Aov Welcome To Trai Tam Than Athanor Phan 1
Nghe bảo sau đó cháu cưng hiệu trưởng trường bị chính ông nội của mình đập đến ba mẹ không nhận ra. Nói thế nào chứ nhà Azzen'ka hơi bị có quyền đó nha~~Sau đó thì thông tin trên ngay lập tức được lan truyền trên Trang cá nhân của 'Đèn Bươm Bướm', khiến cả trường đứa nào đứa nấy sốc nặng.Không phải là chuyện Murad bị sỉ nhục, không phải chuyện Azzen'ka cưa đổ được Murad.Mà là chuyện Mu CÓ NÃO.Nhưng sau đó, chủ đề bàn tán đã chuyển sang chuyện: Bộ Tứ Late Game chỉ còn Mama đại nhân Triệu Tử Long còn Ế.Ế một cách cay đắng :))Nhưng tin đồn không chính xác lắm. Bởi vì ngoài cái áo huyền thoại ở phần trước, Triệu Vân lại có một vật yêu thích nữa.Đó là một châu hoa hướng dương nhỏ, không đắt lắm, cũng chẳng đẹp đẽ gì cho cam. Dù có là thằng Murad 1 điểm Mỹ Thuật cũng nhìn ra đây tuyệt đối là đồ handmade, không phải đồ mua ở tiệm.Xấu đau xấu đớn :)) Có mỗi bông hướng dương ở chính giữa là trông khá đáng yêu.Triệu Vân thường xuyên vừa đọc sách ngoài ban công vừa ngắm chậu hoa. Anh bỏ công bỏ sức giữ cho bông hướng dương khỏe mạnh, và có vẻ điều đó đã có hiệu quả.Thậm chí cây dù cưng của anh cũng bị xếp sau bông hướng dương ấy.Thật ra ai cũng biết Triệu Vân có hai thứ cực yêu thích là bánh trung thu và hoa hướng dương, nhưng mà anh cũng chi tiêu dè dặt lắm, ít khi mua hai thứ đó bao giờ. Chưa kể, cái chậu xấu kinh khủng thế kia mà anh cũng mua, rõ là chuyện lạ.Triệu Vân cưng thứ đó đến nỗi, có hôm Yorn sang chơi, vô tình bứt một cánh hoa, còn bị anh lườm rách mắt (Yorn tổn thương ;-;).Sau Triệu Vân cũng tém tém lại rồi, không giận lẫy như vậy nữa, nhưng rõ ràng là chậu cây đó có một nguồn gốc rất chi là bá.Của mẹ anh chăng? Không. Valhein bảo mẹ Triệu Vân ghét hoa, nên chắc không đâu.Mọi việc rõ ràng vào một ngày Triệu Vân đi chợ, để lại ba đứa con cưng ở nhà. Lữ Bố bất hạnh mò sang chơi đúng lúc ấy, nên hắn ngậm ngùi ngồi đánh game với Yorn, Val và Mu.Công nhận Lữ Bố chơi ngu thật. Hắn chết liên tục. Và vì thế mà Valhein tá hỏa đá hắn ra khỏi phòng chờ.Lữ Bố thiếu nữ tổn thương ra ban công ngồi lướt face, hắn vô tình đánh mắt đến chậu cây hướng dương ở góc ban công.Hắn tò mò nâng chiếc chậu lên, thấy quen mắt sao đó.Nhìn một lượt, đôi đồng tử hắn mở to.Aleister đang sửa điện bên dưới nghe thấy tiếng hét phát ra từ ban công nhà Triệu Vân." Cái đếch gì thế con gián hôi kia!!??" Yorn điên người kéo cửa ban công xạch một tiếng, mẹ nó toi mất cái mega.Lữ Bố lắp bắp nửa ngày, chỉ vào cây hướng dương trên tay:" Vân... A Vân chưa... chưa vứt chậu cay này à...?"" Gì?? Vứt?? Nó coi như ngọc ngà trâu báu luôn, hơn cả cây dù của nó kìa!!"" Ủa rồi sao ông?"Tên to xác ấy vẫn chưa hết sốc. Hắn hết nhìn chậu cây lại nhìn ba đứa chủ nhà, khiến Murad nhướng mày khó hiểu, định đánh tiếng hỏi hắn lần nữa. Nhưng sau đó, mọi thứ sững lại khi Lữ Bố cất tiếng:" Chậu cây này chính tay tôi làm gốm, trồng cây rồi tặng A Vân mà..."BỊCH!Lữ Bố vừa dứt lời, ở cửa nhà bỗng vang lên tiếng va chạm đồ vật, khiến cho 4 cặp mắt ngáo ngơ nhìn về phía âm thanh phát ra.Triệu Vân đứng đó, túi đồ vừa mua nằm trên mặt sàn gỗ. Nhưng điều quan trong và đáng lưu tâm ở đây là khuôn mặt của anh.Nó đỏ bừng, còn đôi mắt xanh thì hoảng loạn.Và trước khi mọi người bừng tỉnh khỏi cơn ngạc nhiên, Triệu Vân lần nữa quay ra cửa, chạy biến đi. Đến khi mọi thứ bắt đầu hoạt động trở lại, cả 4 người chẳng thấy anh đâu nữa, đi tìm cũng không thấy.Trong khi Lữ Bố lo sốt vó vì không tìm thấy Triệu Vân, thì anh hiện giờ lại ngồi trên một cây cổ thụ rậm bóng trong sân sau trường, cách xa Kí túc xá. Đây là chỗ mà Vân hay ngồi để đưa ra những lựa chọn cho bản thân mình khi mà anh lâm vào khó xử.Lần này, anh ngồi trên cành cây không phải với khuôn mặt lạnh lùng thường ngày, hay khuôn mặt nhăn nhó vì không biết nên đi hướng nào. Bây giờ da mặt Vân đang bốc khói vì nóng, nhìn vẻ vừa mừng vừa sợ. Anh úp tay lên măt." Làm sao giờ... Ai biết anh ta đến đây rồi nhận ra cây hướng dương đó chứ..."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com