Avencae Vu Dieu Ben Ban Te Cua Than Linh Abo
Caelus đang ngẩn người.Đúng vậy, ngẩn người, không làm một động tác nào cả. Với gương mặt trống rỗng và ánh nhìn mơ hồ không di dịch một chút nào khỏi khung cảnh bầu trời đảo ngược của Rặng Đá Ngầm Lưu Mộng. Vầng trăng bên trên chính là nhà hát lớn, và đằng sau cậu, một vị Khách Vô Danh đang say ngủ cùng giấc mơ trẻ thơ.Sau sự kiện long trời lở đất của Sunday tạm kết thúc với cảm xúc hỗn tạp của mỗi một người tham gia, Caelus cuối cùng cũng có cơ hội để nghỉ ngơi trong thế giới riêng của mình. Bạn có thể ví nó như thế này: Bạn muốn nghĩ về một thứ gì đó và giải quyết nó trong ngày hôm nay, xong hết việc này tới việc khác tìm đến khiến bạn không sao thở nổi, nên suy nghĩ đó bị chìm xuống dưới đáy của tiềm thức. Và một khi bạn đã có thể nghỉ ngơi, suy nghĩ đó trồi lên và lắp đầy tâm trí bạn.Đây là điều đang xảy ra với Caelus. Tới tận lúc này, cậu mới nhớ tới một màn “Tình một đêm” rất khó xử giữa bản thân và vị đại sứ nào đó của IPC. Mọi thứ xảy ra trong mộng và sẽ chỉ là một giấc mộng. Khi tỉnh lại và trở về thế giới thực, cho dù lên đoàn tàu gặp Dan Heng, làm một Alpha có khứu giác nhạy anh ấy cũng không ngửi được thấy mùi của Aventurine trên người Caelus nữa. Vì giấc mơ của Trật Tự đã hạ màn, những gì đã xảy ra nửa thực nửa không, và tối ngày hôm ấy càng thiên về sự không thực. Mùi mật ong của Nhà Khai Phá tóc xám vẫn thuần khiết và ngọt nị như ngày nào, không chút đổi thay.Nhưng nếu cả cậu và vị Trái Tim Đá đó đều nhớ, vậy nó có thực sự là một giấc mơ hay không? Sau đó, giống như trong sách vở, họ nên coi đó là chuyện chưa từng xảy ra và cười nói như thường?Caelus dụi mặt vào lớp khăn choàng lông trắng mịn. Có lẽ vì cậu đã bước lại vào Cõi Mơ, hương rượu, gỗ và mưa vẫn còn đọng lại chút ít trên những sợi tơ trắng tuyết. Ánh sáng từ Thời Khắc Hoàng Kim rọi xuống, mờ ảo và lãng mạn, phần nào gợi lên từ ký ức của Caelus ánh đèn vàng chiếu rọi khắp sân khấu, tiếng nhạc Jazz vang lên theo nhịp Waltz của đôi lứa.Cậu thấy bản thân chìm đắm trong ảo cảnh đó, cõi lòng thật sự đã chờ mong một điều gì đó xảy ra, đầy tò mò và hứng thú. Trước khi một Thủ Thuật Đồng Hồ làm thay đổi cả điệu nhảy, họ đã có một giấc mộng đẹp dưới đêm không ngủ của Penacony.Anh ta bây giờ ra sao rồi? Argenti đã nói anh ấy cứu được một vị Alpha thuộc IPC ăn mặc lộng lẫy như một con công, không cần phải nói tên Caelus cũng biết là ai.Nhưng có gì đó khó chịu thật đấy. Cậu thấy hơi bực bội trong lòng, tay lướt về lịch sử tin nhắn tự động của Aventurine. Cậu muốn được nghe chính hắn xác nhận tình trạng của bản thân hơn là qua người khác... Cơ mà lấy lý do gì để hỏi mới được?(Nếu anh ta về rồi thì sao không nhắn với mình), cái suy nghĩ tới chính Caelus cũng thấy buồn cười này liên tục ngóc đầu lên giữa mớ bòng bong trong trí óc, làm Caelus ăn mệt không thôi, cứ khoảng ba tiếng là lại kiểm tra tin nhắn. Cậu bèn chạy đi làm những việc khác trước, như đột ngột được hướng nghiệp thành đạo diễn ở Khu Vui Chơi Đồng Hồ chẳng hạn, ép bản thân về với trạng thái tay chân quá bận não không kịp nghĩ.Nhưng kể cả công việc đó cũng xong rồi, vậy nên cậu bé vàng của Đội Tàu Astral đành thẫn thờ ngồi đây tự giải quyết vấn đề tâm lý của bản thân mà thôi.Thở dài một cái thật thê lương, tiếng thông báo từ điện thoại bất chợt vang lên làm tim Caelus bật thót. Mở ra giao diện tin nhắn, cố gắng không quá hy vọng (Vì trước đó toàn là bạn bè hỏi thăm), cậu lướt xuống và thấy được avatar của người đàn ông tóc vàng kim.Aventurine: [Xin lỗi, bây giờ tôi mới thấy tin nhắn của em]
Aventurine: [Nhiệm vụ ở Penacony đã kết thúc, giờ tôi có thể sử dụng điện thoại một cách công khai rồi]
Aventurine: [Cảm giác không kém ngồi tù là mấy]Caelus cầm điện thoại, im lặng hồi lâu, cậu gấu mèo xám cứng đờ người nhưng không giấu được những bông hoa vui tươi đang bay xung quanh bản thân. Mấy suy nghĩ hờn dỗi vừa rồi cũng tan đi, cũng không trách được Aventurine, chắc hắn giống như bị cấm túc hay gì đó gần vậy.Cũng bởi chính người kia nói ra mình không sao là an tâm nhất.Caelus: [Thấy anh không sao là tôi yên tâm rồi]Aventurine: [Ha ha, em cũng tốt bụng quá nhỉ]Anh ta nói vậy là có ý gì? Caelus thay đổi biểu cảm xoành xoạch, chau mày nhắn ra ba dấu “?” liên tục. Aventurine: [Lại chọc em mất hứng rồi? Không có ý gì đâu, chỉ là sau khi biết mình bị tính kế mà vẫn còn dễ nói chuyện với tôi như vậy, Caelus đúng là rất tốt bụng mà. Thật lòng đấy.]
Aventurine: [Được rồi, dù sao em nhắn nhanh như vậy thì chắc là đang rảnh. Để cảm quan không bị trì trệ, chúng ta chơi một trò xúc xắc đơn giản được không?]
Aventurine: [Nếu số em ném ra lớn hơn tôi thì tôi sẽ kể cho em nghe một chuyện xảy ra sau cơn sóng gió ở Thành Phố Điện Ảnh.]Biết tên cờ bạc này lại mưu đồ gì đó nhưng không nghĩ vạch trần ngay bây giờ, Caelus chỉ đồng ý ngắn gọn với lời đề nghị của anh ta, dù chơi sổ xố với Aventurine cũng chẳng khác nào quay gacha SSR không có chế độ bảo hiểm.Caelus: [Được, bắt đầu đi.]Aventurine: [Bắt đầu nhé.]*[Aventurine] Ném xúc xắc được 3 điểm*Aventurine: [Đến lượt em rồi, khả năng thắng rất cao.]Đúng là 3 điểm thì ít ra còn tỉ lệ 50-50. Caelus nghiêng đầu, bấm vào nút tung xúc xắc.*[Caelus] Ném xúc xắc được 2 điểm*Ah, không bất ngờ gì cả. Caelus bĩu môi, vậy mà vẫn thua. Đúng là đứa con yêu của May Mắn có khác.
Cơ mà chưa để Caelus nhắn lại, Aventurine đã gửi tin nhắn ngay sau khi cậu tung xúc xắc:Aventurine: [Ném một lần nữa nhé? Quy tắc cũng không nói rằng không thể ném lại.](Lại gì nữa đây?)
Caelus khúc khích, đã nhận ra được vấn đề. Nhưng thôi, bổn thiếu gia giữ chút mặt mũi cho anh đấy.Caelus: [Vậy lại một lần nào]*[Caelus] Ném xúc xắc được 6 điểm*Caelus: [Anh nói đi.]Aventurine: [May mắn quá.]
Aventurine: [Sau khi nhận được một đao từ Lệnh Sứ đó, tôi bước vào một con song rộng đến mức mà cả đời tôi chưa từng thấy]
Aventurine: [Tôi nghĩ có lẽ mình đã đi tới cuối cuộc đời rồi.]
Aventurine: [Nhưng… như em thấy đấy, rất mừng là tôi vẫn còn sống.]*[Aventurine] Ném xúc xắc được 1 điểm*Aventurine: [Đến lượt em.]Lộ liễu tới vậy luôn à… Omega tóc xám một lần nữa bật cười thành tiếng, diễn trò cùng tên Alpha bên kia màn hình.Caelus: [Thế này chắc không thua được!]*[Caelus] Ném xúc xắc được 6 điểm*Caelus: [Sau đó thì sao?]Aventurine: [Khi em và mọi người chạm vào bí mật dưới mặt nước Penacony, thực ra tôi cũng rơi vào Cõi Mộng Nguyên Sơ. Đá tẳng “Bảo Hộ” cũng đã vỡ vụn hoàn toàn vì giúp tôi ngăn cản ảnh hưởng của “Hư Vô”]
Aventurine: [May mắn thay, tôi gặp một kỵ sĩ Đẹp Thuần Khiết, nhờ sự giúp đỡ của anh ấy, cuối cùng tôi đã thoát chết.]*[Aventurine] Ném xúc xắc được 1 điểm*Aventurine: [Đến lượt em rồi, quy trình vẫn cần được thực hiện]Caelus: [Dễ như ăn bánh vậy]*[Caelus] Ném xúc xắc được 2 điểm*Aventurine: [Em thật may mắn]
Aventurine: [Sau đó à, nhờ mọi người mà mọi việc đã sáng tỏ. Topaz và Jade tiếp quản công việc của Penacony, còn tôi bắt đầu tận hưởng kỳ nghỉ.]
Aventurine: [*Haiz* Mấy ngày nay tôi luôn mơ thấy những cơn ác mộng khác nhau, lần nào tỉnh lại cũng toát đầy mồ hôi.]
Aventurine: [May nhờ Công Ty sắp xếp một vị Bác Sĩ Hỗn Độn cẩn thận kiểm tra cho tôi, tình hình đã được cải thiện.]
Aventurine: [Đại khái là vậy, em may mắn lắm mới khiến tôi nói ra hết đấy.]Caelus: [… Tôi đã phát hiện ra anh cố tình thua rồi, sao anh có thể nhọ như vậy được]Bên kia màn hình yên tĩnh mất một lúc, Caelus mới thấy hắn ta nhắn lạiAventurine: [Cõi Mộng tuy phồn hoa nhưng “bạn bè” lại chẳng có mấy người. Tôi đành tự mình nghĩ ra vài giải pháp thôi, phải không?]
Aventurine: [Cảm ơn em đã cùng tôi trải qua một khoảng thời gian khó khan, mong rằng không làm phiền em.]
Aventurine: [Vậy tôi đi tìm niềm vui ở chỗ khác đây, hẹn gặp lại sau.]CaelusL [Chờ đã. Anh ở yên đó]Aventurine: [?]Caelus mím môi bấm vào nút gọi trực tiếp bên góc phải màn hình. Từng tiếng tút tút dài vang lên trong chờ đợi, tới khi vị Alpha tóc vàng nhấc máy.“Bạn của tôi?”_ Hắn hỏi, giọng mang đầy phép thử. Chỉ có Caelus nhanh nhạy phát hiện ra giọng hắn trầm xuống và run hơn mọi khi.“Là Caelus.”“Caelus”_ Aventurine sửa lại, khẽ hắng giọng. “Em gọi tôi có chuyện gì à?”Nhà Khai Phá trẻ tuổi nghe câu hỏi thì im bặt. À đúng rồi hen, cậu nên nói chuyện với người này thế nào về tình trạng của mình mấy ngày nay cơ chứ?Cậu đã nghĩ chỉ cần nghe thấy hắn là mọi chuyện sẽ lắng xuống thôi. Cơ mà, Aventurine vừa gọi tên cậu xong, cậu liền luống cuống chẳng biết trả lời sao cho hợp lý.Mấy ngày nay tôi cứ nghĩ về anh suốt?
Hay như tối hôm đó, cứ thẳng thắn nói cậu thích mùi của hắn và nhớ nó?
Caelus thật sự có phần nhớ nhung cách mà mùi mật ong của cậu quyện cùng rượu và trái cây, cùng khói trầm và nước mưa đọng trên nền đất. Nó vừa là một kỷ niệm vui vẻ của buổi hẹn hò đầu tiên trong đời cậu, vừa là cảm giác đau rát ở phút cuối hỗn tạp với lửa nóng không nói được thành lời.[Tất cả ở đây chỉ là một giấc mộng], dù câu này có là thật đi chăng nữa…Caelus nhận ra mình muốn nó là sự thật.“Caelus? Em ổn không-““Tôi muốn nghe giọng anh một chút”_ Caelus buột miệng sau một khoảng lặng dài. Và có vẻ câu trả lời của cậu cũng khiến người kia trầm tư.Hai người họ cùng treo máy lâu thật lâu, tới khi giọng cười sảng khoái vang lên từ bên kia đầu dây.“Ha… Haha… Hahahahahaha-“Caelus không rõ nguyên nhân tại sao hắn lại cười. Aventurine đi từ tiếng khúc khích tự giễu tới một tràng cười lớn liên tục không ngơi nghỉ, thật như hắn gặp được chuyện gì bất ngờ lắm, xúc động lắm ấy.Giọng cười của hắn ngắt quãng dần, trôi theo tiếng nhạc du dương từ đĩa phát thanh trong phòng VIP của khách sạn, tới khi ngừng hẳn, tiếp tục để họ cùng nhau ngơ ngẩn trước màn hình điện thoại.“Thứ lỗi nếu tôi đây hiểu sai ý em… nhưng, chỉ là một khả năng thôi, liệu em muốn chúng ta tiếp tục tìm hiểu nhau chứ?”Vành tai của Caelus đỏ bừng.
Không chỉ có tai, mà có lẽ cả khuôn mặt cho tới gáy của cậu đều nóng rực lên. Nếu có người nào ở gần cậu lúc này, sẽ ngửi được mùi Caramel cháy xém chứ không hoàn toàn là mật nữa, có điều lửa chỉ cháy vừa đủ, chứ không hề có vị khét hay đắng ngắt.Một tay Caelus nắm lấy khăn lông, tay còn lại vò vạt áo mình tới nhàu nhĩ. Cố không để cho bản thân mình lắp bắp, cậu hỏi lại Aventurine: “Được à?”“Dĩ nhiên! Tôi rất vui…” _Cậu nghe được tiếng Aventurine nói hơi nhanh, rồi hắn lại lầm bầm: “Đây đúng là ván cược tuyệt nhất tôi từng chơi…”Bọn họ cách nhau một lớp màn hình, nên Caelus sẽ không thấy được bộ dáng lấy tay che miệng, hai má đỏ bừng của Trái Tim Đá Aventurine luôn bày vẻ kiêu ngạo hào nhoáng, giống như dưới đêm đầy sao hôm nọ, trút bỏ hết mọi mặt nạ và hoà mình cùng ái tình. Nụ cười của hắn thật lòng và không kiềm chế, hắn biết không ai giám sát hắn ngay lúc này. Vậy nên niềm vui sướng đượm mùi mật trước mắt, hãy cứ để nó nổ tung bên trong khoang miệng đi.Sẽ có bao nhiêu lần nữa trong đời, Kakavasha có thể yêu và được yêu cơ chứ?
Cơ hội luôn trôi đi thật nhanh, và một con bạc khôn ngoan phải biết cách nắm bắt nó trước khi quá muộn màng.Đương nhiên, giữa mọi tay bài, Aventurine luôn là kẻ may mắn nhất.…Dựa trên mấy cuốn sách tình yêu Caelus đọc được ở Loufu, khi bạn bị hấp dẫn bởi một ai đó, bạn sẽ vô thức chú ý hơn tới những việc nhỏ nhặt mà trước đây bạn chưa bao giờ nghĩ tới.Ví như… nếu bình thường March và Dan Heng sẽ là người quản cho quần áo cậu sạch sẽ tươm tất, thì hôm nay Caelus đã chủ động giặt giũ cho thơm tho quần áo của mình, tự cầm lấy lược chải gọn lại tóc.Nghĩ đi nghĩ lại, Caelus quyết định diện lên bộ trang phục cậu đã được Aventurine tặng vào tối hẹn hò đầu tiên, ủi cho phẳng phiu áo ngoài và khoác lên mình khan choàng người lông trắng tinh khôi, trước khi bước vào công viên Aideen của Thời Khắc Hoàng Kim.Cậu tới sớm hơn giờ hẹn, phần nào vì lo lắng, muốn tới nơi trước rồi tìm thứ gì đó bình ổn lại cảm xúc của bản thân.Giấc mơ Ena kết thúc, Thời Khắc Hoàng Kim vẫn ở đây với phố xá phồn hoa của nó. Hương men nồng nàn hẳn là từ quầy bar của Khu Vui Chơi, có lẽ đã tới giờ cao điểm, hàng ghế ngồi không còn một chỗ trống. Có người ngồi suy tư, kẻ chuyện trò, người ngước lên màn hình lớn theo dõi biến động trên ngân hà. Caelus đi lại gần nơi dàn nhạc cùng Max đang biểu diễn, đám đông vây quanh đang không ngừng nhảy múa trên điệu nhạc đầy vui tươi. Caelus trong thời gian còn đang khám phá Thủ Thuật Đồng Hồ đã thử đổi liên tục tâm trạng của dàn nhạc để xem kết quả. Sau đó thấy hơi có lỗi, cậu chỉnh lại thành [Vui Vẻ], khiến dàn nhạc chơi thật nhiều giai điệu sôi động, kéo đến một đám đông lớn hoà vào cùng tiếng nhạc. Cậu vừa tới liền bị vài cánh tay kéo vào, nhiệt tình kêu cậu cùng nhảy một bài.Nhà Khai Phá chần chờ một lát, chân còn tập tễnh bước theo đám đông đang reo hò. Trong khi tay chân cậu còn bối rối, cậu lại ngửi thấy mùi rượu trái cây thơm ngát.Ở đây đúng là thiên đường cho những con ma men và cờ bạc, cậu thầm nghĩ. Xong cũng chính là thứ mùi say sưa này làm cậu nhớ nhung, bước chân dần vững vàng theo nhịp.Chân phải đi xuống, chân trái bước ngang song song chân phải. Một, hai, ba,... chân phải về lại cùng chân trái, sau đó chân trái bước lên phía trên. Bốn, năm, sáu... chân phải bước sang song song chân trái, rồi chân trái lại về cùng chân phải.Caelus nhớ rất rõ, cách cậu được dẫn dắt, cách mũi chân di chuyển và gót chân được nâng lên theo bàn tay và nhịp bước của người đó. Cậu chỉ có một người ở đây, nên tay cậu không nâng lên để vịn vai ai hết, mà đều thu lại phía sau lưng. Thiếu niên tóc xám khép hờ mắt, chỉ men theo nhịp nhạc mà khiến bước chân của mình nhanh hơn, tiến lên lùi xuống, rồi xoay vòng. Vạt áo cậu được gió nhấc lên cùng tóc và khăn lông trắng, đung đưa và nở rộ. Gò má hồng hào và một gương mặt thả lỏng treo ý cười, cậu chìm trong không gian riêng của bản thân giữa thật nhiều người, độc diễn một điệu Waltz của riêng mình giữa bản nhạc của hoàng kim hoa lệ,”Mend your pace, sway to the beat
Hands up! Embrace who you wanna be
We're reaching heights unseen
Whoa oh oh”À, chơi tới cả nhạc của Robin luôn rồi. Là bài mình biết, nên Caelus càng thêm thư giãn mà hát nhẩm theo, động tác xoay của cậu nhanh hơn và chèn thêm vài bước nhảy lên trước nhẹ nhàng. Có lẽ cảm nhạc của cậu cũng thay đổi chút ít sau khi quý cô ca sĩ ngọt ngào này thường xuyên hỏi thăm đội tàu. Tiếng hát của Caelus chỉ vừa đủ cho mình cậu nghe, trong khi đám đông ngày càng lớn tiếng hơn, vỗ tay theo đúng nhịp và nhảy vòng quanh sân khấu.“Feel the fire deep within
You're the key to where my trust begins
Join my dream, it's just the right time
Whoa oh oh”Mùi rượu trái cây lên men ngày càng nồng và say, bấy giờ Caelus mới ngửi rõ hơn mùi khói thơm xem kẽ khi bàn tay không hề xa lạ kéo lấy cậu, thuận theo đúng bước Waltz cậu đang bước mà chen vào, đặt tay cậu lên vai áo vest trắng. Cơ thể cậu bị nhấc lên- vẫn là động tác đó, Caelus chỉ bất ngờ nửa giây rồi thôi, thuận theo chống hai tay lên vai người tóc vàng, xoay một vòng trên không, nhún xuống để tiếp đất.“Leave it all behind…
Get ready now…
(Sing along)”“Tôi còn đang nghĩ mất bao lâu để em để ý tới tôi… Dù sao nơi này đông người, có nhiều mùi hỗn tạp lắm.” _Aventurine nháy mắt, bàn tay giữ eo Caelus hơi nhéo một cái trêu đùa.
“Em nhảy múa ca hát một mình vui vẻ như vậy… thật lòng mà nói, tôi xem say sưa nãy giờ đúng là chịu không nổi”Caelus nửa ngượng nửa buồn cười, Aventurine sau khi đi qua cửa Thần Chết có vẻ như càng thêm bạo dạn. Như vậy cũng tốt, cậu không cần tò mò lời nào là hư tình giả ý, bông đùa cho vui. Trước mặt cậu bây giờ là đối tượng hẹn hò và tìm hiểu tối nay, nối tiếp cho cuộc hẹn đầu còn dang dở vì sự cố, chứ không phải là Aventurine- nhân viên cấp cao của IPC.Lúc này đây, đã nhìn kỹ được bạn nhảy của mình, Caelus phải cảm thán tên này đúng là nhan sắc trời cho. Hôm nay hắn ăn mặc càng thêm lịch sự và bảnh bao so với lần trước, vest trắng với áo trong màu xanh thẫm, thắt cà vạt chỉn chu. Một Caelus ăn diện đã đủ thu hút rồi, bây giờ có thêm người này, Caelus có thể thề rằng mấy con mắt dán phía sau lưng họ còn hơn cả lửa nóng.Tất nhiên, người như Aventurine sẽ chẳng thèm để ý mấy thứ này đâu.Nên Caelus cũng không thèm để ý nữa. Họ đã trải qua chuyện này một lần, thêm lần nữa thì da mặt cậu cũng dày hơn rồi. Hơn nữa bây giờ bước nhảy của cậu không còn hấp ta hấp tấp, có gì phải ngại cơ chứ?Màn khiêu vũ của hai người vẫn tiếp tục. Caelus để Aventurine kéo sát cơ thể hai người lại, mái tóc vàng kim rũ xuống chạm mũi cậu ngưa ngứa khi họ cùng cụng trán. Hắn hỏi, sao cậu không hát nữa vậy? Caelus nhún vai cười, là anh tò mò hay anh muốn nghe tôi hát?Cơ mà cuối cùng cậu chàng cũng chẳng từ chối. Mùi mật và rượu cùng tế lễ hoà vào nhau, quấn quít không rời, như mở ra một thế giới mới cho Omega luôn say ngủ bên trong Caelus. Nó vẫn ngoan ngoãn nằm im đó thôi, nhưng đã tỉnh dậy rồi, lười biếng như một con mèo mà vươn người, chìm đắm trong mùi hương và cảm giác đê mê.Nó là thứ sẽ không bao giờ bước ra ngoài ánh sáng.Nó chỉ bước ra vì chủ nhân của nó mong muốn như vậy.“Rise up into my world
Renew your definition
World so high, let me show
And hear my declaration
[No more ties]"
…
Có một thứ trên đời gọi là bạn đời định mệnh.Aventurine không tin vào điều đó. Thật ra, bạn đời định mệnh không hề có một minh chứng khoa học hay thần bí học nào cả. Nó chỉ là một cụm từ để nói tới sự tương thích cao giữa mùi hương. Không khác gì “lương duyên trời định” của Xianzhou là bao.Nếu vậy thì, hắn cùng Caelus chính là trường hợp này đi? Một Omega dị biệt và một Alpha thù ghét bản năng.Aventurine hừ cười, ôm lấy Caelus và dừng lại điệu nhảy của hai người. Đôi mắt vàng mật ngước lên nhìn hắn trong tò mò, và được đáp lại bằng một cái xoa đầu dịu dàng.“Em muốn chơi tiếp, hay muốn yên tĩnh nói chuyện?”Caelus nhướng mày quan sát biểu cảm của Aventurine, rồi áp sát lại ngửi mùi pheromone của hắn thêm một lần. Cậu ngẫm nghĩ rồi mới đưa ra lời khẳng định, thủ thỉ vào tai hắn: “Thật ra hôm nay anh rất mệt, đúng không?”Đó là lý do vì sao hôm nay mùi của Aventurine dễ hoà tan với đám đông, khiến Caelus mất một lúc mới nhận ra hắn đang ở gần. Mọi thứ như được một cơn mưa ngang qua quét xuống, trôi đi những nốt hương quá đậm đặc, hoà làm một với đất và cát.“Bị em phát hiện rồi.”_ Aventurine nhún vai. “Như tôi nói đó, mấy nay chất lượng giấc ngủ không quá tốt… Cơ mà tôi thật sự muốn gặp em"Vậy nên hắn giả bộ như bình thường, cùng Caelus nhảy hết điệu này tới điệu khác. Khi đặt sự chú ý của hắn vào người con trai tóc xám bạc như sao trời lốm đốm này, Aventurine mới có thể quên đi cơ thể xác thịt mệt nhọc ở thế giới thật, quên đi ác mộng đeo bám lấy bản thân.Hắn thật sự vui mừng bản thân còn sống, càng thêm mừng rỡ khi chuông điện thoại vang lên, và nghe thấy giọng tiếng của người này chứ không phải chỉ thông qua những dòng tin nhắn qua lại.Ban đầu, mọi thứ chỉ là một ván cược nhỏ. Hảo cảm của Đội Tàu chỉ là một phần trong xu cược trên tay.Nhưng buổi hẹn hò của họ là thật.
Việc họ đi quá một bước… cho dù chỉ là bên trong Cõi Mộng, là thật.Aventurine-Kakavasha khao khát được yêu, cũng là thật.Hắn muốn người này. Bất kể là giới tính nào, cho dù bản năng sẽ không bao giờ được thoả mãn, hắn sẽ đè con thú đó xuống và nói rằng hắn thật lòng thích cậu.“Vậy đi về”_Caelus dùng hai tay nâng lên khuôn mặt cúi gằm bên vai cậu. “Về hiện thực, chúng ta vẫn có thế nói chuyện ở đó. Không cần chấp nhất tiếp tục dẫn tôi đi đâu, tôi sẽ ở cạnh anh.”“Được.”_ Kakavasha nghe thấy bản thân lí nhí đáp lại, và cơ thể hoá thành bọt khí.
…
Caelus vừa bước ra khỏi Hồ Chứa Mộng đã nghe tiếng gõ cửa đều đều bên ngoài.
Alpha tóc vàng mắt tím bước vào phòng cậu, và chưa để cậu kịp chào hỏi, cả cơ thể hắn gục xuống, ôm lấy Caelus, khiến cả hai cùng ngã nhào lên ghế sofa.“Caelus” _ Cậu nghe hắn than nhẹ tên của mình rồi thở phào, như trút được thứ gì đó nặng nề lắm trong lòng. Hắn xoay người, để cậu nằm sấp lên ngực, còn bản thân hắn thì vùi đầu vào hõm cổ Caelus. Mũi hắn cọ ngay gần tuyến thể được che lại bởi vòng cổ an toàn bằng da, hít vào hương mật ong đậm đặc như đang uống lấy liều thuốc an thần.
Dù sao thì tin tức tố của Caelus sẽ không gây ra tác dụng phụ nào, nó chỉ có mùi thơm dễ chịu và có tính chất trung hoà mà thôi. Cơ mà bị một Alpha ôm chặt cứng và đánh dấu cơ thể bằng tin tức tố của hắn là chuyện Caelus chưa từng trải nghiệm ở thế giới thực. Mọi thứ mà họ từng làm với nhau xảy ra bên trong Cõi Mộng, nơi cảm quan có phần mờ đi mất một nửa. Vậy nên tới tận lúc này, đầu dựa vào cơ ngực săn chắc, eo bị hai cánh tay ôm lấy, cả cơ thể tản mát ra mùi rượu trái cây và khói thơm, Caelus mới hiểu được vì sao mọi người luôn cường điệu hoá sức mạnh của tin tức tố.Làm một Omega không đúng chuẩn, Caelus coi tin tức tố là dấu hiệu nhận dạng giữa người với người và là một cử chỉ thân mật với gia đình và bạn bè. Còn thứ mùi đang bao lấy cậu đây, so với trong Cõi Mộng phải nồng và mạnh tới gấp đôi, hoàn toàn lấn át đi thoạt động não của cậu. Thì ra đây mới là lý do Ratio dặn rằng đánh dấu bằng tin tức tố cũng có thể mạnh mẽ không thua kém gì một vết cắn đánh dấu tạm thời.
Nếu là Omega khác, loại đánh dấu này dễ đưa họ vào thẳng một kỳ phát tình. Tất nhiên, phản ứng này không thể áp vào Caelus.Nhưng đúng là não cậu đang trên đà tan chảy, và tay chân đều mềm đi. Cậu ngáp một cái, không còn vẻ năng động vài phút trước, biếng nhác nằm im trên người Aventurine. Cậu thấy cách cậu phản ứng không khác gì say rượu-có thể là do đặc thù mùi hương của Aventurine thôi, khiến mặt cậu đỏ ửng.“Thật ra trong mấy ngày còn đang điều trị, tôi cũng từng mơ thấy em.”Aventurine giãi bày, nghiêng đầu, chuyển từ gáy Caelus lên trên mái tóc bồng bềnh của cậu rồi hôn lên. Hắn dùng một tay kéo lớp khăn lông trắng của Caelus lên gần vùng vai và cổ của cậu, lại vỗ lưng cậu theo nhịp."Trong giấc mơ, tôi không biết phải làm gì với em cả. Em đang nhìn xuống tôi của ngày xưa, còn tôi thì nhìn em. Ngay khi tầm mắt em về lại với tôi, tôi bỏ chạy.”“Sau đó thì sao?”_ Caelus duỗi người hỏi, vùi sâu vào lồng ngực hắn.“Sau đó tôi thấy không ổn lắm, liền quay về. Nhưng bóng tối nuốt chửng em cùng tất cả mọi người trong ký ức, và tôi không bắt được một ai cả.”
“Thế là, tôi tỉnh lại”Người đàn ông dùng cách nói chuyện không mặn không nhạt kể ra từng cơn ác mộng của mình. Có lúc là gia đình hắn, có lúc là những ngày tháng ở ngục tù. Có những giấc mơ có Caelus, có lúc không – Caelus hiểu được đây một phần cũng là do phản ứng với Thủ Thuật Đồng Hồ.Nhưng phần nhiều là bản thân Aventurine không thể rạch ròi được điều hắn muốn ở Caelus. Cho tới ngày hôm nay, hắn bắt được người trong tay ở thực tại, Aventurine mới yên lòng thở phào.Quá khứ của hắn, gia đình, tộc và cuộc sống nô lệ, đều đã là quá khứ không thể đổi thay.
Còn người đang nằm trong lòng hắn là người của hiện tại.“Anh sợ tôi biến mất giống họ sao?”“Chẳng ai biết trước được điều gì” _Aventurine cười xoà_ “Khách Vô Danh như em và đội tàu lại càng khó đoán.”Có lẽ một ngày nào đó em cũng sẽ rời đi, không có quá nhiều người nhớ tên, một vị lãng khách giữa ngân hà rộng lớn. Có thể em sẽ giống như những bậc tiền bối, tên khắc trên một tảng đá nhỏ nơi chẳng mấy người biết đến, bất kể chiến công từng lẫy lừng ra sao.“Tất nhiên, tôi cũng hiểu tôi không giữ được em lại”Nên hắn mới băn khoăn và tức giận đến thế. Aventurine đã ôm cậu con trai ấy giữa chăn và nệm, giữa những tiếng thở dốc và da thịt ấm áp, bị vạch trần quá khứ, bị câu lấy hồn phách, chỉ để nhận ra bản thân giữ không lại được một vị Khách Vô Danh, một Nhà Khai Phá với hành trình vô tận.Aventurine có thể sẽ dùng hết mưu kế để trói buộc người này, nhưng Kakavasha sẽ không nỡ.“Anh là thiếu cảm giác an toàn đó à?”Caelus hỏi thử, ngóc đầu lên mắt đối mắt với hắn. Đôi mắt xinh đẹp như lông chim công khẽ chớp, Alpha tóc vàng gật đầu với Omega hắn đã chọn.“Vậy hôm nay… cho em chủ động ha?”“Hả?”Cảm giác như ông nói gà bà nói vịt, cơ mà không kịp tải xong lời Caelus vừa nói, đôi môi hồng đang nhoẻn miệng cười đó đã hạ xuống môi hắn.Caelus sau một đêm cũng không lên được bao nhiêu kinh nghiệm, chỉ e dè ngậm lấy môi Aventurine, tới khi hắn mở miệng mới cẩn thận mà đưa lưỡi vào.Tuy kinh nghiệm thiếu hụt nhưng cũng khá đáng yêu, cảm giác như một con mèo đang lấy lòng người khác, không có nhiều hành động gì quá bạo dạn dù nói muốn chủ động. Aventurine muốn làm sâu thêm nụ hôn, nên bèn nhấc người dậy ôm Caelus ngồi vào lòng mình, đầu lưỡi ma sát với khoang miệng Caelus, đảo qua vị kẹo sữa và kem xen với mùi mật ong ngào ngạt.Sau đó hắn mới thả lỏng dần và tựa lưng lên thành ghế ngồi, để Caelus có sự chủ động mà cậu muốn. Có điều tay hắn cũng không an phận, luồn vào bên trong áo trễ vai của Caelus, xoa nắn vùng bụng phẳng và eo.“Chờ chút”_ Caelus nhẹ giọng nỉ non, thở gấp sau nụ hôn dài vừa rồi, khó nhọc đẩy người lên. Cậu cởi ra khăn lông, áo, rồi tới thắt lưng và quần, chỉ còn lại vớ trắng, giày bị quăng ra một góc.“Bộ này em không muốn làm rách”Aventurine khúc khích cười, gỡ xuống lớp áo khoác ngoài cùng, vẫy tay với Caelus rồi hỏi: “Vậy muốn cởi luôn bộ của tôi không?”Caelus mím môi, tai đỏ chót nhưng vẫn gật đầu lia lịa. Cậu giúp Aventurine cởi bỏ cà vạt, thắt lưng và từng khuy áo vướng víu. Trước khi tới được chiếc quần vest dài được đặt may vừa vặn thì Aventurine đã kéo cậu lại, tự cởi xuống nó trong khi dìu cậu về với nụ hôn lúc nãy.“Lần trước đúng là hơi thô bạo”_Aventurine lầm bầm, tay vuốt ve dọc sống lưng Caelus rồi dừng ở gần hông. “Tự em cởi kiểu này cũng có sức hút riêng.”Nói rồi, hắn nâng cằm hôn lên trán cậu, rồi xuống tới mi mắt, chóp mũi, cắn nhẹ một cái gần xương hàm. Vật cứng phía bên dưới cọ vào khe mông trắng mịn màng, Caelus cũng chủ động đưa đẩy khiến Aventurine gầm nhẹ trong cổ họng, hai tay cậu choàng qua cổ Aventurine, môi ngậm lấy vùng da ngay gần tuyến thể của gã.“Được rồi, bé hư, không cắn.”_Aventurine mồ hôi nhễ nhại đẩy Caelus ra, búng lên trán cậu rõ kêu. “Hôm nay nói chủ động mà, em nên tự chuẩn bị đi chứ. Sau tối đó… không thể không biết cách chuẩn bị bên dưới kia, đúng không?”Tên Alpha tóc vàng cười ha hả nhìn bộ dáng ngượng ngịu của Caelus khi cậu buộc bản thân ngồi thẳng dậy, ngậm lấy ngón tay của chính mình liếm láp, dùng nước bọt làm bôi trơn. Bàn tay run rẩy lần mò xuống nơi tư mật, trời mới biết có bao giờ Caelus từng thử tự an ủi bản thân khi ở riêng hay không, thể chất của cậu vốn vô cùng đặc biệt. “Ư…hừm…”Một ngón tay chen vào bên trong, ở hiện thực thì đây mới là lần đầu tiên của Caelus, dù Omega có thể tiết dịch nhưng với một Omega không có bản năng sinh dục như Caelus thì đây vẫn là một chuyện khó khăn. Có thì có đấy mà lượng dịch trơn tự thân cũng không quá đủ, vẫn cần có hỗ trợ. Caelus cũng bèn kiên nhẫn mà dùng từng ngón một nới rộng phía dưới ra, cho tới khi hai ngón đã vào bên trong. Aventurine dùng hai tay ôm lấy cậu cho vững, cho phép Caelus vùi đầu vào hõm vai, tiếng thở gấp và rên rỉ vụn vặt luôn kề sát tai hắn.Thấy rằng người bạn nhỏ này làm sẽ còn hơi lâu, mà bản thân hắn thì đã cương cứng tới nổi gân xanh rồi, Aventurine bèn nhân từ dùng thêm một ngón của bản thân đẩy vào phía trong vách ngăn, đơn giản nhanh chóng mà tìm được điểm G, ấn xuống.“Ahhh-!”Caelus bị khoái cảm quá đột ngột mà giật mình, theo phản xạ rụt tay lại, cả hai cánh tay cùng vòng lấy cổ Aventurine chặt cứng. Hắn xoa tóc cậu trấn an, nhưng bên dưới ba ngón đã ra vào thông thuận, liên tục nhấn vào điểm nhạy cảm, răng cắn lên vành tai thở khí nóng khiến Caelus run lẩy bẩy khóc kêu.“Ừm, chủ động vậy là được rồi, lần đầu mà, em chịu không nổi đâu. Ngoài giấc mơ thì mấy cảm giác này gấp đôi đó” _Vừa nói, hắn vừa cong ngón tay nhấn mạnh vào nơi xốp mềm, khiến Caelus không chịu được mà cắn vào vai hắn.Quy đầu ma sát với miệng dưới đang co rút, Aventurine hôn phớt lên mi mắt đọng nước vì khoái cảm, vỗ về Caelus bằng lời mật ngọt hắn luôn dùng. Để cậu tạm quên đi xâm nhập phía dưới, Alpha tóc vàng cúi xuống ngậm lấy một bên ngực hồng hào, đảo lưỡi qua rồi cắn, một tay ở cánh mông nhào nặn. Từ trên xuống dưới Caelus đều đã chín rục, cậu chàng vừa nức nở vừa ôm chặt Alpha, cảm thụ sự sung sướng như sóng xô bờ. Mình đúng là hết thuốc chữa rồi, Caelus nghĩ. Cậu thích người này, rất rất thích.So với sự cố lần trước tạo thành một đêm cuồng loạn và đau đớn, cậu yêu muốn chết cách hắn yêu chiều mình lúc này, khi họ đã thành thật với nhau và không còn quá nhiều nút thắt treo ở giữa.Thứ to lớn đằng sau cuối cùng cũng thâm nhập vào, từng chút từng chút một bị nuốt gọn, tới khi đâm sâu đến mức Caelus có thể sờ ra được thứ gì đó nhô lên trên bụng.“Aagh… ô, lớn…”“Cảm ơn vì lời khen”_Aventurine cười cùng cậu, thơm lên má Caelus, tạm ngưng lại mọi động tác. Hắn vuốt ve sống lưng và lau đi mồ hôi của Nhà Khai Phá, tay nắn với lực vừa phải trên phần đùi khá nở nang so với đám con trai bình thường, cố tình ấn ngón tay xuống hằn vài dấu đỏ chót. Dù sao cũng sẽ không ai thấy nếu là ở vị trí này, hắn có thể trộm đánh dấu một chút.Khi thấy Caelus đã đủ thoại mái để cùng hắn đùa giỡn và hôn môi, Aventurine mới bắt đầu di chuyển. Hai tay hắn nâng người Caelus lên rồi thả xuống, tư thế của họ khiến động tác này đâm càng sâu vào bên trong. Caelus không kịp chặn lại tiếng thét, ngân dài một tiếng ngọt ngào ngay sau đó.Tiếng da thịt va chạm đỏ mặt tía tai, mà Caelus cũng không có thời gian để mà ngượng ngùng: thứ chôn sâu bên trong cậu liên tục va chạm với điểm mẫn cảm nhất, vùng da gần tuyến thể bị hắn liếm qua lại trêu chọc khiến cậu muốn hét lên vì quá nhạy cảm. Để trả đũa, Caelus cũng đưa miệng tới gần tuyến thể của hắn, hơi rượu làm cậu say khướt, nhưng vẫn đủ lí trí để cắn xuống ngay gần đó, khiến Aventurine không nhịn được tiếng gầm của bản thân.Họ trao nhau thêm một lần hôn sâu nữa, môi răng và lưỡi va chạm, bờ môi đều đã sưng tấy. Trong sóng tình quá dồn dập, Caelus mơ hồ cào loạn, vô thức cắn lên yết hầu đang trượt lên xuống trước mắt.“Ô aaa!”Đáp lại cậu là một cú thúc mạnh bạo thẳng vào điểm G, khiến Caelus ngồi không vững suýt gục xuống, ngả ra phía sau. Aventurine vội đỡ lấy Caelus, áp cậu vào lồng ngực, thủ thỉ:“Em làm cái hành động vừa rồi… không có ý gì hết hả?”Caelus thẫn thờ nhíu mày, ngước đôi mắt ngập sương lên nhìn hắn. Aventurine đành nhún vai cười xoà, thân dưới tiếp tục hành động không ngừng, rồi dần áp xuống đè Caelus nằm lên nệm sofa, hai chân bị Aventurine giữ lấy đặt lên vai. Alpha tóc vàng cúi đầu, gặm cắn lấy phần thịt đùi trong, để lại thật nhiều dấu hôn đỏ tím.“Nói em nghe, cắn yết hầu nam nhân tức là đang cầu hoan đó nhé. Haha, cơ mà ban đầu em đúng là gần như cầu hoan rồi mà nhỉ?”Tiếng cười của hắn róc rách chảy, như tiếng nước mưa trôi về sông suối. Mùi hơi nước lại bốc lên cùng men rượu và khói lửa, nhưng không phải là vì hắn không vui.
Aventurine đang nén thứ gì đó lại trong lòng, như mây tích tụ phía trên bầu trời cao.Caelus ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt điển trai, góc hàm tuyệt đẹp cùng đôi mắt rực rỡ đó, cảm thấy mình có thể chết chìm trong cơn mưa giông đang kéo tới. Cậu cố gắng quơ tay, từ phía sau gáy gỡ xuống chiếc vòng cổ ngáng đường, để mùi mật toả ra nồng nàn, vị đường ngọt ngào hoà cùng trái cây và rượu, để gỗ thơm càng thêm ngát hương.“Một dấu ấn, tạm thời cũng được… Nếu đó là thứ anh cần”Họ chưa có thời gian để nói hết về những gì hai bên phải gánh vác, về tương lai xa thật xa phía sau, với Aventurine của IPC và Caelus vị Khách Vô Danh của tàu Astral.
Nên nếu hắn cảm thấy không an toàn, đây là thứ Caelus có thể hứa.Cậu có thể cho hắn một kết nối khiến hắn đủ an tâm.“Caelus… Caelus, tôi-“Aventurine cúi thấp đầu, chóp mũi họ cọ vào nhau như điệu nhảy đầu tiên trước tế đàn của họ. Và Caelus nhận ra cơn mưa đã kéo tới trên gương mặt người đàn ông này, kẻ luôn giấu mình phía sau nụ cười lịch thiệp và trang phục hoa lệ.Hắn thật sự bị lột trần trụi trước mắt cậu. Mưa tí tách rơi, Caelus gạt đi nước trên gò má Alpha, yên lặng không nói một câu.“Tên của tôi là Kakavasha”“Được”_ Caelus nhoẻn miệng, đôi mắt cong thành trăng lưỡi liềm. “Kakavasha, Alpha của em.”Kakavasha gầm lên, trong nước mắt và nụ cười, cắn một vết nông xuống tuyến thể ngọt ngào phía sau gáy.Trước mắt hắn trắng xoá, tai chỉ còn nghe được tiếng thét vụn vỡ và rên rỉ như mèo con. Bụng dưới của họ nhớp nháp và nóng ẩm, Kakavasha liếm láp lấy máu tràn ra từ vết răng, rồi một lần nữa hôn lấy Omega của hắn.Một tương lai không quá xa, dấu vết này sẽ không thể bị xoá đi.Và một hành khách nữa sẽ bước lên chuyến tàu giữa muôn ngàn ánh sao, cùng người hắn yêu nhất đi tới điểm kết của hành trình.“Mong cuộc hành trình này sẽ đưa chúng ta tới những vì sao”End sequel.
Aventurine: [Nhiệm vụ ở Penacony đã kết thúc, giờ tôi có thể sử dụng điện thoại một cách công khai rồi]
Aventurine: [Cảm giác không kém ngồi tù là mấy]Caelus cầm điện thoại, im lặng hồi lâu, cậu gấu mèo xám cứng đờ người nhưng không giấu được những bông hoa vui tươi đang bay xung quanh bản thân. Mấy suy nghĩ hờn dỗi vừa rồi cũng tan đi, cũng không trách được Aventurine, chắc hắn giống như bị cấm túc hay gì đó gần vậy.Cũng bởi chính người kia nói ra mình không sao là an tâm nhất.Caelus: [Thấy anh không sao là tôi yên tâm rồi]Aventurine: [Ha ha, em cũng tốt bụng quá nhỉ]Anh ta nói vậy là có ý gì? Caelus thay đổi biểu cảm xoành xoạch, chau mày nhắn ra ba dấu “?” liên tục. Aventurine: [Lại chọc em mất hứng rồi? Không có ý gì đâu, chỉ là sau khi biết mình bị tính kế mà vẫn còn dễ nói chuyện với tôi như vậy, Caelus đúng là rất tốt bụng mà. Thật lòng đấy.]
Aventurine: [Được rồi, dù sao em nhắn nhanh như vậy thì chắc là đang rảnh. Để cảm quan không bị trì trệ, chúng ta chơi một trò xúc xắc đơn giản được không?]
Aventurine: [Nếu số em ném ra lớn hơn tôi thì tôi sẽ kể cho em nghe một chuyện xảy ra sau cơn sóng gió ở Thành Phố Điện Ảnh.]Biết tên cờ bạc này lại mưu đồ gì đó nhưng không nghĩ vạch trần ngay bây giờ, Caelus chỉ đồng ý ngắn gọn với lời đề nghị của anh ta, dù chơi sổ xố với Aventurine cũng chẳng khác nào quay gacha SSR không có chế độ bảo hiểm.Caelus: [Được, bắt đầu đi.]Aventurine: [Bắt đầu nhé.]*[Aventurine] Ném xúc xắc được 3 điểm*Aventurine: [Đến lượt em rồi, khả năng thắng rất cao.]Đúng là 3 điểm thì ít ra còn tỉ lệ 50-50. Caelus nghiêng đầu, bấm vào nút tung xúc xắc.*[Caelus] Ném xúc xắc được 2 điểm*Ah, không bất ngờ gì cả. Caelus bĩu môi, vậy mà vẫn thua. Đúng là đứa con yêu của May Mắn có khác.
Cơ mà chưa để Caelus nhắn lại, Aventurine đã gửi tin nhắn ngay sau khi cậu tung xúc xắc:Aventurine: [Ném một lần nữa nhé? Quy tắc cũng không nói rằng không thể ném lại.](Lại gì nữa đây?)
Caelus khúc khích, đã nhận ra được vấn đề. Nhưng thôi, bổn thiếu gia giữ chút mặt mũi cho anh đấy.Caelus: [Vậy lại một lần nào]*[Caelus] Ném xúc xắc được 6 điểm*Caelus: [Anh nói đi.]Aventurine: [May mắn quá.]
Aventurine: [Sau khi nhận được một đao từ Lệnh Sứ đó, tôi bước vào một con song rộng đến mức mà cả đời tôi chưa từng thấy]
Aventurine: [Tôi nghĩ có lẽ mình đã đi tới cuối cuộc đời rồi.]
Aventurine: [Nhưng… như em thấy đấy, rất mừng là tôi vẫn còn sống.]*[Aventurine] Ném xúc xắc được 1 điểm*Aventurine: [Đến lượt em.]Lộ liễu tới vậy luôn à… Omega tóc xám một lần nữa bật cười thành tiếng, diễn trò cùng tên Alpha bên kia màn hình.Caelus: [Thế này chắc không thua được!]*[Caelus] Ném xúc xắc được 6 điểm*Caelus: [Sau đó thì sao?]Aventurine: [Khi em và mọi người chạm vào bí mật dưới mặt nước Penacony, thực ra tôi cũng rơi vào Cõi Mộng Nguyên Sơ. Đá tẳng “Bảo Hộ” cũng đã vỡ vụn hoàn toàn vì giúp tôi ngăn cản ảnh hưởng của “Hư Vô”]
Aventurine: [May mắn thay, tôi gặp một kỵ sĩ Đẹp Thuần Khiết, nhờ sự giúp đỡ của anh ấy, cuối cùng tôi đã thoát chết.]*[Aventurine] Ném xúc xắc được 1 điểm*Aventurine: [Đến lượt em rồi, quy trình vẫn cần được thực hiện]Caelus: [Dễ như ăn bánh vậy]*[Caelus] Ném xúc xắc được 2 điểm*Aventurine: [Em thật may mắn]
Aventurine: [Sau đó à, nhờ mọi người mà mọi việc đã sáng tỏ. Topaz và Jade tiếp quản công việc của Penacony, còn tôi bắt đầu tận hưởng kỳ nghỉ.]
Aventurine: [*Haiz* Mấy ngày nay tôi luôn mơ thấy những cơn ác mộng khác nhau, lần nào tỉnh lại cũng toát đầy mồ hôi.]
Aventurine: [May nhờ Công Ty sắp xếp một vị Bác Sĩ Hỗn Độn cẩn thận kiểm tra cho tôi, tình hình đã được cải thiện.]
Aventurine: [Đại khái là vậy, em may mắn lắm mới khiến tôi nói ra hết đấy.]Caelus: [… Tôi đã phát hiện ra anh cố tình thua rồi, sao anh có thể nhọ như vậy được]Bên kia màn hình yên tĩnh mất một lúc, Caelus mới thấy hắn ta nhắn lạiAventurine: [Cõi Mộng tuy phồn hoa nhưng “bạn bè” lại chẳng có mấy người. Tôi đành tự mình nghĩ ra vài giải pháp thôi, phải không?]
Aventurine: [Cảm ơn em đã cùng tôi trải qua một khoảng thời gian khó khan, mong rằng không làm phiền em.]
Aventurine: [Vậy tôi đi tìm niềm vui ở chỗ khác đây, hẹn gặp lại sau.]CaelusL [Chờ đã. Anh ở yên đó]Aventurine: [?]Caelus mím môi bấm vào nút gọi trực tiếp bên góc phải màn hình. Từng tiếng tút tút dài vang lên trong chờ đợi, tới khi vị Alpha tóc vàng nhấc máy.“Bạn của tôi?”_ Hắn hỏi, giọng mang đầy phép thử. Chỉ có Caelus nhanh nhạy phát hiện ra giọng hắn trầm xuống và run hơn mọi khi.“Là Caelus.”“Caelus”_ Aventurine sửa lại, khẽ hắng giọng. “Em gọi tôi có chuyện gì à?”Nhà Khai Phá trẻ tuổi nghe câu hỏi thì im bặt. À đúng rồi hen, cậu nên nói chuyện với người này thế nào về tình trạng của mình mấy ngày nay cơ chứ?Cậu đã nghĩ chỉ cần nghe thấy hắn là mọi chuyện sẽ lắng xuống thôi. Cơ mà, Aventurine vừa gọi tên cậu xong, cậu liền luống cuống chẳng biết trả lời sao cho hợp lý.Mấy ngày nay tôi cứ nghĩ về anh suốt?
Hay như tối hôm đó, cứ thẳng thắn nói cậu thích mùi của hắn và nhớ nó?
Caelus thật sự có phần nhớ nhung cách mà mùi mật ong của cậu quyện cùng rượu và trái cây, cùng khói trầm và nước mưa đọng trên nền đất. Nó vừa là một kỷ niệm vui vẻ của buổi hẹn hò đầu tiên trong đời cậu, vừa là cảm giác đau rát ở phút cuối hỗn tạp với lửa nóng không nói được thành lời.[Tất cả ở đây chỉ là một giấc mộng], dù câu này có là thật đi chăng nữa…Caelus nhận ra mình muốn nó là sự thật.“Caelus? Em ổn không-““Tôi muốn nghe giọng anh một chút”_ Caelus buột miệng sau một khoảng lặng dài. Và có vẻ câu trả lời của cậu cũng khiến người kia trầm tư.Hai người họ cùng treo máy lâu thật lâu, tới khi giọng cười sảng khoái vang lên từ bên kia đầu dây.“Ha… Haha… Hahahahahaha-“Caelus không rõ nguyên nhân tại sao hắn lại cười. Aventurine đi từ tiếng khúc khích tự giễu tới một tràng cười lớn liên tục không ngơi nghỉ, thật như hắn gặp được chuyện gì bất ngờ lắm, xúc động lắm ấy.Giọng cười của hắn ngắt quãng dần, trôi theo tiếng nhạc du dương từ đĩa phát thanh trong phòng VIP của khách sạn, tới khi ngừng hẳn, tiếp tục để họ cùng nhau ngơ ngẩn trước màn hình điện thoại.“Thứ lỗi nếu tôi đây hiểu sai ý em… nhưng, chỉ là một khả năng thôi, liệu em muốn chúng ta tiếp tục tìm hiểu nhau chứ?”Vành tai của Caelus đỏ bừng.
Không chỉ có tai, mà có lẽ cả khuôn mặt cho tới gáy của cậu đều nóng rực lên. Nếu có người nào ở gần cậu lúc này, sẽ ngửi được mùi Caramel cháy xém chứ không hoàn toàn là mật nữa, có điều lửa chỉ cháy vừa đủ, chứ không hề có vị khét hay đắng ngắt.Một tay Caelus nắm lấy khăn lông, tay còn lại vò vạt áo mình tới nhàu nhĩ. Cố không để cho bản thân mình lắp bắp, cậu hỏi lại Aventurine: “Được à?”“Dĩ nhiên! Tôi rất vui…” _Cậu nghe được tiếng Aventurine nói hơi nhanh, rồi hắn lại lầm bầm: “Đây đúng là ván cược tuyệt nhất tôi từng chơi…”Bọn họ cách nhau một lớp màn hình, nên Caelus sẽ không thấy được bộ dáng lấy tay che miệng, hai má đỏ bừng của Trái Tim Đá Aventurine luôn bày vẻ kiêu ngạo hào nhoáng, giống như dưới đêm đầy sao hôm nọ, trút bỏ hết mọi mặt nạ và hoà mình cùng ái tình. Nụ cười của hắn thật lòng và không kiềm chế, hắn biết không ai giám sát hắn ngay lúc này. Vậy nên niềm vui sướng đượm mùi mật trước mắt, hãy cứ để nó nổ tung bên trong khoang miệng đi.Sẽ có bao nhiêu lần nữa trong đời, Kakavasha có thể yêu và được yêu cơ chứ?
Cơ hội luôn trôi đi thật nhanh, và một con bạc khôn ngoan phải biết cách nắm bắt nó trước khi quá muộn màng.Đương nhiên, giữa mọi tay bài, Aventurine luôn là kẻ may mắn nhất.…Dựa trên mấy cuốn sách tình yêu Caelus đọc được ở Loufu, khi bạn bị hấp dẫn bởi một ai đó, bạn sẽ vô thức chú ý hơn tới những việc nhỏ nhặt mà trước đây bạn chưa bao giờ nghĩ tới.Ví như… nếu bình thường March và Dan Heng sẽ là người quản cho quần áo cậu sạch sẽ tươm tất, thì hôm nay Caelus đã chủ động giặt giũ cho thơm tho quần áo của mình, tự cầm lấy lược chải gọn lại tóc.Nghĩ đi nghĩ lại, Caelus quyết định diện lên bộ trang phục cậu đã được Aventurine tặng vào tối hẹn hò đầu tiên, ủi cho phẳng phiu áo ngoài và khoác lên mình khan choàng người lông trắng tinh khôi, trước khi bước vào công viên Aideen của Thời Khắc Hoàng Kim.Cậu tới sớm hơn giờ hẹn, phần nào vì lo lắng, muốn tới nơi trước rồi tìm thứ gì đó bình ổn lại cảm xúc của bản thân.Giấc mơ Ena kết thúc, Thời Khắc Hoàng Kim vẫn ở đây với phố xá phồn hoa của nó. Hương men nồng nàn hẳn là từ quầy bar của Khu Vui Chơi, có lẽ đã tới giờ cao điểm, hàng ghế ngồi không còn một chỗ trống. Có người ngồi suy tư, kẻ chuyện trò, người ngước lên màn hình lớn theo dõi biến động trên ngân hà. Caelus đi lại gần nơi dàn nhạc cùng Max đang biểu diễn, đám đông vây quanh đang không ngừng nhảy múa trên điệu nhạc đầy vui tươi. Caelus trong thời gian còn đang khám phá Thủ Thuật Đồng Hồ đã thử đổi liên tục tâm trạng của dàn nhạc để xem kết quả. Sau đó thấy hơi có lỗi, cậu chỉnh lại thành [Vui Vẻ], khiến dàn nhạc chơi thật nhiều giai điệu sôi động, kéo đến một đám đông lớn hoà vào cùng tiếng nhạc. Cậu vừa tới liền bị vài cánh tay kéo vào, nhiệt tình kêu cậu cùng nhảy một bài.Nhà Khai Phá chần chờ một lát, chân còn tập tễnh bước theo đám đông đang reo hò. Trong khi tay chân cậu còn bối rối, cậu lại ngửi thấy mùi rượu trái cây thơm ngát.Ở đây đúng là thiên đường cho những con ma men và cờ bạc, cậu thầm nghĩ. Xong cũng chính là thứ mùi say sưa này làm cậu nhớ nhung, bước chân dần vững vàng theo nhịp.Chân phải đi xuống, chân trái bước ngang song song chân phải. Một, hai, ba,... chân phải về lại cùng chân trái, sau đó chân trái bước lên phía trên. Bốn, năm, sáu... chân phải bước sang song song chân trái, rồi chân trái lại về cùng chân phải.Caelus nhớ rất rõ, cách cậu được dẫn dắt, cách mũi chân di chuyển và gót chân được nâng lên theo bàn tay và nhịp bước của người đó. Cậu chỉ có một người ở đây, nên tay cậu không nâng lên để vịn vai ai hết, mà đều thu lại phía sau lưng. Thiếu niên tóc xám khép hờ mắt, chỉ men theo nhịp nhạc mà khiến bước chân của mình nhanh hơn, tiến lên lùi xuống, rồi xoay vòng. Vạt áo cậu được gió nhấc lên cùng tóc và khăn lông trắng, đung đưa và nở rộ. Gò má hồng hào và một gương mặt thả lỏng treo ý cười, cậu chìm trong không gian riêng của bản thân giữa thật nhiều người, độc diễn một điệu Waltz của riêng mình giữa bản nhạc của hoàng kim hoa lệ,”Mend your pace, sway to the beat
Hands up! Embrace who you wanna be
We're reaching heights unseen
Whoa oh oh”À, chơi tới cả nhạc của Robin luôn rồi. Là bài mình biết, nên Caelus càng thêm thư giãn mà hát nhẩm theo, động tác xoay của cậu nhanh hơn và chèn thêm vài bước nhảy lên trước nhẹ nhàng. Có lẽ cảm nhạc của cậu cũng thay đổi chút ít sau khi quý cô ca sĩ ngọt ngào này thường xuyên hỏi thăm đội tàu. Tiếng hát của Caelus chỉ vừa đủ cho mình cậu nghe, trong khi đám đông ngày càng lớn tiếng hơn, vỗ tay theo đúng nhịp và nhảy vòng quanh sân khấu.“Feel the fire deep within
You're the key to where my trust begins
Join my dream, it's just the right time
Whoa oh oh”Mùi rượu trái cây lên men ngày càng nồng và say, bấy giờ Caelus mới ngửi rõ hơn mùi khói thơm xem kẽ khi bàn tay không hề xa lạ kéo lấy cậu, thuận theo đúng bước Waltz cậu đang bước mà chen vào, đặt tay cậu lên vai áo vest trắng. Cơ thể cậu bị nhấc lên- vẫn là động tác đó, Caelus chỉ bất ngờ nửa giây rồi thôi, thuận theo chống hai tay lên vai người tóc vàng, xoay một vòng trên không, nhún xuống để tiếp đất.“Leave it all behind…
Get ready now…
(Sing along)”“Tôi còn đang nghĩ mất bao lâu để em để ý tới tôi… Dù sao nơi này đông người, có nhiều mùi hỗn tạp lắm.” _Aventurine nháy mắt, bàn tay giữ eo Caelus hơi nhéo một cái trêu đùa.
“Em nhảy múa ca hát một mình vui vẻ như vậy… thật lòng mà nói, tôi xem say sưa nãy giờ đúng là chịu không nổi”Caelus nửa ngượng nửa buồn cười, Aventurine sau khi đi qua cửa Thần Chết có vẻ như càng thêm bạo dạn. Như vậy cũng tốt, cậu không cần tò mò lời nào là hư tình giả ý, bông đùa cho vui. Trước mặt cậu bây giờ là đối tượng hẹn hò và tìm hiểu tối nay, nối tiếp cho cuộc hẹn đầu còn dang dở vì sự cố, chứ không phải là Aventurine- nhân viên cấp cao của IPC.Lúc này đây, đã nhìn kỹ được bạn nhảy của mình, Caelus phải cảm thán tên này đúng là nhan sắc trời cho. Hôm nay hắn ăn mặc càng thêm lịch sự và bảnh bao so với lần trước, vest trắng với áo trong màu xanh thẫm, thắt cà vạt chỉn chu. Một Caelus ăn diện đã đủ thu hút rồi, bây giờ có thêm người này, Caelus có thể thề rằng mấy con mắt dán phía sau lưng họ còn hơn cả lửa nóng.Tất nhiên, người như Aventurine sẽ chẳng thèm để ý mấy thứ này đâu.Nên Caelus cũng không thèm để ý nữa. Họ đã trải qua chuyện này một lần, thêm lần nữa thì da mặt cậu cũng dày hơn rồi. Hơn nữa bây giờ bước nhảy của cậu không còn hấp ta hấp tấp, có gì phải ngại cơ chứ?Màn khiêu vũ của hai người vẫn tiếp tục. Caelus để Aventurine kéo sát cơ thể hai người lại, mái tóc vàng kim rũ xuống chạm mũi cậu ngưa ngứa khi họ cùng cụng trán. Hắn hỏi, sao cậu không hát nữa vậy? Caelus nhún vai cười, là anh tò mò hay anh muốn nghe tôi hát?Cơ mà cuối cùng cậu chàng cũng chẳng từ chối. Mùi mật và rượu cùng tế lễ hoà vào nhau, quấn quít không rời, như mở ra một thế giới mới cho Omega luôn say ngủ bên trong Caelus. Nó vẫn ngoan ngoãn nằm im đó thôi, nhưng đã tỉnh dậy rồi, lười biếng như một con mèo mà vươn người, chìm đắm trong mùi hương và cảm giác đê mê.Nó là thứ sẽ không bao giờ bước ra ngoài ánh sáng.Nó chỉ bước ra vì chủ nhân của nó mong muốn như vậy.“Rise up into my world
Renew your definition
World so high, let me show
And hear my declaration
[No more ties]"
…
Có một thứ trên đời gọi là bạn đời định mệnh.Aventurine không tin vào điều đó. Thật ra, bạn đời định mệnh không hề có một minh chứng khoa học hay thần bí học nào cả. Nó chỉ là một cụm từ để nói tới sự tương thích cao giữa mùi hương. Không khác gì “lương duyên trời định” của Xianzhou là bao.Nếu vậy thì, hắn cùng Caelus chính là trường hợp này đi? Một Omega dị biệt và một Alpha thù ghét bản năng.Aventurine hừ cười, ôm lấy Caelus và dừng lại điệu nhảy của hai người. Đôi mắt vàng mật ngước lên nhìn hắn trong tò mò, và được đáp lại bằng một cái xoa đầu dịu dàng.“Em muốn chơi tiếp, hay muốn yên tĩnh nói chuyện?”Caelus nhướng mày quan sát biểu cảm của Aventurine, rồi áp sát lại ngửi mùi pheromone của hắn thêm một lần. Cậu ngẫm nghĩ rồi mới đưa ra lời khẳng định, thủ thỉ vào tai hắn: “Thật ra hôm nay anh rất mệt, đúng không?”Đó là lý do vì sao hôm nay mùi của Aventurine dễ hoà tan với đám đông, khiến Caelus mất một lúc mới nhận ra hắn đang ở gần. Mọi thứ như được một cơn mưa ngang qua quét xuống, trôi đi những nốt hương quá đậm đặc, hoà làm một với đất và cát.“Bị em phát hiện rồi.”_ Aventurine nhún vai. “Như tôi nói đó, mấy nay chất lượng giấc ngủ không quá tốt… Cơ mà tôi thật sự muốn gặp em"Vậy nên hắn giả bộ như bình thường, cùng Caelus nhảy hết điệu này tới điệu khác. Khi đặt sự chú ý của hắn vào người con trai tóc xám bạc như sao trời lốm đốm này, Aventurine mới có thể quên đi cơ thể xác thịt mệt nhọc ở thế giới thật, quên đi ác mộng đeo bám lấy bản thân.Hắn thật sự vui mừng bản thân còn sống, càng thêm mừng rỡ khi chuông điện thoại vang lên, và nghe thấy giọng tiếng của người này chứ không phải chỉ thông qua những dòng tin nhắn qua lại.Ban đầu, mọi thứ chỉ là một ván cược nhỏ. Hảo cảm của Đội Tàu chỉ là một phần trong xu cược trên tay.Nhưng buổi hẹn hò của họ là thật.
Việc họ đi quá một bước… cho dù chỉ là bên trong Cõi Mộng, là thật.Aventurine-Kakavasha khao khát được yêu, cũng là thật.Hắn muốn người này. Bất kể là giới tính nào, cho dù bản năng sẽ không bao giờ được thoả mãn, hắn sẽ đè con thú đó xuống và nói rằng hắn thật lòng thích cậu.“Vậy đi về”_Caelus dùng hai tay nâng lên khuôn mặt cúi gằm bên vai cậu. “Về hiện thực, chúng ta vẫn có thế nói chuyện ở đó. Không cần chấp nhất tiếp tục dẫn tôi đi đâu, tôi sẽ ở cạnh anh.”“Được.”_ Kakavasha nghe thấy bản thân lí nhí đáp lại, và cơ thể hoá thành bọt khí.
…
Caelus vừa bước ra khỏi Hồ Chứa Mộng đã nghe tiếng gõ cửa đều đều bên ngoài.
Alpha tóc vàng mắt tím bước vào phòng cậu, và chưa để cậu kịp chào hỏi, cả cơ thể hắn gục xuống, ôm lấy Caelus, khiến cả hai cùng ngã nhào lên ghế sofa.“Caelus” _ Cậu nghe hắn than nhẹ tên của mình rồi thở phào, như trút được thứ gì đó nặng nề lắm trong lòng. Hắn xoay người, để cậu nằm sấp lên ngực, còn bản thân hắn thì vùi đầu vào hõm cổ Caelus. Mũi hắn cọ ngay gần tuyến thể được che lại bởi vòng cổ an toàn bằng da, hít vào hương mật ong đậm đặc như đang uống lấy liều thuốc an thần.
Dù sao thì tin tức tố của Caelus sẽ không gây ra tác dụng phụ nào, nó chỉ có mùi thơm dễ chịu và có tính chất trung hoà mà thôi. Cơ mà bị một Alpha ôm chặt cứng và đánh dấu cơ thể bằng tin tức tố của hắn là chuyện Caelus chưa từng trải nghiệm ở thế giới thực. Mọi thứ mà họ từng làm với nhau xảy ra bên trong Cõi Mộng, nơi cảm quan có phần mờ đi mất một nửa. Vậy nên tới tận lúc này, đầu dựa vào cơ ngực săn chắc, eo bị hai cánh tay ôm lấy, cả cơ thể tản mát ra mùi rượu trái cây và khói thơm, Caelus mới hiểu được vì sao mọi người luôn cường điệu hoá sức mạnh của tin tức tố.Làm một Omega không đúng chuẩn, Caelus coi tin tức tố là dấu hiệu nhận dạng giữa người với người và là một cử chỉ thân mật với gia đình và bạn bè. Còn thứ mùi đang bao lấy cậu đây, so với trong Cõi Mộng phải nồng và mạnh tới gấp đôi, hoàn toàn lấn át đi thoạt động não của cậu. Thì ra đây mới là lý do Ratio dặn rằng đánh dấu bằng tin tức tố cũng có thể mạnh mẽ không thua kém gì một vết cắn đánh dấu tạm thời.
Nếu là Omega khác, loại đánh dấu này dễ đưa họ vào thẳng một kỳ phát tình. Tất nhiên, phản ứng này không thể áp vào Caelus.Nhưng đúng là não cậu đang trên đà tan chảy, và tay chân đều mềm đi. Cậu ngáp một cái, không còn vẻ năng động vài phút trước, biếng nhác nằm im trên người Aventurine. Cậu thấy cách cậu phản ứng không khác gì say rượu-có thể là do đặc thù mùi hương của Aventurine thôi, khiến mặt cậu đỏ ửng.“Thật ra trong mấy ngày còn đang điều trị, tôi cũng từng mơ thấy em.”Aventurine giãi bày, nghiêng đầu, chuyển từ gáy Caelus lên trên mái tóc bồng bềnh của cậu rồi hôn lên. Hắn dùng một tay kéo lớp khăn lông trắng của Caelus lên gần vùng vai và cổ của cậu, lại vỗ lưng cậu theo nhịp."Trong giấc mơ, tôi không biết phải làm gì với em cả. Em đang nhìn xuống tôi của ngày xưa, còn tôi thì nhìn em. Ngay khi tầm mắt em về lại với tôi, tôi bỏ chạy.”“Sau đó thì sao?”_ Caelus duỗi người hỏi, vùi sâu vào lồng ngực hắn.“Sau đó tôi thấy không ổn lắm, liền quay về. Nhưng bóng tối nuốt chửng em cùng tất cả mọi người trong ký ức, và tôi không bắt được một ai cả.”
“Thế là, tôi tỉnh lại”Người đàn ông dùng cách nói chuyện không mặn không nhạt kể ra từng cơn ác mộng của mình. Có lúc là gia đình hắn, có lúc là những ngày tháng ở ngục tù. Có những giấc mơ có Caelus, có lúc không – Caelus hiểu được đây một phần cũng là do phản ứng với Thủ Thuật Đồng Hồ.Nhưng phần nhiều là bản thân Aventurine không thể rạch ròi được điều hắn muốn ở Caelus. Cho tới ngày hôm nay, hắn bắt được người trong tay ở thực tại, Aventurine mới yên lòng thở phào.Quá khứ của hắn, gia đình, tộc và cuộc sống nô lệ, đều đã là quá khứ không thể đổi thay.
Còn người đang nằm trong lòng hắn là người của hiện tại.“Anh sợ tôi biến mất giống họ sao?”“Chẳng ai biết trước được điều gì” _Aventurine cười xoà_ “Khách Vô Danh như em và đội tàu lại càng khó đoán.”Có lẽ một ngày nào đó em cũng sẽ rời đi, không có quá nhiều người nhớ tên, một vị lãng khách giữa ngân hà rộng lớn. Có thể em sẽ giống như những bậc tiền bối, tên khắc trên một tảng đá nhỏ nơi chẳng mấy người biết đến, bất kể chiến công từng lẫy lừng ra sao.“Tất nhiên, tôi cũng hiểu tôi không giữ được em lại”Nên hắn mới băn khoăn và tức giận đến thế. Aventurine đã ôm cậu con trai ấy giữa chăn và nệm, giữa những tiếng thở dốc và da thịt ấm áp, bị vạch trần quá khứ, bị câu lấy hồn phách, chỉ để nhận ra bản thân giữ không lại được một vị Khách Vô Danh, một Nhà Khai Phá với hành trình vô tận.Aventurine có thể sẽ dùng hết mưu kế để trói buộc người này, nhưng Kakavasha sẽ không nỡ.“Anh là thiếu cảm giác an toàn đó à?”Caelus hỏi thử, ngóc đầu lên mắt đối mắt với hắn. Đôi mắt xinh đẹp như lông chim công khẽ chớp, Alpha tóc vàng gật đầu với Omega hắn đã chọn.“Vậy hôm nay… cho em chủ động ha?”“Hả?”Cảm giác như ông nói gà bà nói vịt, cơ mà không kịp tải xong lời Caelus vừa nói, đôi môi hồng đang nhoẻn miệng cười đó đã hạ xuống môi hắn.Caelus sau một đêm cũng không lên được bao nhiêu kinh nghiệm, chỉ e dè ngậm lấy môi Aventurine, tới khi hắn mở miệng mới cẩn thận mà đưa lưỡi vào.Tuy kinh nghiệm thiếu hụt nhưng cũng khá đáng yêu, cảm giác như một con mèo đang lấy lòng người khác, không có nhiều hành động gì quá bạo dạn dù nói muốn chủ động. Aventurine muốn làm sâu thêm nụ hôn, nên bèn nhấc người dậy ôm Caelus ngồi vào lòng mình, đầu lưỡi ma sát với khoang miệng Caelus, đảo qua vị kẹo sữa và kem xen với mùi mật ong ngào ngạt.Sau đó hắn mới thả lỏng dần và tựa lưng lên thành ghế ngồi, để Caelus có sự chủ động mà cậu muốn. Có điều tay hắn cũng không an phận, luồn vào bên trong áo trễ vai của Caelus, xoa nắn vùng bụng phẳng và eo.“Chờ chút”_ Caelus nhẹ giọng nỉ non, thở gấp sau nụ hôn dài vừa rồi, khó nhọc đẩy người lên. Cậu cởi ra khăn lông, áo, rồi tới thắt lưng và quần, chỉ còn lại vớ trắng, giày bị quăng ra một góc.“Bộ này em không muốn làm rách”Aventurine khúc khích cười, gỡ xuống lớp áo khoác ngoài cùng, vẫy tay với Caelus rồi hỏi: “Vậy muốn cởi luôn bộ của tôi không?”Caelus mím môi, tai đỏ chót nhưng vẫn gật đầu lia lịa. Cậu giúp Aventurine cởi bỏ cà vạt, thắt lưng và từng khuy áo vướng víu. Trước khi tới được chiếc quần vest dài được đặt may vừa vặn thì Aventurine đã kéo cậu lại, tự cởi xuống nó trong khi dìu cậu về với nụ hôn lúc nãy.“Lần trước đúng là hơi thô bạo”_Aventurine lầm bầm, tay vuốt ve dọc sống lưng Caelus rồi dừng ở gần hông. “Tự em cởi kiểu này cũng có sức hút riêng.”Nói rồi, hắn nâng cằm hôn lên trán cậu, rồi xuống tới mi mắt, chóp mũi, cắn nhẹ một cái gần xương hàm. Vật cứng phía bên dưới cọ vào khe mông trắng mịn màng, Caelus cũng chủ động đưa đẩy khiến Aventurine gầm nhẹ trong cổ họng, hai tay cậu choàng qua cổ Aventurine, môi ngậm lấy vùng da ngay gần tuyến thể của gã.“Được rồi, bé hư, không cắn.”_Aventurine mồ hôi nhễ nhại đẩy Caelus ra, búng lên trán cậu rõ kêu. “Hôm nay nói chủ động mà, em nên tự chuẩn bị đi chứ. Sau tối đó… không thể không biết cách chuẩn bị bên dưới kia, đúng không?”Tên Alpha tóc vàng cười ha hả nhìn bộ dáng ngượng ngịu của Caelus khi cậu buộc bản thân ngồi thẳng dậy, ngậm lấy ngón tay của chính mình liếm láp, dùng nước bọt làm bôi trơn. Bàn tay run rẩy lần mò xuống nơi tư mật, trời mới biết có bao giờ Caelus từng thử tự an ủi bản thân khi ở riêng hay không, thể chất của cậu vốn vô cùng đặc biệt. “Ư…hừm…”Một ngón tay chen vào bên trong, ở hiện thực thì đây mới là lần đầu tiên của Caelus, dù Omega có thể tiết dịch nhưng với một Omega không có bản năng sinh dục như Caelus thì đây vẫn là một chuyện khó khăn. Có thì có đấy mà lượng dịch trơn tự thân cũng không quá đủ, vẫn cần có hỗ trợ. Caelus cũng bèn kiên nhẫn mà dùng từng ngón một nới rộng phía dưới ra, cho tới khi hai ngón đã vào bên trong. Aventurine dùng hai tay ôm lấy cậu cho vững, cho phép Caelus vùi đầu vào hõm vai, tiếng thở gấp và rên rỉ vụn vặt luôn kề sát tai hắn.Thấy rằng người bạn nhỏ này làm sẽ còn hơi lâu, mà bản thân hắn thì đã cương cứng tới nổi gân xanh rồi, Aventurine bèn nhân từ dùng thêm một ngón của bản thân đẩy vào phía trong vách ngăn, đơn giản nhanh chóng mà tìm được điểm G, ấn xuống.“Ahhh-!”Caelus bị khoái cảm quá đột ngột mà giật mình, theo phản xạ rụt tay lại, cả hai cánh tay cùng vòng lấy cổ Aventurine chặt cứng. Hắn xoa tóc cậu trấn an, nhưng bên dưới ba ngón đã ra vào thông thuận, liên tục nhấn vào điểm nhạy cảm, răng cắn lên vành tai thở khí nóng khiến Caelus run lẩy bẩy khóc kêu.“Ừm, chủ động vậy là được rồi, lần đầu mà, em chịu không nổi đâu. Ngoài giấc mơ thì mấy cảm giác này gấp đôi đó” _Vừa nói, hắn vừa cong ngón tay nhấn mạnh vào nơi xốp mềm, khiến Caelus không chịu được mà cắn vào vai hắn.Quy đầu ma sát với miệng dưới đang co rút, Aventurine hôn phớt lên mi mắt đọng nước vì khoái cảm, vỗ về Caelus bằng lời mật ngọt hắn luôn dùng. Để cậu tạm quên đi xâm nhập phía dưới, Alpha tóc vàng cúi xuống ngậm lấy một bên ngực hồng hào, đảo lưỡi qua rồi cắn, một tay ở cánh mông nhào nặn. Từ trên xuống dưới Caelus đều đã chín rục, cậu chàng vừa nức nở vừa ôm chặt Alpha, cảm thụ sự sung sướng như sóng xô bờ. Mình đúng là hết thuốc chữa rồi, Caelus nghĩ. Cậu thích người này, rất rất thích.So với sự cố lần trước tạo thành một đêm cuồng loạn và đau đớn, cậu yêu muốn chết cách hắn yêu chiều mình lúc này, khi họ đã thành thật với nhau và không còn quá nhiều nút thắt treo ở giữa.Thứ to lớn đằng sau cuối cùng cũng thâm nhập vào, từng chút từng chút một bị nuốt gọn, tới khi đâm sâu đến mức Caelus có thể sờ ra được thứ gì đó nhô lên trên bụng.“Aagh… ô, lớn…”“Cảm ơn vì lời khen”_Aventurine cười cùng cậu, thơm lên má Caelus, tạm ngưng lại mọi động tác. Hắn vuốt ve sống lưng và lau đi mồ hôi của Nhà Khai Phá, tay nắn với lực vừa phải trên phần đùi khá nở nang so với đám con trai bình thường, cố tình ấn ngón tay xuống hằn vài dấu đỏ chót. Dù sao cũng sẽ không ai thấy nếu là ở vị trí này, hắn có thể trộm đánh dấu một chút.Khi thấy Caelus đã đủ thoại mái để cùng hắn đùa giỡn và hôn môi, Aventurine mới bắt đầu di chuyển. Hai tay hắn nâng người Caelus lên rồi thả xuống, tư thế của họ khiến động tác này đâm càng sâu vào bên trong. Caelus không kịp chặn lại tiếng thét, ngân dài một tiếng ngọt ngào ngay sau đó.Tiếng da thịt va chạm đỏ mặt tía tai, mà Caelus cũng không có thời gian để mà ngượng ngùng: thứ chôn sâu bên trong cậu liên tục va chạm với điểm mẫn cảm nhất, vùng da gần tuyến thể bị hắn liếm qua lại trêu chọc khiến cậu muốn hét lên vì quá nhạy cảm. Để trả đũa, Caelus cũng đưa miệng tới gần tuyến thể của hắn, hơi rượu làm cậu say khướt, nhưng vẫn đủ lí trí để cắn xuống ngay gần đó, khiến Aventurine không nhịn được tiếng gầm của bản thân.Họ trao nhau thêm một lần hôn sâu nữa, môi răng và lưỡi va chạm, bờ môi đều đã sưng tấy. Trong sóng tình quá dồn dập, Caelus mơ hồ cào loạn, vô thức cắn lên yết hầu đang trượt lên xuống trước mắt.“Ô aaa!”Đáp lại cậu là một cú thúc mạnh bạo thẳng vào điểm G, khiến Caelus ngồi không vững suýt gục xuống, ngả ra phía sau. Aventurine vội đỡ lấy Caelus, áp cậu vào lồng ngực, thủ thỉ:“Em làm cái hành động vừa rồi… không có ý gì hết hả?”Caelus thẫn thờ nhíu mày, ngước đôi mắt ngập sương lên nhìn hắn. Aventurine đành nhún vai cười xoà, thân dưới tiếp tục hành động không ngừng, rồi dần áp xuống đè Caelus nằm lên nệm sofa, hai chân bị Aventurine giữ lấy đặt lên vai. Alpha tóc vàng cúi đầu, gặm cắn lấy phần thịt đùi trong, để lại thật nhiều dấu hôn đỏ tím.“Nói em nghe, cắn yết hầu nam nhân tức là đang cầu hoan đó nhé. Haha, cơ mà ban đầu em đúng là gần như cầu hoan rồi mà nhỉ?”Tiếng cười của hắn róc rách chảy, như tiếng nước mưa trôi về sông suối. Mùi hơi nước lại bốc lên cùng men rượu và khói lửa, nhưng không phải là vì hắn không vui.
Aventurine đang nén thứ gì đó lại trong lòng, như mây tích tụ phía trên bầu trời cao.Caelus ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt điển trai, góc hàm tuyệt đẹp cùng đôi mắt rực rỡ đó, cảm thấy mình có thể chết chìm trong cơn mưa giông đang kéo tới. Cậu cố gắng quơ tay, từ phía sau gáy gỡ xuống chiếc vòng cổ ngáng đường, để mùi mật toả ra nồng nàn, vị đường ngọt ngào hoà cùng trái cây và rượu, để gỗ thơm càng thêm ngát hương.“Một dấu ấn, tạm thời cũng được… Nếu đó là thứ anh cần”Họ chưa có thời gian để nói hết về những gì hai bên phải gánh vác, về tương lai xa thật xa phía sau, với Aventurine của IPC và Caelus vị Khách Vô Danh của tàu Astral.
Nên nếu hắn cảm thấy không an toàn, đây là thứ Caelus có thể hứa.Cậu có thể cho hắn một kết nối khiến hắn đủ an tâm.“Caelus… Caelus, tôi-“Aventurine cúi thấp đầu, chóp mũi họ cọ vào nhau như điệu nhảy đầu tiên trước tế đàn của họ. Và Caelus nhận ra cơn mưa đã kéo tới trên gương mặt người đàn ông này, kẻ luôn giấu mình phía sau nụ cười lịch thiệp và trang phục hoa lệ.Hắn thật sự bị lột trần trụi trước mắt cậu. Mưa tí tách rơi, Caelus gạt đi nước trên gò má Alpha, yên lặng không nói một câu.“Tên của tôi là Kakavasha”“Được”_ Caelus nhoẻn miệng, đôi mắt cong thành trăng lưỡi liềm. “Kakavasha, Alpha của em.”Kakavasha gầm lên, trong nước mắt và nụ cười, cắn một vết nông xuống tuyến thể ngọt ngào phía sau gáy.Trước mắt hắn trắng xoá, tai chỉ còn nghe được tiếng thét vụn vỡ và rên rỉ như mèo con. Bụng dưới của họ nhớp nháp và nóng ẩm, Kakavasha liếm láp lấy máu tràn ra từ vết răng, rồi một lần nữa hôn lấy Omega của hắn.Một tương lai không quá xa, dấu vết này sẽ không thể bị xoá đi.Và một hành khách nữa sẽ bước lên chuyến tàu giữa muôn ngàn ánh sao, cùng người hắn yêu nhất đi tới điểm kết của hành trình.“Mong cuộc hành trình này sẽ đưa chúng ta tới những vì sao”End sequel.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com