TruyenHHH.com

Asora Tai Sinh Thanh Nu Than

Tác: Xách ba lô lên và đi thôi nào.

Từ trong bóng tối, từng cơn gió lạnh lẽo kéo theo sự trống rỗng từ hư vô đến. Tại một nơi nào đó, không thuộc về vũ trụ này.......

Một cô gái đang bước đi, mái tóc màu đen, tôi mắt trong suốt, bộ đồ màu đen đầy u tối. Khuôn mặt đó, rất giống tôi, nhưng nó trên khuôn mặt đó không hề lấy một biểu cảm. Nếu như để nói, thực sự cô gái đó giống một cái máy hơn là một con người.

Cô bước đi trên hành lang kỳ lạ, trông chúng rất cổ kính theo phong cách châu âu. Ánh trăng soi sáng đường đi, nhưng khi đến cánh cửa của căn phòng, ánh trăng như bị hút mất vào trong bóng tối.

Không vì thế mà dừng lại, cô gái tiếp tục bước vào bên trong. 

" Nii-sama...... " 

Hướng ánh nhìn vào sâu bên trong bóng tối, tại đó, một tồn tại đứng trên mọi thứ đang nhìn xuống. Tôi không thể nhìn rõ được kẻ đó, nó mờ đến mức đáng ngạc nhiên, thứ tôi nhìn thấy chỉ là một khối đen và 2 con mắt trong suốt giống hệt với cô gái kia. 

Ngồi trên chiếc ngai vàng được làm thứ một thứ gì đó rất đặc biệt, hắn tỏa ra một khí chất vương giả thực thụ.

" Làm sao Nii-sama lại có được cảm xúc. " 

Cô gái hỏi với khuôn mặt không chút biểu cảm.

" Nói sao nhỉ, thì tại vì anh là một con người. Vậy thôi. " 

Thực thể kia trả lời với một giọng vui vẻ. Trong lời nói đó, hắn thể hiện sự tự hào khi bản thân là một con người. 

" Em... cũng muốn thứ đó... cảm xúc.... "

Cô gái tiếp tục nói.

" Ukm, thế thì hơi rắc rối một chút đấy. " 

Thực thể kia trả lời và bước tới. Sau đó, hắn tiếp tục nói.

" 3tr năm trước, khi anh chưa có sức mạnh này, cha mẹ ruột đã sát hại anh. Vào lúc đó, một mảnh linh hồn của anh bị tách ra và tạo thành nhóc của hiện tại. Vì chỉ là một mảnh linh hồn chưa hoàn chỉnh, thế nên nhóc thiếu đi rất nhiều thứ, bao gồm cả cảm xúc. " 

" Vậy phải làm sao? "

Cô gái tiếp tục hỏi, trên mặt cô không hề có chút thất vọng nào. Đơn giản vì, cô không hề có cảm xúc. Cô thường hay thấy người khác cười, khóc, lúc vui, lúc buồn. Cô từng là một phần của thực thể kia, vậy nên ngay hiện tại cô cũng có ít nhất 1 vài liên kết nhỏ với hắn. Từ đó, cô có thể cảm nhận được một chút được gọi là cảm xúc. Nhưng điều đó chỉ càng làm cô mong muốn có được nó hơn bao giờ hết.

" Ukm, nhóc sẽ phải vứt bỏ tất cả. Trở lại với hư vô, hoàn thiện linh hồn của mình và trở thành một con người. " 

" Vậy, tiến hành thôi. "

Thực thể kia nói một cách dứt khoát. Không chần chừ, cô gái gật đầu đồng ý ngay tức khắc. Không chút nuối tiếc, không chút do dự, sau rất nhiều năm cố gắng mới có thể đạt được sức mạnh như ngày hôm nay, tuy vậy, 'cảm xúc' quan trọng hơn thứ sức mạnh này.

" Ok, thà là bỏ đi ta làm lại từ đầu. Nhưng không sao, chúc may mắn.... " 

Thực thể kia mỉm cười, sau đó đưa bàn tay của mình túm lấy cô gái..... Từ bàn tay đó... tôi có thể cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay đó. Nhưng rất nhanh, sự ấm áp trở thành một sức nóng dữ dội.....

Đau quá.... chết tiệt..... đau... rát quá... như là bị lửa thiêu vậy.

" A.....AAAAAAAAAA " ( Asora )

Hộc hộc.. vừa rồi... là mơ..

Hộc hộc ... khó thở quá. Cơ thể tôi đang run lên cầm cập rồi, tay chân thậm chí còn không nghe theo điều khiển của mình. Cái cảm giác đau đớn đó, không phải thứ người thường có thể chịu được. 

Ngày mai là tôi phải đi đến thế giới Asora kia rồi, thế mà đang ngủ ngon lành lại mơ phải cái giấc mơ quái quỷ đó. Nhưng nếu tôi không nhầm, cô gái trong giấc mơ đó là tôi. Không phải tôi của hiện tại, mà là kẻ trong quá khứ. 

Điều đó càng làm tôi tự đặt một câu hỏi ngớ ngẩn... Tôi là ai? 

Ngay cả bản thân tôi cũng không biết... là Asora... Kazuki hay là cô gái trong giấc mơ? 

Phiền quá...

" Asora-sama, có gì sao? "

Một Linh mục chạy đến khi nghe thấy tiếng hét của tôi. Nhìn vào đồng hồ, hiện tại mới khoảng 5h chiều. Sau khi tắm rửa, tôi ăn trưa rồi lại đi ngủ lấy sức cho ngày mai. Dự là ngủ một mạch đến sáng mai luôn, thế mà..... AAA.....

Khốn thật....

" Không có gì, chỉ gặp ác mộng thôi. " ( Asora )

" Vâng, vậy tôi đi trước. " 

Linh mục rời đi, tôi có thể nghe thấy được lời anh ta thì thầm 'Thần mà cũng gặp ác mộng nữa sao?'. Tôi muốn nhảy khỏi giường và nói với anh ta rằng 'Thần cũng có thể gặp ác mộng đấy'. Nhưng tôi lười phải rời khỏi chăn ấm đệm êm lắm. 

Mặc dù vậy, có những thứ không thể nhịn được.... ví dụ như.... buồn tè.... 

Tôi đang mót vcl rồi, có gặp ác mộng thôi mà sợ vãi cả đái thế này à. Nhục quá.

Cuối cùng vẫn phải bò xuống khỏi giường và lê bước đến WC. Hồi trước tôi còn vào nhầm WC nam cơ, sau đó vạch quần ra mới để ý là con chiêm yêu quý đã không còn. Đm, cái cảm giác đấy nó thốn lắm. Cuối cùng tôi vẫn buộc phải chấp nhận rằng mình không thể đứng đái được nữa, chỉ có thể ngồi đái thôi.

Suy cho cùng, hiện tại tôi vẫn đang trong cơ thể của một cô gái. Và tôi sẽ kẹt lại thế này cho đến khi tôi đạt đến đẳng cấp Thực thể, lúc đó có thể tự do thay đổi giới tính.

Nhưng vấn đề là... tôi thì còn lâu mới lên được thực thể. Sự thật nó phũ phàng vl.

Tõng tõng tõng * Tiếng nước chảy *

Oa.... không gì thoải mái bằng ỉ* đái kịp thời. 

Chết tiệt, tự nhiên xấu hổ quá. 

" Asora, bé còn đang trong này hả? " 

Một tiếng nói vọng đến, đó là giọng của VitaminA. 

" Ukm, có gì không? " ( Asora )

" Thần khởi nguyên muốn nói chuyện với bé đó. Ra ngay và luôn đi không chị phá cửa đấy. " ( Vitalia )

" Bình tĩnh, tôi ra liền đây. " ( Asora )

Mặc lại quần và ra ngay lập tức, tôi biết rằng lời nói của VitaminA là sự thật. Nếu ở trong lâu hơn 1p, chắc chắn cánh cửa sẽ bị phá và tôi bị lôi đi. 

Cứ như thế, tôi lại mặc bộ quần áo thường ngày và đến gặp thần khởi nguyên. Nhưng không như tôi nghĩ, Thần khởi nguyên đến tận nhà tôi luôn chứ không cần tôi phải đến chỗ anh ta. 

" Zô, lâu rồi không gặp lại nhau nhỉ, Asora. " ( tkn ) 

" T-tôi cũng ... rất .. rất vui được gặp ngài....." ( Asora )

Chết cha, tôi không tài nào nói chuyện bình thường được. Về cơ bản là tôi đang run và trở nên luống cuống. 

" Ta thì khá là bận, nên là không nói vòng vo và vào luôn chủ đề chính nhé. " ( Tkn )

" V-vâng. " ( Asora )

Trời địu, khuôn mặt lão này hình sự vl. Nhìn khuôn mặt non toẹt thế thôi nhưng 96,69% là già khụ luôn rồi. Lão mà xuất hiện ở đây đảm bảo tính nghiêm trọng của vụ này chắc chắn không phải đậu vừa rang rồi. 

" Cầm lấy cái này đi...... " ( Tkn )

Lấy ra một cái lệnh bài khá giống cái mà VitaminA đưa cho tôi, nhưng nó được thiết kế tinh sảo hơn nhiều. Chả nhẽ, cái này còn quý hơn cả cái của bà VitaminA luôn hả.

" Cái này....... là ....... " ( Vitalia )

Không khỏi thốt lên kinh ngạc, VitaminA làm một vẻ khó tin hết sức. Đôi mắt bả trợn tròn lên nhìn chằm chằm vào 'thứ đó'. Gọi là thứ đó đơn giản vì tôi cóc biết nó là cái mẹ gì. 

" Đây là Khởi nguyên lệnh. Có nó, ngươi có thể tùy ý liên lạc với ta. Ngươi hiểu mà phải không? Có chuyện gì thì bắt buộc phải thông báo cho ta dù cho là nhỏ nhất. Đặc biệt là chuyện về lũ quỷ. " ( Tkn )

" Vâng, tôi hiểu.. " ( Asora )

" Ngươi không hề hiểu, ngươi mà có mệnh hệ gì là đảm bảo ta bị 'nó' đập cho không tượt phát lào luôn đấy. Vì thế, hãy giữ gìn bản thân thật tốt. Ngày ăn 3 bữa, đêm ngủ 8 tiếng, hãy bảo vệ cơ thể không chỉ vì ngươi, mà còn vì ta, vì vũ trụ này nữa. " ( tkn )

Cái Pép gì vậy, lão ta cầm lấy vai tôi và lắc trong khi hét lên. Tôi nhìn vào trong đôi mắt đó, hình như có gì đó đang khiến lão này sợ hãi. Wtf, thằng Lol nào đủ trình khiến lão này sợ sun vòi như vậy. < Tác: Thằng anh mày đó. > 

Sau một hồi, lão ta đã bình tĩnh hơn. Ngồi bịch xuống ghế, nốc hết cốc nước và thở một hơi dài. Tôi hiện tại thì bối rối vãi cả nhái ra. Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến cảnh Thần khởi nguyên trở nên quá khích như vậy. 

Đặc biệt là những lời nói đó, kì thực tôi cóc hiểu gì luôn định mệnh. Tôi thì có liên quan gì đến an nguy vũ trụ vậy?

" Phù, đại loại là như vậy nhá. Ok, bây giờ ta quay trở lại làm việc đây. Ancient là phát hiện ra ta trốn đến đây là phải nghe cải lương xuyên ngày đấy. " ( tkn )

WTF, trốn đến đây? Thế tức là ổng lén lút đến đây hả? bảo sao không triệu tập tôi tới mà phải trốn việc để qua đây. 

Định mệnh, thực sự tôi ngày càng thấy cái lão Thần khởi nguyên này méo có ra dáng một vị thần gì cả. Giống một đứa trẻ bị bắt ép phải làm việc thì đúng hơn. 

Tôi đang bị xoay vòng trong suy nghĩ thì lão ta dịch chuyển đi lúc nào không biết. Oi oi oi, cảm giác thật vi diệu.

" Thần khởi nguyên trực tiếp đưa cho em khởi nguyên lệnh rồi nè, trả bà chị cái này. " ( Asora )

Cái lão thần khởi nguyên đó đưa cho tôi cái thứ được gọi là 'khởi nguyên lệnh' rồi nên tôi trả lại cái lệnh bài gì gì đó không biết tên cho bà VitaminA. Mọi thứ ngày càng phiền phức rồi.... haizzz....

------------ Chuyển cảnh

------------ Pov Tác --------------

Thần khởi nguyên dịch chuyển về phòng làm việc của mình. Căn phòng vẫn yên tĩnh đến kì lạ, nhưng đây là một chuyện hoàn toàn bình thường đối với thần khởi nguyên. Ngoại trừ Đại trưởng lão Ancient thì rất ít ai có cơ hội vào được căn phòng này, hầu như toàn bộ thời gian ở trong căn phòng này chỉ có sự hiện diện của một mình thần khởi nguyên.

" Phù, có vẻ Ancient chưa phát hiện ra. Xử lý nốt đống giấy tờ rồi nghỉ ngơi thôi. " ( tkn )

Trên bàn làm việc, một núi giấy tờ theo đúng nghĩa đen. Nhưng nó cũng chỉ là một phần nhỏ. Với thuật phân thân, Thần khởi nguyên có thể dễ dàng xử lý toàn bộ trong vòng 10p. Bước đến gần chiếc ghế, thần khởi nguyên chợt nhảy phắt ra đầy bất ngờ. 

Trên chiếc ghế xoay sang trọng, một cậu thanh niên đang ngồi đó và đọc một tờ báo cáo. Đột nhập vào căn phòng này là trọng tội, nó đúng với tất cả các vị thần. Nhưng đáng tiếc thay, kẻ ngồi đó không phải là 'thần'. 

" Yo, đợi chú hơi lâu đấy. Chạy đi đâu giờ mới về thế, Thần khởi nguyên-san. " 

Cậu thanh niên đặt tờ báo cáo xuống và mỉm cười nhìn về phía thần khởi nguyên. Khi nhận ra đó là ai, thần khởi nguyên thở dài.

" Định mệnh, mày có thể thông báo trước cho anh cái được không? Thót tim vl. " ( tkn )

" Sorry nha, anh thích kiểu rập rình, xuất hiện bất thình lình làm người khác giật mình. " 

Thần khởi nguyên nhấc 2 chiếc ly và đổ đầy chúng bằng trà. Bước tới và đưa cho thanh niên kia. Trà đó là loại trà thảo mộc thượng hạng nhất mà thần khởi nguyên cũng chỉ lấy ra trong một số dịp đặc biệt, tách trà tỏa ra một loại thần lực thanh nhẹ dễ chịu. Thế nhưng.....

" Dẹp đi, có thì cho anh tách cafe coi. Uống trà chán lắm. " 

" Không uống thì cút, ở đây không có cafe. " (  tkn )

" Thế thôi, anh tự lấy của mình. " 

Dứt lời, cậu thanh niên kia lấy ra một tách cafe nóng hổi từ kho đồ không gian. Tách cafe tỏa ra một nguồn thần lực cực kì dày đặc và tinh thuần. Cảm tưởng như chỉ uống một ngụm, ngay cả thần khởi nguyên cũng có thể gia tăng sức mạnh cực nhiều.

" Vl, cái này mà là cafe à ? " ( tkn )

" Thế không phải cafe thì có là cái gì? Chú tự nhiên hỏi một câu ngu vl. " 

" Không không, ý anh hỏi là cái thứ 'Cafe' này nó dùng nguyên liệu gì vậy? " ( tkn )

" Nguyên liệu? Đây là cafe G7 3 trong 1 hàng Việt Nam chất lượng Tàu. Mày thích thì tao gửi cho mấy hộp. " 

" Hư cấu, cafe gói bày bán đại trà ở trái đất mà chứa 1 đống Mana thế này á. " ( tkn )

" À, nguyên liệu nó không quan trọng. Quan trọng ở đây là cafe anh pha thì nó thế này thôi. Đồ ăn anh nấu, đồ uống anh pha thì dưới đẳng cấp 'Khởi nguyên' đớp vào sẽ mặc định là tăng vĩnh viễn tất cả chỉ số lên 2%. " 

" Vãi, cái năng lực gì đây, Imba vl. " ( tkn )

Thần khởi nguyên trợn mắt ngoác mồm trước công dụng của tách cafe cậu thanh niên kia đang uống. Sau đó, anh nhìn xuống tách trà trên tay mình và thở dài. Mặc dù được làm từ các nguyên liệu thượng đẳng nhất trong vũ trụ, những cũng không thể so sánh được với cafe đóng gói phổ thông được pha bởi một 'Nhân tộc tối thượng'. 

" Thế pha cho anh một tách đi mày. " ( tkn )

" 500k, không mặc cả. " 

" Định mệnh, lại tiền, nhưng xin lỗi, anh k có. Cái gì cũng tiền, bạn bè với nhau mà chơi thế hả mày? " ( tkn )

" Hơ, tiền là tiên là phật, tiền là sức bật Bla Bla....... "

Cậu thanh niên kia bắt đầu nói chuyện Bla Bla nhảm L về tác dụng của đồng tiền.Thay đổi chủ đề, thần khởi nguyên nhấp tách trà đang bốc khói của mình. Anh muốn dừng lại người bạn của mình ngay lập tức trước khi chủ đề 'tiền bạc' đi quá xa.

" Mà dạo này chả thấy mày quẩy tưng bừng gì hết thế ? " ( tkn )

" Chơi Tool, hack nhiều quá, bị lão Over khóa acc tạm thời. " 

" Kakakaka, quả báo, quả báo cho thằng hack. Này thì hack này, hack nữa đê. Bug game sập mợ nó Sever thì bảo sao không bị ban nick. " ( Tkn )

Cười lên một cách đầy kích động, Thần khởi nguyên hiện tại giống như một đứa trẻ đang quá kích. Nếu có ai thấy được cảnh này, hình tượng về thần khởi nguyên của họ có lẽ sẽ sụp đổ ngay lập tức.

" Định mệnh, đấy là sức mạnh của bố, chỉ là chúng mày yếu quá thôi. "

" Ờ, ờ ờ, Con boss rõ ràng là Boss ẩn oai phong lẫm liệt như thế. Mỗi tội số cháu nó hơi nhọ, mới xuất hiện đã gặp ngay thằng hack. Vừa vào game thanh niên bật ngay hack bất tử vs hack one hit làm cháu boss không chịu nổi 1s. Cháu boss chỉ biết kêu lên 1 tiếng 'Á hự' đầy ai oán rồi bốc hơi theo làn sương khói. " ( tkn )

" Thanh niên đọc văn truyền cảm vãi, bố xử con boss giúp mày đấy. Mày ngon tự đi mà solo vs con boss đê. Để tao hồi sinh nó cho mày solo nhá. "

" Thôi dẹp đi, anh chơi không lại con boss đâu. Mày mà hồi sinh nó là anh không phải anh hành cả củ đâu, mà ăn hành cả ruộng luôn đấy. " ( tkn )

" Best thanh niên rồi ạ. " 

Cả 2 cười lên thật to và uống thức uống của mình. Kì thực, rất khó để thấy được thần khởi nguyên cười tươi đến mức này. Có thể nói, hiện tại mới chính là con người thật của thần khởi nguyên. Được trò chuyện ngang hàng với ai đó, trêu đùa một cách đầy thú vị là cảm giác mà thần khởi nguyên khó có thể có được khi ở vũ trụ này.

Nỗi khổ của những kẻ cao thượng có thể người bình thường không thể hiểu được. Nhưng thần khởi nguyên thì khác, cái cảm giác này, cực kì khó chịu. 

Tuy có được sự uy nghi và tôn trọng của tất cả mọi người như một tồn tại đứng trên đỉnh vạn vật, nhưng cũng vì thế mà không ai có thể coi mình là một người bạn của anh. Cảm xúc khi có những người bạn bên cạnh san sẻ buồn vui là không thể. 

Thần khởi nguyên, anh cũng có một cái tên. Nhưng không có bất kì ai dám gọi tên của anh cả, cứ như thế, dần dần, không còn ai biết rằng anh cũng có một cái tên. Người ta chỉ biết rằng anh là Thần khởi nguyên đáng kính, chứ không hề có ai biết rằng, anh cũng có tên để gọi. 

" Tự nhiên phê thuốc hả chú, đơ ra một hồi vậy? " 

Cậu thanh niên vỗ vai thần khởi và nói. Khuôn mặt 2 người dí sát vào nhau, anh bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ. Ngay lúc đó, thứ duy nhất anh nhìn thấy là đôi mắt với con ngươi trong suốt của cậu thanh niên kia.

" A... cút cút ra, tao không có chơi gay. " ( Tkn )

" What? đúng là vẫn đang trong cơn ngáo. " 

Bốp........

Búng tay một cái nhẹ vào mặt, thần khởi nguyên bay đi va vào tường một cái rầm. Bức tường không hề hấn gì, điều đó thể hiện rằng cậu thanh niên kia không dùng quá nhiều sức lực cho cú búng vừa rồi. 

" Định mệnh, mày làm gì thế hả? " ( tkn )

" Đập cho chú tỉnh ra thôi. " 

" Thôi dẹp đi, hôm nay mày đến đây làm gì thế. " ( tkn )

" À, tao đến gửi thư. " 

Cậu thanh niên lấy ra từ trong túi áo những bức thư được bọc vô cùng đẹp. Chúng trông sang trọng đến một mức đáng ngạc nhiên mặc dù chỉ là một lá thư.

" Thư gì vậy :3 " ( tkn )

" À, đây là thư của Tình nhân của chú. " 

Cậu thanh niên rút trong tập thư dầy cộp ra một phong thư và đưa cho Thần khởi nguyên. Và thần khởi nguyên cầm lấy, mở ra ngay lập tức và bắt đầu đọc. Nhưng cậu thanh niên tiếp tục rút ra phong thư thứ 2.

" Thư gì nữa đây? " ( tkn )

" Thư của tình nhân số 2 của chú đó. "

" Ồ..... " ( tkn )

Không ngần ngại, thân khởi nguyên nhân lấy phong thư tiếp theo. Nhưng cậu thanh niên kia lại tiếp tục ra phong thư thứ 3.

" Thư của tình nhân số 3 " 

" Ukm.... " ( tkn )

" Thư của tình nhân số 4 nữa nè. " 

" Ờ..... " ( Tkn )

" Thư của tình nhân số 5 đây. " 

" Cứ đặt trên bàn đi..... " ( tkn ) 

" Thư của tình nhân số 6 luôn..... " 

Lúc đó, thần khởi nguyên đập tay xuống bàn và nhảy dựng lên.

" Mày đào đâu ra tình nhân số 6 vậy, anh rõ ràng chỉ có bắt cá 5 tay, lấy đâu ra 6 tay vậy mày. " ( Tkn )  < Tác: Được, toẹt vòi lém em ui. > 

" Nhầm, đây là thư của chị mày, tao nói nhầm thôi. " 

" Ồ, bả gửi thư gì zậy nhỉ ? " ( Tkn ) 

" Ai bít, đọc coi. " 

" Bố tự đọc, mày cút đi. " ( tkn )

 Phẩy tay kiểu xua đuổi, Thần khởi nguyên làm dấu hiệu đuối Cậu thanh niên kia đi. 

" Rồi rồi, hết việc, anh cũng lượn đây. À mà, con bé Asora vẫn ổn nhể? " 

" Ukm, mà hiện tại anh đang giao cho nó cái nhiệm vụ khá căng đấy, thế có ổn không? " ( tkn )

" Không sao? nếu anh cứ bảo vệ nó mãi thì sao nó phát triển được. Phải để nó trải nghiệm một số thứ thì mới trưởng thành được chứ, đúng không? Nhưng nếu nó mà có mệnh hệ gì, anh cứ đổ hết lên đầu chú nhé.... "

" Dạ, em bít nhồi. " ( Tkn )

" Bye nha, thằng bắt cá 6 tay. "

" Cút mợ đi, thằng hack game. " ( tkn )

Trước khi chia tay, cả 2 không quên cà khịa nhau một câu cuối cùng. Tuy cách nói chuyện có hơi chút xỏ xiên, họ thực sự là những người bạn tốt ( mặc dù toàn bóp nhau không ).

Trong khi đó..... căn phòng chỉ còn lại một mình thần khởi nguyên đang đọc những bức thư và... anh ấy bất chợt hét lên một tiếng đầy ai oán. 

" Aaaaaa,,, cháy mợ nó hậu cung rồi. " ( bắt cá 6 tay )

------------------------

-------------------

--------------

---------

-----

Hôm nay là ngày Asora chính thức rời khỏi nơi này để đến thế giới Asora - nơi mà cô có nhiệm vụ quản lý. Vì một vài lý do đặc biệt, thế giới nơi mà Asora đến sẽ không được công bố cho công chúng. 

Và hiện tại, Asora đang nghe một số giải thích sơ bộ. Người đang đứng trước mặt cô và khua múa cây thước là Đại trưởng lão Ancient. 

" Do một vài lý do, thời gian của thế giới đó bị đóng băng khá lâu. Chính vì vậy, hiện tại mới chỉ là 10.000 năm trôi qua từ khi Nữ thần Asora biến mất. Có ý kiến gì vậy, nói đi. " ( Ancient )

Chỉ thước về phía Asora và ra hiệu khi ông thấy cô dơ cánh tay mình lên, đây thực sự rất giống một lớp học đúng nghĩa. 

" Có phải vì tôi trùng tên với Nữ thần Asora gì gì đó nên mới bị phân đến đó quản lý, Phải không ? " ( Asora )

" Không phải nó quá rõ ràng rồi sao? Từ lần sau đừng hỏi những câu ngu như thế. "  ( Ancient ) 

Chốt ngay lập tức bằng một câu nói với giọng nghiêm túc, thực sự quá nhanh và quá nguy hiểm khiến cho Asora không thể nói thêm bất kì lời nào. 

" Tiếp theo là cụm từ 'Quỷ' là điều cần phải học. Nó có trong thư viện, nhưng lại khá ít người tìm hiểu về nó. 'Quỷ' là một chủng tộc lớn mạnh từ 'thời kì đen tối'. Ngươi chắn hẳn đã nghe qua một vài lần về 'thời kì đen tối' phải chứ? " ( Ancient )

Asora gật đầu nhẹ. Thời kì đen tối, được biết đến như là thời kì khủng hoảng của toàn vũ trụ. Nó là thời kì mà vũ trụ hỗn loạn đến cực điểm, chiến tranh, giết chóc ở khắp mọi nơi. Ngay cả các vị thần cũng ngã xuống không biết bao nhiêu mà kể. Nhưng nó đã kết thúc từ 50.000.000 năm trước khi hệ thống Athanor xuất hiện. 

" Có vẻ ngươi cũng biết đến nó, và 'Quỷ' là một trong những thế lực lớn mạnh thời bấy giờ. Chúng thậm chí còn áp đảo cả phe của Thần. Ngươi cần phải biết, quỷ không phải là một chủng tộc đơn thuần như bao chủng tộc khác, chúng được sinh ra từ những linh hồn bị thù hận hay đau khổ nuốt chửng, thậm chí là những vị thần cũng có thể hóa thành quỷ. Kì thực, ta thấy 'Quỷ' giống như một loại bệnh dịch hơn. " ( Ancient ) 

" Nhưng sau thời đại đen tối thì chúng bị quét sạch phải không? Làm thế nào mà các vị thần thời xưa có thể làm được điều đó khi lực lượng lũ quỷ còn áp đảo cả thần giới? " ( Asora )

Đặt ra một câu hỏi ngay trúng trọng tâm, Asora tỏ ra khó hiểu và điều đó làm cho Ancient tức giận.

" Ta đã bảo đừng bao giờ hỏi câu hỏi ngu như vậy mà. " ( Ancient )

" Hể, câu hỏi đó đâu có ngu. " ( Asora )

" Đó không phải một câu hỏi ngu, mà là một câu hỏi cực ngu. Ngươi vừa hỏi một điều mà ngay cả đứa trẻ cũng biết. Đó là do hệ thống Athanor xuất hiện và lũ quỷ bị quét sạch, vũ trụ thoát ra khỏi thời đại hắc ám. " ( Ancient )

" Nhưng.... " ( Asora )

" Câm mồm và không được đặt câu hỏi nữa. " ( Ancient )

Asora không thể nói thêm câu gì. Cái câu trả lời kia hoàn toàn không hề rõ ràng, nó nói hệ thống Athanor đã tiêu diệt lũ quỷ, nhưng Asora muốn biết cụ thể quá trình, nhưng trong tất cả tài liệu cô đọc đều gần như không hề có. Đó mới chính là điều Asora thắc mắc, nhưng cô lại không hề biết rằng... Code: Red là thông tin tuyệt mật của tuyệt mật.

Và buổi diễn thuyết cứ thế diễn ra suôn sẻ trong khi Asora hoàn toàn bị khóa mõm không nói được câu nào. Bước ra ngoài với khuôn mặt chán nản, vì về cơ bản, Asora chẳng hề thu được bất kì thông tin nào.

( Well, game méo bao giờ là dễ. Mình muốn có thông tin mà thông tin mình muốn có thì toàn thuộc hàng tuyệt con nhà bà mật. Cứ thế này thì khác quái nào đánh đố nhau. Có lẽ mình cứ thế mà đi đến thế giới đó thôi. ) ( Asora )

Suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, Asora cầm trên tay tọa độ của thế giới Asora thuộc hàng tuyệt mật đó. Cô có quyền tự quyết lịch trình của mình, miễn là khởi hành trong ngày hôm nay thì lúc nào cũng được. 

( Đậu xanh, tự quyết cái Lol. Trong ngày hôm nay thì kiểu gì bắt buộc chả phải đi, thế mà kêu tự quyết cái Lol gì. Em nói em mún ở nhà, liệu có được hơm? Thì dĩ nhiên câu trả lời sẽ là 'Đéo'. Hỏi ngu vl chứ.) ( Asora )

Chửi thề thầm trong lòng, nhưng Asora chưa bao giờ dám nói thành tiếng, vì cô biết hậu quả nếu bị người khác nghe được. 

Trở nên tức giận, Asora thiết lập ma pháp thức rồi bay vút lên trời cao. Với tốc độ của một vị thần, việc di chuyển trong vũ trụ bao la là điều khá dễ dàng. Đặc biệt là khi dùng một số thủ thuật để bẻ cong không gian nữa. 

Và cứ như thế, Asora hướng đến một thế giới bí ẩn vốn không hề thuộc về thế giới này. Thế giới cũng mang chính cái tên của cô - Asora.

-------------- Pov Asora ---------------

      ----------                    -----------

            ------                    ------

Ai, hiện tại tôi đang lướt đi trong không gian yên tĩnh ngoài vũ trụ. Hệ thống hô hấp của tôi vẫn hoạt động, mặc dù nó không hề cần Oxi để sống. Hay nói đúng hơn, tôi cũng như các vị thần khác sống bằng Thần lực. Thế nhưng các cơ quan trong cơ thể vẫn hoạt động như kiểu là phải thở, phải ăn, phải uống mới sống được, hay vl.

Khi di chuyển thế này, tôi có thể nhìn thấy sự lung linh của khoảng không này. Mặc dù tôi đã làm thế này không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng thực sự rất khó để chán được khung cảnh rực rỡ khi ở đây. 

Đeo tai nghe, mở thêm bài nhạc, giờ thì mới đúng kiểu 'Xách balo lên và đi'. Tôi cảm thấy khá thoải mái, mặc dù hiện tại nhiệt độ rất thấp, nhưng cơ thể tôi hoàn toàn không quan tâm tới thời tiết. 

Với tốc độ này, khoảng 5h nữa là có thể tới được thế giới Asora. Thực ra cũng khá là xa đấy, nó cũng ở rìa ngoài của Trung tâm vũ trụ, thế nên là từ thần giới đến thế giới đó cũng tốn thời gian phết. 

Nếu biết trước, tôi đã mua luôn một chiếc xe chuyên dụng rồi. Xe đó hả? nó chạy bằng thần lực của người điều khiển và sẽ giúp x10 tốc độ vốn có của người điều khiển. Vậy nhưng, nếu đi nhanh quá tôi sợ mình sẽ bỏ lỡ mất những khung cảnh tuyệt đẹp này. Phượt thì cứ phải đi từ từ nó mới zui chứ, đúng không?.

Thỉnh thoảng, tôi có thể thấy một số trạm kiểm soát của Thần giới được đặt trên các tiểu hành tinh. Người trông coi ở đó là các anh lính chứ không phải là một vị thần. Cũng phải thôi, Thần là một tồn tại vô cùng cao quý, dù là một vị thần yếu đuối đến mức nào đi nữa cũng không phải là người làm những việc nhỏ nhặt thế này.

Chẳng mấy chốc, tôi sắp đến phần rìa của Trung tâm vũ trụ. Ở đó, có một trạm thông hành rất lớn và nghiêm ngặt. Việc di chuyển trong vũ trụ được quản lý khá gắt gao, cũng dễ hiểu thôi vì đây là điều cần thiết. 

Tôi bước vào trạm kiểm soát, nó khá nhộn nhịp, thật làm tôi nhớ đến những ga tàu điện ngầm ở trái đất. Điều này làm tôi khá hứng thú.

Với tư cách là một vị thần, tôi có thể di chuyển từ khu vực này sang khu vực khác mà không tốn thời gian với những thứ như giấy tờ các kiểu. Theo tôi biết thì là như thế, tôi cũng chưa đến đây lần nào. Trong 5 năm qua, tôi thường di chuyển đến một số thế giới gần Thần giới để xem xét và nghiên cứu thôi chứ chưa từng đi xa. Vậy nên kinh nghiệm thì méo có.

" Làm gì ở đây mà lề mề vậy, bước đi nhanh lên. " 

Một giọng nói ồm và vang đến chói tay phát ra ngay bên cạnh tôi. Nó khiến tôi giật bắn mình.... cái Píp gì đây, thái độ phục vụ khách hàng kiểu gì zậy. Tui là khách V.I.P nha. 

--------------------- Hết chương 12 --------------------- 

                                  << 5471 từ >>


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com