Always Harmione
Sau một cuộc thảo luận sôi nổi về việc Harry có thích 'Phlegm' hay không, bà Weasley đã gọi Ginny xuống để giúp bà ấy."Mẹ đã nói chuyện này nhiều rồi!" Cô giận dữ nói. "Làm như con đã được bảo đi!" Bà Weasley chộp lại. "Bà ấy chỉ muốn tôi ở dưới đó để bà ấy không ở một mình với Phlegm." Ginny chế giễu. Cô ấy ném mái tóc đỏ dài qua vai sự bắt chước Fleur rất tốt và nhảy qua phòng với hai cánh tay giữ ở trên cao như một vũ công ba lê."Mọi người tốt hơn cũng nên xuống nhanh chóng," cô nói trước khi vung cánh cửa đóng lại sau lưng. Họ tiếp tục cuộc thảo luận khi Harry kết thúc bữa sáng. "Cái gì đây?" Hermione đột nhiên hỏi, giơ thứ dường như là kính viễn vọng từ một trong những chiếc hộp trong phòng lên. "Hỏng biết," Ron nói, "nhưng nếu Fred và George đã để nó ở đây, có lẽ nó chưa sẵn sàng cho cửa hàng trò đùa, vì vậy hãy cẩn thận. Harry tiếp tục bữa sáng của mình trong khi Ron và Hermione bắt đầu thảo luận về việc Fred và George đang làm tốt như thế nào trong cửa hàng trò đùa của họ bây giờ khi Voldemort đã biến mất. {đọc mô tả cuốn sách nếu nhầm lẫn xx} Đột nhiên có một tiếng nổ lớn từ một vụ tai nạn. Hermione hiện ra từ một đám khói được phát ra từ kính viễn vọng. Cô ấy có một con mắt đen và tóc cô ấy rối tung lên. "Bồ đã làm gì? Chuyện gì đã xảy ra?" Harry nói, nghe có vẻ lo lắng."Mình bóp nó và nó đấm mình!" Cô khóc với giọng yếu ớt."Mẹ mình có thể sửa nó cho bồ, bà giỏi với những vết thương nhẹ." Ron nói. Harry ngước lên từ bữa sáng, vẻ mặt hốt hoảng. "Mình chỉ vừa nhớ. Cụ Dumbledore nói rằng kết quả O.W.L của chúng ta sẽ có ở đây vào hôm nay." "Ôi không." Hermione nói, một bộ mặt như bị khủng bố hiện lên trên khuôn mặt cô ấy, tất cả màu sắc đã cạn khỏi gương mặt cô và cô ấy bắt đầu run rẩy."Tớ sẽ đi xem nếu có bất cứ con cú nào đến," cô nói gấp rút, và với nó cô vội vàng chạy xuống cầu thang.Nhưng khi Harry xuống cầu thang mười phút sau, mặc quần áo đầy đủ và mang theo khay ăn sáng trống rỗng, thì thấy Hermione đang ngồi ở bàn bếp trong sự kích động lớn, trong khi bà Weasley đang đi đến, cố gắng giảm bớt sự bầm đen."Nó sẽ không cử động được", bà Weasley nói một cách lo lắng, đứng lên với cây đũa phép trong tay và trở lại với một bản sao của cuốn Người giúp đỡ chữa lành mở tại trang 'Bầm tím, vết cắt và mài mòn'. "Cái này sẽ luôn luôn hữu ích trước đây, ta chỉ không thể hiểu.""Đó là ý tưởng của Fred và George về một trò đùa vui nhộn, đảm bảo nó sẽ không thành công", Ginny nói."Nhưng nó đã được thực hiện!" Hermione ré lên, "Không thể đi xung quanh với vết thương này mãi được!""Cháu sẽ không đâu cháu yêu, chúng ta sẽ tìm thuốc chữa", bà Weasley nói một cách nhẹ nhàng."Bill nói với tôi cả Fred dzà George đều rất vui tính," Fleur nói, mỉm cười êm đềm."Đúng, tôi khó thở vì cười," Hermione ngắt lời."Bác Weasley, bác có chắc chắn rằng không có con cú nào đến sáng nay không?" Cô hỏi."Không cháu yêu, ta sẽ chú ý-"Nhưng những lời của bà ấy đã bị tiếng thét của Hermione nhấn chìm. Cô đang chỉ vào cửa sổ, nơi ba vật thể màu đen có thể nhìn thấy rõ từ xa."Chúng chắc chắn là những con cú," Ron nói bằng giọng khàn khàn."Ồ không, mình biết mình đã viết sai các chữ cổ đại", cô lẩm bẩm một cách sốt sắng, "Mình đã viết ít nhất một lần dịch sai nghiêm trọng, môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám mình làm không tốt, và mình nghĩ rằng môn Biến hình đã diễn ra tốt đẹp nhưng bây giờ mình xem lại-"Harry chạy đến và ôm cô ấy, "Đừng lo lắng. Tất cả chúng mình đều biết bồ đã làm tốt.""Cảm ơn Harry, nhưng mình biết mình đã thất bại trong mọi môn." Cô khẽ nói.Những con cú đang bay thẳng về phía Hang sóc, ba chú cú xinh đẹp, mỗi con đều mang một phong bì vuông lớn."Ồ không!" Hermione ré lên.Bà Weasley đi qua họ và mở cửa sổ nhà bếp. Một, hai, ba, những con cú bay vút qua nó và đáp xuống bàn bếp một cách duyên dáng. Cả ba con cú nhấc chân phải lên.Tất cả đều di chuyển về phía trước. Bức thư gửi Harry ở giữa. Anh dùng những ngón tay để dò dẫm và cởi nó ra. Bên trái, Ron đang cố gắng lấy kết quả của mình; Bên phải anh, đôi tay của Hermione run rẩy đến nỗi làm con cú của cô run rẩy.Không ai trong bếp lên tiếng. Cuối cùng, khi họ tháo được phong bì, họ rạch nó ra và mở giấy da bên trong ra.KẾT QUẢ PHÂN BIỆT CẤP ĐỘ
Đạt điểm:
Xuất sắc (O)
Vượt quá mong đợi (E)
Chấp nhận được (A)Điểm thất bại:
Kém (P)
Đáng sợ (D)
Troll (T)HARRY JAMES POTTER ĐÃ ĐẠT ĐƯỢC
Thiên văn học:
Chăm sóc Sinh vật huyền bí:
Bùa chú: E
Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám: O
Tiên tri: P
Thảo dược học: E
Lịch sử Pháp thuật: D
Độc dược: E
Biến hình: EHarry đọc qua giấy da nhiều lần, hơi thở của cậu trở nên đều đặn hơn mỗi lần cậu đọc nó. Mọi chuyện đều ổn: cậu luôn biết mình sẽ thất bại trong Tiên tri, và cậu không có cơ hội sẽ vượt qua Lịch sử Phép thuật, cậu tưởng mình sẽ thất bại vào giữa kì thi, nhưng cậu đã vượt qua mọi thứ khác.Cậu nhìn quanh. Hermione quay lưng lại với cậu và cúi đầu, nhưng Ron trông rất vui mừng."Chỉ thất bại môn Tiên tri và Lịch sử Phép thuật, ai quan tâm đến chúng?" cậu vui vẻ nói với Harry. "Ở đây-hoán đổi-"Harry liếc xuống kết quả của Ron: không có những gì quá nổi bật ở đó..."Mình biết cậu đứng đầu môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám," Ron nói, đấm vào vai Harry. "Chúng ta đã làm xong phải không?""Làm tốt!" Bà Weasley nói một cách tự hào, xoa tóc Ron. "Bảy điểm Xuất sắc, nhiều hơn cả Fred và George cộng lại!""Uh, Hermione?" Ginny nói ngập ngừng, vì Hermione vẫn chưa quay người lại."Kết quả của chị thế nào?""Chị-không tệ," cô nói với giọng nhỏ nhẹ."Ồ, thôi đi," cậu nói, và lấy kết quả ra khỏi tay cô. "Đúng. Chín 'Xuất sắc' và một 'Vượt quá mong đợi' ở môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám." Cậu nhìn cô, nửa thích thú, nửa bực tức. "Bồ thực sự thất vọng, phải không?"Cô đỏ mặt và lắc đầu.'Wow-bồ ấy trông thật dễ thương khi đỏ mặt-đợi đã, cái gì? Mình KHÔNG nghĩ như vậy. Không không không mình không thích Hermione. Mình không thể. Ron thích bồ ấy. Bồ ấy là người bạn tốt nhất của mình. Bồ ấy đã đi quá giới hạn qua hai đứa!" Harry nghĩ.Cậu nhận ra mình đang nhìn cô chằm chằm và nhanh chóng quay đi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com