TruyenHHH.com

Attack On Titan Levi Toi Ve Roi

Hiện giờ, Levi bị mắc kẹt với đám giấy tờ cao như núi. Từ việc xác nhận chuẩn bị luyện tập cho các tân binh đến vấn đề máy móc thiết bị cơ động 3D.Đôi khi còn là vài yêu cầu (mà theo cá nhân anh cho là cực kì vớ vẩn) của Hanji, sẽ sớm được đem đi làm đồ mồi lửa cho nhà bếp. 

Hôm nay, vẫn như mọi ngày, Levi ngồi vào bàn làm việc, nhưng không thể tập trung vào tờ đơn mà anh đã nhìn chằm chằm vài giờ đồng hồ. Thi thoảng từ nhà bếp, đến ngoài sân, sẽ vang lên vài tiếng đổ vỡ, và theo sau đó là tiếng hét của Oluo vang lên, khi thì đầy tức giận, khi thì thất thanh, kinh hãi.

- Dừng lại.... làm ơn dừng lại... CON MẸ NÓ CÔ MAU DỪNG LẠIIIIIII.

Oluo một tay chống lên bàn làm điểm tựa, một tay chạm nhẹ vài cục u đã sưng lớn trên đầu. Những người xung quanh cũng khó khăn di chuyển từng chút một trên sàn nhà trơn tuột, khổ sở nhìn Ari, người vẫn "chăm chỉ" đổ từng xô xà phòng ra nền, hài lòng nhìn lại thành quả của mình, thở phào đầy tự hào:

- Hầy, việc của tôi ở đây đã xong. Oluo, nhờ anh phần còn lại nhé.- Rồi co chân chạy biến.

- Cái gì? Cô đứng lạ- Oác!!!- Oluo không cẩn thận liền vấp một cái, sau đó thì tự cắn trúng lưỡi.

Chạy được một đoạn, nhìn thấy Petra đang bưng trà phía xa, Ari vội chạy  lại:

- Petra, đi đâu vậy?

- À, tôi đem trà đến cho binh trưởng.- Petra trả lời, hơi bối rối vì trong lòng cô vẫn không thể quên được lời  Ari nói hôm trước, đó là một lời thách thức, hay là...

- À, vậy được rồi, có lẽ tôi phải rời khỏi đây nhanh trước khi Oluo rời khỏi phòng bếp.- Ari dường như không để ý đến bộ dạng trầm lặng của Petra. Petra mỉm cười một chút:

- Ari, tôi có thể giúp cô dọn dẹp nhà bếp nếu cô muốn. Ý tôi là việc trong quân đội khá nhiều và có thể cô vẫn chưa quen...

- Ồ không.-Ari xua tay, suýt thì bật cười khi nhớ lại đống hỗn loạn phí sau.- Mấy việc đó cũng không phải khó khăn gì. Tôi toàn trốn thôi, nên nếu cô giúp sẽ gặp rắc rối chung đấy 

- Vậy...

- Đáng tiếc, quân đội thì cần có quy củ.- Một giọng nam trầm từ phía sau khiến Petra giật mình. Không cần quay lại phía sau, Ari cũng đủ biết đó là ai. Mặt Levi đanh lại, hành vi hiện tại của Ari được đánh giá là một hành vi thiếu tôn trọng cấp trên, thực ra anh cũng không để ý chuyện đấy lắm, nhưng mà...

- Chạy 50 vòng quanh sân tập. Ngay bây giờ.

----------------------------------------------------------------------------------------------------

- 5.. 50...- Lê từng bước cuối cùng, Ari nằm vật ra đất, thầm nguyền rủa cuộc đời khốn khổ khốn nạn, vốn dĩ cô chỉ định chạy vài vòng cho có thôi, ai ngờ Levi lôi thêm đám tân binh ra luyện tập ngay giữa sân tập từ sáng tới tối, đến giờ ăn trưa cũng cho cả người giám sát, làm cô phải chạy đủ 50 vòng. Bây giờ giờ ăn tối cũng đã qua rồi, khi không tự dưng mất toi 2 bữa ăn trong ngày, tối về lại còn phải trực đêm, phải làm sao giờ nhỉ, không biết có trốn được không...

- Này, chết rồi đấy à?- Levi từ bao giờ đã xuất hiện bên cạnh, đá nhẹ vào chân cô.

Ari cau mày ngước nhìn, sau đó uể oải đứng dậy, mặt cự kì thái độ nhìn người đối diện:

- Muốn gì?

- Ăn nói cho cẩn thận.- Mặt Levi đen lại, rõ ràng không hài lòng về thái độ của cô. Mấy ngày qua, mỗi lần nhìn thấy cô, anh lại muốn hỏi rất nhiều thứ, muốn cho cô biết anh ghét cô đến mức nào vì đã bỏ đi hơn 10 năm trời.  Nhưng cô lại tỏ thái độ xa cách khiến Levi cảm thấy khó chịu, và thật khó để mở lời.

- Hừ, được rồi.- Ari khoanh tay lại.- Kính thưa đội trưởng, chạy cũng đã chạy rồi, anh không phải muốn giữ tôi lại tâm sự tuổi hường đấy chứ?

Levi im lặng nhìn Ari cười cợt trước mặt, hai tay siết chặt, Ari thấy thế càng được đà lấn tới, cô tiến lại, ngón tay khẽ lướt qua mái tóc đen của anh, rồi gò má, cằm... 

- Đã hơn chục năm rồi, tôi tự hỏi....

Cảm giác mềm mại đột ngột truyền tới môi, cả người Levi căng cứng, vội vung tay đẩy người trước mặt một cái, khiến cô không kịp phản ứng mà ngã xuống nền đất. Ari khẽ bật cười, ngồi trên nền đất mà ngước lên:

- Ai da, đội trưởng, nặng tay như vậy, không phải là nụ hôn đầu chứ?

Nụ cười trêu chọc lập tức biến mất khi cô nhìn đến biểu cảm của Levi bây giờ, cả người khẽ run lên, tay đưa lên che miệng, do trời tối không thể nhìn rõ mặt nhưng cô đoán anh đang rất tức giận, không lẽ sợ người yêu nhìn thấy sao?

Vội đứng dậy, nhìn thấy Levi lập tức lùi về sau một bước, Ari bối rối gãi đầu:

- Levi- À không phải... Đội trưởng, thật xin lỗi, tôi...

- Levi. Giờ họp chuẩn bị bắt đầu rồi.

Erwin xuất hiện, Ari vội thực hiện động tác chào:

- Đại tá.

- Cô có thể rời đi và chuẩn bị cho ca trực đêm được rồi.- Erwin khẽ mỉm cười và hạ lệnh, Ari lợi dụng điều này lập tức chạy một mạch về kí túc xá.

----------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com