TruyenHHH.com

ẢNH TRONG GƯƠNG

MẤT KIỂM SOÁT.

moonlight040891

" Ai, năm đó cũng trách tôi nhiều chuyện."

Lúc trước Trần Nghị cuối cùng biết được tin tức, là bởi vì A Hiền nói lỡ miệng, lúc ấy bọn họ lái xe đuổi theo Trần Nghị một đường chạy như bay, huyết áp cũng tăng lên tới hai trăm tám.

Nhưng chính là như vậy, bọn họ như cũ cũng vẫn không có đuổi kịp, Trần Nghị hướng về phía cửa sắt đang đóng liền vọt tới, nhưng người bị lão đại cùng A Duệ hung hăng giữ chặt.

"Trần Nghị!!! Con trước bình tĩnh lại !! đừng ở thời điểm này gây thêm chuyện cho ba nữa! tất cả mọi chuyện chúng ta trở về tổng đường rồi nói!."

Trần Nghị cả người bị đè không thể nhúc nhích, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn Eddie đi xa, cửa lớn hoàn toàn đóng lại.

Giờ phút này từ thân thể Trần Nghị tràn ra cảm giác bi thương cực lớn,thậm chí phảng phất có thể nghe được tiếng gào thét trong linh hồn.

" Cho nên ông đã biết trước? Hay là bản thân chuyện này là do ông sắp xếp?"

Tránh thoát bàn tay buông lỏng của hai người,Trần Nghị  giọng nói mang theo kích động cực kỳ không tôn kính,  anh nghiêng người nhìn về phía Trần Đông Dương bị tức đến ho khan một bên.

Chu Minh Lỗi thấy thế vội vàng đỡ lấy người, ông cùng Trần Nghị trời sinh không hợp, lúc này cũng là thật sự tức giận.

"Tổng đường quyết định như thế nào, lúc nào còn cần báo cáo với cậu!"

Ông không có nói đây là ý muốn của Eddie, hai người hai cái miệng nói không ra một câu mềm mại, đây mới là nguyên nhân chân chính khiến hai người lúc nào cũng đối chọi với nhau.

Trần Nghị nghe xong Chu Minh Lỗi nói, mặt chậm rãi quay về phía ông, bàn tay làm ra động tác nắm chặt rồi thả lỏng.

"Cho nên đây là chủ ý của ông? "

Bây giờ nhớ lại, một khắc lúc ấy ,tất cả mọi người ở đây đều nghe được một loại âm thanh giống như dây đàn dương cầm bị đứt đoạn.

Trần Đông Dương cách Trần Nghị gần nhất, trước hết nhìn ra ánh mắt biến hóa của anh,ông cùng Chu Minh Lỗi nhiều năm dốc sức làm việc, ý thức cảnh giác đều rất cao, hai người đồng thời lui về phía sau vài bước, mọi người trong Minh cũng đều nhận ra tình huống không đúng, nhanh chóng vây quanh hai người.

" Trần Nghị, Chu thúc của con nói chuyện chính là như vậy, con không phải không biết! con bình tĩnh trước! sau khi trở về tổng đường ba sẽ đem tất cả mọi chuyện nói rõ ràng với con!"

"Cho nên ông muốn bảo vệ ông ấy ?"

Lời của Trần Nghị là hỏi Trần Đông Dương, nhưng ánh mắt đã bắt đầu đảo qua đảo lại trên người mấy thủ hạ trong Minh, là dạo bước trước khi săn bắn con mồi của động vật lớn họ mèo, Phạm Triết Duệ cách Trần Nghị không xa cảm giác tương đối rõ ràng.

"A Nghị, chuyện này là ý nghĩ của chính Eddie, cậu không nên trách lầm lão đại của cậu,làm ra chuyện không tốt"

Phạm Triết Duệ biết nếu lúc này anh ta không ngăn cản, một giây sau nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn, A Hiền A Thạc đều nhanh chóng nhích lại gần.

Động tác của Trần Nghị dừng lại, khi tất cả mọi người cho rằng anh nghe được lời khuyên đang muốn thở phào một hơi, công kích trong nháy mắt phát động.

Người chung quanh còn chưa kịp phản ứng, Phạm Triết Duệ cũng đã bị bóp chặt cổ họng, mũi chân chỉ có thể gian nan chạm đất.

"Phạm Triết Duệ! Cho nên!! Anh cũng biết?"

Lần này thật sự là chạm nổ lôi khu.

Hốc mắt Trần Nghị đỏ tươi một mảnh, là sung huyết dẫn đến, sát khí tỏa ra xung quanh, tất cả mọi người đều bị dọa đến rút lui.

Bởi vì khí lực trong nháy mắt quá lớn, Phạm Triết Duệ trong não một mảnh trắng xóa, đợi anh ta bình tĩnh lại một chút, cả người đã khó chịu không có cách nào làm bất cứ động tác gì.

"A Nghị....buông tay...Nghe tôi nói..."

Anh ta cố gắng muốn cho người tỉnh táo lại, nhưng Trần Nghị bạo ngược nguy hiểm  như vậy anh ta thật sự là ứng phó không được.

"Các người Phạm gia tức giận cứ việc tìm đến tôi, Trần Nghị tôi chính là ngồi xổm chết ở bên trong tôi cũng sẽ không trách anh một câu!! Nhưng Eddie vừa mới mười tám tuổi!! Tình trạng sức khỏe của em ấy khi còn bé anh không rõ ràng lắm sao!! Em ấy coi anh là anh ruột nha!!anh cư nhiên đồng ý để em ấy đi bồi tội?!"

Ngày hôm đó, anh mất đi Eddie.

Cũng là ngày này, anh cảm giác bị anh em tốt nhất phản bội.

Cảm xúc thật lớn không có cách nào thừa nhận trong nháy mắt đụng vào thần kinh cùng mạch máu toàn thân trong người Trần Nghị, Phạm Triết Duệ cảm nhận được mạch máu của hai người đều đang nhảy lên với tốc độ cao.

Lần này, nói không chừng là anh ta nghĩ quá nhẹ nhàng.

Anh ta chỉ quan tâm Eddie, mà quá mức xem nhẹ Trần Nghị.

"Gọi điện thoại cho ba anh, tôi mặc kệ ông ấy dùng phương pháp gì, Eddie nhất định phải trở về cho tôi!"

Trần Nghị cực lực khắc chế độ mạnh yếu trên tay, Eddie trở thành tia thanh minh cuối cùng trong suy nghĩ hỗn loạn của anh.

Theo khuôn phép cũ, trung thành đáng tin cậy, giống như từ trước đến giờ chưa bao giờ ngỗ nghịch chỉ thị của lão đại, Trần Nghị triệt để điên rồi.

Điều này giống như trở thành sự thật bày ra ngoài sáng, bày ra dưới ánh mặt trời không có cách nào phủ nhận.

"Thằng nhóc thối !! Cậu mau buông tay! Cậu làm như vậy, bảo lão đại cậu làm sao bây giờ! Cậu bảo Nghĩa Vân Minh ăn nói với Phạm gia thế nào!"

Chu Minh Lỗi biết đứa nhỏ này một thân trung nghĩa, cho nên thử lấy Trần Đông Dương cùng Nghĩa Vân Minh đến kiềm chế người, để cho anh  đừng dưới sự xúc động phạm phải sai lầm lớn!

Nhưng Trần Nghị nghe xong lời của ông , cư nhiên nở nụ cười, anh quay đầu lại nhìn ông, vẻ mặt lạnh nhạt.

"Làm sao bây giờ? Liền cùng chết thôi,còn có thể làm sao bây giờ?"

Bất kể là Chu Minh Lỗi hay là Phạm Triết Duệ, giờ phút này bọn họ đều biết, lần này sợ là thật sự nhìn lầm.

Bọn họ đều biết Eddie đối với Trần Nghị tình cảm sâu đậm, cho nên cậu sẽ chủ động đến thay anh gánh vác trách nhiệm, bọn họ đều có đoán được.

Đây là chuyện thuận nước đẩy thuyền, nước chảy thành sông.

Giảm thiểu thiệt hại là nguyên tắc làm việc của người lớn.

Hơn nữa bọn họ luôn cảm thấy có Trần Đông Dương ở đây, Trần Nghị chính là bực bội tâm tình cũng nhất định có thể khống chế.

Nhưng hết lần này tới lần khác,Trần Nghị chính là mất kiểm soát.

Mức độ mất kiểm soát vẫn là bọn họ ngờ không đến.

"Cậu đang nói lời điên khùng gì hả? Chúng ta làm như vậy, Eddie làm như vậy đều là vì ai a!! Cậu ấy hy sinh chính mình là vì để cho cậu ở đây nổi điên sao!"

Bởi vì lâu dài dưỡng khí cung cấp không đủ ,ngón tay Phạm Triết Duệ đã bắt đầu tê liệt, đầu óc căng đến nhảy dựng lên, ngay cả ý thức bản năng giãy giụa cũng yếu đi.

Chu Minh Lỗi biết không thể đợi thêm nữa, nếu như Eddie là ngòi nổ kia chốt an toàn cũng sẽ chỉ là cậu.

Quả nhiên, nghe được Eddie, vì anh hy sinh những chữ này, Trần Nghị tâm tình có chút chần chờ xuống, khí lực trên tay tạm buông lỏng, Phạm Triết Duệ nhân cơ hội này gấp gáp hít thở không khí.

Có hiệu quả.

Chu Minh Lỗi trong lòng vui vẻ, vốn định nhanh chóng khuyên nhủ một chút.

Kết quả một bóng người chớp động, người nọ nhìn trúng Trần Nghị lơi lỏng, trực tiếp hướng mặt người đánh tới, trong nháy mắt đảo loạn cục diện vốn có chút hòa hoãn.

Rắc....!!!

Là tiếng bẻ gãy xương cổ, một chiêu cũng không qua, người nọ liền trực tiếp mềm nhũn ngã xuống trước người Trần Nghị.

Là thủ hạ do cha Phạm Triết Duệ chỉ định cho anh ta.

Tràng diện thoáng cái yên tĩnh thần kỳ, tất cả mọi người ở đây nhịp tim đều tăng lên.

Hắc đạo đánh giết quá bình thường, không ai đối với người chết chuyện này có bao nhiêu ngoài ý muốn, chỉ là cùng làm anh em trong Nghĩa Vân Minh, bọn họ ai cũng không biết, nguyên lai vũ lực của Trần Nghị mạnh đến trình độ này.

Điểm lợi hại ở chỗ nhanh, nhanh là bởi vì không do dự, vậy lần này nếu như xông lên không phải người của Phạm gia, mà là anh em trong Nghĩa Vân Minh bọn họ thì sao?

Liền vừa rồi cái kia, không ai cảm thấy Trần Nghị sẽ do dự, tất cả mọi người rõ ràng, cho dù là anh em nhà mình Trần Nghị cũng sẽ không do dự.

Lần này, các anh em trong Minh thật sự bắt đầu bị dọa sợ lui về phía sau, vây quanh Chu Minh Lỗi mấy cái càng là mắt thường có thể nhận thấy được bắt đầu hoảng loạn lên.

" Trần Nghị,Ta Nghĩa Vân Minh lấy chữ nghĩa mở đầu, Minh quy thiết luật điều thứ nhất chính là tuyệt không dung hạng người tàn sát anh em,nếu hôm nay con động đến bất cứ một người nào trong Minh,duyên phận cha con của chúng ta cũng chỉ đến nơi này. "

Trần Đông Dương nhìn mọi người trong Minh rung chuyển vì hành vi tàn nhẫn của con trai mình, trong lòng đều trầm xuống.

Có lẽ ông cũng có sai, lúc trước ông không nên để mặc cho hai đứa nhỏ gần gũi như vậy.

Song tử trong gương, chưa từng có ai kiềm chế ai, chỉ có thể cùng sinh, hoặc là cùng chết.

"Không thể tàn sát anh em, nhưng có thể để anh em gánh vác, thật sự là Minh quy ghê gớm, lão đại."

Trần Nghị hiện tại thật sự quá mẫn cảm, anh đối với bất luận kẻ nào khuyên nhủ đều mang theo địch ý.

Đột nhiên giống như lại nghĩ tới cái gì, ánh mắt của anh lần nữa nhìn về phía Chu Minh Lỗi, nắm tay lần nữa siết chặt.

Lần này cảm giác hoàn toàn không có đường sống.

"Ông vừa mới nói các người làm như vậy là vì ai?
Tôi? Cho nên các người vì bảo vệ tôi , lựa chọn hi sinh Eddie"

Chu Minh Lỗi lần này là thật sự đầu đều muốn nổ tung.

Nếu thời gian có thể quay ngược, ông thay hai người bọn họ đi vào được rồi.

" tôi lại cùng cậu nói một vạn lần, là Eddie tự mình đến yêu cầu với chúng ta, điều kiện của nó chính là không cho cậu biết "

Nhất định phải cùng người điên giảng đạo lý, ông cảm giác ông thật muốn giảm mất năm năm tuổi thọ.

"Dù sao ở trong mắt các người,em ấy chỉ là người được tôi nhặt về thôi!"

"Con nói cái quỷ gì vậy...con...!"

Thời điểm Trần Đông Dương nghe được câu này,thật sự nhịn không được, cảm xúc cũng tăng lên, cả người muốn tiến lên đi lý luận, bị Chu Minh Lỗi nhanh chóng níu lấy.

"Minh quy của ông ,ông giữ kỹ, nhưng hôm nay ai dám ngăn cản tôi, tôi sẽ giết người đó."

Trần Nghị nói từng câu từng chữ nhìn chằm chằm vào mắt Trần Đông Dương, tình huống trong ngữ cảnh này lập tức khác hẳn.

Đường chủ hai đường Đông Nam,vì lời nói của Trần Nghị  đều trở nên nghiêm túc, A Hiền cùng A Thạc trực tiếp đứng ở trước người Trần Đông Dương cùng Chu Minh Lỗi.

Trần Nghị nhìn anh em trong Minh bắt đầu lộ ra địch ý, vẫn thờ ơ như cũ, anh quay đầu lại, hạ tối hậu thư với Phạm Triết Duệ đang hô hấp khó khăn.

"Gọi! Điện! Thoại!."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com