TruyenHHH.com

Anh và em [fakenut]

4. Lee Sanghyeok thích Han Wangho

camelliarine

Lee Sanghyeok có thích Han Wangho không?

Nếu như là trước đây Lee Sanghyeok sẽ lơ đi câu hỏi này thì bây giờ Lee Sanghyeok cũng có một chút suy ngẫm.

Lee Sanghyeok rất thích trêu chọc Han Wangho vì độ chênh lệch chiều cao của hai người. Thỉnh thoảng Lee Sanghyeok sẽ nhân lúc đến thư viện trước Han Wangho để xếp mấy quyển sách mà Han Wangho hay đọc lên trên cao, sau đó sẽ trêu chọc cậu khi cậu cố lấy chúng, rồi sẽ lại lấy hộ cậu.

Lee Sanghyeok rất hay đứng rình bắt Han Wangho mỗi khi cậu trèo cổng vào trường, nhưng lúc nào cũng đưa một tay ra vì sợ cậu ngã. Còn mấy cái trò ghi tên vào sổ cũng chỉ để dọa cậu, vậy nên Han Wangho mặc dù cả tuần đi học muộn cũng không bị gọi lên trước cờ.

Lee Sanghyeok ngồi trong lớp thấy Han Wangho học thể dục chạy qua lớp mình cũng sẽ không nhịn được mà nhìn ra trêu chọc.

"Lee Sanghyeok, đứng lên đọc bài cho tôi."

"A, dạ, bài nào ạ?"

Nhưng đến lúc nhìn thấy Han Wangho vì không cẩn thận mà ngã đến xước cả chân cũng sẽ nhân giờ ra chơi để chạy xuống phòng y tế tìm cậu.

"Mắc gì anh ở đây?"

"Xem xem đứa ngốc nào đến chạy bộ cũng bị ngã."

Lee Sanghyeok học chung đội tuyển với Han Wangho, hai đứa lại ngồi chung một bàn, lại còn là bàn cuối. Cặp sách Lee Sanghyeok hôm nào cũng đầy ắp bánh kẹo, mỗi lần đến lớp sẽ chia cho Han Wangho một nửa.

Lee Sanghyeok ở phòng trọ cạnh phòng Han Wangho, hôm nào cũng ngồi bên ngoài đọc sách chờ Han Wangho đi học thêm tối về mới quay vào phòng. Có hôm còn ra đứng tận cổng mặc dù đã là 10 giờ tối.

"Ôi mẹ ơi, anh làm gì mà đứng lù lù ở đây thế, dọa chết em rồi."

"Làm gì về muộn thế?"

"Học thêm chứ còn gì, chỗ học thêm đi xa thật đấy. Ờ rồi thì anh đứng đây làm gì vậy?"

"Ngắm trăng."

"Anh trai ơi, trời đang mưa đấy."

Lee Sanghyeok mỗi lần ăn trưa ở canteen sẽ luôn để một chỗ trống đối diện cho Han Wangho, khi có người muốn ngồi sẽ lập tức từ chối, còn ngay khi vừa nhìn thấy Han Wangho đến sẽ dùng chân đẩy ghế ra, mặc cho Han Wangho nhăn mặt bất mãn.

"Anh đẩy nhẹ nhàng có được không?"

Lee Sanghyeok ở chung một đội với Han Wangho khi trở thành tuyển thủ game chuyên nghiệp.

Han Wangho là em út trong đội, mỗi lần cậu mè nheo đòi anh chơi game kinh dị cùng, Lee Sanghyeok ngoài miệng từ chối nhưng vẫn kéo ghế ngồi cạnh em, còn bảo em ngồi sau để mình chơi cho đỡ sợ, mặc dù bản thân cũng bị dọa cho mất hồn.

Lee Sanghyeok có thể dẫn Han Wangho ra ngoài ăn tối khi thấy cậu buồn vì thi đấu không được tốt, sau đấy lại lên livestream để kể rằng Han Wangho của anh đã tập luyện chăm chỉ như thế nào. Lee Sanghyeok cũng sẽ sẵn sàng nhường mạng cho Han Wangho ngay cả khi bản thân sắp được Penta kill khi đánh giải.

Han Wangho có thể thoải mái nghịch nhẫn của Lee Sanghyeok mà sẽ không bị anh mắng. Còn nếu Lee Jaewan chỉ mới cầm nhẫn của Lee Sanghyeok lên đã bị anh đá một cái vào người.

"Bỏ ra, lấy của mày mà nghịch."

"?"

Lee Sanghyeok từng đưa Han Wangho về nhà đón Tết. Han Wangho sau đó cũng sẽ lên khoe với fan rằng nhà của anh Sanghyeok đẹp lắm, lại còn rộng nữa, chỉ muốn ở nhà anh suốt thôi.

Lee Sanghyeok vì nghe Han Wangho nói muốn ăn bim bim mà đưa cả thẻ ngân hàng cho cậu đi mua, đến mức huấn luyện viên nhìn thấy còn phải nhíu mày.

"Đi mua bim bim cầm thẻ ngân hàng làm gì?"

"Mặc kệ em ấy, kiểu gì chẳng mua thêm mấy thứ nữa."

Lee Sanghyeok không biết từ bao giờ đã quá nuông chiều Han Wangho rồi.

"À anh Sanghyeok ấy hả? Anh ấy dễ thương lắm, lúc tức giận cũng dễ thương nữa. Hôm trước mình cứ nhại lại lời anh ấy, anh ấy cứ dọa đánh mình nhưng cũng chỉ giơ tay lên dọa thôi, he he đáng yêu chết mất."

Lee Sanghyeok không biết từ bao giờ đã vui vẻ với sự thiên vị của Han Wangho.

"Mình có rủ Wangho đi ăn lẩu, Jaewan cũng muốn đi cùng nhưng mà Wangho không cho, nên chỉ có hai người bọn mình được đi ăn thôi."

"À, Wangho tưởng mình chỉ gửi emoji cho em ấy thôi ấy hả? Đáng yêu quá đi."

"Lúc nào đấu xong mình cũng là người về phòng sau cùng, lúc về thì Wangho cũng đã lấy cơm cho mình luôn rồi, nên mình ít khi phải xuống phòng ăn lắm."

Lee Sanghyeok cũng không biết, bản thân từ bao giờ đã thích Han Wangho một chút rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com