TruyenHHH.com

Bach Hop Thuan Viet Doi Em Ngay Em Lai 18

Có lẽ sự khác nhau giữa tình bạn và tình yêu là người ta có thể dễ dàng quên đi tình bạn, có thể mỉm cười mà quen một người bạn khác nhưng lại không thể dễ dàng để quên đi một người mà mình yêu, mình thương sâu đậm.

Sự quan tâm mà Lệ Linh dành cho mình nhiều bao nhiêu cô ấm Lan sao không hiểu được nhưng cũng không vì thế mà nó làm cô quên được người cô yêu thương. Có thể Linh càng quan tâm cô bao nhiêu càng làm cô nhận ra rằng bao nhiêu sự yêu thương của mọi người dành cho mình cũng không bằng người con gái Bùi Thị Diễm Út.

Vì cô đã yêu, đã lụy tình người con gái ấy mất rồi.

Một giọt nước mắt rơi xuống gò má gầy guộc của cô ấm Lan lúc nào không hay khi cô cố gắng nắn nót con chữ trong sự xúc động đêm khua thanh vắng.

Cô đưa tay lau đi rồi tiếp tục viết tình cảm của cô dành cho em lên quyển nhật ký mà em trước lúc rời đi đã tặng cho cô.

' Em nói Lan hài hước, em nói em thích nghe Lan kể chuyện hài để chọc cho em vui. Kể nhiều lên cho em cười!

Em nói, Lan à, dậy đi em nấu bữa ăn sáng cho Lan rồi nà.

Em nói, Lan ơi, chiều nay dẫn em ra đồng chơi nha.

Em nói, Lan ơi, Lan à, Lan nè! Có nghe em hay hông?

Em có biết không hả Út, ngày nào Lan cũng nghe được giọng nói ngọt ngào, hờn dỗi của em văng vẳng bên tai. Trong tâm trí của Lan luôn là hình chúng ta ngày còn bên nhau, cùng nhau làm đủ thứ chuyện trên đời, cùng nhau chơi, cùng nhau tắm, cùng nhau ôm nhau ngủ và cả chuyện ấy nữa.

Đều là cùng nhau. . .

Còn bây giờ, chỉ mỗi mình Lan thôi, cô độc một mình ên Lan sống trên đời.

Một mình Lan sống! '

Viết đến đoạn cô thương cảm khi nghĩ đến chuyện người con gái mình yêu đã chết cách đây lâu dữ lắm rồi, xác của nàng bây giờ chắc cũng đã phân hủy thành một bộ xương khô.

' Em có biết rằng em đến, trở thành một phần quan trọng của cuộc đời Lan. Rồi lại biến mất như chưa từng xuất hiện. Em làm vậy quá đáng lắm em có biết không hả Út?

Lan ỉ lại có em bên cạnh, bây giờ không có em nữa, em có biết nó để lại một khoảng trống không thể lấy được trong lòng của Lan.

Em mang cho Lan hy vọng rồi lại dập tắt nó, sao nở làm vậy với Lan hả Út?

Nhưng mà Út ơi, anh nguyện trọn kiếp yêu em. Đời này sống có bao lâu, trọn kiếp này và ngàn kiếp sau nữa anh cũng sẽ mãi yêu em.

Bởi vì em chính là, người con gái duy nhất mà anh vẫn luôn chờ đợi!

Anh yêu em!

Anh yêu em!

Anh yêu em, Út ơi!

Nếu ngày mai là tận thế,
Anh vẫn mãi yêu em!
Yêu em không hề hối tiếc!

Út ơi, em có nhớ anh như là anh đang nhớ em hay không? '










.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com