Aov Sgp Tro Lai De Yeu Anh
Warning:- Tách rời cốt truyện chính.- Tình địch biến tình nhân, mỏ hỗn không ngược, chắc là có H.- Độ dài: ~10 part.- CP: Bâng Quý..
11. Lại nói, Lai Bâng mặt nặng mày nhẹ với ai khác thì không biết, chứ với Jiro chắc được ba bảy hai mươi mốt giây chả hiểu sao đã tự hết. Bản thân anh cũng thấy kì lạ, nhưng rồi lại nghĩ, Jiro là đứa ngu ngốc đến vô tri, việc gì anh phải tức giận với cậu cho mệt người cơ chứ!Vì thế, Jiro đang ốm còn chưa kịp nhận ra mình bị dỗi thì đã được tha thứ mất rồi.
12. Kết thúc chuyến đi Vũng Tàu, mối quan hệ giữa Hoài Nam và Tấn Khoa rõ ràng thân mật hơn không ít. Lúc ngồi ăn cơm, miếng sườn cực bự do gã xạ thủ gắp cho được em support nỗ lực gặm sạch. Lạc Lạc mắt sắc mồm ngoa, thấy thế không nhịn được chọc ghẹo, "Chúng mày có bồ bịch gì không mà tao thấy thằng Nam nhìn cái mỏ nhoe nhoét nước sốt của thằng Khoa như muốn nuốt chửng thế?" Mọi con mắt trên bàn ăn đổ dồn về phía cặp đôi đường dưới. Hoài Nam nhếch môi cười, "Hôm nay bà làm sườn ngon quá ấy mà." Jiro nheo mắt, Lai Bâng cau mày. Hai đứa không hẹn mà cùng huých tay nhau."Ê..." "Tao biết mày định nói gì." "Quán nước đầu ngõ." "OK."
13. Ăn cơm xong, Jiro chuồn cửa trước, Lai Bâng lẻn cửa sau, hội họp ở quán nước đầu ngõ như đã hẹn. Hai người mặt mũi sầm sì, nhớ đến mấy hành động mờ ám dạo gần đây của Hoài Nam, đều cảm thấy gã là đối tượng tình nghi muốn cưa cẩm Tấn Khoa, hơn nữa biểu hiện của Tấn Khoa dường như còn rất thích gã. Mắt thấy crush sắp bị cướp mất, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn (???), hai người quyết định tạm thời ngừng chiến, bắt tay với nhau ngáng đường Hoài Nam trước rồi lại tranh đoạt sau. "Lai Bánh ở cùng phòng anh Rin, ông phụ trách canh chừng ca đêm." - Jiro nói, bởi vì vai trò đã thay đổi, xưng hô giữa đồng minh cũng được sửa lại cho phù hợp hơn. Lai Bâng gật đầu, bàn giao trách nhiệm ca ngày cho cậu. Hai người lại cùng móc ngoéo, coi như ký kết hiệp ước hòa bình. Chẳng qua đến lúc thanh toán tiền cho bà chủ quán, Lai Bâng còn chưa kịp phản ứng lại thì Jiro đã xách quần chuồn mất, đến mười nghìn me đá cũng không nỡ bỏ ra.
14. Nhờ phúc Lạc Lạc, gần đây Hoài Nam luôn phải 'sống trong sợ hãi'. Dường như gã làm gì, đi đâu cũng luôn có ít nhất một đôi mắt, lâu lâu là hai đôi mắt dõi theo. Có lúc cầm điện thoại vào nhà vệ sinh lướt web chill chill trong khi đi nặng mà quần mới tụt một nửa thì Lai Bâng đã tông cửa xông vào, lăm le như chuẩn bị bắt gian làm gã hoảng đến nỗi nín luôn cả ẻ. Jiro thì càng quái hơn, hễ gã và Tấn Khoa ngồi cạnh hay nói chuyện với nhau là thằng nhóc này sẽ xuất hiện. Da cậu trắng bóc, xen vào giữa hai người không khác gì cái bóng đèn công suất lớn, chói đéo thể tả được. Ngày tháng trôi qua với Hoài Nam quả thật khó thở vô cùng. Nhưng xưa này gã là người rất biết vượt qua thử thách, dù gian nan đến mấy cũng chưa từng bỏ cuộc. Gã nhận ra sức mạnh đồng minh của Lai Bâng và Jiro mạnh mẽ như thế nào, nên điều cần làm là phải tìm cách phá quấy nền hòa bình ngắn ngủi của họ, để hai đứa oan gia này hao phí thời gian đối đầu với nhau, có vậy gã mới rảnh rỗi tán tỉnh em út moe moe nhà mình được. Thế là thay vì thái độ ghét bỏ né tránh, Hoài Nam đột nhiên tỏ ra thân thiết với Jiro. Mấy lúc em xen ngang trò chuyện còn nhiệt tình lôi kéo, ba người nói cười vui vẻ đến mức Lai Bâng ngứa mắt trái đỏ mắt phải. Anh nghiến răng nghiến lợi trừng cậu, tiếc là Jiro đang bận rộn giao lưu tình cảm với Tấn Khoa, hoàn toàn không thèm nhìn anh! Lai Bâng tức nghẹn họng, cau có xoay người trở về phòng. Hình ảnh này không thoát được khỏi đôi mắt của cáo già Hoài Nam.
15. Đến tối, Lai Bâng bóng gió dò hỏi Hoài Nam nhưng gã giả vờ lảng đi, khiến anh càng đinh ninh rằng Jiro đã 'phản bội hiệp ước' giữa hai người, gia nhập vào phe đối địch. Chỉ là anh không hiểu được, Hoài Nam đã cho cậu ưu đãi hấp dẫn gì mà cậu dám quay lưng lại với anh?!
11. Lại nói, Lai Bâng mặt nặng mày nhẹ với ai khác thì không biết, chứ với Jiro chắc được ba bảy hai mươi mốt giây chả hiểu sao đã tự hết. Bản thân anh cũng thấy kì lạ, nhưng rồi lại nghĩ, Jiro là đứa ngu ngốc đến vô tri, việc gì anh phải tức giận với cậu cho mệt người cơ chứ!Vì thế, Jiro đang ốm còn chưa kịp nhận ra mình bị dỗi thì đã được tha thứ mất rồi.
12. Kết thúc chuyến đi Vũng Tàu, mối quan hệ giữa Hoài Nam và Tấn Khoa rõ ràng thân mật hơn không ít. Lúc ngồi ăn cơm, miếng sườn cực bự do gã xạ thủ gắp cho được em support nỗ lực gặm sạch. Lạc Lạc mắt sắc mồm ngoa, thấy thế không nhịn được chọc ghẹo, "Chúng mày có bồ bịch gì không mà tao thấy thằng Nam nhìn cái mỏ nhoe nhoét nước sốt của thằng Khoa như muốn nuốt chửng thế?" Mọi con mắt trên bàn ăn đổ dồn về phía cặp đôi đường dưới. Hoài Nam nhếch môi cười, "Hôm nay bà làm sườn ngon quá ấy mà." Jiro nheo mắt, Lai Bâng cau mày. Hai đứa không hẹn mà cùng huých tay nhau."Ê..." "Tao biết mày định nói gì." "Quán nước đầu ngõ." "OK."
13. Ăn cơm xong, Jiro chuồn cửa trước, Lai Bâng lẻn cửa sau, hội họp ở quán nước đầu ngõ như đã hẹn. Hai người mặt mũi sầm sì, nhớ đến mấy hành động mờ ám dạo gần đây của Hoài Nam, đều cảm thấy gã là đối tượng tình nghi muốn cưa cẩm Tấn Khoa, hơn nữa biểu hiện của Tấn Khoa dường như còn rất thích gã. Mắt thấy crush sắp bị cướp mất, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn (???), hai người quyết định tạm thời ngừng chiến, bắt tay với nhau ngáng đường Hoài Nam trước rồi lại tranh đoạt sau. "Lai Bánh ở cùng phòng anh Rin, ông phụ trách canh chừng ca đêm." - Jiro nói, bởi vì vai trò đã thay đổi, xưng hô giữa đồng minh cũng được sửa lại cho phù hợp hơn. Lai Bâng gật đầu, bàn giao trách nhiệm ca ngày cho cậu. Hai người lại cùng móc ngoéo, coi như ký kết hiệp ước hòa bình. Chẳng qua đến lúc thanh toán tiền cho bà chủ quán, Lai Bâng còn chưa kịp phản ứng lại thì Jiro đã xách quần chuồn mất, đến mười nghìn me đá cũng không nỡ bỏ ra.
14. Nhờ phúc Lạc Lạc, gần đây Hoài Nam luôn phải 'sống trong sợ hãi'. Dường như gã làm gì, đi đâu cũng luôn có ít nhất một đôi mắt, lâu lâu là hai đôi mắt dõi theo. Có lúc cầm điện thoại vào nhà vệ sinh lướt web chill chill trong khi đi nặng mà quần mới tụt một nửa thì Lai Bâng đã tông cửa xông vào, lăm le như chuẩn bị bắt gian làm gã hoảng đến nỗi nín luôn cả ẻ. Jiro thì càng quái hơn, hễ gã và Tấn Khoa ngồi cạnh hay nói chuyện với nhau là thằng nhóc này sẽ xuất hiện. Da cậu trắng bóc, xen vào giữa hai người không khác gì cái bóng đèn công suất lớn, chói đéo thể tả được. Ngày tháng trôi qua với Hoài Nam quả thật khó thở vô cùng. Nhưng xưa này gã là người rất biết vượt qua thử thách, dù gian nan đến mấy cũng chưa từng bỏ cuộc. Gã nhận ra sức mạnh đồng minh của Lai Bâng và Jiro mạnh mẽ như thế nào, nên điều cần làm là phải tìm cách phá quấy nền hòa bình ngắn ngủi của họ, để hai đứa oan gia này hao phí thời gian đối đầu với nhau, có vậy gã mới rảnh rỗi tán tỉnh em út moe moe nhà mình được. Thế là thay vì thái độ ghét bỏ né tránh, Hoài Nam đột nhiên tỏ ra thân thiết với Jiro. Mấy lúc em xen ngang trò chuyện còn nhiệt tình lôi kéo, ba người nói cười vui vẻ đến mức Lai Bâng ngứa mắt trái đỏ mắt phải. Anh nghiến răng nghiến lợi trừng cậu, tiếc là Jiro đang bận rộn giao lưu tình cảm với Tấn Khoa, hoàn toàn không thèm nhìn anh! Lai Bâng tức nghẹn họng, cau có xoay người trở về phòng. Hình ảnh này không thoát được khỏi đôi mắt của cáo già Hoài Nam.
15. Đến tối, Lai Bâng bóng gió dò hỏi Hoài Nam nhưng gã giả vờ lảng đi, khiến anh càng đinh ninh rằng Jiro đã 'phản bội hiệp ước' giữa hai người, gia nhập vào phe đối địch. Chỉ là anh không hiểu được, Hoài Nam đã cho cậu ưu đãi hấp dẫn gì mà cậu dám quay lưng lại với anh?!
Lai Bâng > Ngọc Quý
Lai Bâng: thằng ml Ngọc Quý: ??? Ngọc Quý: ngứa háng à Lai Bâng: sống choá vừa thôi Ngọc Quý: gì Ngọc Quý: tự dưng chửi Ngọc Quý: quên hiệp ước đồng minh rồi à Lai Bâng: đồng minh cc hoà bình cl Ngọc Quý: ơ 🙄Lai Bâng: dẹp! Lai Bâng: coi chừng tau Lai Bâng: m nghĩ ông Rin ngon chắc Lai Bâng: ổng dụ mày thôi Lai Bâng: chờ ổng lừa cho m trắng mắt ra Lai Bâng: 😇😇😇 <Cont> Người chăm chỉ là người x2 post/ngày. Xong rồi lặn cả tuần. 😞Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com