TruyenHHH.com

Bac Si La Em La Do Dang Ghet Ver Lichaeng

- Em ổn không? Chaeyoung đi đến, chạm nhẹ vào vai cô và cô đang khóc:

- Tại Jisoo cậu ấy đùa hơi quá thôi mà, đừng khóc. Nàng ngồi bên cạnh ôm cô vào lòng an ủi.

- Không phải tại cậu ấy, là tại em, nếu lúc đó em không bắn trượt, nếu em không để bản thân mất kiểm soát, nếu em chịu nghe lời mẹ em, thì đã không có chuyện đó rồi. Cô ôm nàng, nói lên những lời khó hiểu.

- Thôi được rồi, có chị ở đây, đừng sợ nữa. Nàng lên tiếng dỗ dành cô, đây là lần đầu tiên nàng thấy cô khóc, lần đầu tiên thấy cô thể hiện sự yếu đuối như thế này và cũng là lần đầu nghe được một phần ký ức của cô.

Sau một lúc khóc, thì hiện tại cô cũng nín và trở lại như bình thường, lúc này thì lại cảm thấy xấu hổ với hành động của bản thân vừa rồi, ngồi xếp bằng không dám nhìn vào nàng nữa.

- Sao vậy? Chaeyoung lại khó hiểu hỏi.

- Em... Lúc nãy, có phải là trẻ con lắm đúng không? Lisa đưa tay lên cô gãi, mặt ngượng ngùng nói.

- Không, chúng ta ai cũng có lúc như vậy mà, nhưng mà em kể cho chị nghe, về chuyện đó được không?

- Em không thể nói thành lời được, nhưng chuyện không nói ra được, thì em không thể quên được, nên nó cứ quanh quẩn trong đầu em.

- Vậy không cần nói nữa đâu, chúng ta về thôi. Nàng đứng lên.

- Nè, không phải chị đang giận em sao? Lisa thắc mắc hỏi .

- Đúng vậy, chị đang giận em, nhưng giờ lại giận hơn, em dám quên lời em nói với chị sao? Nàng đanh đá nói với cô.

- Chuyện gì?

- Trên đời này, đáng sợ nhất đối với em là mất đi Park Chaeyoung, đáng yêu nhất với em là nụ cười của Park Chaeyoung, vậy mà bây giờ em lại sợ cây súng đó.

- Cái gì cũng cần thời gian mà.

- Đi về. Nàng lại giận lần nữa.

- Dạ.

Cô chỉ biết lủi thủi đi theo sau, về chỗ cắm trại thì thấy mọi người đang thu dọn lều trại, chợt nhớ ra là cũng nên đi rồi, còn xuất phát đến bãi biển nữa. Cả hai cũng vào phụ bọn họ, trong lúc làm thì Jisoo có tiến lại gần xin lỗi cô chuyện vừa nãy và Lalisa của chúng ta cũng không để tâm đến chuyện đó là bao.

Trả lều và ra nhận xe để tiếp tục hành trình, thì sở lại gọi vài người bọn họ về, giờ chỉ còn có mười người đi tiếp. Đội hình vẫn y như cũ, lần này Lisa lại lái xe, Chaeyoung vì giận mà xuống ghế sau ngồi cũng với Mẹ Park để ba Park lên ghế đầu ngồi.

- Trẻ con! Cô nhìn nàng qua kính chiếu hậu, nhận được một cái liếc xéo từ nàng.

Không hó hé gì thêm, đạp ga xuất phát ngay lập tức, trên xe, không khí có vẻ không được vui, chỉ tại cái người nào đó mặt cứ hầm hầm ở giữa, làm không ai dám nói gì ngoại trừ Lalisa.

- Chúng ta sắp tới ở đâu vậy? Cô nói chủ đề này nhưng vẫn nhìn lên hình bóng của nàng đang phản chiếu qua kính chiếu hậu.

- Chúng ta ở villa, nghe nói chỗ này được nhiều người trải nghiệm lắm. Jisoo cầm điện thoại lướt lướt nói.

- Vậy à. Vẫn nhìn xem biểu hiện của Chaeyoung như thế nào, nàng vẫn nhìn chằm chằm vào cô với con mắt chết người.

Lisa chạy thêm một xíu nữa đã đến trạm nghỉ chân, mọi người xuống đi vệ sinh và mua đồ này nọ, Lisa nhân lúc Chaeyoung xuống xe có đi ngang qua cửa của mình mà hạ kính xuống kéo tay lại.

- Mua giùm em ly coffee.

- Tiền? Nàng xoè một bàn tay trước mặt cô.

- Thẻ của em ai giữ? Lisa có ý trêu chọc hỏi.

- Chị giữ.

- Tiền mặt của em ai giữ? Lại hỏi tiếp.

- Chị giữ.

- Vậy tiền đâu em đưa chị đây? Chốt lại vấn đề.

- Ờ ha, vậy biết rồi. Chaeyoung sau đó thì đi mua coffe cho cô.

Nói chung là những người vợ đều đi xuống xe hết rồi, còn mỗi kèo trên, trên xe.

- Lisa cháu đưa hết cho Chaeyoung như vậy, không sợ sao? Ông Park ngồi cạnh hỏi.

- Dạ không, chị ấy giữ vậy thôi chứ sử dụng có bao nhiêu đâu. Cô lại chắc nịch nói.

- Chưa cưới đã đưa hết rồi, cậu có cần vậy không? Jisoo ngồi sau lên tiếng.

- Thế cậu khác gì tôi không, mà nói.

- Ừ thì không.

- Hôm nay con bé Chaeyoung bị sao vậy? Ông Park chợt nhớ đến nên hỏi.

- Không có gì đâu bác, chút là hết giận mà. Lisa thông thả trả lời. Không lâu sau thì Chaeyoung, bà Park và Jennie cũng lên xe cùng với một núi bánh.

- Nè. Nàng đưa ly coffe cho cô, trên tay đang cầm một gói snack đã khui và chuẩn bị ăn.

- Uống không? Cô cầm ly coffe đưa đến cho nàng uống trước.

- Không phải đang giận em sao? Sao lại uống nước của em.

Lisa lên tiếng nhắc nhở là Chaeyoung đang giận mình, xém chút là nàng cũng quên việc này luôn rồi, đúng là đồ ăn làm lưu mờ lý trí mà. Liếc xéo cô một cái, rồi trở về vị trí ban đầu, vừa ăn, vừa tức giận nhìn ai kia đang hả hê ở ghế trước.

Ông bà Park cũng hết cách để nói cặp đôi này, phải chi bọn họ được một phần nghiêm túc của đôi phía sau thì tốt biết mấy.

___________________

Sau mấy tiếng đi xe để đến căn villa mà Lisa giới thiệu, cả đám đều mệt lả người, chỉ vừa bước vào nhà chưa kịp dọn dẹp thì bọn họ người leo lên sofa, người nằm dưới sàn, còn có người nằm ngay trên bàn.

- Chúng ta tắm hồ bơi trước hay tắm biển trước. Junni kéo vali vào nhà lên tiếng.

- Cái nào cũng được tôi mệt lắm rồi, muốn mở tiệc. Jisoo uể oải độc chiếm cái ghế sofa.

- Cậu xem, hai người Lisa và MinHo lái xe bọn họ không mệt, cậu chỉ có việc ngồi thôi cũng mệt. Junni chỉ tay về hướng Lisa và MinHo dạy bảo chị ta.

- Kệ bọn họ, à đúng rồi, chúng ta chia phòng làm sao đây, hay chơi trò chơi đi. Vừa nhắc đến việc chơi là Jisoo hai mắt sáng bừng.

- Nữa sao, Jisoo cháu không thể không bày trò được sao? Ông Park chán nản ngồi ở sofa cạnh bên nói.

- Cháu thấy vui mà, nào nào, lại bốc thăm, ai sẽ là người đi chọn phòng trước. Jisoo lấy trong balo ra một quyển note, rồi xếp thành những miếng hình vuông để trên bàn.

Tổng cộng có năm phòng, gồm ba phòng giường đơn lớn và hai phòng giường đôi. Lần lượt mỗi người sẽ bốc thăm, ai bốc trúng số một, sẽ được đi trước và cứ theo thứ tự đến số mười.

Lần này thì cặp nào ra cặp đó đều ở cùng một phòng. Chaeyoung thì vui trong lòng, vì không phải đổi phòng nữa, nhưng vẫn giữ giá của mình. Trật tự hết thì đem hành ký lên dọn ra. Sau một lúc vật lộn với đống đồ, thì cuối cùng cũng xong, Lisa vẫn muốn chọc Chaeyoung thêm một chút nữa, nhưng mà không dám, sợ làm quá là tối nay ra ngoài ngủ.

Tiến lại sau lưng Chaeyoung, dang tay ôm lấy eo nàng đặt cầm trên vai của nàng dùng giọng điệu trẻ con nói.

- Giận giai vậy sao?

- Không có. Vẫn mặc kệ Lisa, tiếp tục sắp xếp đồ của mình.

- Không giận nữa, sao không thèm để ý đến em. Cô dụi đầu vào hõm cổ Chaeyoung.

- Tránh ra, không thấy chị đang làm việc sao hả. Chaeyoung giọng đanh đá nói.

- Không thấy, không muốn thấy, khi nào chị hết giận em mới để yên cho chị. Lisa ném đồ Chaeyoung đang cầm trên tay xuống giường, quay người cô lại mặt đối mặt với mình.

- Nè chị chiều em quá nên em hư rồi phải không? Chaeyoung khoanh tay trước ngực nhìn cô.

Chịu hết nổi với sự trẻ con này của Chaeyoung rồi, kéo nàng sát lại mình rồi môi đặc lên môi nàng mà hôn mặc kệ sự vùng vẫy, kháng cự của nàng nhưng sự vùng vẫy kháng cự này không quá năm giây nữa đã phối hợp cùng với Lisa luôn.

——————
Lên chap mới vì một ngày ôn đề thì trúng tủ hí hí
Nhớ vote cho tui nha, lớp diu 🌟🤍

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com