Bach Hop Nghiet Nga
Sáng Chủ Nhật.. Nó tỉnh dậy, mặt còn say ngủ, ập vào mắt nó cái bản mặt của cậu. ( Từ giờ ngoại gọi Vy là " nó " còn An là " cậu " nhá ) .
Nó giật mình la làng.
- Bớ người ta có ma, ký túc xá có ma.
Cậu lấy tay bịt mồm nó lại.
- Là tớ. Con ma Khánh An.. Cậu nghĩ xem con ma nào dám bắt cậu, bắt cậu về nó chưa động vào thì đã bị con bà chằn cậu tra tấn rồi.
- Ý gì....
Cậu biết mình nói gì đó không phải, mồ hôi hột chảy tùm lum. Vội chuyển chủ đề.
- À Vy tớ có chuyện nhờ cậu... Suy nghĩ cả đêm mà không ra. Cậu giúp tớ với... (╥_╥)
- Là chuyện gì.
- Tớ muốn thành con trai... Mạnh mẽ.. Với lại ra dáng đàn ông tí mới bảo vệ cậu được chứ.
- Chuyện gì chứ chuyện đó dễ ợt hà.
Có đứa nghe mà hạnh phúc ngập mặt.Đi theo tớ. ...
- Cậu phải đi rửa mặt đi đã..!
- Ý chết, tớ quên.. Chờ tớ 5 phút.
Khoảng nửa tiếng sau... Hai người đi đến salon để làm đợp. ---------Trên đường ---------------- Nè Hạ Vy, cậu kiu tớ chờ cậu 5 phút.. Mà cậu nhanh thấy sợ... Tận nữa tiếng cậu mới xong í.
- À Ờm.. Người ta là con gái nên phải có chút thời gian sửa soạn chứ.
- Vậy tớ là con trai chắc.
.........Lườm......... Đến salon......
- Quý khách làm gì ạ.
Chủ salon cung kính.
- À chị chỉnh sửa tóc của tên này lại giùm em nha. Chỉ qua cậu.
- Quý khách định làm mẫu nào ạ.
Ngẫm nghĩ một hồi. Nó quay sang hỏi cậu.
- Nè.. Tóc của cậu giao cho tôi quyết định kiểu thì tí nữa xong mà không vừa ý thì đừng có cào nhào nghe chưa. - Tùy cậu à.. Miễn sao đừng có cạo đầu tớ là được.. Tớ không muốn vô chùa đâu.
- Hự.. Chùa nào chứa cậu.
Lườm.......
Nó lại thì thầm gì đó với chủ tiệm... Rồi quay sang nhìn cậu với gương mặt nham hiểm.. " Phải đề phòng con bà chằn này mới được.. Nhưng mình đã nói toàn quyền do cô ta quyết định... Thôi xong tôi rồi.. Chui đầu vô hang cọp rồi.. Hự " Kết thúc suy nghĩ của cậu. Chưa đầy 15 phút đã xong rồi.. Kiểu này củng khá đơn giản..cắt ngắn ngang vai..vuốt phần mái trước lên.. Củng bớt bánh bèo tí..Nhìn củng đẹp đó.. Nhưng với gương mặt của ta kết hợp thì tuyệt đẹp ( mắc ói quá ba..) .
- Thấy sao, ưng không.
- Ừm tạm ổn.
- Quá đẹp chứ gì.
Thanh toán tiền xong thì nó dẫn cậu tới shop quần áo. Lựa cho cậu vài cái áo thun chơn.. Vài cái quần sọt ngang gối.. Xong nó lôi cậu đi kím mua thứ quan trọng nhất mà cậu cần..
- Có cần phải mua thứ này không vậy trời. Mặt cậu phím hồng.
- Cần chứ. Nó nói mặt tỉnh như chưa từng được tỉnh.
- Mà tớ không biết dùng.
- Lát về tớ mang giúp cho.
- Wtf.. Cậu...cậu nói cái gì
Mặt cậu nóng bừng lên.
- Có gì đâu mà cậu phản ứng ghê vậy.. Chỉ là giúp cậu mang áo nịt thôi mà.
- ....
Cạn lời với nhỏ này.. Thôi nó mang giùm thì càng tốt. Hố hố..
- Giờ mình đi tới shop giày, rồi đi ăn tí gì nha tớ đói rồi.
Nó vừa nói vừa làm nũng làm ai kia đỏ mặt.
- Vâng! Thưa bà.
- Nay tớ lên chức làm bà cậu rồi.. Hố hố.
Sắm sửa thêm một ít đồ thì nó dắt cậu đi tới quán ăn vặt. Hí ha hí hửng chạy vào. Con người nó là vậy.. Làm gì thì làm bận đến mấy củng không bao giờ bỏ bửa. Mà toàn là ăn vặt.
- Ăn trưa đây hả... Ăn vặt sao no.
- No chứ.. Vừa rẽ vừa ngon.
- Gọi món đi, ăn nhanh rồi về tôi còn thử đồ nữa chứ.
- Rồi rồi, cậu nôn tới vậy hả.
Khánh An không trả lời, chăm chú ngắm người đối diện.
- Nè làm gì mà nhìn tôi giữ vậy tên biến thái. Bộ cậu không ăn hả.
- Không, cậu no là tớ no rồi.
- Cậu ăn không khí ha gì mà no ( Câu này quen lắm, dường như ngày nào ngoại củng nghe)
- Ăn nhanh đi rồi về.
- Ùa.
Về đến kí túc xá..
- Hạ Vy ơi giúp tớ cái này
- Rồi
- Hạ Vy ơi giúp tớ
- Từ từ
- Hạ Vy mang áo cho tớ
- Rồi rồi.. Cởi áo ra cái đi.
- À Ờm....
- Á Hự.. Của cậu to thật đó.. Cho tớ sờ thử nhá.
Nói là làm. Nó lấy tay chạm vào làm tên kia mặt nóng rang.
- Trời ơi Hạ Vy cậu là đồ biến thái.. Mang áo nhanh cho tớ đi.
- Biến thái cái đầu cậu.. Lại đây.
Không khí bây giờ...Chỉ một từ... Ngượng...
Vài phút sao..
- Cậu định ngủ trong đó luôn hả Khánh An.
- Rồi ra liền đây.. Hối gì mà hối thấy sợ.. Người ta chuẩn bị có tí.. Chả bằng cậu cả buổi tớ củng có hối đâu.
Mặt ai đó đen thui..
- Bây giờ cậu nhai phải không
- Thôi xong tôi rồi chọc ngay ổ kiến lửa rồi.
- Ra đây nhanh cho tôi
- Dạ em ra liền tỷ.
Khánh An bước ra.. Hạ Vy ngây cả người.. Sao có thể hoàn hảo đến thế.. Sao ông trời lại cho cậu làm con gái chớ.. Trời ơi kiểu này sao tui sống nổi đây trời.
- Bộ kì lắm hay sao mà cậu nhìn dữ vậy.
- Không, đẹp lắm. Ăn gì mà đẹp giữ vậy. - Ăn cơm..
- Trời má ơi chết tui rồi sao chịu nổi đây..
- Cậu.. Cậu bị sao vậy
Khánh An hốt hoảng.
- Ai biểu cậu đẹp trai quá chi.
Có vậy thôi hả trời.. Làm hết cả hồn.
- Đổ thừa.. Thì tại cậu biến hóa tớ như vậy chứ ai biểu.
- Cậu làm như tớ là thánh vậy.. Kiểu này ra đường gái nó chết mê chết mệt với cậu mất.
- Vậy càng tốt.
- Tốt cái đầu cậu chứ tốt. Mầy lăng nhăng là chết với bà.
Khánh An xanh mặt.. Thế là xong.. Trai đẹp chỉ để ngắm thôi.. Đụng vô là lên bàn thờ.
Nó giật mình la làng.
- Bớ người ta có ma, ký túc xá có ma.
Cậu lấy tay bịt mồm nó lại.
- Là tớ. Con ma Khánh An.. Cậu nghĩ xem con ma nào dám bắt cậu, bắt cậu về nó chưa động vào thì đã bị con bà chằn cậu tra tấn rồi.
- Ý gì....
Cậu biết mình nói gì đó không phải, mồ hôi hột chảy tùm lum. Vội chuyển chủ đề.
- À Vy tớ có chuyện nhờ cậu... Suy nghĩ cả đêm mà không ra. Cậu giúp tớ với... (╥_╥)
- Là chuyện gì.
- Tớ muốn thành con trai... Mạnh mẽ.. Với lại ra dáng đàn ông tí mới bảo vệ cậu được chứ.
- Chuyện gì chứ chuyện đó dễ ợt hà.
Có đứa nghe mà hạnh phúc ngập mặt.Đi theo tớ. ...
- Cậu phải đi rửa mặt đi đã..!
- Ý chết, tớ quên.. Chờ tớ 5 phút.
Khoảng nửa tiếng sau... Hai người đi đến salon để làm đợp. ---------Trên đường ---------------- Nè Hạ Vy, cậu kiu tớ chờ cậu 5 phút.. Mà cậu nhanh thấy sợ... Tận nữa tiếng cậu mới xong í.
- À Ờm.. Người ta là con gái nên phải có chút thời gian sửa soạn chứ.
- Vậy tớ là con trai chắc.
.........Lườm......... Đến salon......
- Quý khách làm gì ạ.
Chủ salon cung kính.
- À chị chỉnh sửa tóc của tên này lại giùm em nha. Chỉ qua cậu.
- Quý khách định làm mẫu nào ạ.
Ngẫm nghĩ một hồi. Nó quay sang hỏi cậu.
- Nè.. Tóc của cậu giao cho tôi quyết định kiểu thì tí nữa xong mà không vừa ý thì đừng có cào nhào nghe chưa. - Tùy cậu à.. Miễn sao đừng có cạo đầu tớ là được.. Tớ không muốn vô chùa đâu.
- Hự.. Chùa nào chứa cậu.
Lườm.......
Nó lại thì thầm gì đó với chủ tiệm... Rồi quay sang nhìn cậu với gương mặt nham hiểm.. " Phải đề phòng con bà chằn này mới được.. Nhưng mình đã nói toàn quyền do cô ta quyết định... Thôi xong tôi rồi.. Chui đầu vô hang cọp rồi.. Hự " Kết thúc suy nghĩ của cậu. Chưa đầy 15 phút đã xong rồi.. Kiểu này củng khá đơn giản..cắt ngắn ngang vai..vuốt phần mái trước lên.. Củng bớt bánh bèo tí..Nhìn củng đẹp đó.. Nhưng với gương mặt của ta kết hợp thì tuyệt đẹp ( mắc ói quá ba..) .
- Thấy sao, ưng không.
- Ừm tạm ổn.
- Quá đẹp chứ gì.
Thanh toán tiền xong thì nó dẫn cậu tới shop quần áo. Lựa cho cậu vài cái áo thun chơn.. Vài cái quần sọt ngang gối.. Xong nó lôi cậu đi kím mua thứ quan trọng nhất mà cậu cần..
- Có cần phải mua thứ này không vậy trời. Mặt cậu phím hồng.
- Cần chứ. Nó nói mặt tỉnh như chưa từng được tỉnh.
- Mà tớ không biết dùng.
- Lát về tớ mang giúp cho.
- Wtf.. Cậu...cậu nói cái gì
Mặt cậu nóng bừng lên.
- Có gì đâu mà cậu phản ứng ghê vậy.. Chỉ là giúp cậu mang áo nịt thôi mà.
- ....
Cạn lời với nhỏ này.. Thôi nó mang giùm thì càng tốt. Hố hố..
- Giờ mình đi tới shop giày, rồi đi ăn tí gì nha tớ đói rồi.
Nó vừa nói vừa làm nũng làm ai kia đỏ mặt.
- Vâng! Thưa bà.
- Nay tớ lên chức làm bà cậu rồi.. Hố hố.
Sắm sửa thêm một ít đồ thì nó dắt cậu đi tới quán ăn vặt. Hí ha hí hửng chạy vào. Con người nó là vậy.. Làm gì thì làm bận đến mấy củng không bao giờ bỏ bửa. Mà toàn là ăn vặt.
- Ăn trưa đây hả... Ăn vặt sao no.
- No chứ.. Vừa rẽ vừa ngon.
- Gọi món đi, ăn nhanh rồi về tôi còn thử đồ nữa chứ.
- Rồi rồi, cậu nôn tới vậy hả.
Khánh An không trả lời, chăm chú ngắm người đối diện.
- Nè làm gì mà nhìn tôi giữ vậy tên biến thái. Bộ cậu không ăn hả.
- Không, cậu no là tớ no rồi.
- Cậu ăn không khí ha gì mà no ( Câu này quen lắm, dường như ngày nào ngoại củng nghe)
- Ăn nhanh đi rồi về.
- Ùa.
Về đến kí túc xá..
- Hạ Vy ơi giúp tớ cái này
- Rồi
- Hạ Vy ơi giúp tớ
- Từ từ
- Hạ Vy mang áo cho tớ
- Rồi rồi.. Cởi áo ra cái đi.
- À Ờm....
- Á Hự.. Của cậu to thật đó.. Cho tớ sờ thử nhá.
Nói là làm. Nó lấy tay chạm vào làm tên kia mặt nóng rang.
- Trời ơi Hạ Vy cậu là đồ biến thái.. Mang áo nhanh cho tớ đi.
- Biến thái cái đầu cậu.. Lại đây.
Không khí bây giờ...Chỉ một từ... Ngượng...
Vài phút sao..
- Cậu định ngủ trong đó luôn hả Khánh An.
- Rồi ra liền đây.. Hối gì mà hối thấy sợ.. Người ta chuẩn bị có tí.. Chả bằng cậu cả buổi tớ củng có hối đâu.
Mặt ai đó đen thui..
- Bây giờ cậu nhai phải không
- Thôi xong tôi rồi chọc ngay ổ kiến lửa rồi.
- Ra đây nhanh cho tôi
- Dạ em ra liền tỷ.
Khánh An bước ra.. Hạ Vy ngây cả người.. Sao có thể hoàn hảo đến thế.. Sao ông trời lại cho cậu làm con gái chớ.. Trời ơi kiểu này sao tui sống nổi đây trời.
- Bộ kì lắm hay sao mà cậu nhìn dữ vậy.
- Không, đẹp lắm. Ăn gì mà đẹp giữ vậy. - Ăn cơm..
- Trời má ơi chết tui rồi sao chịu nổi đây..
- Cậu.. Cậu bị sao vậy
Khánh An hốt hoảng.
- Ai biểu cậu đẹp trai quá chi.
Có vậy thôi hả trời.. Làm hết cả hồn.
- Đổ thừa.. Thì tại cậu biến hóa tớ như vậy chứ ai biểu.
- Cậu làm như tớ là thánh vậy.. Kiểu này ra đường gái nó chết mê chết mệt với cậu mất.
- Vậy càng tốt.
- Tốt cái đầu cậu chứ tốt. Mầy lăng nhăng là chết với bà.
Khánh An xanh mặt.. Thế là xong.. Trai đẹp chỉ để ngắm thôi.. Đụng vô là lên bàn thờ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com