Aot The Forgotten Song Full
9 giờ 10 phút tối 09/12/2020 - Nhà Levi- Tiền kiếp? - Dove tròn mắt. Đã từng có lần, cô nghĩ về kiếp trước của mình. Mọi người từng cho rằng, kiếp trước, bạn có thể là một con bướm, một con côn trùng nhỏ hoặc một con bồ câu nhưng Dove cho rằng, kiếp trước cô cũng có thể là một con người. Cô thường có những mảnh kí ức mờ ảo về những điều đã xảy ra ở quá khứ, về những con titan quái gở dị thường và về đôi cánh của tự do. Việc đề cập đến tiền kiếp đã làm Dove chợt có suy nghĩ rằng cả cô và anh có lẽ đã từng gặp nhau ở kiếp trước.- Em, có tin không? - Anh hỏi lại.- Có, em có. Em tin rằng kiếp trước, chúng ta đã từng gặp nhau! - Dove siết chặt vòng tay.- Không, chúng ta không chỉ gặp nhau mà còn từng yêu nhau. - Anh thì thầm - Tôi nói em có tin không?- Em... - Dove lắp bắp - Em chưa từng nghĩ đến...- Em có biết tại sao em lại biết chơi đàn, nhưng chỉ duy nhất một bản nhạc không? Đó là bởi ở kiếp trước, chính tôi đã dạy em đàn bản nhạc đó. Em từng hỏi tại sao lại là nốt Rê mà không phải là nốt khác đúng không? Nốt Rê kí hiệu là D, đó cũng là chữ cái đầu trong tên của em.- Em... không thể tin được. Chính anh là người đã sáng tác bản nhạc đó sao? Tất cả đều là anh sao? - Dove cứ hỏi mãi một câu mà không biết mình đã khóc từ bao giờ. Nước mắt cô chảy ròng trên má rồi thấm đẫm chiếc áo xanh của anh - Vậy chúng ta, đã chết như thế nào?- Em và tôi, cả hai đều bị nghiền nát dưới chân của Titan Đại Hình trong cuộc Rung chấn. Bởi vậy nên từ trước đến nay, tôi chưa từng có cơ hội được ôm em lâu thế này. - Sao... em chẳng nhớ gì cả? - Dove nhìn anh bằng đôi mắt rướm lệ - Chúng ta chẳng phải đã từng gặp, và yêu nhau hay sao? Sao trong đầu em trống rỗng vậy?- Thực ra, chỉ đến khi tôi gặp em, tôi mới có thể nhớ lại mọi thứ. Bởi vậy, em không phải vận xui hay xúi quẩy, em là một phép màu.- Nhưng em vẫn muốn nhớ lại... - Dove nói - Kể em nghe về chúng ta của quá khứ đi.- Em... là một cô gái ương ngạnh, bướng bỉnh. Em từng muốn giết tôi và may mắn là em chưa làm điều đó. Sau rồi, em trở thành thuộc cấp của tôi. Nhưng có lẽ vì chúng ta đã hi sinh quá nhiều cho nhân loại nên khi cả hai không còn sống trên đời này nữa, chúng ta cũng chỉ có riêng cho mình một bản nhạc. Em khi ấy mới chỉ mười chín, còn tôi có lẽ xấp xỉ bốn mươi. Có rất nhiều thứ chúng ta chưa từng làm đấy, em biết không?- Ví dụ như điều gì? - Dove ngây thơ hỏi lại.- Em bao nhiêu tuổi rồi? - Anh hỏi.- Em mười tám.- Mười tám là đủ rồi.Sau hàng nghìn năm chờ đợi, cuối cùng hai người cũng đã làm điều họ chưa từng được làm ở quá khứ. Sau tất cả, hai tâm hồn luôn bị chia cắt đã hòa lại làm một như những gì định mệnh đã sắp đặt.00 giờ 10/12/2020 - Nhà LeviMột cơn gió lạnh thoảng qua làm Dove tỉnh dậy khỏi giấc ngủ say. Cô mệt mỏi ngồi dậy, nhìn khắp phòng. Anh đã rời khỏi giường từ lúc nào còn cô thì vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn. Đột nhiên, máu mũi cô chảy ròng xuống tấm chăn mỏng, thấm đẫm một vùng đỏ thẫm. Dove trừng mắt nhìn từng dòng máu đang chảy từ mũi, tay vội vàng bịt chặt mũi. Sao giờ này, mũi cô còn chảy máu mà chảy còn rất nhiều như vậy? Chẳng lẽ có người đã chết?Dove lo sợ có điều gì không hay xảy ra với Levi liền đột ngột nhảy ra khỏi giường và chợt nhận ra phía ngưỡng cửa của phòng ngủ, máu đang lan rộng trên mặt sàn. Có người chết ngay trong nhà sao? Dove sợ rằng người đó là anh nhưng vẫn từng bước một tiến lại gần vũng máu. Càng đến gần, cô càng thấy thi thể giống với Levi. Mái tóc đen, chiếc áo xanh, đôi mắt xanh nước biển ấy đều đang đắm mình trong máu. Đó không ai khác chính là anh! Dove một lần nữa tỉnh dậy giữa đêm tối và phát hiện đó chỉ là mơ. Nhưng anh cũng không nằm cạnh cô nữa. Nỗi sợ về giấc mơ càng thúc giục cô phải đứng dậy và chạy đi tìm anh. Thật may mắn thay, anh chỉ đang ngồi làm việc bên chiếc máy tính của mình. Anh tập trung đến nỗi chẳng hề hay biết Dove đang đứng trước mặt anh mà khóc không thành tiếng. - Levi... Anh không sao! - Cô chạy lại ôm chầm lấy anh.- Ác mộng sao? - Anh đưa bàn tay vỗ về cô.- Em đã thấy anh chết. Mũi em chảy máu... Em không thể thay đổi được điều gì... Em không thể cứu anh...- Không ai có thể giết tôi được. Em đã quên tôi từng là chiến binh mạnh nhất nhân loại sao?- Không. - Dove lắc đầu, nước mắt lưng tròng - Chỉ là em lo thôi. Chừng nào tên giết người kia còn chưa bị bắt lại, anh vẫn còn gặp nguy hiểm.- Đừng quá lo lắng, tôi vẫn rất ổn. Giờ thì đi ngủ đi. - Anh vỗ về cô gái nhỏ.- Em sẽ ở đây cho đến khi nào anh ngủ! - Dove quả quyết khẳng định dù đôi mắt cô đang cố gắng làm điều ngược lại.Anh thở dài nhìn Dove. Cô gái ương bướng của anh đã trở lại rồi và anh chẳng còn cách nào để chối từ nữa. Anh bế cô lên tay rồi đưa cô vào phòng ngủ. Anh quàng tay qua cổ Dove rồi ôm chặt cô vào lòng. Anh nói:- Giờ ngủ đi, em cứ nằm như thế này thì tôi sẽ không đi đâu được nữa.- Vì em một lần, hãy đi ngủ đi. - Dove nói khi biết anh có ý định trông cô ngủ cho đến sáng nhưng cô cũng biết, anh khó có thể ngủ được vào buổi đêm. - Ừ. - Anh nói để Dove yên tâm mà đi ngủ - Chỉ cần em ngủ, tôi sẽ ngủ. Được chưa?Dove gật gù đồng ý rồi yên tâm nằm ngủ trong vòng tay anh. Đợi cô gái nhỏ ngủ rồi, anh mới có thời gian để suy nghĩ về những gì liên quan đến vụ án. Vụ án thứ ba trong số ba vụ vừa rồi chính là vụ của Nile Dok - hiệu trưởng của trường Stardust. Thời gian tạm giam đã ngăn anh không được đến hiện trường và anh hoàn toàn không rõ về cách thức ra tay của hung thủ lần này. Nhưng theo những gì được thuật lại thì cách giết người lần thứ ba này khác hoàn toàn so với hai lần trước. Lần đầu tiên gã lao công bị giết trước khi nhúng đầu xuống bồn còn cô nữ sinh ở vụ thứ hai đã bị cắt cổ rồi treo lên trần nhà. Còn với Nile Dok lại khác, con dao đâm xuyên ngực lão dường như là một sự cố chứ không hẳn là giết người có chủ đích. Mặt khác, ở vụ án thứ hai, danh tính của cô nữ sinh kia đã được tra rõ. Cô ta là một trong những người cùng khóa với Dove, từng dính vào buôn bán chất cấm và bị trường đuổi học một tuần để cảnh cáo. Đến giờ, anh vẫn chưa thể tìm thấy mối liên hệ giữa tay lao công và cô nữ sinh này, với Nile Dok lại càng không. Nếu chỉ dựa vào cách thức gây án thì chưa thể kết luận được đây là vụ án giết người hàng loạt do một nhóm tội phạm hay do những cá nhân khác nhau. Chỉ biết một điều rằng trong những mục tiêu chúng nhắm đến có Dove.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com