Aov Academy
hôm nay là một ngày đẹp trời. và nó sẽ còn đẹp trời hơn nữa nếu con bé alice thần kinh không ổn định kia không tra tấn lỗ tai mọi người bằng cái giọng hát như đấm vào mặt người khác,-ôi hoàng tửửửử, hãy tha thứứứ cho người em gái bị trùng lời nguyềnnnnnnn. chính là thiếp đã hát bài đóóó, giờ người em gái đã....
-đã cái con cak!- elando'orr gào lên- con mẹ mày, rảnh lờ à mà từ sáng tới giờ cứ gáy lắm thế? để yên cho vợ tao ngủ!-vợ cái con cak nhà mày!- keera véo tai eland'orr đau điếng- mày mà còn sủa câu nào ngu loz nữa là tao cho ăn đấm đấy.-sao chả đứa nào nhận ra tài năng bẩm sinh của tao thế?- alice đáng thương cục kì đau lòng, ai oán kêu lên.-đến cả con krixi là đứa nhạc gì dù có dở đến mấy cũng tiếp thu được còn chết sùi bọt mép như thế này thì mày phải tự hiểu là mày hát tệ như thế nào rồi đấy- nakroth cục kì không hài lòng nói với alice, sau đó quay qua chăm sóc krixi đang bất tỉnh nhân sự từ sáng tới giờ.-oaaa, bọn mày là một lũ khốn nạn, tao không chơi với bọn mày nữa!- alice chạy ra khỏi lớp, nước mắt lưng tròng.-nó biến đi tao nhẹ cả người bọn mày ạ- butterfly rùng mình nói.... alice tủi thân đi trên hành lang, đầu nghĩ ngợi vẩn vơ. chả biết từ lúc nào đã đi đến vườn hoa sau trường, con bé bèn ngồi phịch xuống, ngắt lấy một bông hoa cúc trắng, miệng lẩm nhẩm, tay đều đặn tách từng cánh hoa ra:
-mình hát hay, hát không hay, hát hay, hát không hay, hát hay, hát không hay,..cứ thế cho đến cánh hoa cuối cùng dừng lại ở cấu nói hát không hay. con bé cực kì không tâm phục khẩu phục, ngắt tiếp bông hoa thứ hai, rồi thứ ba, thứ tư. cứ thế cho đến hết buổi sáng. và mọi thứ rắc rối bắt đầu.-ê, bạn kia!- một giọng nam, theo ta là cực kì hãm lờ, nhưng với con bé kia lại là giọng nói của một vị thiên sứ, chắc mấy ba cũng biết thằng cha ta muốn nói đến là ai nhỉ. tulen- trên cương vị là một vị lớp phó kỉ luật- không thể để những thành phần bất trị như con bé alice này phá hỏng cảnh quan môi trường thiên nhiên xung quanh được. thế nên, ông cụ mới có 17 tuổi nhưng trông như mười bảy ngàn tuổi này mới bước đến chỗ con bé, lãnh đạm hỏi:
-bạn tên gì, học lớp nào?- tulen lôi cuốn sổ ghi chép cục kì đáng sợ của mình ra. với những đứa chăm chăm như annette với cả sinestria ấy, ngồi vào cái sổ này là coi như buồn thối ruột cả tuần luôn. còn mấy đứa mặt dày như cái thớt mà ai cũng biết là những đứa nào rồi đấy, thì bọn nó thăm ngàn cuốn sổ này như cơm bữa. riêng thằng murad đã lập kỉ lục là người khiến thầy hiệu trưởng tốn nhiều tiền chè nước nhất.-ơ..- alice đứng hình mất năm giây, rồi giật mình bừng tỉnh liến thoắng- em tên alice, lớp A, khóa 98, nhà ở xóm cành lá, xã cành cây, huyện gió mây, tỉnh đồi núi. ba em làm bác sĩ giết người í lộn cứu người, còn mẹ em làm sát thủ í lộn xạ thủ. em cao một mét năm mươi, nặng ba mươi kg, là một cô bé ngoan ngoãn hiền lành hiện đang buồn đời mà ra đây ngồi tự ngẫm về số phận chó gặm của mình. mong anh cho em làm quen.tulen nghe con mẹ kia liến thoắng mà nhức hết cả đầu, xua tay nói một cách rất ư là lạnh nhạt, đúng chuẩn fuk boy à nhầm cool boy:
-bạn chỉ cần cho mình xin tên và lớp thôi. cảm ơn.-cho em xin infor anh đi mà!- alice năn nỉ tulen, làm mặt cún con dễ thương nhưng tiếc là anh tủ lạnh đã rèn luyện rất nhiều, gần như dây cảm xúc trên mặt đứt hết rồi, nên là thằng bé hông cóa còn có cảm xúc gì với mấy đứa cute như alice nữa. chắc tại ổng lạnh như cái tủ lạnh nên mọi người mới gọi ổng là tủ lạnh chăng?kết quả là...alice bám chặt vào chân tulen như con bọ bám vào cái cành cây, cùng thằng lớp phó kỉ luật xấu số nhất athnor đi vòng quanh học viện. con mặt dày.-tha cho tôi đi!- tulen cầu xin con bọ đang bám chặt vào chân mình. gỡ mãi nó méo thả, còn căn cho mấy phát nữa. nó là người thật đấy à?-cho em xin infor của anh đi mà!- đây là cái điệp khúc mà con alice lải nhải từ sáng tới giờ. cho tới khi keera đang gây sự với thằng murad ở ngoài hành lang nhìn thấy, con bé mới ban ơn tha bổng cho ông tulen.-bai bai anh lớp phó đẹp trai! mai em đi tìm anh tiếp nha!- alice vẫy vẫy tay, giọng ngọt xơn xớt....huhu, dạo này tình hình là ta thấy ta bị mắc bệnh thiếu muối trầm trọng mất rồi. ai đó gợi ý cho ta ý tưởng để ta viết đi chứ, ta sắp chết vì hết thứ để viết rồi!
-đã cái con cak!- elando'orr gào lên- con mẹ mày, rảnh lờ à mà từ sáng tới giờ cứ gáy lắm thế? để yên cho vợ tao ngủ!-vợ cái con cak nhà mày!- keera véo tai eland'orr đau điếng- mày mà còn sủa câu nào ngu loz nữa là tao cho ăn đấm đấy.-sao chả đứa nào nhận ra tài năng bẩm sinh của tao thế?- alice đáng thương cục kì đau lòng, ai oán kêu lên.-đến cả con krixi là đứa nhạc gì dù có dở đến mấy cũng tiếp thu được còn chết sùi bọt mép như thế này thì mày phải tự hiểu là mày hát tệ như thế nào rồi đấy- nakroth cục kì không hài lòng nói với alice, sau đó quay qua chăm sóc krixi đang bất tỉnh nhân sự từ sáng tới giờ.-oaaa, bọn mày là một lũ khốn nạn, tao không chơi với bọn mày nữa!- alice chạy ra khỏi lớp, nước mắt lưng tròng.-nó biến đi tao nhẹ cả người bọn mày ạ- butterfly rùng mình nói.... alice tủi thân đi trên hành lang, đầu nghĩ ngợi vẩn vơ. chả biết từ lúc nào đã đi đến vườn hoa sau trường, con bé bèn ngồi phịch xuống, ngắt lấy một bông hoa cúc trắng, miệng lẩm nhẩm, tay đều đặn tách từng cánh hoa ra:
-mình hát hay, hát không hay, hát hay, hát không hay, hát hay, hát không hay,..cứ thế cho đến cánh hoa cuối cùng dừng lại ở cấu nói hát không hay. con bé cực kì không tâm phục khẩu phục, ngắt tiếp bông hoa thứ hai, rồi thứ ba, thứ tư. cứ thế cho đến hết buổi sáng. và mọi thứ rắc rối bắt đầu.-ê, bạn kia!- một giọng nam, theo ta là cực kì hãm lờ, nhưng với con bé kia lại là giọng nói của một vị thiên sứ, chắc mấy ba cũng biết thằng cha ta muốn nói đến là ai nhỉ. tulen- trên cương vị là một vị lớp phó kỉ luật- không thể để những thành phần bất trị như con bé alice này phá hỏng cảnh quan môi trường thiên nhiên xung quanh được. thế nên, ông cụ mới có 17 tuổi nhưng trông như mười bảy ngàn tuổi này mới bước đến chỗ con bé, lãnh đạm hỏi:
-bạn tên gì, học lớp nào?- tulen lôi cuốn sổ ghi chép cục kì đáng sợ của mình ra. với những đứa chăm chăm như annette với cả sinestria ấy, ngồi vào cái sổ này là coi như buồn thối ruột cả tuần luôn. còn mấy đứa mặt dày như cái thớt mà ai cũng biết là những đứa nào rồi đấy, thì bọn nó thăm ngàn cuốn sổ này như cơm bữa. riêng thằng murad đã lập kỉ lục là người khiến thầy hiệu trưởng tốn nhiều tiền chè nước nhất.-ơ..- alice đứng hình mất năm giây, rồi giật mình bừng tỉnh liến thoắng- em tên alice, lớp A, khóa 98, nhà ở xóm cành lá, xã cành cây, huyện gió mây, tỉnh đồi núi. ba em làm bác sĩ giết người í lộn cứu người, còn mẹ em làm sát thủ í lộn xạ thủ. em cao một mét năm mươi, nặng ba mươi kg, là một cô bé ngoan ngoãn hiền lành hiện đang buồn đời mà ra đây ngồi tự ngẫm về số phận chó gặm của mình. mong anh cho em làm quen.tulen nghe con mẹ kia liến thoắng mà nhức hết cả đầu, xua tay nói một cách rất ư là lạnh nhạt, đúng chuẩn fuk boy à nhầm cool boy:
-bạn chỉ cần cho mình xin tên và lớp thôi. cảm ơn.-cho em xin infor anh đi mà!- alice năn nỉ tulen, làm mặt cún con dễ thương nhưng tiếc là anh tủ lạnh đã rèn luyện rất nhiều, gần như dây cảm xúc trên mặt đứt hết rồi, nên là thằng bé hông cóa còn có cảm xúc gì với mấy đứa cute như alice nữa. chắc tại ổng lạnh như cái tủ lạnh nên mọi người mới gọi ổng là tủ lạnh chăng?kết quả là...alice bám chặt vào chân tulen như con bọ bám vào cái cành cây, cùng thằng lớp phó kỉ luật xấu số nhất athnor đi vòng quanh học viện. con mặt dày.-tha cho tôi đi!- tulen cầu xin con bọ đang bám chặt vào chân mình. gỡ mãi nó méo thả, còn căn cho mấy phát nữa. nó là người thật đấy à?-cho em xin infor của anh đi mà!- đây là cái điệp khúc mà con alice lải nhải từ sáng tới giờ. cho tới khi keera đang gây sự với thằng murad ở ngoài hành lang nhìn thấy, con bé mới ban ơn tha bổng cho ông tulen.-bai bai anh lớp phó đẹp trai! mai em đi tìm anh tiếp nha!- alice vẫy vẫy tay, giọng ngọt xơn xớt....huhu, dạo này tình hình là ta thấy ta bị mắc bệnh thiếu muối trầm trọng mất rồi. ai đó gợi ý cho ta ý tưởng để ta viết đi chứ, ta sắp chết vì hết thứ để viết rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com