Arima X Kaneki Sac Bac
Sen: update với tốc độ ánh sáng vì tui muốn cái fic này nó fin nhanh lên :))))
------"Hắc Dương?"
"Đúng vậy, Marude-san. Đó có vẻ như là một tổ chức ghoul mới được thành lập không lâu. Hiện tại chúng ta gần như không có chút tin tức nào về nó. Tuy nhiên....."
"Thế nào?"
"Theo nguồn tin từ một số ghoul Aogiri chúng ta bắt được, thì Hắc Dương..... Là một tổ chức hướng tới mục đích là sự chung sống của con người và ghoul, người sáng lập là.... Độc Nhãn Vương ...."
-------
Yoshimura Eto ức chế đến mức vò đầu bức tóc, dưới chân là chiếc điện thoại di động vẫn còn đang sáng màn hình, phát ra tiếng tút tút đứt quãng.
"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được... Xin vui lòng gọi lại sau...."
"Mẹ nó Arima Kishou! Ngươi lại chơi trò mất tích với ta!" Yoshimura Eto tức giận hét lên một cái, rồi đạp nát điện thoại.
Điện thoại không chống cự nổi sức của ghoul liền vỡ nát, vài tia điện xẹt xẹt ủy khuất.
Yoshimura Eto thấy vài tia điện cỏn con liền không tự chủ được mà nhớ tới lôi cầu của Narukami, mặt liền tái thêm.
Từ sau hôm kia Arima Kishou chẳng còn phát đến tin tức nào khác nữa. Không phải là đã bị Kaneki Ken giết chết rồi đấy chứ?
Rồi cái gì mà Hắc Dương? Cái gì mà Độc Nhãn Vương? Độc Nhãn Vương là chủ xị của Aogiri Tree cơ mà?
Chẳng lẽ Arima Kishou đẩy nhanh tiến độ, để cho Kaneki Ken lên làm Độc Nhãn Vương luôn rồi?
Nhưng mà CCG vẫn không có lòi ra tin tức Bạch Tử Thần chết!?
Này là sao?? Arima Kishou đâu không mau giải thích đi!?
Kế hoạch của bọn họ đã đi đến chốn nào rồi!?
Yoshimura Eto cũng chẳng thể đi tìm Arima Kishou, đành tiếp tục ức chế vò đầu bức tóc cả ngày.
-------
"Arima-san, tin tức đã đến tai CCG và Aogiri Tree rồi." Kaneki Ken đặt bữa sáng của Arima Kishou lên bàn, thông báo như vậy.
Hôm nay Kaneki Ken làm một bữa sáng dinh dưỡng tiêu chuẩn của người Nhật, bao gồm cơm, canh miso, cá nướng, trứng cuộn, natto và rau củ muối. Rất healthy rất balance.
Arima Kishou bỏ giấy tờ của CCG xuống, cầm muỗng đũa lên bắt đầu ăn sáng, "Nhanh như vậy?"
Kaneki Ken cười híp mắt, đáp: "Tôi dùng biện pháp mạnh."
'Biện pháp mạnh' của Kaneki Ken chắc chắn không phải thứ tốt lành gì, tuy nhiên Arima Kishou chỉ liếc hắn một cái, rồi lại cúi đầu ăn tiếp.
Kaneki Ken chống hai tay dưới cằm, nói tiếp: "Bên phía Arima-san chắc hẳn cũng nên bắt đầu rồi? Tôi thật không yên tâm với tên hề kia."
Tên hề kia, chính là chỉ Furuta Nimura. Nếu Kaneki Ken sống đến hai đời mà còn không đối phó được Furuta Nimura thì quá mất mặt rồi.
Khi Kaneki Ken nói cho Arima Kishou biết Furuta Nimura là một tên hề, Arima Kishou cũng có chút nghi ngờ. Tuy nhiên Kaneki Ken lại có bằng chứng vô cùng rõ ràng.
Dù sao Arima Kishou cũng đã nghi ngờ Furuta Nimura từ lâu.
Bị Arima Kishou ngắm trúng, số phận của Furuta Nimura ở kiếp này đã xác định rồi. Kiếp trước Arima Kishou chết, Kaneki Ken lại còn quá ngây ngô, cho nên hắn đã có một đoạn thời gian bị Furuta Nimura đè đầu cưỡi cổ.
Arima Kishou húp hết canh miso rồi đưa bát rỗng cho Kaneki Ken, trả lời một câu: "Trên đường đi tôi sẽ ghé qua Washuu gia."
Kaneki Ken gật đầu hài lòng, tiếp nhận cái bát rỗng từ tay Arima Kishou rồi bắt đầu dọn dẹp bàn ăn.
Vì bát đũa không nhiều lắm nên hắn quyết định sẽ rửa luôn rồi mới đi làm. Kaneki Ken cầm lên miếng mút bắt đầu cọ rửa, đằng sau lưng hắn vang lên tiếng chân của Arima Kishou và tiếng va chạm của đồ đạc. Hẳn là Arima Kishou đang chuẩn bị để đến CCG.
Ngay lúc Arima Kishou bước đến huyền quan chuẩn bị mang giày vào, Kaneki Ken đến đầu cũng không thèm quay lại, nói một câu:
"Arima-san, bữa trưa của anh ở trên bàn phòng khách nha, nhớ cầm theo."
Arima Kishou đẩy kính mắt, "Không cần, tôi có thể ăn ở bên ngoài."
Kaneki Ken lúc này đã rửa xong bát, hắn tắt nước, lau sạch tay rồi bước ra phòng khách cầm lấy hộp bento được gói gàng ở trên bàn, dúi thẳng vào tay của Arima Kishou.
Hai mắt của hắn cong thành trăng lưỡi liềm, giọng nói nhẹ nhàng mang theo ý cười nhưng lại đậm mùi đe doạ:
"Arima-san, tôi không đồng ý. Từ bây giờ tôi sẽ quản lý chế độ dinh dưỡng của ngươi. Thức ăn bên ngoài làm vừa không sạch sẽ mà còn thiếu dưỡng chất. Nếu ngươi không chú ý đến sức khoẻ của mình, tôi sẽ làm thay."
"Arima-san, anh cũng không được ăn thức ăn ở cửa hàng tiện lợi nha. Tôi sẽ nấu hết một ngày ba bữa cho anh. Từ bây giờ Arima-san không — được — phép — ăn — bất — cứ — cái — gì — ở — bên — ngoài."
Câu cuối chính là hắn gằn từng chữ mà nói ra. Cơ thể bán nhân của Arima Kishou đã đạt đến cực hạn, hoàn toàn không biết bao giờ hắn sẽ gục ngã. Cho nên Kaneki Ken chỉ có thể cố gắng điều dưỡng Arima Kishou đến trạng thái sức khoẻ tốt nhất để cầm cự cho đến lúc hắn tìm được Kanou.
Ở kiếp trước, vấn đề tuổi thọ của bán nhân đã có phương pháp giải quyết. Kaneki Ken đặc biệt có chấp niệm với bán nhân, cho nên phương pháp là gì hắn nhớ rất rõ. Nhưng ở thời điểm hiện tại thì chỉ có Kanou mới đủ khả năng cứu chữa cho Arima Kishou.
Kaneki Ken chỉ sợ thời gian không đủ.
Nghĩ đến đây, mắt của Kaneki Ken tối sầm lại, kakugan một bên đã rục rịch muốn thức tỉnh.
Dừơng như Arima Kishou thấy được sự cố chấp trong mắt Kaneki Ken, hắn không đem hộp bento nhét lại vào tay Kaneki Ken.
Arima Kishou trầm mặc, đối diện một Kaneki Ken đang tươi cười và toả ra khí đen với nồng độ cao ở trước mắt, hắn chỉ có thể im lặng.
------"Hắc Dương?"
"Đúng vậy, Marude-san. Đó có vẻ như là một tổ chức ghoul mới được thành lập không lâu. Hiện tại chúng ta gần như không có chút tin tức nào về nó. Tuy nhiên....."
"Thế nào?"
"Theo nguồn tin từ một số ghoul Aogiri chúng ta bắt được, thì Hắc Dương..... Là một tổ chức hướng tới mục đích là sự chung sống của con người và ghoul, người sáng lập là.... Độc Nhãn Vương ...."
-------
Yoshimura Eto ức chế đến mức vò đầu bức tóc, dưới chân là chiếc điện thoại di động vẫn còn đang sáng màn hình, phát ra tiếng tút tút đứt quãng.
"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được... Xin vui lòng gọi lại sau...."
"Mẹ nó Arima Kishou! Ngươi lại chơi trò mất tích với ta!" Yoshimura Eto tức giận hét lên một cái, rồi đạp nát điện thoại.
Điện thoại không chống cự nổi sức của ghoul liền vỡ nát, vài tia điện xẹt xẹt ủy khuất.
Yoshimura Eto thấy vài tia điện cỏn con liền không tự chủ được mà nhớ tới lôi cầu của Narukami, mặt liền tái thêm.
Từ sau hôm kia Arima Kishou chẳng còn phát đến tin tức nào khác nữa. Không phải là đã bị Kaneki Ken giết chết rồi đấy chứ?
Rồi cái gì mà Hắc Dương? Cái gì mà Độc Nhãn Vương? Độc Nhãn Vương là chủ xị của Aogiri Tree cơ mà?
Chẳng lẽ Arima Kishou đẩy nhanh tiến độ, để cho Kaneki Ken lên làm Độc Nhãn Vương luôn rồi?
Nhưng mà CCG vẫn không có lòi ra tin tức Bạch Tử Thần chết!?
Này là sao?? Arima Kishou đâu không mau giải thích đi!?
Kế hoạch của bọn họ đã đi đến chốn nào rồi!?
Yoshimura Eto cũng chẳng thể đi tìm Arima Kishou, đành tiếp tục ức chế vò đầu bức tóc cả ngày.
-------
"Arima-san, tin tức đã đến tai CCG và Aogiri Tree rồi." Kaneki Ken đặt bữa sáng của Arima Kishou lên bàn, thông báo như vậy.
Hôm nay Kaneki Ken làm một bữa sáng dinh dưỡng tiêu chuẩn của người Nhật, bao gồm cơm, canh miso, cá nướng, trứng cuộn, natto và rau củ muối. Rất healthy rất balance.
Arima Kishou bỏ giấy tờ của CCG xuống, cầm muỗng đũa lên bắt đầu ăn sáng, "Nhanh như vậy?"
Kaneki Ken cười híp mắt, đáp: "Tôi dùng biện pháp mạnh."
'Biện pháp mạnh' của Kaneki Ken chắc chắn không phải thứ tốt lành gì, tuy nhiên Arima Kishou chỉ liếc hắn một cái, rồi lại cúi đầu ăn tiếp.
Kaneki Ken chống hai tay dưới cằm, nói tiếp: "Bên phía Arima-san chắc hẳn cũng nên bắt đầu rồi? Tôi thật không yên tâm với tên hề kia."
Tên hề kia, chính là chỉ Furuta Nimura. Nếu Kaneki Ken sống đến hai đời mà còn không đối phó được Furuta Nimura thì quá mất mặt rồi.
Khi Kaneki Ken nói cho Arima Kishou biết Furuta Nimura là một tên hề, Arima Kishou cũng có chút nghi ngờ. Tuy nhiên Kaneki Ken lại có bằng chứng vô cùng rõ ràng.
Dù sao Arima Kishou cũng đã nghi ngờ Furuta Nimura từ lâu.
Bị Arima Kishou ngắm trúng, số phận của Furuta Nimura ở kiếp này đã xác định rồi. Kiếp trước Arima Kishou chết, Kaneki Ken lại còn quá ngây ngô, cho nên hắn đã có một đoạn thời gian bị Furuta Nimura đè đầu cưỡi cổ.
Arima Kishou húp hết canh miso rồi đưa bát rỗng cho Kaneki Ken, trả lời một câu: "Trên đường đi tôi sẽ ghé qua Washuu gia."
Kaneki Ken gật đầu hài lòng, tiếp nhận cái bát rỗng từ tay Arima Kishou rồi bắt đầu dọn dẹp bàn ăn.
Vì bát đũa không nhiều lắm nên hắn quyết định sẽ rửa luôn rồi mới đi làm. Kaneki Ken cầm lên miếng mút bắt đầu cọ rửa, đằng sau lưng hắn vang lên tiếng chân của Arima Kishou và tiếng va chạm của đồ đạc. Hẳn là Arima Kishou đang chuẩn bị để đến CCG.
Ngay lúc Arima Kishou bước đến huyền quan chuẩn bị mang giày vào, Kaneki Ken đến đầu cũng không thèm quay lại, nói một câu:
"Arima-san, bữa trưa của anh ở trên bàn phòng khách nha, nhớ cầm theo."
Arima Kishou đẩy kính mắt, "Không cần, tôi có thể ăn ở bên ngoài."
Kaneki Ken lúc này đã rửa xong bát, hắn tắt nước, lau sạch tay rồi bước ra phòng khách cầm lấy hộp bento được gói gàng ở trên bàn, dúi thẳng vào tay của Arima Kishou.
Hai mắt của hắn cong thành trăng lưỡi liềm, giọng nói nhẹ nhàng mang theo ý cười nhưng lại đậm mùi đe doạ:
"Arima-san, tôi không đồng ý. Từ bây giờ tôi sẽ quản lý chế độ dinh dưỡng của ngươi. Thức ăn bên ngoài làm vừa không sạch sẽ mà còn thiếu dưỡng chất. Nếu ngươi không chú ý đến sức khoẻ của mình, tôi sẽ làm thay."
"Arima-san, anh cũng không được ăn thức ăn ở cửa hàng tiện lợi nha. Tôi sẽ nấu hết một ngày ba bữa cho anh. Từ bây giờ Arima-san không — được — phép — ăn — bất — cứ — cái — gì — ở — bên — ngoài."
Câu cuối chính là hắn gằn từng chữ mà nói ra. Cơ thể bán nhân của Arima Kishou đã đạt đến cực hạn, hoàn toàn không biết bao giờ hắn sẽ gục ngã. Cho nên Kaneki Ken chỉ có thể cố gắng điều dưỡng Arima Kishou đến trạng thái sức khoẻ tốt nhất để cầm cự cho đến lúc hắn tìm được Kanou.
Ở kiếp trước, vấn đề tuổi thọ của bán nhân đã có phương pháp giải quyết. Kaneki Ken đặc biệt có chấp niệm với bán nhân, cho nên phương pháp là gì hắn nhớ rất rõ. Nhưng ở thời điểm hiện tại thì chỉ có Kanou mới đủ khả năng cứu chữa cho Arima Kishou.
Kaneki Ken chỉ sợ thời gian không đủ.
Nghĩ đến đây, mắt của Kaneki Ken tối sầm lại, kakugan một bên đã rục rịch muốn thức tỉnh.
Dừơng như Arima Kishou thấy được sự cố chấp trong mắt Kaneki Ken, hắn không đem hộp bento nhét lại vào tay Kaneki Ken.
Arima Kishou trầm mặc, đối diện một Kaneki Ken đang tươi cười và toả ra khí đen với nồng độ cao ở trước mắt, hắn chỉ có thể im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com