TruyenHHH.com

Amphibia Fanfiction Noi Ban Co The Giet Thoi Gian

(Credit: https://twitter.com/yumi5469/status/1441432580646076421?s=20)


Note 1: Không phải tôi drop bộ Miraculous, mà là do tôi đang dần hết ý tưởng cho những trận chiến cuối cùng. Cũng sắp thi cuối học kì một rồi, tôi muốn chapter của mình phải đảm bảo nó không nhàm chán và lập từ nên thời gian tôi hoàn thành nó sẽ kéo dài hơn dự kiến. Xin lỗi các bạn rất nhiều. Rất mong các bạn thông cảm và hiểu cho tôi.







ENJOY THE CHAPTER









Sash nhớ, hôm đó hoàng hôn rất đẹp. Nhưng chuyện đang diễn ra trong buổi hoàng hôn hôm đó rất tệ.

Cô nhớ, mình đang đứng nhìn lâu đài của Andrias bay lên, nó sắp sửa rời khỏi quỹ đạo của hành tinh Amphibia, mang theo hai người bạn của cô. Anne và Marcy.

Cô nhớ, cô đã chiến đấu kịch liệt với đoàn quân robot của Andrias để tiếp cận Marcy, nhờ có sự trợ giúp của Yunnan và Olivia, Sash thành công cứu được Marcy ra khỏi cái hũ dưa muối khổng lồ nhưng hình như cô đã quá vội vàng.
Marcy tuy được cứu nhưng không thể đi lại do thanh kiếm lửa đã làm gãy cột sống và một phần xương sườn của cô, cộng thêm việc cơ thể chưa được phục hồi hoàn toàn do sự tác động của Sasha. Marcy nửa tỉnh nửa mê nhìn Sash khi Sash xốc nách cô dậy, cõng cô trên lưng và núp sau Yunnan chạy ra ngoài.

"Marcy! Marcy!" Sash lay nhẹ Marcy gọi cô.

"S-....Sasha...?"

"Tạ ơn thần ếch cậu vẫn ổn. Cậu làm tớ lo quá đó." Sash thở phào, để Marcy dựa vào bức tường ở góc phố.

"Yunnan, nãy cô lấy được cái hộp nhạc chưa?" Sash quay sang hỏi Yunnan đang băng bó tay.

"Đây này."

"Olivia, cô thấy Anne không?" Sash hỏi.

"Có, con bé hiện đang ở trong nhà giam cùng với nhà Plantars, nhưng frobot canh gác rất đông." Olivia nói, tay phủi phủi chiếc váy trắng đã ngả màu cháo lòng.

Sasha nhìn xuống Marcy, cô đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của Marcy, nhìn thấy trên trán n̶g̶ư̶ờ̶i̶ ̶y̶ê̶u̶ bạn mình có một vết lằn lớn nhìn giống con mắt. Sash lo ngại về vết lằn, đoạn vuốt nhẹ trán Marcy.

Marcy nằm im nhìn Sash động vào mình, cô nhoẻn miệng cười một cái.

Một tiếng chém vang lên, Sash quay đầu lại.

Tướng quân Yunnan hét lên:

"BẮT LẤY VÀ CHẠY NGAY ĐI!"

Cô vội chụp lấy cái hộp nhạc, nhìn thấy một thanh kiếm quen thuộc hiện ra trước mắt mình.

"Cái quần đùi gì đây???" Sash thốt lên.

"Lâu lắm rồi mới gặp lại ngươi, Sasha Waybright." Andrias nở một nụ cười nhìn cô.

Sash quay lại ôm Marcy vội bỏ chạy.

"ĐUỔI THEO NÓ" Andrias thét lên.

"C-chuyện gì đang xảy ra vậy Sashy??" Marcy bám chặt cổ Sash hỏi.

"Andrias. Muốn lấy lại cậu." Sash nói qua tiếng thở gấp.

Sasha đưa hộp nhạc cho Marcy cầm, lôi từ trong túi ra một cái vỏ ốc nhỏ mà Grime đã đưa. Cô giơ cao nó và thổi. Tức thì, Grime nhảy từ trên một tòa nhà xuống, chạy song song với cô.

"Grime-sy! Mừng vì ông đã đến nhanh nhưng tôi cần ông đưa Marcy và cái hộp nhạc đến nơi an toàn." Sash nói.

Grime lướt nhanh từ đầu đến chân Sash.

"Cô nghĩ cô ổn không khi tôi bỏ cô lại cho đám sắt vụn này?" Grime nhướn mắt.

"CỨ LÀM NGAY ĐI!" Sash hét lên trước khi ngã xuống vì trúng lazer ở tay.

Grime chụp lấy hộp nhạc, đỡ Marcy trên tay mình rồi nhảy lên nóc những ngôi nhà đi mất. Đoàn quân frobot bao vây Sash. Andrias cầm thanh kiếm lửa trong tay, từ từ đi tới gần cô.

"Ngươi biết đấy, trước đây, Marcy là một cộng sự rất giỏi của ta. Con bé giải được mọi mật mã ta đưa, thuộc hết những lịch sử về tổ tiên và sự hình thành vùng đất này. Con bé đã giúp ta rất nhiều trong việc xây dựng và giúp người dân Newtopia phát triển - Lão ngưng lại liếc nhìn Sash vài giây rồi tiếp - Cho tới khi NGƯƠI và con bé ANNE kia xuất hiện xáo trộn mọi thứ." Lão cố ý nhấn mạnh tên hai đứa.


"Cậu ấy vốn dĩ không thuộc về nơi này mà, ông không thể ép cậu ấy được, chúng tôi chỉ đến để đem cậu ấy về nơi cậu ấy thuộc về. Trái Đất." Sash đáp.

"Nhưng con bé có vẻ thấy rất vui ở đây, với lại ta nghĩ nó sẽ không dám đâu, nhất là khi con bé đã phản bội hai người bạn mà nó thương yêu nhất." - Andrias ra lệnh cho con frobot đưa Sash lên bằng tầm nhìn của mình.

"Tôi không có giận cậu ấy nữa. Tôi biết cậu ấy chỉ muốn chúng tôi mãi là bạn của nhau, tôi tin Marcy thật sự chỉ muốn tốt cho tôi với Anne thôi."

"Ngươi có van xin bao nhiêu cũng vô ích thôi nhóc à. Ngươi thấy đấy, đáng ra ta nên cảm ơn nhóc mới đúng."

Andrias bỗng thu lại cây kiếm lửa trên tay và cất vào bên hông. Sasha nhướn mày khó hiểu.

"Y-ý ông là sao? Tại sao lại phải cảm ơn tôi?"

"Rầm!"

Grime ngã sấp trước mặt Sasha, tay phải của Grime đỏ lòm những vết bắn và chém. Tay trái vẫn ôm khư khư cái hộp nhạc.

"Để ta giải thích một chút. Chúa tể của ta là một sinh vật quyền năng, Ngài ấy đã xuất hiện từ khi hòn đảo này mới được hình thành. Ta tìm thấy Ngài và thỏa thuận với Ngài rằng sẽ giúp Ngài, đổi lại là cho ta sự bất tử." Andrias vuốt râu nói.

Sasha vùng vẫy thoát khỏi tay con frobot, chạy lên đỡ lấy Grime, cô ghé sát mặt vào Grime thì thầm:

"Marcy đâu?"

"Yunnan và quý bà kia đã đưa con bé đi ẩn náu rồi, chờ cô nữa thôi."

"Ông còn chạy được không?"

"Miễn là không đánh đấm, chạy tôi dư xăng."

Sash cắn chặt răng, đặt Grime xuống và nói với Grime trước khi đứng lên:

"Chuẩn bị đi Grime-sy."

Sasha nhìn thẳng vào mắt Andrias, cố giữ cho giọng không run và hỏi:

"Thế chúa tể của ồng muốn cái gì?"

'Ngài ấy muốn một thân chủ."

"Thân chủ? Ý ông là..."

"Phải, một thân chủ. Để Ngài ấy có thể nhập vào và giúp ta thực hiện kế hoạch của mình. Nhưng thân chủ Ngài ấy muốn không phải thân chủ bình thường, Ngài ấy muốn một người thông minh, tiếp thu nhanh và quan trọng là phải mềm yếu. Vừa hay Marcy lại trùng hợp với những đặc điểm đó. Con bé là người đầu tiên đánh bại ta ở trò Flipwart chỉ sau một tuần học cách chơi." Andrias cười khúc khích.

Sasha mở to mắt, Andrias nhìn thấy biểu cảm của Sash càng thích thú, lão cúi xuống và nói:

"Còn cô bạn Anne của ngươi ấy, sau khi loại trừ ngươi xong thì ta sẽ tiến hành phân tách nó và sức mạnh của nó ra. Có thể nó sẽ chết, nhưng đừng lo, khi chiếm Trái Đất xong thì bọn ta có cả khối những đứa thông minh để chọn, vậy nên Marcy cũng sẽ đoàn tụ với c-"

Không đợi Andrias nói hết câu, Sash lập tức rút kiếm chém thẳng vào mặt Andrias. Ông ta thét lên. Chiếc vương miện nứt làm đôi.

"GRIME!" Sash kêu lớn.

Grime bật dậy, đẩy hộp nhạc cho Sash rồi ôm cô nhảy lên cao, mấy chục con frobot đuổi theo sau.

"Ông mau chạy đi, nói với Marcy rằng hãy đợi tôi ngay đằng sau lâu đài, chỗ giam giữ tù nhân ấy." Sash nhảy xuống khỏi tay Grime.

"Cô tính làm gì? Cứu con bé đó ư?" Grime ôm chặt cái hộp nhạc, vừa chạy vừa né lazer.

"Tôi phải làm, Anne là n̶g̶ư̶ờ̶i̶ ̶y̶ê̶u̶ bạn thân của tôi. Tôi không thể bỏ mặc cậu ấy được." Sash nói, dùng kiếm chém đứt những cánh tay robot đang mò tới.

Sash kéo Grime xuống đường, cả hai chạy vào một con ngõ nhỏ, chui xuống một cái hố. Một con frobot tới, dùng mắt quét hết 1 lượt. Sash nín thở nhìn nó chằm chằm.
Con frobot nhìn xung quanh, một lúc sau nó bỏ đi.

Sasha lấy băng gạc quấn nhanh bắp tay mình sau đó ném phần còn lại cho Grime rồi chui ra khỏi chỗ nấp, chạy đi.



Trời chập choạng tối, khắp Newtopia dần bị bao phủ bởi màn đêm, một Newtopia sáng sủa thịnh vượng giờ đây chỉ còn một đống đổ nát.


Sash thở dốc, dựa lưng vào một tòa nhà gần đó nghỉ ngơi, cô đã phải chạy trốn khỏi mấy con frobot, đồng thời tiêu diệt những con bám đuôi mình. Sasha bây giờ kiệt sức, khắp người cô chằng chịt những vết xước. Cô tự nhiên cảm thấy đói.

Sash nhìn thấy một vệt khói nhỏ trên bầu trời, cô nghĩ đó là một số người dân còn sót lại nên gắng gượng đứng dậy đi tới đó.

Đúng như cô đoán, có 1 gia đình ếch đang ở đó. Có lẽ họ lên thăm họ hàng vì Sash thấy họ mang rất rất nhiều rau củ theo. Sasha nhân lúc họ không chú ý bốc đại vài thứ rồi chạy đi. Sash cảm thấy khỏe hơn sau khi ăn mấy thứ củ đó. Cô nhanh chóng chạy tới lâu đài.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Sasha ngã xuống, đau đớn hét lên ôm lấy mắt phải của mình. Tiếng hét vang vọng khắp lâu đài, nghe sởn cả gai ốc. Máu cứ liên tục chảy thành dòng xuống, nhanh chóng lan khắp chỗ Sash ngã xuống. Andrias vừa cười mỉm thì bị Anne đấm vào mặt một cú, lão nổi điên, cầm kiếm quơ loạn xạ, Anne nhanh chóng né hết và tặng thêm cho lão một cú đấm nữa.

Marcy cố gắng chạy lại đỡ Sash dậy, lấy băng thấm máu cho cô, chiếc băng trắng tinh sớm đã chuyển thành màu đỏ sẫm ướt nhẹp, mùi tanh của máu lan khắp cung điện cổ. Sash rên lên từng tiếng, nắm chặt lấy Marcy.





Gần ba mươi phút trôi qua kể từ khi Anne bắt đầu chiến đấu với Andrias, cả hai đã thấm mệt nhưng hai bên đều biết rõ chỉ có một kẻ duy nhất sống sót. Tướng quân Yunnan cũng đã thử đánh nhưng frobot bao vây họ quá đông khiến Yunnan không rảnh tay mà giúp Anne được. Anne cảm thấy cơ thể mình đau nhức kinh khủng, tưởng chừng như sắp nổ tung tới nơi. Anne biết nếu cứ tiếp tục, sớm muộn gì mình cũng sẽ ngất đi nên cô nghĩ cách.

"Chả lẽ mình sẽ phải chết như thế này sao?" Anne nghĩ.

Sasha cũng không giúp gì được nhiều, sau khi cứu Anne và gia đình Plantars thì cô đã rất mệt rồi, Andrias còn khiến mắt phải của cô mù nên cô nằm im ôm chặt Marcy. Cô nhìn sang Anne, rất muốn giúp đỡ nhưng toàn thân đều không thể cử động.


Sau một lúc chiến đấu, Anne nảy ra một ý.

"Hi vọng là sẽ thành công, dù mình có chết thì cũng chết để bảo vệ những n̶g̶ư̶ờ̶i̶ ̶y̶ê̶u̶ người bạn của mình." Anne trấn an bản thân.

Cô dồn hết tất cả sức lực của mình vào bàn tay phải của mình, đấm một cú thật mạnh vào Andrias. Andrias đưa khiên lên đỡ, cô càng cố nhấn mạnh xuống chiếc khiên chết tiệt kia. Sức mạnh như lửa thiêu làm tay Anne rát bỏng nhưng cô không quan tâm, cô hét lên.


"BÙM!" Một tiếng nổ lớn vang lên.



Một luồng ánh sáng chiếu thẳng đứng lên trời, ánh sáng như xé tan màn đêm, chiếu sáng khắp cả Newtopia.

Andrias gục xuống, bật máu. Anne ngã từ trên cao xuống, một bên tay bị cháy xém tới khuỷu tay do sức mạnh của mình.

Tướng quân Yunnan bắt được Anne, cùng với Grime, Olivia, gia đình Plantars, Marcy và Sasha chạy khỏi lâu đài. Andrias gượng dậy đuổi theo nhưng vì quá đau nên lão cứ đi được vài bước lại gục xuống. Trông thấy họ đã gần chạy vào khu rừng, lão giơ cao tay và ném thanh kiếm của mình.


"Xoẹt!"
.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.





Là một buổi chiều cuối mùa thu. Người người đi lại nhộn nhịp. Bầu trời se se lạnh, nhưng cái cây to bị gió lạnh thổi, run cầm cập mà rụng hết những chiếc lá trên nó.


"Marcy, cậu đây rồi, tớ tìm mãi."

Sasha đi tới, ngồi xuống một bên.

"Cậu biết đấy Marcy, sau chuyện đó, tuy là một bên mắt của tớ đã mù vĩnh viễn nhưng bù lại tớ biết rằng Anne rất thích tớ và giờ chúng tớ đang hẹn hò! Yunnan và Olivia cũng vậy. Grime-sy cũng đã tìm thấy cho mình một tình yêu đích thực, mọi người đều vui vẻ. Tớ đã giúp Grime-sy kiếm một công việc và giờ ổng đang đi học khóa đào tạo cảnh sát. Yunnan thì gia nhập quân đội dù Olivia không muốn nhưng bả hăng say quá, biết sao giờ." Sasha cười.




Không có ai đáp lại cả.


"T-tớ cũng đã cắt tóc rồi này. Cậu thấy được không Marmar?"



Không có ai đáp lại cả.



Nước mắt của Sash ứa ra, cô vội đưa tay lên lau. Sash lặng lẽ cúi đầu.

"Marcy..... đã một năm rồi đấy, tại sao cậu còn chưa chịu thức dậy nữa...."


Sasha đặt bó hoa xuống, đưa tay lên chạm vào nền gạch lạnh ngắt như cô đã chạm vào Marcy như ngày nào. Cô gục đầu xuống.

"Làm ơn, đừng ngủ nữa. Tớ nhớ cậu lắm......"








Dưới ánh hoàng hôn đỏ rực của một ngày cuối thu, phần mộ của Marcy sáng lên như có ai chiếu đèn vào. Nơi khuôn viên nghĩa trang kia có một người đang nửa quỳ nửa ngồi, khóc thương cho một con người dễ thương, tài năng nhưng đã mãi rời xa trần thế.
END.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com