Bac Chien U Thi Anh Yeu Em
Tiêu Chiến ngồi một góc trong phim trường luyện tập, hôm nay cậu có chút kích động, lát nữa cậu sẽ có cảnh quay đầu tiên với Vương Nhất Bác. Là cảnh Vương Nhất Bác về nhà ăn cơm, chỉ là một bữa cơm gia đình đơn giản.."Chuẩn bị, cảnh 30, lần 1, diễn"Cao Tuấn đi học vừa về, trên người còn là bộ đồng phục Cao Trung, nhìn thấy anh trai Cao Tinh hiếm khi mới về nhà liền không khỏi vui vẻ, cậu đích thị là một đứa "anh khống"."Anh...""Ừm""Anh về lâu không?""Ăn xong cơm anh sẽ đi. Dạo này trong đội nhiều việc"Cao Tuấn buồn bã: "Anh vừa về đã đi rồi?"Cao Tinh bật cười xoa xoa đầu cậu. "Ngốc, em lo học hành đi, sang năm thi đại học rồi"Cao Tuấn:...Đạo diễn bên ngoài hét qua loa. "Cắt"Tiêu Chiến lật tức bừng tỉnh, vì một nụ cười và cái xoa đầu của idol mà tim đập rộn ràng, quên luôn cả kịch bản. Cậu thành thật cúi đầu: "Xin lỗi mọi người, xin lỗi ạ"Đạo diễn Lưu xua tay. "Không sao, làm lại""Cảnh 30, lần 2, actionnn!!"Cũng may là lần này thuận lợi qua đi, đạo diễn vừa hô cắt, Tiêu Chiến đã cúi đầu với mọi người. "Mọi người vất vả rồi ạ"Trợ lý Tiểu Thu vừa vặn chạy tới đưa nước cho cậu. "Anh, anh không sao chứ? Mặt anh hơi đỏ""Không sao, chắc anh hơi căng thẳng"Vương Nhất Bác cũng không có nói gì, sau câu chào của cậu cũng cúi đầu chào mọi người rồi một đường đi vào phòng tẩy trang. Cảnh quay của hắn hôm nay chính thức dừng tại đây rồi. Tiêu Chiến bước vào, im lặng ngồi một bên chờ nhân viên tẩy trang. "Cậu không ở trong đoàn nhỉ?"Tiêu Chiến còn nghĩ mình nghe lầm, bất ngờ quay ngoắc lại nhìn người bên cạnh. "Dạ?""?"
"À.. dạ. Nhà em cũng gần, nên em xin đạo diễn không cần nhập đoàn. Em không quen ở khách sạn cho lắm"
"Ừm. Còn nhỏ nhưng có tính chịu khó, cố gắng phát huy"
Tiêu được•khen Chiến mừng như điên, sau đó lại bất ngờ nhận ra, "Ủa mình thì lúc nào chịu khổ? Đi làm có người đưa? Cơm có người bưng, nước có người rót?"
Cậu miễn cưỡng cười cười. "Dạ, Vương lão sư, em sẽ càng ngày càng cố gắng"
"Ừm"
..
Tối hôm đó Tiêu Chiến hưng phấn đến nổi không ngủ được, kết quả ngày hôm sau đến phim trường vành mắt đã đen đi không ít. Nhân viên hoá trang còn bị doạ. "Em đêm qua thức trắng sao? Học kịch bản hả?"
"Dạ không, em chỉ là hơi hơi mất ngủ thôi"
"À.. chú ý sức khoẻ, thời tiết đang rất lạnh, quay phim lại là khung cảnh mùa hè mặc ít, em nhớ cẩn thận kẻo bị ốm"
"Dạ"
Sáng hôm đó Tiêu Chiến có cảnh quay, là phân cảnh lúc Cao Tuấn trên đường đạp xe đi học về, vô tình nhìn thấy một vụ bắt cóc nên chạy theo. Cảnh quay là cậu đạp xe chạy theo một chiếc ô tô, thực sự tốn rất nhiều sức, trong phim là vào mùa hè, nhưng hiện tại là mùa đông, cậu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng manh đạp xe trong gió. Sau khi kết thúc cảnh quay, Tiêu Chiến hắc xì hai cái, mũi cũng bị cậu chụi đến đỏ bừng.
Đạo diễn Lưu nhìn cậu ái ngại. "Tiểu Chiến, cậu không phải là bị cảm rồi đó chứ?"
"Dạ không đâu. Sức khoẻ cháu tốt lắm"
Tiêu Chiến cuộn tròn tấm chăn trên người mình, lấy hai tay xoa xoa vào với nhau. Bất ngờ một thứ ấm áp rơi vào tay cậu.
"Trà gừng đó, uống một chút đi". Vương Nhất Bác đưa cho cậu một cốc giấy, nhìn qua thương hiệu quả là thương hiệu thân quen của hắn.
Tiêu Chiến nhìn ly trà trong tay mình, lại nhìn sang Vương Nhất Bác. "Anh cho em rồi thì anh uống gì?"
"Vậy ý cậu là chúng ta uống chung?"
Tiêu Chiến đỏ bừng mặt lắc đầu. "Không có. Em.."
Vương Nhất Bác mỉm cười xoa tóc cậu. "Đừng để bị đông thành tảng băng".
..
Lời của Tom:
Là ai? Là ai từng nói VNB là tảng băng? Người ta ôn nhu dịu dàng chưa kìa...
.310323
#tôm
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com