TruyenHHH.com

Aov Nakzep R18 Chuyen Thuong Ngay

giải thích một chút : truyện của mình có thời gian trải dài suốt cả ngàn năm, từ khi hai người chưa hẹn hò đến khi đã thành một đôi, nên truyện của mình có bối cảnh cả vào thời xưa lẫn nay, còn đánh nhau đến hòa bình. còn về bối cảnh hiện tại của truyện thì đã lập lại hòa bình rồi nhé, lực lượng sa đọa trở thành một cơ sở cung cấp và đào tạo lính đánh thuê, hợp pháp nhé. về mức độ phát triển của thế giới hiện tại thì có thể tạm hiểu là ngang với thời nay nhé, có thể nhỉnh hơn xíuuu. mình chỉ giải thích z cho mọi người hiểu thôi. iu iu.

à, có ai thấy văn phong ở chương 3 của mình tốt hơn 2 chương trước không. mình đọc chương 3 xong đọc lại 2 chương trước cũng thấy nản, muốn sửa mà không biết sửa như nào. mà hoi, xàm quần z đủ rùi, vào truyện chính nào. chương này sẽ rất ngắn và xàm, không có thịt nhen.

- - -

- này nakroth, chúng ta đã bên nhau bao lâu rồi?

hắn ta không chút để tâm đến người vừa hỏi, chỉ lặng lặng luyện tập. cậu ta hình như không được thỏa mãn lắm, đu lên vai hắn chờ đợi một câu trả lời.

- ngươi nên làm việc gì có ích hơn thay vì ở đây hỏi mấy câu hỏi vớ vẩn đó đấy.

người kia cũng chẳng nói gì, hàng mi trùng xuống che khuất đi đôi mắt tím xinh đẹp.

- - -

- nakroth, chúng ta đã bên nhau bao lâu rồi?

hắn ta đưa mắt nhìn kẻ kia một cách khó hiểu, trầm giọng hỏi.

- có chuyện gì?

- không, chỉ là... thắc mắc thôi.

cậu ta cúi đầu, cố gắng che đi nỗi buồn ẩn giấu đâu đó trong đôi mắt. nakroth thừa nhận, hắn đã chẳng hề để ý thời gian khi hai người họ cạnh nhau đã trôi qua nhanh như nào.

- - -

- nakroth, chúng ta đã bên nhau bao lâu?

- 712 năm.

hắn đưa tay ra trước mặt kẻ kia, nhẹ nhàng ôm lấy cả cơ thể ấy giấu vào trong lòng. gỡ giáp sắt xuống, trận chiến đã kết thúc rồi, và họ vẫn ở đây, ở bên nhau.

- - -

- chúng ta đã bên nhau bao lâu?

cả trang giấy trắng in đúng một dòng chữ. trên môi nakroth lộ rõ ý cười, đem những bức thư gửi lại kẻ mà sẽ mãi chờ đợi câu trả lời.

'918 năm'

'335299 ngày'

'8047176 giờ'

'482830560 phút'

'28969833600 giây'

'39109275360 nhịp tim'

'1 lần lạc lối vì em'

- - -

- chúng ta bên nhau bao lâu?

cậu ta nghịch lọn tóc trắng của kẻ đang say giấc phía bên cạnh. gió nhẹ trăng thanh nhưng lạ thay, zephys lại chẳng thể say giấc được. cậu nằm bơ vơ, đắm chìm trong dòng suy nghĩ của riêng mình. nhưng rồi một giọng nói trầm ấm và đầy mệt mỏi đã cắt ngang tất cả sự suy tư của cậu.

- đủ để tôi nói yêu em.

người kia đã tỉnh từ lúc nào, tuy đôi mắt vẫn còn lơ mơ. cậu biết, nakroth bị gắt ngủ, nhưng lại dành những lời ngọt ngào nhất cho mình kể cả khi vừa tỉnh giấc. đôi vòng tay mảnh mai của zephys ôm lấy cả cơ thể to lớn của hắn ta, cuộn người giống như một chú sói nhỏ say giấc trong lòng kẻ kia.

- - -

- bên nhau bao lâu?

- đến khi nào đủ cho em quên mất kẻ trước mặt này là ai.

cậu ta bật cười. có lẽ hắn nên thêm một dòng vào từ điển.

/danh từ/ thời gian đủ cho zephys quên đi nakroth : mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com