Ba Dao Yeu Em Hanh Phuc Nhe Tinh Dau Phan 2
Xuân Trường trở về nhà lúc ba giờ sáng, bước vào phòng ngủ trong ánh sáng mờ ảo của đèn ngủ anh thấy cảnh ba bố con Son Hueng-min đang ngủ ngon lành. Cu Bin ngủ trong cũi trong khi Son ngủ thẳng người trên giường thì Cindy lại nằm ngang đầu một nơi gối một nơi.Trường khẽ mỉm lắc đầu mỉm cười rồi đặt gối chỉnh con gái ngủ ngay ngắn lại.Tiếng con trai khóc như một phản xạ tự nhiên Son giật mình tỉnh dậy mắt nhắm mắt mở đi về phía máy pha sữa lấy sữa pha cho con. Anh vò đầu bứt tai khi không thấy bình sữa đâu " rõ ràng hai tiếng trước còn để đây mà, không phải lả có kẻ đột nhập vào trộm bình sữa của Bin chứ"." Á, vợ...em vào từ lúc nào đấy"- Son quay mặt về phía sau thấy Trường đang ngồi bế con, tay cầm bình sữa cho con bú.- Anh làm gì mà hét lên thế? Nhỏ tiếng thôi cho con gái ngủ.Son ôm lấy Trường từ phía sau.
- Vợ em về rồi, sao giờ này còn về? không ngủ ở khách sạn mai rồi về sớm.- Nhớ các con- Thế không nhớ anh à?hôm nay em vui chứ? Được tặng bao nhiêu bánh sinh nhật, được thôi nến mấy lần liền cơ mà.- Ý anh sao? - Không sao cả- Giận không?- Không- Thật?- Ừm, thật- Thật là không giận?- Ừm thì giận chút xíu xiu thôi nhưng thương em nhiều hơn.- Em xin lỗi vì không về kịp không đón sinh nhật cùng anh và các con.Trường cho con uống sữa xong rồi đặt con trở lại ngủ trong cũi.
Quay lại liền bị Son bế lấy đặt nằm trên giường rồi đè cả cơ thể cao lớn của mình lên.- Anh làm trò gì đấy? - Trò gì, yêu em.- Đồ điên nhà anh, hơn ba giờ rồi anh có đi ngủ ngay không?- KhôngRồi điên cuồng hôn lên đôi môi của người đang nằm bên dưới mình.- Son, đừng...con tỉnh dậy bây giờ.- Thế ra ngoài phòng khách nhá.Chưa kịp để Trường trả lời anh đã bế sốc người kia lên rồi từ từ mở cửa ra ngoài phòng khách.- Vợ,anh còn chưa tặng quà sinh nhật cho em.- Giờ quà cái gì, anh không thấy buồn ngủ cũng không thấy mệt hả? - Ai bảo em về giờ này làm gì chứ?- Thế giờ em đi tiếp nha...ái..ái đồ thần kinh nhà anh nhẹ thôi.- Hôm nay cả nhà mình sẽ tổ chức sinh nhật bù cho em nha.- Ừm.Ba giờ chiều Xuân Trường đưa con trai lại cho Son bế.- Em sẽ ở trong phòng khoảng hai tiếng, anh và con đừng vào làm phiền em nhá.Son chưa kịp hiểu ra thì Trường đã đi vào trong phòng rồi khóa chặt cửa lại trước khi vào không quên cầm chìa khóa theo luôn.- Này, vợ em làm gì trong đấy mở cửa ra đi.Sau một hồi gõ mãi không được Son sốt ruột đi đi lại lại trong nhà không hiểu chuyện gì xảy ra với vợ mình. Rõ ràng lúc sáng vẫn vui vẻ mà.Anh lấy điện thoại ra gọi cho ông 'em vợ' Văn Thanh vì có chuyện gì cậu ấy luôn là người được Trường nói cho biết đầu tiên.- Thanh- Sao thế anh rể?- Hôm qua cậu gặp Trường nhà tôi không?- Em không có, mà có chuyện gì thế anh?- Trường tự nhiên vào phòng rồi chốt cửa lại hơn tiếng rồi chưa ra.- Hôm qua Toàn nhà em cũng y hệt vậy, rồi hóa ra là...- Là sao?- Hai người đó cùng anh Hải Quế với Tiến Dũng tham gia thi đá pes tại nhà với mấy game thủ gì gì đó anh.- Sao phải đóng cửa làm gì nhỉ?- Chắc sợ làm phiền- Rồi Toàn được điểm gì không?- Được tận một điểm xếp cuối bảng.- Hahaha- Anh cười cái gì?Trường nhà anh tuy đá pes thuộc top trong giới cầu thủ Việt Nam nhưng em đoán khả năng đi vào vòng trong là không thể.Son chưa kịp trả lời thì tiếng mở cửa làm anh giật mình quay lại Trường nở nụ cười rất tươi đi ra ôm lấy tay Son.- Anh chuẩn bị đi thôi.- Vợ, không phải em đang thi đá pes gì đó sao?- Thua rồi- Em có cho anh vào đội hình không đó?- Điên mới cho anh vào.- Vậy mới thua đó , mà sao em cười vui vẻ thế?- Chỉ là chơi cho vui thôi .Mà anh có đi không?- Đi đâu?- Đi hẹn hòSon ngớ người ra rồi ôm chầm lấy Trường.- Có, có đi chứ.- Anh còn chưa tặng quà sinh nhật cho em.- Cả bản thân anh đều đã tặng cho em rồi, em muốn quà gì anh tiếc với em sao? Vợ em bảo xem em thích gì amh đều sẽ tặng em.
- Vợ em về rồi, sao giờ này còn về? không ngủ ở khách sạn mai rồi về sớm.- Nhớ các con- Thế không nhớ anh à?hôm nay em vui chứ? Được tặng bao nhiêu bánh sinh nhật, được thôi nến mấy lần liền cơ mà.- Ý anh sao? - Không sao cả- Giận không?- Không- Thật?- Ừm, thật- Thật là không giận?- Ừm thì giận chút xíu xiu thôi nhưng thương em nhiều hơn.- Em xin lỗi vì không về kịp không đón sinh nhật cùng anh và các con.Trường cho con uống sữa xong rồi đặt con trở lại ngủ trong cũi.
Quay lại liền bị Son bế lấy đặt nằm trên giường rồi đè cả cơ thể cao lớn của mình lên.- Anh làm trò gì đấy? - Trò gì, yêu em.- Đồ điên nhà anh, hơn ba giờ rồi anh có đi ngủ ngay không?- KhôngRồi điên cuồng hôn lên đôi môi của người đang nằm bên dưới mình.- Son, đừng...con tỉnh dậy bây giờ.- Thế ra ngoài phòng khách nhá.Chưa kịp để Trường trả lời anh đã bế sốc người kia lên rồi từ từ mở cửa ra ngoài phòng khách.- Vợ,anh còn chưa tặng quà sinh nhật cho em.- Giờ quà cái gì, anh không thấy buồn ngủ cũng không thấy mệt hả? - Ai bảo em về giờ này làm gì chứ?- Thế giờ em đi tiếp nha...ái..ái đồ thần kinh nhà anh nhẹ thôi.- Hôm nay cả nhà mình sẽ tổ chức sinh nhật bù cho em nha.- Ừm.Ba giờ chiều Xuân Trường đưa con trai lại cho Son bế.- Em sẽ ở trong phòng khoảng hai tiếng, anh và con đừng vào làm phiền em nhá.Son chưa kịp hiểu ra thì Trường đã đi vào trong phòng rồi khóa chặt cửa lại trước khi vào không quên cầm chìa khóa theo luôn.- Này, vợ em làm gì trong đấy mở cửa ra đi.Sau một hồi gõ mãi không được Son sốt ruột đi đi lại lại trong nhà không hiểu chuyện gì xảy ra với vợ mình. Rõ ràng lúc sáng vẫn vui vẻ mà.Anh lấy điện thoại ra gọi cho ông 'em vợ' Văn Thanh vì có chuyện gì cậu ấy luôn là người được Trường nói cho biết đầu tiên.- Thanh- Sao thế anh rể?- Hôm qua cậu gặp Trường nhà tôi không?- Em không có, mà có chuyện gì thế anh?- Trường tự nhiên vào phòng rồi chốt cửa lại hơn tiếng rồi chưa ra.- Hôm qua Toàn nhà em cũng y hệt vậy, rồi hóa ra là...- Là sao?- Hai người đó cùng anh Hải Quế với Tiến Dũng tham gia thi đá pes tại nhà với mấy game thủ gì gì đó anh.- Sao phải đóng cửa làm gì nhỉ?- Chắc sợ làm phiền- Rồi Toàn được điểm gì không?- Được tận một điểm xếp cuối bảng.- Hahaha- Anh cười cái gì?Trường nhà anh tuy đá pes thuộc top trong giới cầu thủ Việt Nam nhưng em đoán khả năng đi vào vòng trong là không thể.Son chưa kịp trả lời thì tiếng mở cửa làm anh giật mình quay lại Trường nở nụ cười rất tươi đi ra ôm lấy tay Son.- Anh chuẩn bị đi thôi.- Vợ, không phải em đang thi đá pes gì đó sao?- Thua rồi- Em có cho anh vào đội hình không đó?- Điên mới cho anh vào.- Vậy mới thua đó , mà sao em cười vui vẻ thế?- Chỉ là chơi cho vui thôi .Mà anh có đi không?- Đi đâu?- Đi hẹn hòSon ngớ người ra rồi ôm chầm lấy Trường.- Có, có đi chứ.- Anh còn chưa tặng quà sinh nhật cho em.- Cả bản thân anh đều đã tặng cho em rồi, em muốn quà gì anh tiếc với em sao? Vợ em bảo xem em thích gì amh đều sẽ tặng em.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com