TruyenHHH.com

Anh Trang Sang Cua Dai Lao Noi Lap

Trình Sở vẫn luôn cho rằng cuộc hôn nhân giữa mình và Cố Miểu là liên hôn thương nghiệp, bằng mặt không bằng lòng. Cho đến khi tai nạn xe cộ xảy ra, Cố Miểu gắt gao ôm cô vào lòng đầy bảo hộ.

Vào giây phút cuối cùng của ký ức, Trình Sở nghe được lời tỏ tình đầy quyết tuyệt như thể đang nói lời từ biệt của anh.

Tỉnh lại lần nữa, Trình Sở quay về thời cấp 3.

Cô phát hiện, nam sinh tự kỷ ít lời, nói lắp trong lớp thế nhưng chính là chồng mới cưới của cô. Người đàn ông sẽ trở thành đại lão giới thương nghiệp oai phong một cõi trong tương lai.

Cô muốn bù đắp cho anh thật tốt.

*

Thời trung học, Trình Sở là giấc mộng trong lòng của rất nhiều nam sinh.

Cố Miểu lặng lẽ ẩn trong một góc tối tăm, biết rõ bản thân nào xứng với cô, nhưng những ý nghĩ xằng bậy trong lòng vẫn như cỏ dại không ngừng phát triển.

Anh vốn tưởng rằng, này chung quy là một hồi yêu thầm chua xót mà vô vọng.

Cho đến buổi chiều hôm đó, khi ánh nắng tươi đẹp phủ khắp lớp học, cô gái đứng trước bàn anh, cười khanh khách hỏi: "Cậu có muốn ngồi chung bàn với tớ không?"

*

"Cố Miểu tiên sinh, anh có bằng lòng lấy cô Trình Sở làm vợ? Yêu cô ấy, chung thủy với cô ấy, bất luận cô ấy nghèo khó, bệnh hoạn hay tàn tật, cho đến khi hai người rời xa nhân thế." Mục sư trên bục hỏi.

Nhưng chú rể lại chậm chạp không trả lời.

Trong khách sạn, y hương tấn ảnh, quyền quý tụ tập, đèn thủy tinh lộng lẫy phản chiếu ánh sáng chói mắt.

Người nổi tiếng nhất thành phố, Cố tiên sinh, ngày thường thâm trầm lạnh nhạt, làm việc quả quyết, nay mắt đỏ hoe. Sau một hồi lâu mới run rẩy nói:

"Tôi, tôi, tôi bằng lòng."

Trong nhiều đêm, anh lặng lẽ nhìn lên vầng trăng sáng trên bầu trời, lại chưa bao giờ dám nghĩ nhiều năm sau, vầng trăng sáng ấy sẽ đến bên anh.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com