Bac Chien I M Sorry
"Tôi làm sao""Ngươi là đang giả ngốc hay sao vậy ta cho ngươi xem...đem thi thể vào"Lão công công ra lệnh...binh sĩ liền lặp tức khiêng mấy các thi thể vào chính điện.
Nhìn thấy cách ra tay tàn độc vậy...Tiêu Chiến liền nhíu mày.
Nếu ở thời của cậu thì đã bị xử tử mất rồi nhưng mà cậu đang ở thời nào đây..."Họ vì sao lại chết""Ngươi đến bây giờ còn giả ngây họ là do ngươi giết chết""Ta giết chết"Nói xong liền khó hiểu...anh sẽ không tùy tiện mà giết người...À....là không có khả năng giết người."Đúng""Ta lợi hại thế sao""Ngươi...ngươi vẫn không chịu thừa nhận"Đang định chất vấn anh tiếp thì bên ngoài có binh sĩ vào bẩm báo."Bẩm điện hạ...có quốc vương của nước Tử Điện cần gặp"Nhất Bác mặt lạnh nhíu mày...tỏ vẻ không vui.
Quốc Vương Tử Điện - Trác Thành sao."Truyền vào"Người này bên ngoài uy phong ... dáng đi lại tao nhã...bên miệng lại luôn xuất hiện nụ cười nhàn nhã."Đã lâu không gặp Vương điên hạ"Người này không quỳ cũng không tỏ vẻ gì thất lễ.
Lựa lời như bạn cũ mà thốt lên."Đã lâu không gặp Uông Vương""Khách khí quá khách khí quá""Không biết Uông Vương đường xa đến đây...vừa đến nơi là muốn gặp ta không biết vì chuyện gì""À...ta đến đây để đem người về""Đem người ? Chẳng hay ai là kẻ để Uông Vương người để tâm đến vậy""Hắn"Tiêu Chiến nghe nhắc đến mình liền mắt nhắm mắt mở mà nhìn...vốn đang soi góc nghiêng của tên đang nói sao đó nhìn kĩ hơn một tẹo....à thì ra là người quen của anh."Ta quen ngươi"Trác Thành sững sờ nhìn kẻ trước mặt.
Đã diễn thì diễn cho chót a.
Cái gì cũng không nên biết.Lão công công đắc ý mà nhếch môi."Ngươi không cần diễn nữa...Uông Vương chắc chắn không nói dối đâu...hẳn là ngươi được Uông Vương sai đến"Hàm ý vừa súc tích vừa quá rõ ràng đến như vậy.
Ý ông ta là Trác Thành có ý định sát hại điện hạ nước Lam sao."Ta không có diễn...xin hỏi ta là ai""Bùm" một phát mọi người lại sững sờ...vốn dĩ có Uông Trác Thành một cõi đứng đây không ai dám làm gì hắn ta cả nhưng mà người này lại biểu hiện rất lạ."Tiêu Tướng Quân ngươi không nhớ ra ta"3 từ Tiêu Tương Quân như đập thẳng vào đầu óc mọi người.
1 người chỉ cần 500 quân liền quá được vòng vây cả vạn người của phe địch.
Tiêu Chiến tướng quân sao.
Nghe danh nhưng chưa từng gặp mặt qua nhưng hắn bây giờ lại bị nước giao hữu đối xử như kẻ đáng tội chết thế sao."Tiêu tướng quân là ai ? Ngươi là ai ? Đây là thời đại mấy rồi?"Một loạt câu hỏi ấy làm chấn động mọi người."Tiêu Chiến ngươi thật ra là bị gì ?""Tiêu Chiến ?"A thì ra tên anh vẫn là Tiêu Chiến."Vương Nhất Bác...Uông Trác Thành...Lưu Hải Khoan...vvvvv"Anh lầm bầm một chút...nếu đã vậy tên người vẫn vậy nhưng thời đại là khác xa rồi.3 từ Vương Nhất Bác làm Nhất Bác có chút sững sốt.
Tên của hắn ngoài hắn và Mẫu hậu ra dường như chưa ai dám mở miệng thốt ra cả vì sẽ chết không toàn thây người kia cư nhiên lại gọi đến thân thuộc như vậy."Nếu Tiêu tướng quân không phải thích khách cũng đã mất đi kí ức...chi bằng ta giữ hắn lại....Uông Vương xin mời về cho""Vương điện hạ ...Tiêu tướng quân là người của Tử Điện Thành chuyện đi hay ở là tùy tướng quân của nước ta...không liên quan đến điện hạ""Uông Vương chỉ đêm theo 1 vạn quân khó lòng thoát khỏi đây...huống hồ gì người ta muốn giữ không bao giờ có thể rời đi""Ngươi..."Tiêu Chiến nhìn hai con người vì chuyện đi ở của mình mà cãi cọ liền từ tốn nói chuyện."Uông Trác....à Uông Vương ngươi nên về Tử Điện Thành trước đi...ta ở lại thăm nơi này chốc lát...mấy tháng sẽ về ngay"Tiêu Chiến nhờ lúc sống ở hiện đại xem phim cổ trang chút ít cũng học được ngữ khí tao nhã nên bắt kịp tình huống quá dễ dàng.
Huống hồ gì anh nhớ rất dai.Tuy xưng hô có chút không đúng nhưng mà ánh mắt của Tiêu Chiến quá đỗi kiên định nên Trác Thành chỉ có thể hừ nhẹ phẩy tay áo quay người bỏ đi.Tiêu Chiến biết thân phận của mình ở nơi đây không nhỏ nên khi Trác Thành nhắc đến tên mình thì ai cũng đồng loạt sững sờ cộng sùng bái.Đúng thật sống lại lần nữa vả thật không tốt mấy.
Mà vị Tiêu tướng quân cùng tên này hình như sống rất khép kín.
Nhìn thấy cách ra tay tàn độc vậy...Tiêu Chiến liền nhíu mày.
Nếu ở thời của cậu thì đã bị xử tử mất rồi nhưng mà cậu đang ở thời nào đây..."Họ vì sao lại chết""Ngươi đến bây giờ còn giả ngây họ là do ngươi giết chết""Ta giết chết"Nói xong liền khó hiểu...anh sẽ không tùy tiện mà giết người...À....là không có khả năng giết người."Đúng""Ta lợi hại thế sao""Ngươi...ngươi vẫn không chịu thừa nhận"Đang định chất vấn anh tiếp thì bên ngoài có binh sĩ vào bẩm báo."Bẩm điện hạ...có quốc vương của nước Tử Điện cần gặp"Nhất Bác mặt lạnh nhíu mày...tỏ vẻ không vui.
Quốc Vương Tử Điện - Trác Thành sao."Truyền vào"Người này bên ngoài uy phong ... dáng đi lại tao nhã...bên miệng lại luôn xuất hiện nụ cười nhàn nhã."Đã lâu không gặp Vương điên hạ"Người này không quỳ cũng không tỏ vẻ gì thất lễ.
Lựa lời như bạn cũ mà thốt lên."Đã lâu không gặp Uông Vương""Khách khí quá khách khí quá""Không biết Uông Vương đường xa đến đây...vừa đến nơi là muốn gặp ta không biết vì chuyện gì""À...ta đến đây để đem người về""Đem người ? Chẳng hay ai là kẻ để Uông Vương người để tâm đến vậy""Hắn"Tiêu Chiến nghe nhắc đến mình liền mắt nhắm mắt mở mà nhìn...vốn đang soi góc nghiêng của tên đang nói sao đó nhìn kĩ hơn một tẹo....à thì ra là người quen của anh."Ta quen ngươi"Trác Thành sững sờ nhìn kẻ trước mặt.
Đã diễn thì diễn cho chót a.
Cái gì cũng không nên biết.Lão công công đắc ý mà nhếch môi."Ngươi không cần diễn nữa...Uông Vương chắc chắn không nói dối đâu...hẳn là ngươi được Uông Vương sai đến"Hàm ý vừa súc tích vừa quá rõ ràng đến như vậy.
Ý ông ta là Trác Thành có ý định sát hại điện hạ nước Lam sao."Ta không có diễn...xin hỏi ta là ai""Bùm" một phát mọi người lại sững sờ...vốn dĩ có Uông Trác Thành một cõi đứng đây không ai dám làm gì hắn ta cả nhưng mà người này lại biểu hiện rất lạ."Tiêu Tướng Quân ngươi không nhớ ra ta"3 từ Tiêu Tương Quân như đập thẳng vào đầu óc mọi người.
1 người chỉ cần 500 quân liền quá được vòng vây cả vạn người của phe địch.
Tiêu Chiến tướng quân sao.
Nghe danh nhưng chưa từng gặp mặt qua nhưng hắn bây giờ lại bị nước giao hữu đối xử như kẻ đáng tội chết thế sao."Tiêu tướng quân là ai ? Ngươi là ai ? Đây là thời đại mấy rồi?"Một loạt câu hỏi ấy làm chấn động mọi người."Tiêu Chiến ngươi thật ra là bị gì ?""Tiêu Chiến ?"A thì ra tên anh vẫn là Tiêu Chiến."Vương Nhất Bác...Uông Trác Thành...Lưu Hải Khoan...vvvvv"Anh lầm bầm một chút...nếu đã vậy tên người vẫn vậy nhưng thời đại là khác xa rồi.3 từ Vương Nhất Bác làm Nhất Bác có chút sững sốt.
Tên của hắn ngoài hắn và Mẫu hậu ra dường như chưa ai dám mở miệng thốt ra cả vì sẽ chết không toàn thây người kia cư nhiên lại gọi đến thân thuộc như vậy."Nếu Tiêu tướng quân không phải thích khách cũng đã mất đi kí ức...chi bằng ta giữ hắn lại....Uông Vương xin mời về cho""Vương điện hạ ...Tiêu tướng quân là người của Tử Điện Thành chuyện đi hay ở là tùy tướng quân của nước ta...không liên quan đến điện hạ""Uông Vương chỉ đêm theo 1 vạn quân khó lòng thoát khỏi đây...huống hồ gì người ta muốn giữ không bao giờ có thể rời đi""Ngươi..."Tiêu Chiến nhìn hai con người vì chuyện đi ở của mình mà cãi cọ liền từ tốn nói chuyện."Uông Trác....à Uông Vương ngươi nên về Tử Điện Thành trước đi...ta ở lại thăm nơi này chốc lát...mấy tháng sẽ về ngay"Tiêu Chiến nhờ lúc sống ở hiện đại xem phim cổ trang chút ít cũng học được ngữ khí tao nhã nên bắt kịp tình huống quá dễ dàng.
Huống hồ gì anh nhớ rất dai.Tuy xưng hô có chút không đúng nhưng mà ánh mắt của Tiêu Chiến quá đỗi kiên định nên Trác Thành chỉ có thể hừ nhẹ phẩy tay áo quay người bỏ đi.Tiêu Chiến biết thân phận của mình ở nơi đây không nhỏ nên khi Trác Thành nhắc đến tên mình thì ai cũng đồng loạt sững sờ cộng sùng bái.Đúng thật sống lại lần nữa vả thật không tốt mấy.
Mà vị Tiêu tướng quân cùng tên này hình như sống rất khép kín.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com