TruyenHHH.com

Andree X Bray Short


Đêm tối trôi qua trong những câu chuyện không hồi kết, Bảo và Thế Anh cùng nhau ôn lại những kỷ niệm ngọt ngào của ngày xưa. Ánh sao lấp lánh trên bầu trời như chứng nhân cho những tâm sự của họ. Lần đầu tiên sau bao lâu, Bảo cảm thấy một phần của mình đã trở lại, như những mảnh ghép đã được ghép hoàn hảo.

Khi ánh sáng bình minh bắt đầu len lỏi qua những tán cây, Bảo nhận ra rằng họ đã ngồi cùng nhau suốt đêm. Cảm giác bình yên đến từ việc có Thế Anh bên cạnh khiến cậu quên đi mọi lo lắng trước đó. "Anh có nhớ lần chúng ta ngồi ở đây, cùng ngắm sao và ước mơ về tương lai không?" Bảo hỏi, ánh mắt đầy hồi tưởng.

Thế Anh mỉm cười, đôi mắt anh sáng rực. "Làm sao anh có thể quên? Đó là khoảnh khắc tuyệt nhất trong đời anh."

Những lời nói đó khiến Bảo cảm thấy trái tim mình ấm áp. Cậu cảm nhận được sự gắn kết mà họ đã từng có, và giờ đây nó càng trở nên sâu sắc hơn. "Mình có thể làm lại mọi thứ từ đầu. Không còn xa cách, không còn những nỗi nhớ đơn độc nữa."

"Đúng vậy," Thế Anh gật đầu. "Chúng ta sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra nữa."

Họ cùng nhau hứa hẹn sẽ xây dựng lại những khoảnh khắc đẹp, lần này sẽ không chỉ là những giấc mơ, mà còn là những thực tại. Cảm giác được ở bên nhau đã cho họ sức mạnh để đối mặt với mọi thử thách trong tương lai.

Khi trời sáng, họ rời khỏi bờ hồ, lòng đầy hạnh phúc và tràn đầy hy vọng. Cuộc sống của Bảo đã bắt đầu trở lại quỹ đạo vốn có, nhưng lần này, có một Thế Anh bên cạnh. Cả hai cùng nhau trở lại trường, nơi mọi chuyện bắt đầu, nơi kỷ niệm và tình yêu của họ được nuôi dưỡng.

Trong những tháng tiếp theo, Bảo và Thế Anh khám phá lại tuổi học trò của mình. Họ cùng nhau tham gia các hoạt động ở trường, những buổi học nhóm, những lần ra ngoài chơi cùng bạn bè. Mọi thứ trở nên thú vị hơn, vì có một người đồng hành luôn hiểu và chia sẻ những ước mơ với cậu.

Một ngày nọ, trong giờ ra chơi, Thế Anh bất ngờ kéo Bảo đến một góc yên tĩnh. "Có một điều anh muốn hỏi em," anh nói, đôi mắt anh nghiêm túc.

Bảo cảm thấy hồi hộp. "Gì vậy?"

"Em có muốn chúng ta chính thức hẹn hò không?" Thế Anh hỏi, nụ cười ấm áp trên môi. "Anh không chỉ muốn là bạn, mà là một phần quan trọng trong cuộc đời em."

Tim Bảo đập mạnh. "Em... em cũng muốn như vậy! Em đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu rồi!"

Họ cùng nhau nắm tay, và trong khoảnh khắc đó, mọi lo lắng và sợ hãi dường như biến mất. Tình yêu của họ không chỉ là một kỷ niệm đẹp, mà giờ đây đã trở thành hiện thực.

Khi mùa hè đến, Bảo và Thế Anh quyết định tổ chức một buổi picnic nhỏ ở công viên. Họ mời bạn bè cùng tham gia, nhưng thực tế, cậu chỉ muốn có thời gian riêng tư bên Thế Anh. Buổi chiều ấy, ánh nắng vàng trải dài trên mặt đất, gió nhẹ nhàng thổi qua, tạo nên không khí ấm áp và hạnh phúc.

Trong lúc mọi người chơi đùa, Thế Anh kéo Bảo ra một góc yên tĩnh hơn. "Cảm ơn em đã cho anh một cơ hội thứ hai," anh nói, đôi mắt đầy yêu thương.

Bảo cảm thấy xúc động. "Em chỉ làm điều mà em luôn muốn. Anh đã luôn là người quan trọng nhất trong cuộc đời em."

Thế Anh tiến lại gần hơn, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Bảo. "Hãy cùng nhau giữ mãi những khoảnh khắc này, nhé."

Họ cùng nhau ngắm hoàng hôn, từng tia sáng cuối cùng của mặt trời chiếu rọi lên mặt hồ, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Tình yêu của họ như một bức tranh sống động, đầy màu sắc và ánh sáng.

Ngày tháng trôi qua, Bảo và Thế Anh tiếp tục đồng hành cùng nhau trong mọi thử thách. Họ chia sẻ những ước mơ, nỗi lo lắng, và cùng nhau xây dựng tương lai. Mỗi lần nhìn vào mắt nhau, họ đều thấy được sự trân trọng và yêu thương mà họ dành cho nhau.

Và vào một ngày đẹp trời, trong công viên nơi họ đã từng hẹn hò, Thế Anh quỳ gối trước mặt Bảo, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. "Bảo, anh không chỉ muốn ở bên em trong những ngày tháng đẹp nhất, mà còn muốn chia sẻ cả cuộc đời này với em. Em có đồng ý làm người yêu anh mãi mãi không?"

Bảo rơi lệ hạnh phúc, không thể kìm nén được cảm xúc. "Có! Em đồng ý!"

Khi Thế Anh đeo chiếc nhẫn vào tay Bảo, họ biết rằng tình yêu của họ sẽ mãi mãi bền chặt. Những khó khăn, thử thách trong quá khứ chỉ làm cho tình cảm của họ thêm sâu sắc. Họ cùng nhau bước vào tương lai, đầy hy vọng và hạnh phúc, với lời hứa sẽ mãi bên nhau, không bao giờ để mất nhau lần nữa.

Và như thế, câu chuyện tình yêu của Bảo và Thế Anh không chỉ dừng lại ở những tháng ngày tuổi học trò, mà còn bắt đầu một chương mới tràn đầy những giấc mơ và hạnh phúc bên nhau.

---

HẾT

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com