Atvncg Khu Cu Xa Chong Gai
"Chụy không đội tóc giả là chụy chếch!"Khu cư xá có rất nhiều "nhân vật tầm cỡ," nhưng nổi bật nhất chắc phải kể đến "chụy" Kim Ănh, người đã tuyên bố: "Chụy không đội tóc giả là chụy chếch!" Tuy nhiên, Kim Ănh còn bị rối chính mình vì cái chuyện "tóc giả giả" và "tóc giả thiệt." Ngày nào bé Hỷ Lai cũng cặm cụi đi giải thích, tay vung vẩy, mặt đỏ bừng, nhưng cư dân trong khu cư xá, từ trẻ đến già, nghe mãi vẫn cứ ngơ ngác. Nhiều người nghe đến đau đầu, thấy Hỷ Lai là tránh, còn tiệm tóc của Kim Ănh thì đìu hiu, vì khách vào cửa hàng cũng đâm hoang mang.Lớp học "tóc giả" của bé Hỷ LaiHỷ Lai, có thể nói, là người duy nhất ở khu cư xá đủ đam mê để giải thích về chủ đề này. Một ngày nọ, Hỷ Lai đứng giữa quán nước chè đầu ngõ, mở hẳn một buổi giảng giải như thật. Vừa vung tay, Hỷ Lai vừa nói lớn:="Mọi người hiểu này nhé! Tóc giả của Kim Ănh làm 100% từ tóc giả, nên gọi là tóc giả thiệt. Còn của bé Thu, dù là tóc giả nhưng được làm từ tóc thiệt nên gọi là tóc giả giả!"Các chú ngơ ngác nhìn nhau, ông Long thở dài:- "Lạy hồn! Thế cuối cùng là thiệt hay giả?"Hỷ Lai nhăn mặt, lặp lại lần nữa:- "Cháu vừa nói rồi mà! Tóc giả thiệt là làm từ tóc giả, tóc giả giả là làm từ tóc thiệt. Đơn giản thôi!"Anh Cường Nhất gãi đầu cười khờ:- "Đơn giản gì chứ? Nghe nhức cả đầu!"Sức Mạnh "Tẩy Não" Của Hỷ LaiChuyện đến tai lũ trẻ con, chúng hí hửng học theo để trêu đùa mọi người trong khu. Thấy ai đội tóc giả là y như rằng lại nghe một câu quen thuộc:- "Nàiiiii, mày đang đội tóc giả giả hay tóc giả thiệt đấy?"Bé Thu cũng góp vui, giả vờ ngơ ngác:- "Ủa, em tưởng của chị là tóc giả thiệt, hóa ra lại là tóc giả giả à?"Cả nhóm phá lên cười, còn Kim Ănh thì lườm nguýt:- "Trời ơi! Tóc của chụy là tóc giả thiệt nha, mấy đứa đừng có mà trêu chụy!"Thế là từ già đến trẻ, ai cũng quen miệng với câu hỏi ấy, dù bản thân người hỏi cũng chẳng hiểu rõ.Cuộc hội tụ của những triết lý "giả - thiệt"Triết lý tóc giả dần ngấm vào máu mọi người trong cư xá. Buổi tối nọ, khi thấy chú Tùng bỗng đội một bộ tóc mới, lũ trẻ nháo nhào:- "Chú Tùng, chú Tùng! Chú đang đội tóc giả giả hay giả thiệt thế?"Chú Tùng cười hề hề, đáp lại với vẻ mặt tự tin:- "Giả thiệt chứ còn gì! Đã bảo của chú toàn tóc giả làm từ tóc thiệt thôi!"Lũ trẻ hả hê chạy quanh, còn chú Tùng nhìn theo với nụ cười đầy tự hào. Các ông chú trong cư xá thì mỗi người một vẻ mặt, một suy nghĩ, chẳng ai hiểu gì nhiều nhưng vui vẻ là chính. Dần dần, cư dân đã thành thạo câu cửa miệng "giả thiệt hay thiệt giả" đến mức gặp nhau là tự động bật ra câu hỏi ấy.Câu chuyện thành truyền thuyết đô thị Cả khu cư xá từ đó chẳng cần hiểu, chỉ cần hỏi cho vui. Và mỗi khi nhắc đến Hỷ Lai, ai cũng phải thốt lên:- "Quả là sức mạnh tẩy não của Hỷ Lai không phải dạng vừa!"Mọi người bật cười vui vẻ, và cái triết lý tóc giả, thiệt - giả của Hỷ Lai cứ thế trở thành truyền thuyết bất tử trong khu cư xá. Chuyện Kim Ănh đội tóc giả vẫn còn đó, nhưng điều mà cư dân nhớ mãi là mỗi lần ai đó "chém gió" về tóc giả thiệt hay giả thiệt đều bật cười đến đau bụng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com