TruyenHHH.com

Anh Duy Day Dai Duong

hôm bữa rhyder rủ mình đi chơi để mình đỡ chạy loăng quăng đi phá mọi người. mình cũng chán nên mình quyết định gật đầu cái một. và đây là nhật kí đức duy đi chơi với các anh lớn:

1. mình say xe! say vãi luôn ấy chứ. ngồi trên xe cứ ngất lên ngất xuống, dựa vào vai quang anh suốt mà không ngồi thẳng được luôn. chắc sau hôm nay vai quang anh sẽ bị lệch do đầu mình quá nặng. chả hiểu ai mách quang anh vuốt cho mình quả tóc dựng đứng, giờ bị chọc vào mặt nhé.

2. chỗ này lành lạnh thích quá trời. lần đầu tiên mình đến đây để nghỉ. à thật ra cũng không hẳn là lần đầu, mà lần này có người bế mình lên tận giường nên mình ghi nhận mọi thứ đều là lần đầu, hì.

3. anh sinh gọi mình ra anh bảo, mình lon ton chạy ra thật thì anh quay đi. buồn lắm luôn! mình đang tính rời đi và dỗi ảnh thì ảnh đem cho mình một đống kẹo mút rồi bảo mình không nên đi loanh quanh bếp, chỉ cần ngồi im là được. tức thật chứ, mình muốn giúp đỡ mọi người một xíu thôi mà, mình đâu có phá... 

4. họ chuốc say quang anh để có thể bắt nạt mình!!! không thể tin được là mình lại có ngày này. bình thường mình hay chọc tức các anh để mình lăn ra đất cười, rồi quang anh sẽ là người nói đỡ cho mình khỏi bị mọi người gõ đầu lại. thật ra mình biết anh mình có chỗ đứng nên mình rất nhờn. không phải mình cố tình đâu, mà thấy quang anh bênh mình, mình vui quá nên mình lấy cớ trêu mọi người để được anh bênh đấyyy. hôm nay anh sắp gục rồi mà mình uống thì anh còn mệt nữa, nên mình không đụng tới giọt rượu nào cạ. nhưng chắc mình phải chạy ra cứu anh thôi!

"cap, đứng yên đó!" anh tú không cho mình đến gần quang anh, vì biết khả năng gây chuyện của mình ở mức báo động đỏ.

"nhưng em phải cứu quang anh!" mình mặc kệ, lao đến đỡ cho anh mấy chén khiến anh sốc đến mở to mắt, mọi người thì xịt keo rồi cũng dần dần tản ra.

mình không say nhanh đến thế được, chỉ là quang anh đã say rồi nên ảnh lo, ảnh nói nhiều quá trời:

"ơ, sao em lại uống? sao em chấp nhận làm khổ mọi người thế? không được rồi, anh không thể để em ở đây lâu được, xuống núi đi! xuống ấy thì em mới lao ra từ ô tô được. ở đây em mà lao là không còn gì nữa đâu..."

như nào???

5. quang anh say nên nói nhiều lắm, mình nhức đầu luôn. nãy giờ mình gắp thịt cho rồi cứ ngồi lải nhải bên tai mình. anh dương đã nhét miếng rau to bự kèm thịt của mình gắp vào miệng quang anh rồi mà anh không im. mình lỡ nói to một tí đã rưng rưng nước mắt, bỏ đũa, không ăn nữa luôn. đm mình cũng phải đi dỗ ngay, không biết được lúc say ông này làm gì đâu, vì mình hay gục trước. anh dương thấy thế đã gõ hai phát vào đầu chúng mình, cơ mà mình đi mách chị kiều rồi...

6. vì cái mồm lắm lời ấy của quang anh mà nãy mình phải quỳ xuống xin lỗi negav vì anh nhà lỡ mồm chửi mặc dù negav không làm gì. quang anh còn vênh váo, thách thức cả quang hùng lẫn nicky. cứu mình với, mình muốn đá nguyễn quang anh xuống núi.

7. cuối cùng thì cũng xong một ngày vừa say xe, vừa say rượu. mình lên giường đi ngủ thì quang anh ngủ rồi. cũng đéo biết bằng cách nào mình vẫn có cánh tay luôn chờ mình gối đầu. có thật là say không thế hay nãy giờ mình bị nhử?

.
.
.

8. mình dậy là lúc trưa luôn rồi. hôm qua ngủ ngon, ôm anh ấm, hì. người hơi nồng mùi rượu xíu mà mình lau qua người cho rồi. mà kể cả không lau thì mình đéo chịu được cảm giác không có cái gì gác.

9. xuống dưới tầng một mọi người đang rục rịch nấu nướng để chiều đi ra hồ. ra làm gì nhỉ? lạnh vãi đái, chắc giờ này không bơi đâu. thế thì có thể là gì? mấy ông này lớn đầu nhưng cứ kiểu gì í, nhất là anh xái với anh tút. tại sao? lý do gì lại rủ mọi người đi đạp vịt?

10. thế mà quang anh hào hứng vãi. kiểu vui ra mặt luôn, cứ cười suốt. mấy lúc mình cũng nghĩ mình lớn hơn anh, chững chạc hơn trong một vài trường hợp, ví dụ như lúc này đây. hơ, nhưng mà cười xinh yêu quá chừng, mình chấp nhận được.

11. đm đúng như suy nghĩ, lạnh vãi. đm đm đm! nay mình không mang áo, lại càng không biết giữa hồ lạnh hơn lúc đứng cùng nhiều người thế này. quang anh chắc thấy mình xuýt xoa than lạnh nên nhường cho mình cái áo khoác ngoài, rồi còn cái áo dài tay ở trong thôi. xịn đét! ngầu đét luôn chứ! nhưng mình sợ anh lạnh nên cũng xót, mình bảo mỗi người thọc một tay qua tay áo, cái anh chửi mình điên. anh bảo anh nóng chảy mồ hôi nên nhường đấy chứ không phải lãng mạn gì đâu. djt me đợi đấy!

12. ê tự nhiên đạp lâu lâu cũng thấy vui vui, hì. mình thấy quang anh hào hứng lắm, anh cười há há há suốt, mặc dù không ai tung miếng. trừ lúc anh hiếu cáu anh jsol vì hay ngó nghiêng suýt đổ vịt, hay là lúc negav với hùng huỳnh đẩy nhau va vào gãy đầu con vịt bị anh xái mắng quá trời, hay là anh trung bày mọi người cách gắn đầu vịt nhưng thành ra nứt thêm một xíu nữa,... ơ, nhiều thế, mọi người quăng miếng buồn cười ghê ấy!

13. tự nhiên quang anh mò mò tay mình xong rút phát cái nhẫn làm mình phải đòi lại. cay vãi!

"ơ, đưa đây!"

"không. mà em đang nói trống không đấy."

"trả em!"

"anh mượn tí."

"anh cũng có mà, anh đeo ba ngón mỗi bên rồi còn gì?"

"vẫn thiếu đây, nhẫn ngón áp út chưa có."

"..."

"anh mượn đeo tạm, hôm nào anh trả bằng nhẫn kim cương sau."

14. thế thôi, mình ngất từ lúc ấy rồi. giờ ngồi viết lại nhật ký mới nhận ra mình đã mong đợi nhiều từ lời hứa của anh. chúng mình vẫn vui vẻ về sau, sống với đúng đam mê và thành công hơn những gì từng nghĩ.

15. à khoan! mình mới chạy vào phòng để viết ra đây:

"em đang làm gì đấy?"

"không làm gì, sao thế?"

"đói chưa?"

"hơi hơi."

"hôm nay mẹ anh lên, chuẩn bị đi anh về đón nhé?"

mình nhớ là anh nói rằng sẽ tặng cho mình một bất ngờ, mình không nhớ đến nó lâu rồi, cả nhẫn kim cương mình còn quên cơ, thế mà hôm nay hình như món quà đó xuất hiện rồi:

"thế á, sao bất ngờ thế anh?"

"hả? anh bảo với em là sẽ có bất ngờ cho em mà. hôm nay thưa chuyện với mẹ anh đi!"

.

đáy đại dương đã chôn vùi anh trong cảm xúc vĩnh hằng, thứ mà anh mong muốn mình luôn được đắm chìm một lần và mãi mãi.

.
/
.

thật ra tui đã định cho một cú nữa, và tui cũng định cho SE. nhưng mà không nỡ...

đến đây thôi, cảm ơn mọi người vì hành trình vừa qua. tui vẫn sẽ đào tiếp, hoặc hoàn thiện những câu chuyện còn dở dang (cái này thì không nói trước được nó sẽ hoàn thành hay không...)

và lời nói cúng cuồi, tui biết ơn và rất yêu mọi người!!! hãy ủng hộ và theo dõi các anh trong thời gian sắp tới nha!!

12.09.24

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com