Allxngokienhuy Bap Tuoi
"thuận ơi, bạn yêu ơi, hôm nay tao có chuyện cực kì vui muốn kể mày nghe nè." lê thành dương túm lấy vai duy thuận, tươi cười."được rồi, thỏ lùn nay có chuyện gì mà vui đến cười cả ngày như vậy?" phạm duy thuận nhìn cậu, trêu ghẹo."tao không lùn!" thành dương phụng phịu. "tao nói mày nghe, anh vinh mới tặng quà cho tao đó. anh ấy thật ga lăng, đúng chuẩn gu tao! nói chung tao sắp hết kiếp độc thân rồi, mày chuẩn bị tiền chúc mừng tao đi là vừa."duy thuận ngơ người, đôi tay đang chọc cậu cũng bỗng dừng lại. thì ra đây là lí do lê thành dương bắt đầu cười nhiều hơn mọi ngày, nó nhìn cậu, đúng là chưa bao giờ nó thấy cậu cười vui đến long lanh hai mắt như thế này."à... ừ.""thôi, gạt sang một bên đi a, đi ăn không, tao bao." thành dương kéo tay nó, chẳng để ý sắc mặt nó lúc ấy.
"thuận ơi, anh vinh vừa tỏ tình tao đó. từ nay tao hết ế rồi, đừng nói tao ế nữa." thành dương cầm bó hoa vừa được tặng đem khoe với duy thuận, miệng vẫn cười tươi. "thuận, mày sao vậy? tao có bồ mày phải vui chứ?"nó bừng tỉnh, gượng cười."nếu thế thì tao vui cho mày! có bồ rồi đừng có mà lơ tao đấy nhé! anh ta làm gì mày, về đây tao bảo kê.""được rồi được rồi, mày mãi là bạn tốt của tao! tao phải đi hẹn hò rồi, gặp lại mày sau nhé!"nhìn bóng hình thành dương xa dần, duy thuận mới khuỵu xuống.phải rồi, nó phải vui chứ, cậu ấy hạnh phúc thế cơ mà.phải rồi, nó phải chúc mừng cậu chứ, nhưng cớ sao tim nó đau như vỡ ra thành trăm mảnh đến thế?nó đã đến muộn rồi sao? nó đã vĩnh viễn mất cậu rồi sao? chỉ vì một giây chần chừ mà nó mất cậu rồi.nhìn thành dương hạnh phúc, duy thuận mỉm cười chua xót."em có thêm một ánh sao, tôi mất bầu trời..."
"thuận ơi, anh vinh vừa tỏ tình tao đó. từ nay tao hết ế rồi, đừng nói tao ế nữa." thành dương cầm bó hoa vừa được tặng đem khoe với duy thuận, miệng vẫn cười tươi. "thuận, mày sao vậy? tao có bồ mày phải vui chứ?"nó bừng tỉnh, gượng cười."nếu thế thì tao vui cho mày! có bồ rồi đừng có mà lơ tao đấy nhé! anh ta làm gì mày, về đây tao bảo kê.""được rồi được rồi, mày mãi là bạn tốt của tao! tao phải đi hẹn hò rồi, gặp lại mày sau nhé!"nhìn bóng hình thành dương xa dần, duy thuận mới khuỵu xuống.phải rồi, nó phải vui chứ, cậu ấy hạnh phúc thế cơ mà.phải rồi, nó phải chúc mừng cậu chứ, nhưng cớ sao tim nó đau như vỡ ra thành trăm mảnh đến thế?nó đã đến muộn rồi sao? nó đã vĩnh viễn mất cậu rồi sao? chỉ vì một giây chần chừ mà nó mất cậu rồi.nhìn thành dương hạnh phúc, duy thuận mỉm cười chua xót."em có thêm một ánh sao, tôi mất bầu trời..."
260523
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com