TruyenHHH.com

Anh Ay Khong Thich Toi Skynani

Buổi chiều, sau khi tan làm.

Nani uể oải lê bước đi. Cậu không muốn đi ăn tối với Sky nhưng cũng biết rõ nếu không xuất hiện, hắn sẽ tìm mọi cách để kéo cậu đến.

"Hmm..." Cậu thở dài, nắm chặt túi xách rồi chậm rãi bước xuống bậc thang.

Sky đứng tựa vào đầu xe, tay đút túi quần, chân nhịp nhịp trên mặt đất. Anh mặc áo da, quần jeans, đeo kính râm dù trời đã ngả tối. Vẻ ngoài lạnh lùng nhưng khoé môi lại khẽ nhếch lên khi thấy Nani tiến lại gần.

Nani nhìn Sky lẩm bẩm, giọng đầy mỉa mai:
"Bộ trời nắng lắm hả?"

Sky nhướng mày, tháo kính xuống, nở nụ cười lộ rõ hàm răng trắng đều:
"Ồ? Tôi đã nghĩ em sẽ trốn tôi chứ."

Nani dừng lại, mắt lướt qua Sky, giọng điềm nhiên nhưng đầy châm chọc:
"Anh nghĩ tôi có thể trốn được loại người như anh sao?"

Sky cười nhếch mép, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy thích thú:
"Em hiểu tôi đấy."

Anh xoay người mở cửa xe rồi bước vào nhưng Nani vẫn đứng ngoài, khoanh tay nhìn anh. Sky ló đầu ra cửa, giọng đầy trêu chọc:
"Không phải em đang đợi tôi mở cửa xe cho em đấy chứ?"

Nani nhíu mày, mở cửa xe rồi ngồi xuống, đóng sầm cửa mạnh đến mức cả xe khẽ rung lên.

Rầm!

Sky giật mình, quay sang nhìn Nani, hai môi chụm lại như nhịn cười. Anh tháo kính, gượng gạo hỏi:
"Em có thể nhẹ tay một chút không?"

Nani hất mặt, môi cong lên đầy thách thức:
"Um, được thôi."

Sky nhếch môi, đeo kính lại rồi bất ngờ nghiêng người sang, một tay cầm dây an toàn kéo xuống, nhẹ nhàng thắt vào người Nani. Hành động củang anh nhanh lẹ dứt khoát nhưng khoảnh khắc gần gũi bất ngờ khiến Nani cứng đờ. Hơi thở của Sky phả nhẹ lên má cậu, mang theo chút hơi ấm khiến tim Nani như ngừng một nhịp.

Cậu muốn quay mặt đi nhưng đã quá muộn. Sky nhanh chóng ngồi lại ngay ngắn, khởi động xe như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

Nani trừng mắt nhìn hắn, giọng đầy mỉa mai:
"Mắt anh bị gì à? Hay trời chói quá? Tôi thấy trời sắp tối rồi đấy."

Sky mỉm cười, giọng điệu đầy tự tin:
"Không. Tại em ngồi bên cạnh khiến tôi mất tập trung, không lái xe được."

Nani cười khẩy, quay mặt ra cửa sổ, thì thầm đủ lớn để Sky nghe thấy:
"Hứ, làm màu thì giỏi."

Sky nhướn mày, vẫn tập trung lái xe nhưng giọng lại đầy thắc mắc:
"Sao em lúc nào cũng khó chịu với tôi thế nhỉ? Còn với người khác thì dịu dàng, thân thiện, lúc trước em đâu có vậy."

Nani khoanh tay, giọng có chút nhấn nhá:
"Tại anh đặc biệt chăng?"

Sky bật cười, ánh mắt ánh lên tia tinh quái:
"Haha, đúng rồi. Người duy nhất bị em cưỡng hôn mà."

Chiếc xe chợt chao nhẹ sang một bên khi Nani nhăn mày, bật người quay sang trừng Sky:
"Anh có thôi ngay không?! Tôi xuống xe bây giờ!"

Sky nhún vai, cười hả hê:
"Được rồi, coi như tôi chưa nói gì... nhưng mà sự thật vẫn...."

Hắn cố tình liếc sang Nani đầy khiêu khích.

"Này!!!"

Nani tức giận lớn tiếng, nhưng Sky chỉ cười hả hê, rõ ràng rất thích thú khi trêu chọc cậu.

Không khí trong xe trở nên yên ắng hơn, chỉ còn tiếng động cơ êm ái lướt qua những con đường. Đèn đường đã bật sáng, phản chiếu những tia sáng lấp lánh lên cửa kính xe. Nani khoanh tay, dựa vào ghế, ánh mắt lơ đễnh nhìn ra ngoài cửa sổ, cố gắng lờ đi sự tồn tại của Sky.

Chiếc xe dừng lại trước một nhà hàng sang trọng, tòa nhà cao vút với ánh đèn vàng hắt ra từ những ô cửa kính lớn. Không khí bên ngoài yên tĩnh đến lạ, chỉ có tiếng gió lướt nhẹ qua những tán cây bên đường.

Nani vẫn ngồi yên trên xe, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài, chẳng có chút hứng thú nào với buổi tối này. Cậu không muốn xuống xe, không muốn bước vào đó, nhưng cũng biết rõ nếu không đi, Sky sẽ tìm mọi cách lôi cậu vào.

Sky tháo dây an toàn, nghiêng đầu nhìn cậu đầy thích thú:
"Xuống xe ... mau."

Nani thở dài, do dự vài giây nhưng cuối cùng vẫn mở cửa bước xuống. Cậu đứng lặng một chút, quan sát xung quanh như thể đang tìm kiếm điều gì đó để bám víu hòng trốn khỏi buổi hẹn này.

Sky chậm rãi đi đến bên cạnh cậu, giọng trầm thấp:
"Yên tâm đi, tôi không ăn thịt em đâu."

Nani liếc Sky một cái sắc bén, hừ nhẹ.

Sky bật cười, không đáp, chỉ đẩy cửa bước vào trước. Nani đứng lại một lúc, nhìn theo bóng lưng Sky, rồi cũng thở dài, cuối cùng đành bước vào trong.

Bên trong, ánh đèn vàng dịu nhẹ phủ xuống không gian, tạo nên một bầu không khí ấm cúng. Hương thơm của thức ăn phảng phất trong không khí, nhưng điều khiến Nani bất ngờ nhất là... những món ăn trên bàn. Không phải những món Tây cầu kỳ ít khẩu phần như cậu tưởng, mà là cơm canh thịt cá những món ăn gia đình quen thuộc.

Nani nhíu mày khó hiểu, ánh mắt chuyển sang Sky.

Sky chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng nắm cổ tay cậu, kéo đến một góc bàn cạnh cửa sổ. Trên bàn đã có sẵn hai phần cơm nóng hổi, mọi thứ đều được chuẩn bị từ trước.

Nani ngồi xuống, khoanh tay nhìn Sky đầy nghi ngờ:
"Anh định giở trò gì đây?"

Sky chống cằm, ánh mắt đầy ý cười:
"Ăn cơm. Tôi chỉ muốn ăn cơm với em thôi."

Hắn kéo ghế sát lại, ngồi ngay trước mặt cậu, hai tay khoanh lên bàn, cố tình nhìn chằm chằm vào Nani không chớp mắt.

"Ngồi trước mặt em như vậy, nhìn rõ hơn nhỉ?"

Nani chớp mắt một cái, rồi khẽ nhếch môi cười khẩy:
"Đồ điên."

Sky nhún vai, nhấc ly rượu vang lên, chạm nhẹ vào mép ly rồi mỉm cười:
"Vậy, cùng ăn tối thôi."

Bữa ăn đơn giản, không hào nhoáng nhưng lại khiến Nani có chút lặng người. Cậu không nhớ lần cuối cùng mình ngồi xuống ăn một bữa cơm như thế này là khi nào. Sau khi ba mất, những bữa ăn gia đình trở thành thứ xa xỉ đối với cậu.

Sky dường như biết rõ điều đó. Anh không nói gì nhiều, chỉ lẳng lặng gắp thức ăn vào bát cho cậu, còn bản thân thì ăn một cách chậm rãi, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Nani như để chắc chắn rằng cậu đang thực sự ăn.

Nani cầm đũa lên, gắp từng miếng thức ăn, im lặng thưởng thức bữa tối mà trong lòng có một cảm xúc lạ lẫm đang len lỏi.

Sky vẫn nhìn cậu, khóe môi khẽ cong lên, như thể đang hài lòng với điều gì đó, ánh mắt anh chăm chú như đang quan sát từng biểu cảm nhỏ nhất của cậu.

Tưởng chừng bữa ăn sẽ trôi qua trong yên bình, nhưng một ánh mắt không mời mà đến đã khuấy động tất cả.

Ở bàn phía đối diện, một người phụ nữ với chiếc váy đỏ quyến rũ đang ngồi cùng một người đàn ông. Nhưng thay vì tập trung vào bữa ăn của mình, cô ta lại hướng ánh nhìn về phía Sky, ánh mắt đầy ẩn ý.

Sky không thể không nhận ra.

Anh nhếch môi, tay lơ đãng xoay ly rượu.

Cô ta là người quen cũ.

Một trong số những mối quan hệ ngắn hạn của anh trên giường của anh.

Người đàn ông ngồi cùng cô ta dường như không nhận ra sự mờ ám này, nhưng Sky thì biết rõ ánh mắt kia có ý gì.

Nani nhận thấy bầu không khí khác lạ, cậu dừng đũa, nhíu mày nhìn theo ánh mắt của Sky.

" em nhìn tôi cái gì, lo ăn đi " Sky cười nhẹ nhàng nói với Nani.
Nani tay cầm đũa gấp thức ăn tỏ ra không quan tâm.

Người phụ nữ váy đỏ đang cười đầy ẩn ý nháy mắt rồi lướt qua người Sky.

Sky không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đặt đũa xuống, nhìn Nani như đắng đo điều gì, sau đó anh đứng lên.

"Anh đi vệ sinh một lát."

Nani không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn theo. Nhưng trong lòng cậu, một cảm giác khó chịu mơ hồ đang len lỏi.

Bên trong nhà vệ sinh, người phụ nữ váy đỏ đã đứng chờ sẵn. Khi Sky vừa bước vào, cô ta lập tức áp sát anh, hơi thở nóng rực phả lên cổ anh.

Sky không đẩy ra, cũng không tiến tới. Anh chỉ cười nhạt, ngã cổ ra sau một tay đút vào túi quần, ánh mắt lười biếng nhìn cô ta. Cô ta quỳ hai chân xuống đất vội tháo nút quần Sky ra...

xxxxxxxxx ( aăâ )

Một lúc sau, Sky trở lại bàn ăn. Anh ngồi xuống như thể chưa có chuyện gì xảy ra, rót cho mình một ly rượu rồi thong thả nhấp môi. Nhưng dù có cố tỏ ra bình thản đến đâu, vết son lấm lem trên cổ ái và dấu hôn còn mờ trên da cũng đã tố cáo tất cả.

Nani không nói gì, chỉ liếc Sky một cái đầy ẩn ý, rồi tiếp tục chậm rãi dùng bữa. Cậu gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, nhai thật chậm, như thể không có gì xảy ra. Nhưng khóe môi lại khẽ nhếch lên, giọng điệu lạnh nhạt:

"Anh rủ tôi đi ăn, nhưng xem ra tôi ăn cơm, còn anh thì lại ăn thứ khác nhỉ?"

Sky hơi khựng lại giữa chừng. Ly rượu trên tay hắn lơ lửng giữa không trung, ánh mắt chậm rãi lướt qua gương mặt Nani, cố gắng tìm kiếm chút cảm xúc ẩn sau lời nói đầy châm chọc đó.

Chưa kịp đáp lại, tiếng cạch vang lên.

Nani đặt đũa xuống bàn thật mạnh rồi đứng dậy, không buồn nhìn Sky lấy một cái mà thẳng thừng quay lưng bỏ đi.

Sky nhíu mày, không nghĩ Nani sẽ biết và phản ứng mạnh đến vậy nhưng cũng không định để cậu cứ thế rời đi.

"Nani !"

Sky vội đứng lên, nhanh chóng bước theo.

Hắn đưa tay nắm lấy cổ tay Nani, nhưng ngay lúc đó

Ầm!

Bầu trời tối sầm lại, một cơn mưa bất ngờ trút xuống.

Hạt mưa nặng nề rơi trên mái nhà, mặt đường nhanh chóng bị bao phủ bởi màn nước trắng xóa. Nani hơi khựng lại theo phản xạ, nhưng rồi vẫn định giằng tay ra.

Sky phản ứng nhanh hơn, kéo cậu vào dưới mái hiên quán ăn gần đó.

Tiếng mưa rơi rào rào bao phủ cả không gian. Hơi nước lạnh thấm vào vai áo, không khí giữa hai người càng thêm căng thẳng.

Nani cuối cùng cũng hất tay Sky ra, ánh mắt đầy cảnh giác:

"Anh làm gì vậy?"

Sky đứng thẳng lưng, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm cậu.

"Nói chuyện."

Nani nhếch môi cười khẩy:

"Giữa tôi và anh có gì để nói sao?"

Sky im lặng một lát, rồi thở ra một hơi, giọng điệu có chút trầm thấp:

"Ít nhất cũng nên ăn xong bữa cơm đã chứ?"

Nani khoanh tay, nhìn hắn bằng ánh mắt khó đoán. Cơn mưa vẫn không ngừng rơi, như phủ thêm một lớp lạnh lẽo lên bầu không khí giữa hai người.

" Đây là bữa ăn mà anh muốn sao ?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com