Aov Lq Fanfic Allquillen Moi Ngay Viet Mot Loi Tho
Năm giờ sáng,Em lay gã dậy với giọng điệu mơ ngủ, ngáp ngắn ngáp dài bảo D'Arcy coi chừng trễ làm. Gã cũng vừa chớm tỉnh, để ý tiếng báo thức kêu yếu dần sau đó lại nhìn em, người mà vừa thấy gã tỉnh hẳn đã lại lăn ra giường cố kiếm thêm một tí giờ ngủ. Lỗi là của gã rồi, là gã hôm qua không kiểm tra pin đồng hồ báo thức, hại em phải dậy lay lay, phải chăng là vừa phá bĩnh giấc mộng tuyệt vời nào đó mà em có, nên giờ trông em có vẻ hơi giận.
Cúi xuống hôn Quillen một cái, tuy chỉ là hôn một phần đỉnh đầu còn ló khỏi chăn, D'Arcy gã vẫn cảm nhận được em là ngại, còn thều thào xua gã đi cho em ngủ tiếp, bảo rằng một hồi đủ giấc sẽ ra cho anh một bữa sáng đủ đầy, làm D'Arcy gã cười, thầm nghĩ mẹo trị thói này gã quá quen.
Một chút ngọt ngào mà gã luôn tự hào kể: Qua những năm yêu em, D'Arcy nhận ra gã đã cưng chiều đúng một người xứng đáng. Hiểm độc kế, khổ nhục kế, kiểu nào em cũng có, kể về thành tích thì qua qua lại lại ngán ngẩm người nghe lắm rồi. Nhưng người dù hoàn hảo đến đâu vẫn có thói xấu, mà thói xấu của em lại là thứ gã luôn thích kể cho thiên hạ bằng giọng điệu cưng chiều, ngọt ngào sốc đường kẻ hưởng chuyện hay.
Cũng như sáng nay vừa thấy, Quillen em chui gọn vào chăn. Công tử xinh đẹp của gã là một người một khi đã cảm thấy bản thân trong vùng an toàn, liền tận dụng hưởng thụ, mà hưởng thụ ở đây còn gì ngoài sự cưng chiều tuyệt đối của gã dành cho em. Vốn em cũng chẳng cần làm bữa sáng, tự mình có thể ngủ đến lúc gã gọi ra ăn, nhưng gã biết em rất xem trọng bản thân, không thừa nhận sở thích hưởng thụ nên vẫn nhấc thây lên làm, D'Arcy gã đành diễn theo em, ngày ngày năn nỉ em làm cho gã một bữa sáng, đó cũng là sự hiểu ý cưng chiều.
Ngoài ra còn có sự ung dung chỉ giờ gã mới thấy. Xưa kia thể diện luôn là thứ em đặt lên hàng đầu, ngày gã được giới thiệu đến làm quen em, còn nhận xét em kiêu kì nhìn đáng ghét, vốn cũng chẳng mong thành gì với người tâm trí mưu mô là chính này. Bây giờ nhìn lại, em chính là buông theo kiểu gã thích mà thả cũng theo kiểu gã mê. Làm D'Arcy đây yêu mọi thứ mà em làm, từ tung tăng trên phố đến ngủ say như chết trên giường, đến có đánh người gã cũng thấy dễ thương.
À nhắc đến đánh người, gã vừa tắm vừa nghĩ hơi lâu, em đánh gã chết mất.
- "Em làm món gì đấy ?"
Gã vừa thay đồ xong, ló đầu được đến bếp đã bép xép vào đứng ôm em hít một hơi như hít cỏ. Bị em quơ cái vung vào suýt thì trúng phải đầu. Em cao ngang gã, canh tầm chuẩn lắm, không như những cô vợ khác thường thấy trong mấy chương trình giải trí trên TV, toàn vung lệch, mặc dù thú thật gã cũng mong em vung lệch được vài lần.
- " Trứng chiên"
- " Thế thôi à ? "
- " Thế muốn ăn gì ?"
- " Em"
Gã ghẹo, chọc vợ buổi sáng quả thật vẫn là thú vui. Bởi em còn buồn ngủ, chẳng phản kháng lại được gã, được đà thì chọc em tiếp, đợi đến lúc em tỉnh ngủ có khi những lời nói của gã em cũng quên ngay.
Em vẫn ngơ, như chưa hiểu gã vừa có ý đồ ẩn dụ gì, nhưng nếu tỉnh ngủ thì D'Arcy biết em thừa hiểu. Người yêu xinh đẹp ấy của gã lại an tĩnh kệ gã mà gắp trứng cuộn ra dĩa để sẵn, ngay cạnh ly cà phê nóng vừa pha. Cử chỉ lạnh lùng bảo gã tự bê đi mà ăn, còn gã thì lại hỏi lại: " Cho anh hả, có thật ?"
Gã bảo gã hay ghẹo em buổi sáng rồi mà. Chờ em lười biếng gật đầu gã liền bế em lên, làm em giật mình, bừng tỉnh mà mắng gã đừng làm trò mèo buổi sáng, lo mà ăn uống đi. Còn gã chỉ thế, vừa bế vừa xoa chỗ cần xoa, thích thì nắn nắn thêm tí vui tay, ánh mắt xanh lam ấy mà lại âu yếm nhìn cậu người yêu của mình.
"Em vẫn đẹp như mọi ngày vậy, em yêu"
Tới lúc này gã biết em nghe rõ, nắm vai gã nom hơi đau. Nắng nhẹ của sáng sớm vừa lộ, chiếu vào em đang khuôn mặt đỏ bừng, gã mê lắm, khoảng khắc này nên là lưu trữ mãi, nên gã lại vài câu văn vẻ tán tỉnh em. Nhưng sau cùng thì gã vẫn bị em đánh, thật không may.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com