TruyenHHH.com

Andray Luy Tinh

buồn mấy shop áa :< , t ra lại mà k ai đọc k ai cmt cho t... chương này flop là t end luon :<<

Bảo đã suy:)) , khi anh ta không hề nhắn tin cho em khi anh ta đi cmt tùm lumm, nói thương Bảo mà vậy? haizz Bảo không thèm quan tâm anh ta nữa...

B
mốt mà có tỏ tình xin quay lại ha, khỏi luôn. Nói cua người ta lại mà người ta nói gì không có nhớ ha

Đấy em bé lại dỗi cho, tuổi già nên hay quên rồi Bảo thông cảm cho anh già đi nhé... Thông cảm thế đéo nào được, quên nhắn tin với Bảo là thôi rồi.

Lời em nói anh cũng vội quên đi! Vậy mà bảo yêu em?

Bảo up tus ảnh thấy ảnh hoảng hồn liền, ủa? hắn thiệt sự không nhớ hắn có thất hứa hay quên những gì em nói luôn.. nên hắn vội ib với em

Anh Bui :
Bé ơi...

Bao Thanh Thien :
bé gì mà bé?

Anh Bui :
Bạn nhỏ giận anh gì hả.. :((

Bao Thanh Thien
ủa? tui là gì của anh mà tui có quyền dỗi?

Anh Bui
Bé đừng như vậy mà..

Bao Thanh Thien :
Anh làm gì làm đi, em off

Anh Bui :
Bảo à...! anh thật sự không biết em giận hờn anh điều gì nhưng có gì em cứ nói anh.Anh không muốn mất em một lần nữa, lần trước do anh ng.u anh mới để lạc mất em, nên bây giờ được ở gần em anh rất là vui và hạnh phúc... Nên có việc gì em cứ nói với anh. Để anh chinh phục trái tim em một lần nữa chứ đừng để anh đánh nất em... anh xin em đấy Bảo

Bao Thanh Thien :
Anh không thì thôi, không có sao cả, nhưng anh nói anh muốn chinh phục trái tim em một lần nữa, vậy cho em hỏi. Nếu em mở lòng với anh thì liệu anh có làm em buồn một lần nữa không?

Anh Bui :
thằng Bùi Thế Anh này xin hứa không làm Bảo buồn một lần nào nữa!

Bao Thanh Thien :
thôi được rồi, ngủ đi trễ rồi

Anh Bui :
Trước khi ngủ công chúa cho anh hỏi sao công chúa up tus như thế ạ?

Bao Thanh Thien :
người ta kêu anh về rồi ib cho người ta hay, mà anh làm gì nhắn cho người ta tin nào, anh con đi cmt tus người ta nữa

Anh Bui :
xin lỗi bé huhu, anh không nhớ thật. Mai chuộc lỗi anh dẫn bé đi du lịch nhée

Bao Thanh Thien :
được ùii, ngủ i đại caa

Anh Bui :
Bảo Bảo ngủ ngon nhó

Chúc nhau ngủ ngon xong hai người cũng vội lên giường đắp chăn mà ngủ, nhưng ngủ thế đéo nào được bây giờ. Hai người họ cứ nhớ đến nhau mãi

Bên phía hắn thì hắn vui khi được gặp em và có cơ hội để gần em nhiều hơn, hắn quyết định sẽ để em thuộc về hắn, và hắn hứa sẽ không bao giờ làm em buồn nữa, hắn sẽ cho em tất cả những gì hắn có... và chính vì thế 12h khuya hắn không ngủ mà mở cửa  chạy đến nhà em :)

Bên phía em lăn qua lăn lại cứ vui mãi vì hắn vẫn còn nhớ đến và thương em , lúc bên Mỹ thì em vui vẻ hơn phần nào nhưng có lẽ thiếu hắn là em không thể chịu được... đang suy nghĩ và vui vẻ lăn lộn thì nghe tiếng chuông cửa

Bảo :
có điên không vậy? giờ này mà ai kiếm thế

Nói thế thôi chứ em cũng chạy lon ton xuống mở cửa , khi em mở cửa thì thấy hắn...

T.Anh
hé lu bé iuu

Bảo :
giờ này đi đâu đây? sao không ở nhà ngủ

Thế Anh :
tại nhớ bé quá í mà , cho anh ôm cái rồi về cũng được nha nha

Bảo :
thôi vô nhà ngủ luôn đi, giờ khuya rồi đi nguy hiểm lắm

T.Anh
dạ dạ nhà em có bao nhiêu phòng dạ

Bảo :
anh yên tâm, 2 phòng

T.Anh
cho anh ngủ chung với Bảo đi mà... huhu anh năn nỉ Bảo đấy. Nhìn mặt anh uy tín thế này cơ mà?

Bảo :
nhìn mặt anh d.âm chết m.ẹ

Không có hạnh phúc nào là mãi mãi đâu cứ ngọt đi cuối cùng cũng SE thôi không có thể nào HE được đâu.






Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com