TruyenHHH.com

Bach Hop Pho Ma Cong Chua Den

Để thuận tiện trà trộn vào Hoa Xuân viện tìm hiểu sự việc cả Yến Vân và Uyển Đình thống nhất cử người đột nhập nhưng việc quan trọng trước mắt lấy đâu ra cô nương để làm việc này, chuyện vào kỷ viện rất hệ trọng không thể nhờ con nhà danh giá hay cô nương chân yếu tay mềm đi được.

Với tính trượng nghĩa không sợ trời không sợ đất Uyển Đình nhất quyết đòi đi nhưng Yến Vân một mực không cho, dùng hết lời lẽ khuyên ngăn Uyển Đình đến cuối cùng người chịu thiệt lại là bản thân, Uyển Đình tức giận vì bị Yến Vân ngăn cảng nên nàng trả thù bằng cách để Yến Vân cải trang dấn thân vào Hoa Xuân viện, Yến Vân ban đầu nhất quyết phản đối nhưng nghe lý lẽ của Uyển Đình liền câm nín

"Thứ nhất, ngươi là nam nhân không sợ bị đám đàn ông hạ lưu đó bắt nạt. Thứ hai, ngươi không tìm được người cũng không cho ta đi thì tự mình mà đi. Thứ ba, đại nhân như phò mã đây nên làm tròn nhiệm vụ điều tra thì hơn sẵn tiện tìm hiểu dân tình sau này còn có cơ hội dỡ bỏ bảng hiệu Hoa Xuân viện"

Với lý lẽ của Uyển Đình, Yến Vân sau đó bị đẩy cho Tuyết Mai giúp nàng cải trang, chưa bao giờ Uyển Đình chờ đợi trong tâm trạng vui vẻ như hiện tại, chỉ cần nhìn Yến Vân mặc nữ phục bản thân sau này dễ dàng chọc ghẹo, chỉ cần tưởng tượng Yến Vân bị ghẹo đến mức câm nín nàng liền hả dạ, đó là do Uyển Đình suy nghĩ cho đến khi nhìn thấy Yến Vân mặc nữ phục trang điểm lộng lẫy nàng tự dưng ác khẩu nhìn phò mã của mình không chớp mắt.

Yến Vân thấy Uyển Đình nhìn mình chằm chằm không nói chuyện làm lòng nàng nóng như lửa đốt, cho rằng bản thân xấu xí làm người đối diện không cảm xúc, với suy nghĩ không tự tin Yến Vân cảm thấy thất vọng, lúc nảy khi đang trang điểm nàng còn hi vọng Uyển Đình nhìn thấy đúng bản chất con người mình sẽ chạy đến khen một tiếng, ai ngờ người ta không khen một câu còn đứng bất động, nhìn vẻ mặt không cảm xúc của Uyển Đình Yến Vân bỗng dưng tức giận.

Do Yến Vân đặt nặng tâm tư lên Uyển Đình mới nói người ta không cảm xúc, chứ người ngoài như Tuyết Mai thấy biểu tình của công chúa liền biết người kinh ngạc vạn phần, thậm chí còn nhìn phò mã hoa nhường nguyệt thẹn của mình sắp chảy nước miếng, chỉ cần thấy Uyển Đình biểu cảm Tuyết Mai càng thêm khâm phục bản thân khi đã hoàn thành tốt chuyện biến một nam nhân tuấn tú thành nữ nhân hoàn hảo.

Thấy công chúa phò mã cứ đứng nhìn nhau người mất hồn người khó chịu, Tuyết Mai liền kéo Yến Vân đến bên cạnh Uyển Đình tự mình khoe khoan

"Công chúa, đến người cũng không tin phò mã đẹp như thế sao, tất cả điều do bàn tay khéo léo của Tuyết Mai làm ra, công chúa thấy sao có cần bớt bớt lại không, Tuyết Mai sợ với vẻ ngoài như thế này phò mã sẽ làm cho rất nhiều nam nhân quỳ rạp dưới chân nguyện chết vì mỹ nhân"

Tuyết Mai cứ nói liên thuyên không nhìn đến biểu cảm thay đổi của hai vị chủ tử, Uyển Đình đương nhiên không muốn phò mã của mình đi câu dẫn nam nhân nhưng nhìn Yến Vân hóa trang thành cô nương hoàn hảo với gương mặt nhỏ nhắn khả ái, đôi má hồng hào quyến rũ, đôi mắt to tròn thu hút, đôi lông mày bình thường mang phong thái uy phong hiện tại lại yểu điệu thướt tha, đặc biệt đôi môi nhỏ nhỏ xinh xinh được tô đỏ càng làm vẻ quyến rũ thêm động lòng người, nhìn Yến Vân ra dáng nữ nhi khiến Uyển Đình khó chịu chính vì thế nàng lớn tiếng quát Tuyết Mai để cô nha hoàn khỏi khoe khoan mơ mộng

"Đẹp gì mà đẹp, trang điểm lại đi, lần này không cần ngươi, để ta tự làm"

"Dạ công chúa, vậy mà không được sao" Tuyết Mai yểu xìu nghe Uyển Đình không hài lòng

"Không trang điểm, không đi Hoa Xuân viện gì hết, tối nay ta tự mình đường đường chính chính đi tìm hiểu sự việc, ăn mặc khó coi như thế này làm như ta thích lắm vậy, đã thế còn bôi bôi chét chét khó chịu chết đi được"

Yến Vân nghe Uyển Đình che mình thẳng mặt mặc dù lời kia quát Tuyết Mai nhưng nàng thấy tổn thương vì thế không muốn cải trang giả dạng, Uyển Đình thấy Yến Vân tức giận vừa nói vừa lấy tay bôi đi lớp trang điểm trên mặt liền tiết nuối, cảm thấy bản thân chưa ngắm đủ, định ngăn lại hành động của Yến Vân nhưng Tiểu Cẩn bỗng dưng xuất hiện cướp tay trên còn nói như sắp khóc đến nơi làm nàng thấy dự ứng, đành đứng nhìn chủ tớ nhà họ diễn kịch

"Công tử...người làm Tiểu Cẩn sắp khóc rồi...lão gia, lão phu nhân mà thấy nhất định, nhất Định..."

"Tiểu Cẩn được rồi, đừng ăn nói hàm hồ, nảy giờ chưa nhìn đủ sao, thấy ta như thế này làm ngươi vui lắm hả"

"Vui, vui lắm, mới thấy lần đầu mà, tuy không quen thấy ngộ ngộ nhưng công tử thật sự rất xinh đẹp"

"Tức chết ta mà, Tiểu Cẩn ngươi nhớ đó cho ta"

Tiểu Cẩn lần đầu tiên thấy Yến Vân trở về thân phận thật sự của mình nên bùi ngùi, Yến Vân đương nhiên biết tâm tư của Tiểu Cẩn nhưng nàng giận vì biểu cảm quá thật, không sợ người ngoài nghi ngờ thì cũng phải biết nàng khó chịu đến cỡ nào còn nói mấy lời dễ gây hiểu lầm

Chứng kiến mọi chuyện Uyển Đình bỗng dưng thấy Tiểu Cẩn chướng mắt, đã cướp lời còn che chắn tầm nhìn của nàng với Yến Vân, không đắc tội nàng mới thấy lạ, nhìn một lượt tình cảnh trước mắt bỗng dưng trong đầu Uyển Đình lé lên sự ma mãnh, giờ thì trả đũa được tất thẩy những người đắc tội với nàng.

"Yến Vân nhìn ngươi không đến nỗi khó coi cứ để vậy đi, kế hoạch theo cũ mà làm, để có người hỗ trợ ngươi mang theo Tiểu Cẩn đi cùng cho tiện, Tuyết Mai giúp Tiểu Cẩn trang điểm xinh đẹp một chút"

"Tuân lệnh công chúa"

Lém lỉnh nhận lời Uyển Đình, Tuyết Mai vui thầm vì cơ hội hành hạ Tiểu Cẩn đã tới, bình thường nàng với Tiểu Cẩn đấu võ mồm không ai chịu thua nay có cơ hội trên cơ bản thân nhất định không bỏ qua

"Sau khi giúp Tiểu Cẩn hóa trang thì mượn hắn bộ y phục giả làm đại ca Yến Vân bán hai người họ vào Hoa Xuân viện"

Nghe sự sắp xếp của Uyển Đình mọi người đều tá hỏa, trong mắt người ngoài vị công chúa này thích biến nam thành nữ, biến nữ thành nam thật làm khó thiên hạ, sự tình lần này chỉ có Yến Vân thấy không thoải mái vì nàng phải ăn mặt gồm gà trong vài ngày tới, chưa kể nếu để người của Tư Mã gia hay hai vị huynh đệ nhìn thấy bộ dạng nàng như thế chắc sẽ không được yên thân.

Còn Tiểu Cẩn được đi theo Yến Vân thì bảo bản thân làm gì cũng được, hơn nữa còn được mặc nữ trang, được chính tay Tuyết Mai trang điểm càng vui hơn, bản thân cũng muốn đẹp như Yến Vân.

Nhìn Tuyết Mai và Tiểu Cẩn đi xa, hiện tại chỉ còn hai người trong phòng Yến Vân làm liều bỏ qua sĩ diện hỏi nhỏ Uyển Đình nhưng người đối diện vẫn nghe

"Công chúa nhìn Yến Vân khó coi lắm sao"

"Không...khó coi lắm"

"Nếu để công chúa mỗi ngày nhìn Yến Vân như thế này người có khó chịu không"

"Không...hả...ngươi nói cái gì, định ăn mặc như thế này luôn sao"

"Chỉ tiện miệng tò mò, công chúa không cần kích động, chỉ muốn thù người cho vui ấy mà"

"Ngươi chẳng có khiếu hài hước gì cả...nói thật...nhìn ngươi rất đẹp"

Uyển Đình khen một câu ngắn ngủi lại còn nói nhỏ cứ như lầm bầm trong miệng nhưng Yến Vân vẫn tập trung nghe được, không biết mặt nàng có đỏ hay không nhưng bản thân cảm nhận được nhiệt độ cơ thể đang tăng, lòng bàn tay của nàng còn đổ cả mồ hôi khi hanh cánh tay ngượng ngùng đan vào nhau.

Còn Uyển Đình bất giác nói Yến Vân xinh đẹp bản thân chẳng dám liếc mắt nói chi nhìn thẳng vào người đối diện, nàng cảm thấy không đúng khi nói Yến Vân xinh đẹp nhưng bản thân nguy biện bằng cách đang ghen tị với Yến Vân đã làm nam nhi tuấn tú còn giả làm nữ nhi xinh đẹp hơn người, đẹp hơn cả bản thân nên mới khen, thật ra trong lòng không bài xích việc Yến Vân mặc trang phục nữ nhi chỉ có điều nhìn bộ dạng của phò mã hiện tại nàng sợ có lắm kẻ hiểu lầm bu lấy Yến Vân bản thân thật không chấp nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com