TruyenHHH.com

Ao Anh Chien

Đây là giới địa phủ, một trong lục đạo luân hồi, chào mừng bạn đến với nơi đây.
Nếu như bạn nghĩ địa phủ sẽ thật hắc ám, đen tối, chết chóc, đầy rẫy ma quỷ, tiếng khóc than, tiếng thét chói tai vang vọng khắp nơi, khiến lòng người sợ hãi thì chúc mừng bạn, bạn đã bị lừa.
Địa phủ chúng tôi cũng như những giới khác thôi, nơi mà bạn bước vào đó là nơi xử lí chính vụ, xử những tên phạm tội ở trần gian sau khi chết, bạn bước vào đó vì bạn chết rồi mà thôi.

Địa phủ ở một nơi khác, cách đó không xa, nếu bạn bay về phía nam 20 km thì sẽ nhìn thấy khu dân cư dành cho quỷ chúng tôi sinh sống. Nó cũng hiện đại và đầy đủ như giới của bạn. Có dày đặc những con phố, những tòa nhà, khu cao ốc cao chọc trời thậm chí còn xịn xò hơn, vì sao, vì nhân tài ở nhân gian khi chết rồi sẽ được giữ lại làm cố vấn cho giới chúng tôi, họ tha hồ sáng tạo và phát minh, có những thứ ở nhân gian không làm được, nhưng ở đây, chỉ với một ít phép thuật, mọi thứ thật dễ dàng. Nhưng phép thuật xịn xò ở đây chỉ có quỷ cấp cao, có vị trí lớn trong giới mới được cho phép làm điều này thôi.

Ở đây quỷ cũng sẽ ăn, sẽ uống nhé, thức ăn ở đây được trồng ở bờ bên kia bờ Vong Xuyên, đủ loại thực phẩm cây trồng có đủ loại tác dụng tăng linh lực, tăng sức mạnh, tăng sắc đẹp, tăng sức đề kháng,.... nhưng chỉ có tác dụng phù trợ thôi, chủ yếu là do bản thân tu luyện để tăng linh lực, có trường học hẳn hoi để dạy những tiểu quỷ sơ sinh như chúng tôi. Chúng tôi cũng đi học như các bạn, cũng tốt nghiệp và đi làm, dựa vào bằng cấp học tập, linh lực của bản thân mà cũng có giàu nghèo, thất nghiệp, đói như các bạn vậy đó :)))) vậy nên mới có quỷ đói, quỷ đói cũng đáng sợ lắm :)))

Địa phủ là nhà của tôi, tôi là Vũ Thiên, là quỷ đã thành niên được hai năm, gốc gác họ hàng quỷ của tôi cũng bình thường, chúng tôi được sinh ra bởi hồ Vong Hồn, theo kiểu như này :" đôi vợ chồng quỷ sau khi lấy nhau, chung sống một thời gian, nếu muốn có con sẽ mua một cái rổ đan được đan bằng linh lực, viết tên hai vợ chồng lên thẻ gỗ được buộc bên hông rỗ đan bằng chỉ đỏ, rồi sau đó thả vào máu quỷ của cả hai, máu khi gặp rỗ đan sẽ hòa vào nhau tạo thành một khối máu hình trái tim nho nhỏ, đến bờ Vong Hồn thả trôi theo dòng nước.
Việc tạo ra tiểu quỷ mới sẽ do vong hồn ở đấy làm việc, đợi 555 ngày sau ra nhận lại rỗ đan sẽ có một tiểu quỷ sơ sinh được trả lại, họ đem về nuôi nấng. Chúng tôi được sinh ra như vậy đấy, rồi lớn lên và học tập ở đây.

Chúng tôi khi được sinh ra cũng như trẻ sơ sinh, phải được chăm sóc tỉ mỉ rồi dần dần lớn lên, đến tuổi sẽ đi học, học cũng phân đứa giỏi đứa bét nhé, cũng sẽ thi cử rồi chuyển cấp, rồi thi đại học, cũng đa dạng các trường đại học và ngành nghề lắm.

Tôi là một trong 755320 tiểu quỷ được sinh ra vào năm đại niên 20000, là năm đại niên mở ra kỉ nguyên mới ở địa phủ, nên xem ra lứa quỷ chúng tôi cũng được địa phủ xem trọng để mà giáo dục lắm.

Ở khu Đống Bắc chúng tôi, 550 tiểu quỷ cùng nhau đi học cùng nhau lớn lên, dân số ở đây cũng không đông nên từng nhà ngõ xóm đều biết nhau cả, biết bố mẹ làm gì, con cái nhà ai, anh chị em có bao nhiêu người, tính cách như thế nào.
Gia đình tôi chỉ có 3 người, bố mẹ và tôi, trái lại thì họ hàng của tôi khá đông, con cháu cũng nhiều, chỉ có riêng gia đình tôi chỉ có mình tôi, cô con gái duy nhất, cho nên hai người họ cũng không khắc khe với tôi lắm, họ còn nói đùa với tôi rằng :" nếu không phải ông bà đòi mãi hai người cũng chẳng thèm sinh tôi ra đâu :))) ,địa vị trong nhà đã quá rõ ràng :))), họ chính là chân ái của đời nhau, còn tôi là điều ngoài ý muốn.

Trong quá trình tôi lớn lên và học tập cũng không có gì đặc biệt, đến khi lên trung học, thành tích học tập của tôi cũng tốt nên khi đậu trường :" Đào tạo và chiến đấu địa phủ ", một ngôi trường lớn, chất lượng cao, thuộc hàng top ở địa phủ thì mọi người đều không bất ngờ. Nhưng điểm gây sóng gió ở đây chính là ngành học tôi đăng kí, tôi đã dấu ba mẹ, thầy cô, bạn bè về điều này. Tôi chọn ngành " Ảo ảnh chiến ", một ngành lương bèo bọt, và vất vả, tương lai không mấy sáng lạng và định chắc sẽ chỉ làm chân chạy việc cho bên nghiên cứu địa phủ
Theo sự phân tích của mọi người thành tích học tập của tôi năm đó, dư sức đậu ngành " chiến đấu chiến binh " để trở thành một chiến binh mạnh mẽ cống hiến cho quân đội địa phủ, bạn bè tôi ai cũng ghi nguyện vọng đầu tiên chính là ngành này dù có đủ sức để đậu hay không.

Vậy mới nói việc tôi làm có bao nhiêu sức tấn công, hủy hoại.
Sau khi có kết quả thi, tôi đã bị mọi người nói rất nhiều, những lời tiếc rẻ, trách móc nói bản thân quá cao ngạo, từ gia đình, bạn bè, người xung quanh. Tôi nghe rất nhiều, nhưng tôi vẫn kiên định với lựa chọn của bản thân. Trong hai năm đầu, ba mẹ tôi có chu cấp cho tôi khoản tiền học, đến năm ba thì tôi đi làm thêm tự chu cấp cho đến khi hoàn thành năm tư đại học, tôi chính thức tốt nghiệp. Khóa học năm đó của tôi, tốt nghiệp ngành này chỉ có 15 quỷ trên tổng số 755320 quỷ, vậy mới nói nó thật bèo bọt, nhưng tôi tin tôi sẽ làm nên thành tựu.

Tôi vừa tốt nghiệp được 2 tháng, xin được 1 chân chạy việc ở ban dữ liệu của bộ dược học , thuộc phân khu nghiên cứu địa phủ. Ban tôi xin làm cách rất xa với ngành tôi chọn học, dường như cũng chẳng liên quan mấy, công việc hằng ngày của tôi chỉ có mua hộ mọi người đồ ăn, in hộ pho to bản thảo, bưng trà, rót nước, lau dọn thực chất rất giống bà lao công nhưng có trình độ học vấn đại học mà thôi.
Công việc này nói thật tôi cũng không vừa ý cho lắm, nhưng cái ngành " ảo ảnh chiến " tôi chọn thực chất rất khó để xin được việc, vì công việc khó khăn, lại đi lại nhiều, tiền lương không bao nhiêu, người làm trong ngành này trước đương nhiên cũng muốn giành được nhiều việc, làm sao đến lược lính mới như tôi. Để tìm cơ hội tôi phải chịu khó nếm gai nằm mực vậy.

Cũng may trong cái khó ló cái khôn, khi quỷ khác nhờ tôi in hộ bản photo, rồi đưa đến nơi này nơi kia các bộ phận khác trong ngành tôi đã tranh thủ làm quen được vài quỷ, xem như cũng có lợi cho việc tìm cơ hội . Cũng chẳng có gì, đem bản photo sẵn tiện đem cho họ cốc nước, rồi đưa cho họ, sẵn tiện khen họ vài câu :" mọi người vất vả rồi ", nếu gặp người quen thì nói vài câu :" woa, hôm nay trông cô đẹp quá, áo này hợp với anh đấy, trông rất ngầu, váy này tôn dáng chị ghê, nhìn thích quá đi mất .... vân vân mây mây ". Thật nịnh hót, nhưng biết sao được việc ấy mà, phải tự tìm thôi.

Cuối cùng vận may của tôi cũng đến, tôi quen biết Tiểu Mi tình cảm giữa hai chúng tôi cũng không tệ. Cô ấy làm bên phòng kế hoạch của bộ nghiên cứu, nơi những bản kế hoạch có được duyệt hay không sẽ đi qua nơi này, một nơi cực kì quan trọng, vậy mà tôi lại quen được một người ở đây, đúng là mèo mù vớ cá rán .

Chỉ là trong một lần đem bản photo giao đến bên đây, do tôi ôm quá nhiều thứ nên không nhìn thấy cô ấy đi ra từ cửa phòng nên đã đâm xầm vào nhau, tài liệu của tôi bị bay tứ tung, cô ấy thì bị đẩy ngã. Tôi vội vàng đỡ cô ấy lên, nói xin lỗi thì trong túi xách cô ấy rơi ra một viên bi nho nhỏ màu trắng trong, tôi vừa nhìn thấy viên bi đó thì ba chân bốn cẳng lôi cô ấy bay nhanh nhất có thể, chỉ trong tích tắt vài giây, viên bi đó nổ " bùm " , viên bi đó là bom nổ mini sức công phá lớn, chứa độc tố làm quỷ khi hít vào sẽ ngộ độc, nếu không kịp đưa đến bệnh viện sẽ tử vong trong vòng 1 giờ. Làm ở khu tài liệu của dược học ít nhiều tôi cũng biết vài thông tin, mấy thứ giết quỷ nhưng thân hình mini như này, tôi cực kì ấn tượng về nó, không ngờ có ngày tôi lại ăn đạn bởi nó.

tôi và cô ấy đều ngất xỉu, cũng may có quỷ kịp thời phát hiện và đưa chúng tôi đến bệnh viện. Vậy nên tôi đã vô tình cứu cô ấy một mạng. Gia thế của cô ấy cũng kha khá nên xem như việc làm của tôi được cứu rồi. Hóa ra cô ấy đang phụ trách một kế hoạch quan trọng, có người muốn giở trò nên đã bị ám sát. Cái người dấu mặt này chắc chắn không giàu cũng quý, vì sao ư ? thông tin ở bộ kế hoạch rất kín, nhưng hắn lại biết được người giữ bản kế hoạch là ai, thân thế của Tiểu Mi lớn như vậy, lại dám đụng, còn dùng bom mini loại đắt tiền và không có bán ở thị trường bình thường. Ái chà chà, vụ này hay ho phết. Nhưng tôi chỉ biết đến đây thôi, tôi chỉ là tầng lớp dưới may mắn nên đừng biết nhiều làm gì, họa đến không đỡ nổi đâu.

Qua vụ đó một thời gian, tôi nghe nói hộp đồng đó đã được thông qua, kí kết và tiến hành làm, có giá cả trăm triệu tệ vàng, có thể hơn. Người đầu tư quy tụ toàn tai to mặt lớn cấp cao. Ái chà chà, lớn thật. Nhờ Tiểu Mi, tôi đã được điều đến ban thi hành của bộ Ảo Ảnh, nơi tôi hằng mong ước. Cũng không hẳn được tính là đi cửa sau, vì tôi tốt nghiệp trường loại top lại đúng ngành học, nên được tuyển dụng vào làm không có ai thắc mắc gì nhiều cả, cuối cùng quỷ tốt cũng được báo đáp rồi :))))

Có công việc mới, lại là công việc ưa thích, lương của tôi có khởi sắc rồi, 1 tháng được 10 ngàn tệ vàng, so với trước chỉ được 6 ngàn tệ đã là cao. Tôi chuyển đến một căn hộ khác tốt hơn, một tháng là 4 ngàn tệ, có 1 phòng khách, 2 phòng ngủ, 1 phòng wc, 1 phòng bếp. Tôi không biết nấu ăn, nên đã biến phòng bếp thành phòng đọc sách, chứa vô vàn sách tôi thích. Có thế giới riêng của mình, thực sự thích.
Tiền ăn, tiền xe cộ, chi tiêu linh tinh của tôi cũng ngốn mất 4 ngàn tệ vàng, chi tiêu chắt chiêu thì 1 tháng tôi sẽ dư được 2 ngàn tệ vàng. Tôi chính thức trở thành con đổ nghèo khỉ rồi, nhưng còn may là không phải dựa vào bố mẹ, tôi cũng đã công việc ổn định, còn dư được ít, khởi đầu như vậy, thật thích

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com