[atvncg/shortfic] Yêu Đương Qua Mạng
[4] Con mã Tri Kỉ
Bán Nui-> Bé Thu
Bán Nui
Hello cậu
Bé Thu
Chào cậu nha
Bán Nui
Làm quen nha
Cậu học lớp mấy vậy?
Bé Thu
Tôi học 11 á, còn cậu
Bán Nui,
Ể tui của học khối 11 nè
Bé Thu
Ủa trình hợp dữ dạ
Mà cậu ứng trong bài
tìm tri kỉ của tui mà đúng
hăm
Bán Nui
Đúng rùi á
Mình làm bạn nha...
Cậu tên gì dị😋
Bé Thu
Mình làm bạn nha...
➛Okeee nha
Cậu tên gì dị😋
➛Tui tên Khánh á, còn cậu
Bán Nui
Tui là Nam á
Cậu dễ thương gheee
Bé Thu
Ỏ ngại dị tròi...!
Duy Khánh thấy mình tải app này đúng là sô trời định. May mắn cho cậu là tìm được một anh bạn tri kỉ dễ thương. Khánh nằm trên giường vui vẻ không thôi, vừa nhìn vào điện vừa cười tủm tỉm .
Đăng Khôi, ông bố của của Duy Khánh. Đồng thời cũng là giáo viêm của trường Khánh đang học. Ông đứng ngoài cửa nghe lén tiếng động bên trong. Trong lòng lại cứ thắng nghĩ "có đứa cướp con mình"
Ông đứa đó cứ thập thò làm cho cậu cháu Văn Huy đi ngang qua mà thắc mắc không thôi
Ủa cậu làm cái gì vậy cậu?
.......
Trong cái lớp 11 B này Duy Khánh được tính là em bé, vì cái tính em bé của cậu. Nhưng được cái là mỏ Khánh hơi hỗn, rất hỗn. Khánh có thể chửi tất cả thành viên trong lớp nhưng cả lớp ai cũng yêu thương em bé. Vì em bé tinh tế lắm, tinh tế cả trong từng cử chỉ.
Ấy vậy mà dạo gần đây, đúng hơn là 1 tháng đổ lại đây lớp thấy Khánh vừa nhắn tin vừa cười tủm tỉm. Cả lớp bàn tán không thôi về vụ này, Khánh dễ thương lắm nên nhiều người mê. Chẳng qua là em chẳng chịu ai thôi, không biết ai lọt vào mắt xanh của Khánh ấy nhỉ
Duy Khánh, người đang là nguyên liệu nấu ăn của đám bạn trong lớp vẫn vô tư đanh nhắn tin với cái bạn có biệt danh là "bán Nui kia". Cái cậu ấy theo nhận xét riêng của Khánh thì dễ thương nhưng lại hơi vô tâm. Hèn chi ế hỏng ai rước!(?)
Nói ai vậy bé, sao hỏng coi lại mình
Bán Nui -> Bé Thu
Bán Nui
Hello Thuiuoi
Bé Thu
Chào cậu nha Nui
Bán Nui
Thu oi mình gặp nhau
có được honh dị 🤧
Tui muốn gặp Thu ớ
Bé Thu
Ủa sao tự nhiên muốn gặp?
Duy Khánh hơi ngẩn mặt lên, ủa sao nay người này muốn gặp cậu vậy(?). Sợ bị bắt cóc thế, nhưng người ta bảo học cùng khối ấy, nên gặp không nhỉ?
Cuối cùng, Khánh vẫn đồng ý gặp. Dù gì quen người ta cũng được lâu lâu rồi, nhắn tin qua lại cũng được thánh rồi. Không cho người ta biết mặt thì kì lắm.
....
Khánh hẹn người bạn "Bán Nui" ở một quán ngoài trường. Đa số học sinh sẽ ở nhà, nhưng cậu bạn "Bán Nui" là trường hợp đặc biệt khi mà cậu chàng ở kí túc xá. Ở kí túc cá cũng tốt, theo Khánh điều tra được từ mấy đứa bạn thì ở cũng thoải mái nhưng mà Khánh có hẳn ông bố ở cái biệt thự ở đây thì vào đấy làm gì chớ
Cậu ngồi đợi người lia mà mòn mỏi. Tay thì lướt điện thoại, bất chợt dòng tin nhắn của người ấy hiện lên. Người đó đến rồi, còn nhắn bảo là mặc áo xanh dương. Trùng hợp ghê cậu cũng mặc áo xanh dương
Ánh mắt cậu quét quanh cái khu, mà cậu có thấu anh mặc áo xanh dương ngoài một cậu nhóc đâu. Mà ủa nhìn người này quen lắm, hình như Khánh từng thấy ở đâu ấy. Thu đưa cái ảnh trong máy so sánh với người kia. Ủa nhìn giống y chang cái góc chụp của cái ava của cậu Bán Nui, hỏng lẽ...
Thấy cậu chàng đi về phía mình, Khánh cũng hơi ngờ ngợ, mà thôi cậu cũng không chê ai
"Bạn là Thu á hả?" Người đó đi tới chỗ của cậu rồi nói
"Đúng rùiii, Nui hả"
Người trước mặt gật đầu lia lịa. Nói rồi hai đứa vào quán, gọi món rồi bắt đầu làm quen. Cậu ấy tên là Công Nam, học lớp 11A, ông hoàng văn nghệ của trường. Ấy vậy mà giờ Khánh mới biết luôn. Mà Nam học giỏi lắm, nhất là môn tiếng anh, mà Khánh dở anh lắm, nhân cơ hội cậu chộp lấy
"Nam ới, Nam chỉ bài cho Khánh được honggg" Cậu nhoẻn miệng cười để rồi con người kia ngại ngùng đáp lại chữ "oke"
....
Hai đứa Nam Khánh đi chơi trên trời cưới đất, mà Khánh cảm thấy hơi lạ với ngại. Thề lỡ mặc cái áo giống nhau xong mọi người chọc, mà Khánh thì chả sao nhưng mà lỡ Nam khó chịu thì sao. Đâu phải ai cũng thích chọc kiểu vậy
Khoái chetme chứ mà không thích!
.....
Nam ngoài cái dễ thương với vô tâm thì được cái học, hát hay, đẹp trai. Cuối cùng Khánh cũng có bạn chất lượng chứ mấy đứa bạn kia của Khánh chán chả buồn nói gì. _ Duy Khánh
Khánh dễ thương lắm, vui vẻ, lại tinh tế với mọi người. Nhưng Khánh cũng nhạy cảm lắm, dễ bị tổn thương, tự nhiên thấy lo cho mình qá_ Nam
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com