TruyenHHH.com

Bac Si Tam Than

Buổi sáng tinh mơ , sương sớm còn đọng trên tán lá xanh mơn mởn ngoài vườn , mặt trời đã soi sáng những tia nắng yếu ớt xuống trần gian.

Chuông báo thức reo lên thúc giục cho con người đang ngủ say kia thức dậy đón chào ngày mới. Nagi đưa tay tắt tiếng chuông báo thức ồn ào. Anh lơ mơ dụi dụi đôi mắt muốn híp lại của mình, dù có chút mệt mỏi nhưng anh buộc phải dậy , công việc của anh không bao giờ là hết. Tay anh chạm vào Reo còn đang say giấc , lâu lắm rồi em mới có được một giấc ngủ ngon thế này , tay em ôm chặt chiếc gối , môi nhỏ hé mở thở đều đều , trái tim anh bỗng có chút rung rinh.

" Reo...Reo sáng rồi dậy đi" anh vừa lay người Reo vừa lên tiếng .

Reo cố gắng mở đôi mắt nặng trĩu của mình ,mỗi sáng thức dậy đầu óc em cứ như trôi lềnh bềnh trên mây , cảnh vật trước mắt em cứ nhòa đi chẳng thể định hướng .

"Vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi ta đến bệnh viện "

"Um..." em yếu ớt đáp

Vừa mới bước xuống giường em liền loạng choạng ngã khụy xuống nền đất , Nagi thấy thế thì giật mình , anh lại lần nữa bế Reo vào nhà tắm , rửa mặt , lấy bàn chải giúp em, chỉ còn có đánh răng giúp em luôn là chưa làm .

*làm riết nhiều cái tưởng đâu mình làm bác sĩ kiêm bảo mẫu luôn nè trời* - Nagi thầm nghĩ mà chán chường.

-------------------------
"Chào bác sĩ seishiro"
Thấy Nagi đi dọc hành lang một y tá đi ngang qua tiện chào hỏi anh như thường lệ , Nagi là một bác sĩ rất có chữ tín được mọi người rất tin cậy và nể phục mặc dù đôi khi tính cách của anh có phần lập dị chắc cũng tại do tiếp xúc với nhiều bệnh nhân tâm thần nên ít nhiều anh cũng bị ảnh hưởng theo.

Nagi mở cửa phòng của mình cho Reo vào trong nghỉ ngơi, còn anh cần đến phòng của bác sĩ cung cấp thuốc để lấy thuốc đặc trị cho Reo.

"Ngồi yên đây đừng có quậy phá gì đấy"

" làm như tôi là trẻ lên ba không bằng... "

Không để em nói hết câu ,Nagi đóng cửa lại quay lưng đi mất hút.

---------------

"Chào chị "
" ồ Seishiro tới rồi đấy à , thuốc của bệnh nhân cậu đây"

Cô từ tốn xem xét kĩ từng đơn thuốc , phân chia ra rõ ràng cho Reo.

Đây là thuốc cai nghiện các chất kích thích HEANTOS 4, ra đời cách đây gần 30 năm , phối hợp với Bộ Y Tế và bệnh viện Tâm Thần, nghiên cứu đã thu được nhiều thành tựu đáng nể.

"Mỗi ngày uống từ 3-4 lần thuốc, mỗi lần uống 3 viên"

Sau khi có được thuốc , anh chào tạm biệt chị bác sĩ , quay lại phòng làm việc của mình.

Reo thấy anh vào liền giương mắt lên nhìn anh , không gian im lặng đến khó thở , em cứ ngồi co rúm như vậy , mỗi khi ở một mình em luôn cảm thấy bất an. Reo cử động nhẹ, bước chân xuống giường định bụng đi đến chỗ ngồi của Nagi.

" cậu ngồi yên đó đi" anh loay hoay soạn thuốc ra , kí sổ sách chất đống trên bàn làm việc. Thấy anh có vẻ bận em cũng không dám làm phiền, em cứ như con thỏ nhút nhát ,ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ , đôi khi lén lút nhìn anh làm việc, những lúc Nagi tập trung cao độ như này nhìn anh thật chuyên nghiệp và chút...đẹp trai.
Reo đỏ mặt, đưa tay vỗ vỗ lên má mình tránh khỏi những suy nghĩ khác thường đó
*làm sao mà mình lại cảm thấy tên khó ưa đó đẹp trai được chứ*

Nagi lẳng lặng quan sát em , anh chống cằm nhìn em với một vẻ mặt đăm chiêu nhưng Reo chẳng hề để ý.

" cậu sao đấy , thấy tôi đẹp trai quá nên ghen tị à"

" ai...ai thèm ghen tị với anh.." bị nói trúng tim đen em giật mình, quay vội đi nơi khác, miệng lấp bấp trả lời.

"Haizz , được rồi, đây là thuốc của cậu" Nagi rời khỏi chỗ ngồi của mình , cầm đơn thuốc tới gần giường bệnh của em.

"Thuốc cai nghiện Heantos 4 có tác dụng cắt cơn cai nghiện ma túy, giúp bình ổn hội chứng cai nghiện, giảm triệu chứng khi cai: vật vã, sốt nóng lạnh, đi ngoài, nôn, mất ngủ... (An thần, định trí và thải độc).
Cân bằng morphin nội sinh, phục hồi, thải độc sau cai..." anh đọc một tràn hướng dẫn sử dụng được ghi trên lọ thuốc , em nghe mà nhức cả đầu liền đưa tay bịt mồm anh lại.

"Thôi, được rồi đưa tôi thuốc lẹ đi không cần nói nhiều vậy đâu"

Nagi gỡ tay em ra , đưa 3 viên thuốc cho em như trong đơn .

"Uống cẩn thận "

Nagi đưa nước cho em , em cầm lấy tu một hơi , nước đổ cả ra áo , Nagi thở dài lấy khăn lau cho em. Sự tận tình quá mức này khiến tim Reo đập liên hồi . Em thẹn quá liền đẩy anh ra, cầm lấy khăn tự lau. Từ nhỏ em đã tự biết cách chăm sóc bản thân mình, bố mẹ em vốn rất bận rộn,số lần ăn cơm cùng nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bệnh thì tự lo hoặc nhờ quản gia mua thuốc , đói cũng tự xuống bếp mà ăn. Đột nhiên nhận được sự quan tâm từ một người lạ khiến em nảy sinh một cảm xúc mới mẻ , trái tim em vốn đã nguội lạnh, em sẽ chẳng bao giờ thoát ra được cái quá khứ đó , sự tiêu cực cứ mãi bủa vây em , em không muốn ảnh hưởng đến người khác. Từng dòng suy nghĩ của em cứ nối tiếp chảy qua loạn lên trong đầu , Reo khó chịu vò đầu bứt tóc , ngồi úp mặt vào hai đầu gối.

"Này Reo cậu lại sao đấy" Nagi vừa chạm vào người Reo, em liền phản ứng mạnh mà hất tay anh ra , Nagi nghệt mặt khó hiểu nhìn em.

"Tôi muốn ở một mình anh có thể đi ra không "

"Nhưng đây là phòng của tôi mà"

"Vậy...tôi sẽ đi ra" em nhích người trèo xuống khỏi giường , Nagi liền hoảng hốt giữ em lại , kéo em lại lên giường ,còn mình đành gom giấy tờ ra bàn ghế ngoài hành lang mà làm việc.
------------
Thay đổi một chút cách gọi nhân vật
Em= Reo
Anh= Nagi

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com