TruyenHHH.com

Aouboom Nang Am Tren Vai Nguoi

Aou lại chỉ mỉm cười.

Sau đó cậu không chính diện cũng không có né tránh mà trả lời câu hỏi của Boom.

“Người đó rất ưu tú.”

Có lẽ Boom là người của Aou, lòng tự nhiên đứng về phía Aou, nghe được Aou nói câu này, trong lòng tự động xí một tiếng.

“Cũng ưu tú cỡ nào được chứ.” Boom hoàn toàn không phục: “Cậu cũng rất ưu tú mà.”

Aou hỏi anh: “Tôi ưu tú sao?”

Boom gật đầu: “Ưu tú mà.” Anh còn nói: “Cậu vừa cao vừa đẹp trai vừa ưu tú.”

Aou lắc đầu: “Vẫn không đủ.”

Boom thật sự còn rất nhiều lời muốn nói.

Anh muốn cổ vũ Aou theo đuổi thử xem, lỡ như vừa nói ra là thành công thì sao?

Aou là nam thần trong thẩm mỹ của đa số mọi người, yêu từ cái nhìn đầu tiên cũng tính là khách khí rồi, khi những nữ sinh đó biết cái tên Aou này, đã yêu thầm với cậu rồi.

Oa, tên hay như thế thì con người cậu nhất định rất đẹp trai rất có nội hàm! Nhất định phải yêu thích ngay lập tức.

Ha ha xin lỗi nhé có chút khoa trương rồi.

Boom chính là nhìn không quen Aou bỗng nhiên hèn mọn như thế.

Đương nhiên, cuối cùng Boom không có nói gì cả.

Dù sao thì anh cảm thấy mối quan hệ giữa anh và Aou còn chưa đến mức có thể can thiệp vào chuyện tình cảm riêng tư như này. Phải, Aou có cách nghĩ của riêng mình, có tính toán của chính mình, Boom là ai chứ?

Biết Aou có người mình thích, Boom đã cảm thấy bản thân mình rất lợi hại rồi.

Đoạn đường còn lại, Boom bắt đầu nói chuyện câu có câu không với Aou.

Có bối cảnh cùng thành phố, Boom tự nhiên muốn hỏi nhà Aou ở đâu, thuận tiện cũng hỏi xem trường cấp ba của Aou là trường nào.

Tiếp đó là về mục cơ bản nhất giữa giao tiếp giữa người với người, trò chuyện những điều anh từng nghe nói qua, một vài việc về trường cấp ba của Aou.

Trường cấp hai của Aou và Boom là hai trường học cùng một thành phố vẫn luôn âm thầm phân tranh cao thấp với nhau, phân tranh lịch sử lâu đời, mưa dầm thấm đất, đến học sinh của hai trường học ở trên phố nhìn thấy đối phương mặc áo đồng phục học sinh trường của họ, đều nhìn nhiều thêm hai cái.

So tố chất, so thành tích, đều là những thứ nhỏ này, có lúc thậm chí trẻ con đến nỗi còn so xem ai đẹp trai hơn ai, ai cao hơn ai, xe đạp của ai đạp nhanh hơn.

Rõ ràng không nói gì cả, nhưng thời gian qua đi rất nhanh, chỉ chớp mắt đã đến viện văn học, lại một cái chớp mắt, đã đến tòa nhà Shaw.

Lại chớp mắt, đã đến cổng khu vực kí túc xá của nam sinh.

Chớp mắt lần nữa, đã đến tầng ba.

Ánh sáng bên ngoài vừa đủ, thế nên khi hai người lên tầng đều không bật đèn.

Đến cửa tầng ba, Boom quay đầu nhìn Aou.

"Tôi về rồi." Boom nói.

Màu đen dần đổ lên áo T Shirt màu trắng của Aou, trong đêm đen có bóng dáng đủ loại góc cạnh của người này, dù khuôn mặt như nào nhìn đều rất đẹp trai, cùng cặp mắt sáng ngời.

Đôi mắt của cậu cong lại, dường như đang cười với Boom.

"Gặp lại sau.”

Boom cũng nói: "Gặp lại sau.”

Hành lang vẫn cần phải đi một đoạn, đi ngang qua mỗi cửa sổ, bên ngoài có gió đêm thổi vào.

Boom rõ ràng không cảm thấy nóng, nhưng lại bởi vì cơn gió này rất mát mẻ, tâm trạng hình như nhảy lên thật.

Không xảy ra cái gì cả.

Chuyện gì vậy này?

Đến kí túc xá, mở cửa bước vào đã nghe thấy tiếng của Chen.

"Cậu còn tính quay về à!" Chen cất điện thoại đi: "Muộn quá rồi đấy!”

Boom trở tay đóng cửa: "Muộn quá cái gì?”

Pre nắm lấy cầu thang leo lên giường, vô cùng gian xảo nói với Boom: "Không phải cậu đưa Song về à!”

Boom: "...”

Boom không hiểu được ba người này đang nghĩ gì.

Anh trực tiếp nói: "Chào tạm biệt với Song ở sân vận động rồi, tôi với Aou đi bộ trở về.”

"Cái gì?" Trên đầu Chen đầy dấu chấm hỏi: "Cậu và Aou? Còn đi về?”

Pre cũng khó hiểu: "Hai thằng con trai to xác các cậu lãng mạn thế làm gì? Vì sao không ngồi xe trường học?”

"Tôi thích đi về với cậu ấy không được à?" Boom cây ngay không sợ chết đứng.

Ý cười của Pre càng sâu: "Được được, biết cậu thích Aou rồi." Pre nói xong lại hỏi: "Aou biết cậu thích cậu ấy như này không?”

Boom kéo ghế của mình ra, bật máy tính: "Biết chứ.”

Pre giật bắn mình: "Cậu ấy biết?”

Boom: "Đúng rồi, tôi nói với cậu ấy mà.”

Pre kéo ghế đến bên cạnh Boom: "Cậu đã nói với cậu ấy? Cậu nói như thế nào? Cậu nói với Aou rằng “tôi thích cậu” sao?”

Boom ghét bỏ nhìn Pre: "Sao lại bị cậu nói thành kỳ quái thế này, tôi nói với cậu ấy rằng tôi rất thích cậu ấy, sao? Có vấn đề gì?”

Pre trái lại hít một ngụm khí lạnh, sau đó dựng ngón cái cho Boom: "Cậu lợi hại.”

Đùa, vẫn là thẳng nam các cậu biết đùa.

Thời gian kế tiếp, ký túc xá bắt đầu thở ngắn than dài, nói còn tưởng rằng Boom đi cùng Song, làm kích động cả một buổi tối.

Còn nói rằng Song là gu của Boom, còn đang vô cùng thương tiếc.

Có hay không, Boom mặc kệ bọn họ, đeo tai nghe lên.

Nhưng âm nhạc trong tai nghe còn chưa phát ra, Boom đã đặt tai nghe xuống.

Sau đó anh giơ tay lên.

"Hỏi các cậu một câu hỏi.”

Pre vừa đứng dậy chuẩn bị đi tắm lần nữa ngồi xuống: "Cậu hỏi đi.”

Boom nói: "Tôi có một người bạn, cậu ấy thích một người, thế nhưng cậu ấy không dám theo đuổi, sợ đối phương có gánh nặng, sợ đối phương ghét cậu ấy, các cậu nói đây là vì sao?" Boom nói hết rồi lại bổ sung thêm một câu: "Bạn tôi con mẹ nó chứ ưu tú lắm.”

Pre cười khì: "Người bạn kia của cậu không phải là cậu chứ?”

Boom bất lực: "Là tôi, tôi còn hỏi các cậu làm gì?”

Pun ở giường trên ló đầu ra: "Không phải muốn làm kẻ thứ ba chứ?”

Khóe miệng Boom cong lên một chút.

Chen cũng nói: "Muốn chen chân vào hôn nhân của người khác?”

Boom: "... Hả?”

Pre: "Muốn chơi trò tình yêu cấm kỵ?”

Boom: "...”

Boom: "Các cậu cũng bay xa quá rồi, có thể nghĩ tốt chút được không?”

Ba người nín nhịn cả nửa ngày, không nói câu nào.

Boom đeo tai nghe lên: "Bỏ đi, coi như tôi chưa hỏi.”

Nhưng mà anh vẫn chưa ấn nút phát, bàn tay to của Pre đã ấn lên tay cổ tay anh.

"Tôi biết!" Pre nói.

Boom tháo một bên tai nghe xuống: "Cái gì?”

Pre: "Chẳng lẽ là bạn của cậu...”

Boom đợi hồi lâu, Pre lại chẳng nói câu gì.

Boom hỏi: "Cái gì thế?”

Pre cười, buông tay ra: "Không có gì ha ha ha.”

Pre cười xong cầm lấy tai nghe trên tay Boom, tự tay đeo lên giúp Boom.

Lần này Boom ngồi xuống viết số hiệu vô cùng trôi chảy, giống như trong đầu đã có sẵn cái khung, giây tiếp theo mọi thứ liền chảy ra.

Trước đó viết không ra, sau khi ra ngoài thả lỏng quay về cũng không có hiệu quả như này, kỳ quá lạ quá, hôm nay làm sao vậy.

Đèn kí túc xá đã tắt, giường trên còn truyền đến tiếng ngáy khò khò không biết của ai, Boom uể oải thở dài, lấy điện thoại trong túi ra.

Trên màn hình ngoài thời gian ra, còn có một dòng tin nhắn chưa đọc, đến từ Aou.

Boom ngay lập tức mở khóa nhấn vào.

Aou nói: [Ngủ ngon, ngủ sớm một chút.]

Tin nhắn được gửi trước mười hai giờ, Boom chăm chú nhìn mấy giây, vẫn cảm thấy nên đáp lại một câu thì tốt hơn.

Boom: [Ngủ ngon.]

Không ngờ rằng, Aou này thế mà vẫn chưa ngủ, Boom mới gửi tin đi, bên kia giây sau đã trả lời.

Aou: [Vẫn chưa ngủ?]

Boom cúi đầu gõ chữ: [Vừa làm xong hết việc, định đi tắm rửa cái rồi đi ngủ, sao cậu vẫn chưa ngủ?]

Aou: [Vừa tỉnh dậy, đi tắm đi.]

Boom bỗng nhiên xấu hổ: [Đánh thức cậu rồi?]

Boom tiếp tục gõ chữ, anh muốn hỏi Aou sao lại tỉnh khéo thế? Không lẽ cậu có thói quen thức dậy giữa đêm? Hay là khát nên thức dậy uống nước?

Nhưng mới viết được vài chữ, Aou gửi đến tin nhắn.

Aou: [Đi tắm đi.]

Boom ngay lập tức xóa chữ vừa gõ đi.

Boom: [Ừm, biết rồi.]

Có lẽ hơn mấy tiếng đồng hồ làm việc với máy tính khiến cả người Boom lơ mơ, khi đang tắm, Boom mới hơi tỉnh táo trở lại.

Vừa rồi mày muốn kéo một người tỉnh giấc để nói chuyện sao?

Mày đang nghĩ gì đấy?

Toàn bộ khu vực kí túc xá đều rất yên tĩnh, sau khi từ phòng tắm bước ra, Boom cũng rón ra rón rén.

Hoàn cảnh tối tắm thúc giục con người buồn ngủ, Boom trèo lên giường, mí mắt ngay lập tức nhắm lại.

Nhưng anh vẫn ép tinh thần, gửi cho Aou một tin nhắn "Ngủ rồi, ngủ ngon", coi như cho cậu một câu trả lời.

Boom gửi xong liền ngủ, bỏ lỡ câu "Ngủ ngon” của Aou gửi cho anh.

Thời gian thoáng qua, lại một tuần đã qua.

"Người ưu tú là không có cuối tuần.”

Buổi sáng thứ 7, một câu nói như thế của Chen, mở ra một ngày bận rộn của Boom.

Ngày mai là ngày cuối cùng của chương trình thi đấu, hôm nay không khéo lại là sinh nhật của mẹ, Boom chạy cả ngày, cuối cùng cũng viết xong hết các thứ vào lúc hơn mười giờ tối, sau đó tùy tiện thu dọn túi một chút để ra ngoài.

Mới đến tầng dưới, trước mặt Boom đã nhìn thấy Aou.

"Hi." Boom giơ tay cười cười với Aou, coi như là chào hỏi.

Anh cho rằng như vậy là xong rồi, không ngờ đến khi đi ngang qua rời đi, Aou lại nắm lấy cổ tay anh.

"Đi đâu?”

Boom: "Về nhà.”

Aou xem đồng hồ: "Muộn thế này còn về nhà?”

Boom giải thích: "Hôm nay là sinh nhật mẹ tôi.”

Aou buông Boom ra.

Boom chỉnh lại túi tiếp tục đi về phía trước, nhưng mới được hai bước, anh phát hiện Aou cũng đi theo mình.

Boom nghi hoặc: "Cậu đi đâu thế?”

Aou nói: "Đường K.”

Boom kinh ngạc: "Cùng đường nha, muộn thế này cậu đến chỗ đó làm gì thế?”

Aou: "Gặp một người bạn.”

Boom gật gật đầu, không có hỏi nhiều.

Vậy nên như thế đó, hai người cùng nhau đi ra khỏi khu ký túc xá, cùng nhau lên xe trường học, cùng nhau rời khỏi cổng trường, lại cùng nhau đợi xe buýt.

Nhà Boom ở đường K, từ trường học về nhà anh, trước tiên cần đi xe buýt đến trạm tàu điện ngầm, sau đó đi một chuyến mới đến.

Thời gian đúng là có hơi muộn, có lẽ nếu muộn hơn chút, tàu điện ngầm đã ngừng rồi.

Tàu điện đi được, nhưng giao thông không đợi được.

Sau khi hai người đến trạm giao thông công cộng, Boom nhìn Aou trước, sau đó mới đi xem thông báo đến của từng xe hiển thị trên biển hiệu.

Xem xong anh mới dừng tầm mắt ở Aou, nhìn thấy cái túi sau lưng cậu.

Phải rồi, Aou đeo túi của anh.

Boom bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, cái túi này là từ khi nào, lại là bước ngoặt gì, đến trên lưng Aou nhỉ?

Hình như là lúc ngồi xe trường học anh ngồi không thuận tiện, nên cầm túi đặt ở trước mặt, sau đó bọn họ xuống xe.

Sau đó túi đã được đeo trên lưng Aou rồi.

Trên đường, Boom nhiều lần bảo Aou trả túi lại cho anh, nhưng Aou lại không muốn.

Cuộc đời Boom lần đầu tiên có người giúp anh đeo túi, ngoài lúng túng xấu hổ không thể lấy lại, thì Boom không biết còn có thể làm gì.

Có lẽ Aou đang rèn luyện cơ thể đi, túi sách có mấy thứ, có hơi nặng.

Ha, hình như có chút gượng ép.

Xe bọn họ đợi còn có mấy trạm, thế nên hai người cứ thế đứng kề vai không nói lời nào.

Trạm giao thông công cộng còn có những người khác, Boom đang nghĩ nên nói gì với Aou, bỗng nhiên một nữ sinh đi qua.

"Cái đó, bạn học.”

Nữ sinh lập tức đi đến trước mặt Aou, lấy điện thoại ra.

Boom tức khắc đoán ra được mở đầu.

Quả nhiên, nữ sinh này nói với Aou: "Có thể thêm Line của cậu không?”

Boom lùi sang bên một chút, để cho bọn họ có không gian riêng, cũng cúi đầu cười.

Thế cũng quá trực tiếp rồi.

Giây tiếp theo, Aou đã đáp lại.

Cậu nói: "Xin lỗi, tôi kết hôn rồi.”

Không khí đột ngột yên tĩnh.

Boom chậm chạp mở to mắt, chậm chạp quay đầu nhìn Aou.

Hả???

Kết quả này anh không đoán được.

Mà người này, hết sức bình tĩnh, dáng vẻ giống như thật sự đã kết hôn.

Mặc kệ là thật hay giả, nữ sinh ngay lập tức hiểu ý của Aou, nói câu xin lỗi rồi rời đi.

Ánh mắt Aou vừa hay nhìn lại, Boom cho cậu ngón tay cái.

Boom định trở về chỗ cũ, nhưng nữ sinh vừa rồi bỗng nhiên quay đầu lại bất ngờ đâm ngọn thương vào kẻ địch.

Lần này cô ấy đến trước mặt Boom.

"Bạn học, tôi có thể thêm Line của cậu không?" Cô ấy hỏi Boom.

Nếu không phải khuôn mặt nữ sinh này giống học sinh, thì có lẽ Boom sẽ nghi ngờ cô ấy đang làm nghiệp vụ.

"Xin lỗi." Boom học theo Aou, nói với nữ sinh: "Tôi cũng kết hôn rồi.”

Nữ sinh thất vọng rời đi.

Boom bước một bước, trở lại bên cạnh Aou.

"Cậu đều từ chối người khác như thế à?" Boom hỏi.

Aou: "Cũng gần như thế.”

"Cũng gần như thế?" Boom tò mò: "Còn nói gì nữa? Để tôi cũng học theo.”

Aou quay đầu nhìn Boom: "Nói gì anh đều học à?”

Boom gật đầu: "Học.”

Aou mỉm cười, quay đầu trở lại: "Thì kết hôn rồi, dùng rất tốt.”

Boom liền bắt đầu học: "Đã kết hôn rồi, dùng rất tốt.”

Aou lại quay đầu nhìn anh: "Học tôi nói chuyện?”

Boom cũng: "Học tôi nói chuyện.”

Aou cúi đầu cười, cười xong ngay lập tức ngẩng đầu, nhìn như ý chí chiến thắng của người đàn ông đang trỗi dậy.

Aou nói: "Boom là đồ ngốc, còn học không?”

Boom cũng nói: “Aou là đồ ngốc, còn học không?”

Aou nhìn vào mắt Boom: "Chắc chứ? Tôi nói gì anh nói thế?”

Boom hơi ngẩng đầu: "Chắc chứ, tôi nói gì cậu nói thế.”

Aou chớp mắt: "Boom.”

Boom: "Aou.”

Rất nhiều ánh đèn ở trong mắt của Aou, giống như ngôi sao, biểu cảm lúc này của Aou làm Boom nhìn không hiểu, nhưng trong đôi mắt của cậu, có Boom nhỏ bé ngước mắt mong chờ.

Boom thấy đôi môi của Aou khẽ mở, cũng thấy hầu kết cậu trượt xuống.

Cậu dường như muốn nói gì đó, nhưng rất lâu, lại chẳng nói ra gì cả.

Sau đó cậu nhìn bên cạnh Boom, nói: "Xe tới rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com