TruyenHHH.com

[ Bác Quân Nhất Tiêu ] Mứt dâu

Chương 3 : Tiêu Chiến, anh học hư.

Xiiwen

" Nhất Bác em ấy làm sao ? "

" Vương tổng ở trong phòng chờ ngài. "

Thư ký đưa Tiêu Chiến lên thẳng phòng của Vương Nhất Bác bằng thang máy riêng, tuy hắn không có dặn dò nhưng thư ký rất hiểu ý, cậu biết Vương tổng không muốn ai nhìn thấy Tiêu thiếu gia.

....................

" Nhất Bác. "

" Em ở trong này. "

Trong phòng nghỉ riêng của Vương Nhất Bác trên người hắn chỉ quấn một cái khăn tắm, hắn vừa mới tắm xong, tác dụng thuốc rất mạnh hắn không muốn bản thân mất khống chế làm đau Tiêu Chiến nên đành đi tắm nước lạnh.

Tiêu Chiến nhìn thấy Vương Nhất Bác đứng trước mặt mình hoàn toàn không bị làm sao hòn đá đè nặng trong lòng anh mới rơi xuống.

" Tại sao không lau khô tóc. " Miệng thì trách móc nhưng Tiêu Chiến lại lấy khăn lau tóc cho hắn, động tác cực kỳ ôn nhu.

" Tiêu Chiến, chỗ này em không ổn. " Vương Nhất Bác làm bộ mặt ủy khuất nhìn Tiêu Chiến, hắn đặt tay anh lên vị trí nào đó đang cương cứng trên cơ thể.

" Anh giúp em. " Tiêu Chiến cởi bỏ khăn tắm trên người Vương Nhất Bác, anh cầm lấy cự vật vuốt ve lên xuống.

" Không được, em bị bỏ thuốc anh dùng tay không hết đâu. "

" Vậy.. " Tiêu Chiến quỳ xuống tay cầm cự vật chần chừ sau đó ngậm lấy.

" Tiêu.. Tiêu Chiến anh làm gì ? " Được khuôn miệng ấm áp của Tiêu Chiến bao lấy Vương Nhất Bác thoải mái muốn chết, hắn gầm nhẹ trong cổ họng.

Lưỡi Tiêu Chiến liếm chất lỏng trong suốt dương vật tiết ra, sau đó ngậm lấy cái lưỡi mềm mại đảo quanh phần đầu nhạy cảm chọc Vương Nhất Bác sướng đến thở hắt ra một hơi. Dương vật Vương Nhất rất to, miệng anh chỉ ngậm được hơn phân nửa, lưỡi nhỏ lướt qua lỗ nhỏ sau đó mút lấy, tay anh cầm lấy phần còn lại vuốt ve lên xuống.

Vương Nhất Bác đè mạnh đầu Tiêu Chiến để anh ngậm trọn hết hắn gầm một tiếng bắn ra tinh dịch nóng ấm vào khoang miệng của anh.

" Khụ khụ.. " Tiêu Chiến bị sặc ho đến mức chảy nước mắt, Vương Nhất Bác bắn ra rất nhiều anh nuốt không hết mới bị sặc.

" Em xin lỗi. " Vương Nhất Bác lau khóe môi dính tinh dịch của Tiêu Chiến.

" Anh không sao, lần sau anh sẽ nuốt hết. "

" Anh không cần nuốt, sau này phải nhả ra. "

" Em cũng nuốt của anh. " Tiêu Chiến đỏ mặt nói.

" Em phải làm gì với anh đây. " Vương Nhất Bác bế Tiêu Chiến lên giường, lần đó hắn giúp anh khẩu giao còn nuốt hết của anh bây giờ anh liền học hư mà làm theo, tuy động tác hơi vụng về nhưng cũng đủ khiến hắn phát điên.

Hôn lên cánh môi mềm mại của Tiêu Chiến, lưỡi Vương Nhất Bác tách môi anh chui vào bên trong cùng dây dưa với lưỡi nhỏ của anh, anh cũng đáp lại nụ hôn của hắn còn chủ động vòng tay qua cổ hắn.

Bàn tay mang theo hơi lạnh của hắn chui vào áo thun của anh vuốt ve cái eo mềm mại sau đó hướng lên ngực vuốt ve điểm nhỏ nhô lên. Hắn rời khỏi môi Tiêu Chiến kéo theo một sợi chỉ bạc, hắn gặm góc áo của anh kéo lên cao, hôn bụng, đầu lưỡi phác thảo xung quanh cái rốn nhỏ hôn dần lên ngực.

Vương Nhất Bác đẩy áo Tiêu Chiến lên cao che luôn đôi mắt của anh, khi con người không nhìn thấy các giác quan còn lại trở nên nhạy cảm. Ngậm một bên vú hắn dùng đầu lưỡi trêu đùa sau đó còn mút nhẹ, bên cạnh lại cũng được hắn dùng tay chăm sóc cẩn thận. Hai điểm nhỏ nhạy cảm trước ngực bị trêu đùa, bản thân lại không nhìn thấy gì cả Tiêu Chiến chỉ biết thở dốc, ưỡn người lên muốn đầu vú vào sâu hơn bên trong khoang miệng ấm áp của hắn.

Động tác Vương Nhất Bác cực kỳ nhuần nhuyễn cởi luôn cái quần jean và quần lót của Tiêu Chiến, trông anh bây giờ cực kỳ câu dẫn hai tay bị cố định trên đầu bởi áo thun, mắt cũng bị che lại, bên dưới được cạo sạch sẽ tính khí bán cứng giữa hai chân.

" Anh cạo. "

" Ưm.. lần trước em nói lông rậm quá em không thích. "

 Vương Nhất Bác đen mặt, lần trước hắn chỉ buộc miệng nói đùa trêu Tiêu Chiến vậy mà anh tưởng thật đem bãi cỏ đen giữa hai chân cạo sạch. Hắn kéo áo thun anh xuống để lộ khuôn mặt đỏ bừng của Tiêu Chiến, yêu thương hôn lên môi anh một cái.

" Yêu tinh. "

Lật úp người Tiêu Chiến lại Vương Nhất Bác vuốt ve cái mông vểnh cao của anh, hắn tách cánh mông anh nhìn miệng huyệt nhỏ xíu hắn cảm thấy không đành lòng, hắn dùng ngón tay nhấn nhấn vào miệng huyệt.

" Nhất Bác, không được. "

" Ngoan, cố chịu một lát, em sẽ nhẹ nhàng. "

Vương Nhất Bác bắt đầu liếm láp xung quanh miệng huyệt, đầu lưỡi liếm những nếp gấp sau đó tiến vào sâu bên trong.

" Bẩn lắm Nhất Bác... "

" Không bẩn, ngoan. "

Một ngón tay tiến vào Tiêu Chiến trướng đến phát khóc cầu xin Vương Nhất Bác, miệng hắn ai ủi nhưng động tác tay ra vào vẫn không ngừng cho đến khi tiếng nức nở cầu xin biến thành tiếng rên nhỏ hắn lại tiếp tục bỏ thêm một ngón nữa. Đến khi 3 ngón tay thuận lợi ra vào miệng huyệt hắn mới ngừng lại.

" Nhất Bác, anh muốn... " Cảm giác trống rỗng khiến Tiêu Chiến cảm thấy khó chịu, anh muốn được lấp đầy cái mông nhỏ lắc lắc.

" Ngoan, từ từ cho anh. "

" Ưm, đau quá Nhất Bác, ngừng lại. " Tiêu Chiến khóc thét khi bị cự vật xỏ xuyên mặc dù động tác của Vương Nhất Bác rất nhẹ nhàng, hậu huyệt được khuếch trương cẩn thận nhưng anh vẫn cảm thấy đau. 

" Ngoan, đừng kẹp chặt như vậy, anh muốn kẹp hỏng em luôn sao. " Bên trong Tiêu Chiến chặt đến mức hắn muốn buông vũ khí đầu hàng.

" Hức.. "

" Nhất Bác, mau động. " Vương Nhất Bác hết cách với Tiêu Chiến lúc nãy anh kêu gào đòi hắn phải ngừng lại bây giờ lại trách hắn không động.

" Cho anh.. "

" Ưm.. a... Nhất Bác.. "

" Nhanh lên một chút... a... chỗ đó.. chỗ đó.. "

" A.. không được... nhanh quá.. ngừng lại... "

" Không được.. không được... Nhất Bác em là đồ khốn khiếp... "

Tiêu Chiến ôn như nước đâu mất rồi, anh trên giường đúng là khó chiều lúc lại muốn hắn nhanh lên, lúc lại muốn ngừng lại, lúc chạm trúng điểm G lại muốn hắn dùng sức, sau đó anh thoải mái ra liền nói hắn ngừng lại anh không được nữa, cái miệng nhỏ này phải chặn lại. Vương Nhất Bác lật Tiêu Chiến lại hôn lên môi anh nuốt hết những lời anh muốn nói.

" Em còn chưa ra đâu. "

....................

Vương Nhất Bác tỉnh dậy nhìn Tiêu Chiến đang ngủ say bên cạnh hắn cảm thấy hối hận, tối qua không nên phóng túng như vậy, hắn thao anh nhiều đến mức không bắn được nữa lần cuối cùng hắn xuất tinh bên trong anh, anh liền cả nước tiểu cũng bắn ra. Vuốt ve khuôn mặt Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác cạp trên mặt anh một phát.

" Nhất Bác, em thật xấu. "

" Người giả bộ ngủ mới xấu. "

" Không nói chuyện với em. "

" Tiêu Chiến, anh hiện tại đang ở phòng nghỉ riêng của giám đốc tập đoàn Vương thị chứ không phải ở nhà đâu. "

" Hừ. " Tiêu Chiến kéo chăn chui vào.

" Anh không đói sao ? "

" Khôn g đói. " Có điều cái bụng của Tiêu Chiến ngoan hơn, nó kêu lên một tiếng, anh thức dậy cũng bởi vì nó, đêm qua anh mệt muốn chết nhưng vì đói bụng nên mới thức dậy.

" Ha ha "

" Không được cười. " Tiêu Chiến chui ra khỏi chăn nhe răng thỏ cảnh cáo.

" Được không, không cười, mà Tiêu Chiến, sao hôm qua lại mặc áo thun của em. "

" Rõ ràng là của anh. " Tiêu Chiến chu môi.

" Anh ngồi dậy mặc lại thử anh sẽ biết. "

" Chân anh không còn sức, eo cũng đau. " Những lời Tiêu Chiến nói là thật, nhưng giọng điệu khàn khàn của anh lúc nào thêm cái môi chu chu Vương Nhất Bác cảm thấy anh làm nũng.

" Đây. " Vương Nhất Bác xuống giường nhặt cái áo thun bị hắn quăng ở góc phòng đưa cho Tiêu Chiến.

Vai áo rộng trễ xuống, áo dài vừa đủ che khuất nếu nói đây là áo Tiêu Chiến thực sự có chút miễn cưỡng.

" Tại anh vội. "

" Ừm ừm, được rồi, ăn sáng thôi. "

" Còn quần nữa. "

Tiêu Chiến cầm cái quần boxer hình cậu bé bọt biển bị Vương Nhất xé rách mắt ai oán nhìn hắn.

" Hôm qua, em cũng vội. "


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com