Nhu cũng biết Lý Tần chẳng có một chút tình cảm nào với ba cô, Tất cả chỉ là do sự sắp xếp của gia đình cô, nghe những lời ấy tim Trác Nhu thắt lên từng cơn đau nhói, cô thương cho thân phận của Lý Tần quá, cô muốn ôm cô ấy vào lòng để ủi an." Cô thật sự rất xinh đẹp, cô còn cả thanh xuân phía trước nhưng vì ba tôi mà tuổi trẻ cô bị xiền xích tại nơi này... Tôi không biết làm gì hơn, nếu cần giúp đỡ cứ nói với tôi " Lý Tần mỉm cười , xoay người lại nhìn thẳng vào Trác Nhu nói." Cảm ơn rất nhiều " Trác Nhu đưa tay lên gạt đi những giọt nước mắt đang rơi trên má của Lý Tần, khoang ngực lại đập liên hồi.
___________________________________
Họ còn ngạc nhiên hơn nữa khi thấy Lý Tần từ trong phòng thay đồ đi ra, nàng ta thât xinh đẹp trong bộ váy cưới đó, gương mặt nhu mì với những đường nét thanh tú, từ đây nhìn nàng như một cô công chúa bước ra từ trong tranh.Trác Nhu đứng lặng người khi thấy Lý Tần bước ra với diện mạo đó...quá là xinh đẹp! Nhìn cô ấy thật giống như những nàng thơ mà Trác Nhu tự vẽ trong đầu, những đường nét ấy sinh ra là để dành cho nàng ta. Nhưng rồi Trác Nhu giật mình khi thấy Lý Tần bỗng dưng rơi lệ, cô tiến lại gần hỏi han." Sao thế ? " " Trác Nhu biết không, tôi đã từng mơ ước được khoác trên mình một chiếc váy cưới, đường đường chính chính bước vào lễ đường với người tôi yêu. Nhưng giờ đây... " Cô khóc nấc lên, không thể kiềm nén nữa.Trác Nhu cũng biết Lý Tần chẳng có một chút tình cảm nào với ba cô, Tất cả chỉ là do sự sắp xếp của gia đình cô, nghe những lời ấy tim Trác Nhu thắt lên từng cơn đau nhói, cô thương cho thân phận của Lý Tần quá, cô muốn ôm cô ấy vào lòng để ủi an." Cô thật sự rất xinh đẹp, cô còn cả thanh xuân phía trước nhưng vì ba tôi mà tuổi trẻ cô bị xiền xích tại nơi này... Tôi không biết làm gì hơn, nếu cần giúp đỡ cứ nói với tôi " Lý Tần mỉm cười , xoay người lại nhìn thẳng vào Trác Nhu nói." Cảm ơn rất nhiều " Trác Nhu đưa tay lên gạt đi những giọt nước mắt đang rơi trên má của Lý Tần, khoang ngực lại đập liên hồi.
___________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com