Allwin Duplicity
Metawin giật mình tỉnh dậy giữa đêm, vội vàng nhoài người với lấy điện thoại trên kệ đầu giườngTiếng chuông điện thoại ban đêm luôn mang đến nỗi lo vô thứcNếu không quan trọng đã chẳng làm phiền nhau giữa đêmMàn hình hiển thị người gọi là P'Edd , đến đây Win cũng có thể đoán được vấn đề của ai rồiNhưng chuyện này .... để Dew nghe thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữaNhìn sang chàng trai bên cạnh, Dew vẫn điềm nhiên ngủ say Win mới yên tâm vén chăn đi tới ban công nghe điện thoại-P'Edd , em nghe đâyBên kia vẫn là khoảng lặng, có vẻ chuyện này thực sự khó khăn để nói raWin biết có chuyện khó xử khiến Pi nói không nên lời, đành tỏ ra bình tĩnh khích lệ người chị đã có tuổi kia-Thôi nào P'Edd, có chuyện gì không thể nói cho em biết chứĐáp lại Win chỉ là tiếng thở dài Và một câu hỏi vô thưởng vô phạt-Win, chị đã theo hai đứa từ những bước đầu tiên, được 4 năm rồi nhỉ?-Hai đứa là lứa nghệ sĩ thành công nhất, cũng là lứa chị đặt nhiều tâm tư vào nhất. Chị cũng hiểu hai đứa đã trải qua bao khó khăn mới có được ngày hôm nay-Chính vì hiểu rõ hai đứa phải trải qua những gì, nên chị không đành lòng nhìn Bright như thếWin cảm nhận được tiếng hít mũi nhè nhẹ đầu dây bên kia, rồi tiếng thở dài đầy nặng nhọcGiọng nói lạc hẳn đi-Win, tình trạng của Bright bây giờ không ổn chút nào. Cậu ấy được chuẩn đoán là mắc bệnh rối loạn hành vi cực đoan ở mức nhẹ. Nguyên nhân chủ yếu ở tâm bệnh-Chị luôn yêu thương cả hai đứa, hãy tin chị. Nhưng lần này, chị muốn xin em hãy ở bên cạnh Bright, mọi lúcCả hai bỗng chốc rơi vào im lặng, Win như rơi vào khoảng không mờ mịt, thứ níu giữ linh hồn em nói đáy mắt là số giây trên màn hình thúc ép em phản hồi lời cầu xin kia-Điều này rất khó khăn, Pi biết, Pi biết đã có chuyện xảy ra khiến hai đứa không còn như trước. Nhưng xin em, Win, hãy thương lấy Bright lần này-Nếu không có em, Bright có thể không kiểm soát được khi làm việc. Trong trường hợp xấu nhất, cậu ấy bắt buộc phải tạm dừng hoạt động để điều trị-Việc này mà truyền ra ngoài, coi như tất cả công sức của Bright đều hóa thành bọt biển. Mười năm, mười năm chờ đợi để được công thành danh toại, rồi cuối cùng lại biến mất như một giấc mộng Nam KhangNói đến đây, Win nghe thấy tiếng nức nở truyền vào tai. Nhưng không phải chỉ có P'Edd, còn một tiếng nức nở khiến lòng người day dứt hơn, tiếng nức nở của người mẹ-Win, hãy thương lấy Bright lần này em nhéLời thiết tha hòa với gió đêmTrong vô thức Win đã thốt lên lời chấp thuận , sau đó ,tất cả lời còn lại đều để ngoài tai. Cho đến khi tắt máy
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Điện thoại bị cướp lấy khỏi tay. Thay vào đó là mọt ly rượuMột dáng người thon dài tiến đến tựa vào lan can đối mặt với Win Vạt áo ngủ lay động khắc họa hình dáng của gió đêm .Mái tóc rối lên do gió . Không thể phủ nhận, dáng vẻ lười nhác này của Dew quá mê ngườiHắn chỉ chăm chú nhìn Win, trên môi vẫn là nụ cười nhàn nhãGiọng nói lại đanh thép-Metawin, anh biết điểm yếu của anh là gì không?, Quá mềm lòng, quá dĩ hòa vi quý. -Người ta chính là bắt được điểm này của anh, mới dám đưa ra thứ yêu cầu rác rưởi đấy. Thế mà anh cũng chấp nhậnTrên tay Dew cũng mân mê một ly rượu, nhẹ nhàng cụng vào ly của Win rồi uống cạnHơi men lên, Dew càng ăn nói không có chừng mực-Hay anh còn tình cảm với Bright Vachirawit?Win luôn rợn gáy mỗi lần Dew dùng đôi đồng tử đã co rút ngoan độc như loài rắn ấy để nhìn anhRồi lại nghiến răng, bấy giờ Win mới phát hiện Dew có chiếc răng nanh sắc nhọn lộ ra khi cười. Chỉ là bình thường Dew luôn cười dịu dàng, nụ cười ấy chưa đủ sâu để lộ ra chiếc răng nanhChỉ khi cười nhếch mép khinh bỉ thế này..-Yêu đương với Nani Hirunkit, ngủ với tôi nhưng trong tim lại vẫn có Bright Vachirawit. Metawin, với anh bao nhiêu thì đủ hả? -Đã bao giờ anh tự vấn bản thân xem, mình tham lam thế nào chưa?Tham lam?Metawin tham lam sao?Mình tham lam sao? Metawin tự giễukhôngKhông hề-Cậu sai rồi, tôi không tham lam-Thậm chí ai tôi cũng không cần Không còn trốn tránh nữa, Win đối mắt với DewLời cứng như thép khẳng định-Từ đầu đến cuối đều là các người ép tôi. Vậy nên khi tôi chẳng thể thuộc về một mình ai, -Không thể trách tôi
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Điện thoại bị cướp lấy khỏi tay. Thay vào đó là mọt ly rượuMột dáng người thon dài tiến đến tựa vào lan can đối mặt với Win Vạt áo ngủ lay động khắc họa hình dáng của gió đêm .Mái tóc rối lên do gió . Không thể phủ nhận, dáng vẻ lười nhác này của Dew quá mê ngườiHắn chỉ chăm chú nhìn Win, trên môi vẫn là nụ cười nhàn nhãGiọng nói lại đanh thép-Metawin, anh biết điểm yếu của anh là gì không?, Quá mềm lòng, quá dĩ hòa vi quý. -Người ta chính là bắt được điểm này của anh, mới dám đưa ra thứ yêu cầu rác rưởi đấy. Thế mà anh cũng chấp nhậnTrên tay Dew cũng mân mê một ly rượu, nhẹ nhàng cụng vào ly của Win rồi uống cạnHơi men lên, Dew càng ăn nói không có chừng mực-Hay anh còn tình cảm với Bright Vachirawit?Win luôn rợn gáy mỗi lần Dew dùng đôi đồng tử đã co rút ngoan độc như loài rắn ấy để nhìn anhRồi lại nghiến răng, bấy giờ Win mới phát hiện Dew có chiếc răng nanh sắc nhọn lộ ra khi cười. Chỉ là bình thường Dew luôn cười dịu dàng, nụ cười ấy chưa đủ sâu để lộ ra chiếc răng nanhChỉ khi cười nhếch mép khinh bỉ thế này..-Yêu đương với Nani Hirunkit, ngủ với tôi nhưng trong tim lại vẫn có Bright Vachirawit. Metawin, với anh bao nhiêu thì đủ hả? -Đã bao giờ anh tự vấn bản thân xem, mình tham lam thế nào chưa?Tham lam?Metawin tham lam sao?Mình tham lam sao? Metawin tự giễukhôngKhông hề-Cậu sai rồi, tôi không tham lam-Thậm chí ai tôi cũng không cần Không còn trốn tránh nữa, Win đối mắt với DewLời cứng như thép khẳng định-Từ đầu đến cuối đều là các người ép tôi. Vậy nên khi tôi chẳng thể thuộc về một mình ai, -Không thể trách tôi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com