TruyenHHH.com

Ascendance Of A Bookworm

   Sau cuộc gặp gỡ với Giebe Haldenzel, tôi tham gia vào hoạt động giao hảo mùa đông. Có nghĩa là sẽ gặp mặt những quý tộc mà Ferdinand-sama và Elvira-kaasama lựa chọn, tham dự tiệc trà được chủ trì bởi thành viên thuộc phe phái của Florencia-kaasama, và soạn ra những câu chuyện mình còn nhớ để để viết ra những cuốn truyện lãng mạn mà Elvira-kaasama và hội bạn của mẹ yêu thích.

Tôi cũng đã ghé qua phòng trẻ vào mùa đồng cùng với Charlotte-chan và cũng như đã bàn bạc với Moritz-sensei về khoá đầu tiên. Hạ phẩm quý tộc có vẻ gặp khó với phần học Địa lý và Lịch sử, vì bọn họ rất ít khi có cơ hội nhìn qua bản đồ và biên sử kí, nên chúng tôi đi đến kết luận rằng sẽ kết hợp những chủ đề đó vào phòng trẻ. Tôi thậm chí còn đưa cho Moritz-sensei cuốn sách hướng dẫn mà mình đã soạn vào mùa đông cho nhóm năm nhất. Một khi lũ trẻ trải qua khoá học thử này thì tôi hi vọng rằng hứng thú của chúng sẽ tăng lên đôi phần, và sẽ cảm thấy việc học có kèm thực hành sẽ trở nên dễ dàng hơn.

.

.

"Thưa Tiểu thư, theo lịch trình thì người sẽ có một cuộc hẹn gặp mặt với Lãnh chúa Ehrenfest vào chiều này ạ."

Rihyarda thuật lại với tôi sau khi dùng điểm tâm. [tức bữa sáng]

"Sao đột ngột vậy. Chuyện gì đã xảy ra khiến ngài ấy phải lên lịch gặp mặt mà không hề hẹn trước thế?"

"Ngài ấy đã nhận được báo cáo của Wilfried-sama ngay khi mở mắt và muốn nghe ý kiến của Tiểu thư."

Chắc là có chuyện gì đó đã xảy ra tại Học viện Hoàng gia rồi. Tôi đồng ý gặp mặt trước khi quay lại viết cuốn tiểu thuyết lãng mạn của Elvira-kasama mà mình đang dỡ tay.

Sau bữa trưa, tôi hướng đến văn phòng Lãnh chúa. Ferdinand-sama cũng được gọi tới để [chung vui], khi tôi đến thì ngài ấy đang đọc thông điệp trên tấm bảng gỗ.

"Con có nghe chuyện người nhận được báo cáo của Wilfried-nii."

Tôi lên tiếng.

"Yep. Mặc dù không giống với báo cáo lắm mà giống như thằng bé đang cầu xin để con trở lại đó hơn."

Sylvester-tousama trả lời, đoạn đưa tôi bảng báo cáo được nhắc tới trước đó. Tôi bắt đầu đọc qua nó một lượt.

   Gần như tất cả học viên của Ehrenfest đều đã hoàn thành khoá học, và Học viện đã hoàn toàn chuyển mình sang mùa xã giao. Những người thuộc lãnh địa tôi cho đến thời điểm hiện tại đã nhận được gấp đôi số thiệp mời tham dự tiệc trà so với trước kia. Và có vô số thắc mắc liên quan đến xu thế của chúng tôi đang trôi nổi xung quanh. Những quý tiểu thư đang khá hứng thú với trâm cài tóc và Rinsham đúng như tôi dự liệu, đỉnh điểm của chuyện đó là Wilfried-nii cùng chúng tuỳ tùng của mình cảm thấy không ít khó chịu khi bị vây quanh bởi những câu hỏi đó mỗi khi tham dự tiệc trà.

   "Nếu là tiệc trà của các quý cô thì tại sao Wilfried-nii lại tự mình tham dự thay vì gửi Brunhilde hay Lieseleta đi thay mình chứ?"

   "Bởi vì bọn họ đã thêm điều khoản trong thư mời rằng [mời toàn bộ ứng cử viên Lãnh chúa]. Tất nhiên là bọn họ nhắm vào con rồi, nhưng vì con hiện đang vắng mặt nên Wilfried đã rơi vào tình thế phải đi thay con."

   Sylvester-tousama giải thích.

   "Con hiểu rồi. Con thấy đồng cảm hơn với anh ấy rồi đó."

  Tôi hiểu rõ từng chữ mà Sylvester-tousama đang cố truyền đạt rằng nếu tôi ở lại Học viện, tôi sẽ bị ép tham dự hết tiệc trà này đến buổi tiệc khác thế chỗ cho Wilfried-nii. Có lẽ yêu cầu trở về quê nhà thực sự đã cứu tôi một mạng. Wilfried-nii đang phải chịu khổ thay tôi, nhưng.., ừm thì... hết cứu.

"Còn đây là báo cáo về trận ditter."

Ferdinand-sama cất lời, đoạn đưa tôi tấm bảng gỗ mà mình đã đọc qua. Có vẻ như Ehrenfest không thể từ chối yêu cầu tái đấu của Dunkelfelger, và kết quả là cả hai Lãnh địa đã chơ thêm một trận nữa. Ehrenfest thua trong chớp mắt, tất nhiên—là do bọn họ thiếu kế sách của tôi, cộng thêm chiến lực chính của đội là Angelica và Cornelius đều vắng mặt. Rauffen-sensei đã thất vọng vô cùng và hỏi thẳng rằng khi nào thì tôi quay trở lại.

「Rauffen-sensei quên mất việc mình không phải kị sĩ tập sự rồi đúng không ta?」

Tiệc trà giữa anh em họ—là buổi tiệc trà giữa Ahrenbach và Frenbeltag—cũng được đề cập. Có vẻ như vị tiểu thư Detlinde khá xông sáo trong việc hỏi tại sao điểm số của Ehrenfest ngày một cải thiện và tại sao hôn ước của Lamprecht lại bị từ chối, và trên cả thế là đặt ra kha khá thắc mắc liên quan đến xu thế của chúng tôi.

"Đây không phải thời điểm thích hợp đặc biệt là Hội nghị Lãnh chúa đang đến gần,"

"Cậu nói phải."

Sylvester thêm vào.

"Chúng ta sẽ cần để mắt đến động thái của Ahrenbach và cựu phe Veronica."

Còn nữa, theo như bản báo cáo thì Rudiger từ Frenbeltag có bóng gió về việc liệu tôi đã đính ước hay chưa. Tiểu thư Delinde cũng hỏi điều tương tự với Wilfried-nii, cái người đó bằng cách này hay nọ đã né tránh được cả hai câu hỏi bằng cách trả lời rằng ta sẽ có câu trả lời cho những thắc mắc đó tại Hội nghị Lãnh chúa vào đầu xuân.

"Thế có nghĩa là con sẽ nhận được lời cầu hôn từ Frenbeltag hay sao?"

Tôi hỏi lại, lau đi giọt nước mắt vui vẻ khi đọc lại hết lần này đến lần khác. Đấy là lời cầu hôn đầu tiên của tôi, bao gồm cả thời còn là Urano.

TN: ở bản nhật dùng cụm 「浦野時代」Urano jidai -> niên đại Urano :v cách viết y như cách tính lịch chiều đại của người nhật ấy.

Ferdinand-sama thở dài và giật phăng tấm bảng gỗ từ tay tôi.

"Tại sao chuyện đó lại khiến con vui ra mặt thế?"

Ngài ấy hỏi.

"Bọn họ hiển nhiên là đang muốn chuộc lợi từ ma lực của con rồi."

"Frenbeltag có bao nhiêu quyển sách ở trong thư viện của họ nhỉ?"

Tôi hỏi lại.

"Liệu có nhiều hơn ở Ehrenfest không nhỉ Uwa... Không—không phải là con chấp nhận lời cầu hôn hay gì đâu... Chỉ là con có hơi tò mò một chút thôi. Con muốn một phụ lục chứa thôi tin toàn bộ sách của họ, nếu có thể."

Ferdinand-sama liếc nhìn tôi, ánh mắt ngài ấy đầy vẻ ngờ vực.

"Nếu con tiếp tục in ấn như bây giờ, chúng ta sẽ sớm vượt mặt và cho bọn họ hít khói."

"Đúng vậy nhỉ. Được rồi, Sylvester-tousama phiền người từ chối lời cầu hôn đó giúp con."

"Rozemyne, đấy là tất cả những gì mà con đang để tâm đấy à!?"

Sylvester-tousama thét lên với vẻ khó tin.

"Không phải có những chuyện khác mà con cần để tâm hơn hay sao!? Đây không phải là việc có thể quyết định dựa vào số sách có trong thư viện của người cầu hôn!?"

"Trước đây con bé này cũng nói điều ngu ngốc tương tự kiểu này."

Ferdinand-sama nói thế với vẻ chế giễu. Tôi không ưa nổi thái độ của ngài ấy, nhưng ngài ấy nói đúng—có thứ gì quan trọng hơn việc một người có nhiều sách không nhỉ? Không, tuyệt đối không có.

   "Quên chuyện Frenbaltag cầu hôn đi. Đây mới là thứ mà con cần quan tâm này."

    Ferdinand-sama chỉ tay vào những cái tên được ghi trong tấm bảng gỗ. Ở đó có mô tả rằng Anatasius hiện đang rất nóng lòng trông mong món quà của tôi, trong khi có ghi chú về việc tiểu thư Eglantine có mời tôi đến dự tiệc trà để giới thiệu tôi với bạn hữu của Tiểu thư ấy.

   "Con thà giả mù và để phần còn lại cho Wilfried-nii xử trí còn hơn..."

   Tôi lẩm bẩm. Anastasius không hề trông mong gì tôi sất, thứ anh ta muốn là chiếc trâm cài tóc và bản phổ nhạc, và tham dự tiệc trà của tiểu thư Eglantine đồng nghĩa với việc phải giao hảo với mấy vị tiểu thư giàu sụ của các Đại lãnh địa cấp bậc cao. Tôi đã mất hết sự tự tin khi bị mọi người nói thẳng mặt rằng mình thiếu kỹ năng giao tiếp trầm trọng, dù thế nào đi nữa thì tôi cũng chả muốn lao đầu vào chỗ chết đâu.

   Sylvester-tousama gật đầu sau khi nghe lời thì thầm của tôi.

   "Ta biết con đang cảm thấy thế nào, nhưng đây là lời mời chỉ đích danh, nên chính con phải tham dự. Wilfried đã xoa dịu bọn họ tới ba lần với lý do con vắng mặt. Nếu chúng ta không ít nhất cho bọn họ một cái hẹn ngày con quay trở lại, thì Wilfried sẽ hết cứu thật đấy. Ferdinand, cậu chừng nào thì định gửi Rozemyne trở lại đó?"

   Mọi ánh mắt đổ dồn về hướng ngài ấy, Ferdinand-sama đưa ngón tay gõ nhẹ lên thái dương.

   "Ngày đất tiếp theo, tôi cần hoàn thành việc thu thập thông tin mà mình đang dự định thực hiện, và đến lúc đó Justus sẽ rảnh tay."

   "Rảnh tay để làm gì vậy ạ?"

   Tôi hỏi lại, không chắc Justus thì liên quan gì đến chuyến trở lại Học viện Quý tộc của mình. Tuy nhiên, trước khi Ferdinand-sama kịp hồi đáp thì Karstedt-tousama lên tiếng kèm biểu cảm có phần bối rối.

   "Cậu ta được đăng ký làm hầu cận của Traugott."

   "Traugott có những hầu cận khác đúng chứ? Và tại sao lại là Traugott? Còn nữa, Fardinand-sama trong tất cả mọi người thì tại sao ngài lại giao anh ta cho Traugott? Ngài thậm chí còn không để con mượn anh ta cơ mà?"

   Tôi nói thế, song liếc nhìn ngài ấy với vẻ bất mãn nhất có thể.

   "Hơn phân nửa là lỗi của con đấy."

   Ngài ấy đáp trả, liếc ngược lại tôi. Cả hai nguồn năng lượng đối xung va chạm nhau và chỉ ngừng lại khi Karstedt-tousama lên tiếng thêm lần nữa, trông vẫn còn bối rối như lúc trước nữa.

   "Rozemyne, về cơ bản thì Traugott bị ép phải từ chức, con nhớ chứ?"

   Karstedt-tousama bắt đầu giải thích rằng Rihyarda trong cơn phẫn nộ xung thiên đã dành một khoảng thời gian cụ thể để phàn nàn với Song thân của Traugott về những việc cậu ta đã làm. Sau khi khiển trách bọn họ vì tội không biết nuôi dạy con. Bà ấy sau đó còn cho rằng đây là một sự kiện thảm hoạ cho toàn gia tộc và cho triệu tập tất cả mọi người—bao gồm cả Karstedt-tousama và Bonifatius-jisama—đến buổi họp gia tộc.

"Phụ thân ta đã ngay lập tức điên lên y như Rihyarda-sama khi nghe về những việc Traugott đã làm."

Karstedt-tousama tiếp tục.

"Khi cuộc họp gia tộc kết thúc thì cũng là lúc ông ấy kéo Traugott ra 'nói chuyện' riêng."

"Lạ thật đó... con đã chọn cách để cậu ta tự mình từ chức thay vì bãi nhiệm do đã cân nhắc rằng làm thế sẽ giảm tác động lên gia đình cậu ta mà."

"Tự mình từ chức sẽ ít ảnh hưởng hơn việc bị bãi nhiệm, nhưng nó vẫn sẽ để lại những dư âm."

Karstedt-tousama đáp lại trong khi nhẹ nhàng xoa đầu tôi.

"Chưa kể đến việc con nói rằng sẽ không gửi thằng bé đến Thần điện nhớ chứ? Gia tộc chúng ta buộc phải giải quyết yêu cầu đó, và quyết định của chúng ta là bổ nhiệm cho thằng bé một hầu cận xuất thân từ gia tộc ta. Bọn ta dự dịnh sẽ dạy dỗ lại thằng bé cách phục vụ gia tộc Lãnh chúa."

"Nhưng Justus là công chức mà... Anh ta có thể làm việc như hầu cận ư?"

Tôi hỏi lại.

Tôi biết Justus là một công chức có năng lực, với sở thích thu nhặt tất cả các loại thông tin và phân loại chúng, nhưng liệu anh ta có tâm trạng phục vụ cho Lãnh chúa và Phu nhân hay không?

"Tất nhiên là anh ta có thể rồi,"

Sylvester-tousama cười hì hì mà nói thế.

"Justus là hầu cận mà Ferdinand đã mang theo thời còn theo học tại Học viện Quý tộc đấy."

Tôi nhìn lên Ferdinand-sama với vẻ ngạc nhiên.

Và ngài ấy gật đầu đáp lại.

"Ở thời điểm hiện tại, ta chỉ để anh ta phục vụ như một công chức, nhưng anh ta cũng kim luôn hầu cần của ta. Anh ta sẽ là hầu cận tập sự dưới quyền của Rihyarda, theo ta được biết thì anh ta cũng theo học khoá công chức tập sự tại Học viện Quý tộc vì bản thân anh ta cảm thấy hứng thú. Là anh ta là người đã nói với ta rằng mình nên theo học nhiều khoá cùng một lúc."

「Ngày hôm nay, tôi đã học được rằng chính Justus là người chịu trách nhiệm cho toàn bộ giai thoại xoay quanh Ferdinand-sama...」

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com