Alltakemichi Yeu Xich Hanh
-"nói vậy, Hanagaki đang khiến đạo đức bọn ta đi xuống đấy nhưng có mấy tên đạo đức nó vứt từ lâu rồi"-Kisaki-"haha, thật sự không sao mà"-Takemichi-"em à không Takemichi anh đã 23 rồi tại sao không nói với tôi"-Peyan-"tôi cảm thấy nếu nói ra sẽ như ngày hôm nay, đến một từ xưng hô còn khó"-Takemichi -"Wakasa Imaushi là tên tôi"-Wakasa-"hân hạnh, cứ gọi tôi là Takemichi"-Takemichi-"thật sự anh không để ý đến chuyện tuổi tác sao?"-WakasaEm gật đầu, trong suy nghĩ em từ lâu vai vế, tuổi tác xưng hô không còn quan trọng. Thứ mà khiến người ta nể trọng không phải là tuổi mà là sự hiểu biết, chính chắn và cách hành xử chứ không phải là con số đấyThật sự có rất nhiều người am hiểu sâu rộng từ khi còn rất nhỏ, họ nêu lên quan điểm riêng, tư duy rõ ràng. Hiểu và tôn trọng mọi mặt của vấn đề hơn rất nhiều người Takemichi thật sự rất ngưỡng mộ những người như vậy, mặc dù các nhân vật trong truyện này đều có có cách nhìn phóng khoáng, suy nghĩ và tư duy của họ rất logic nhưng em lại thích cách nhìn nhận và suy nghĩ của Chifuyu vì nó có sự nhận thức rõ ràng Kisaki được coi là quân sư là người có cách nhìn sâu vào vấn đề nhưng nó quá phức tạp, suy nghĩ tham vọng của Kisaki là thứ làm em sợ hắn nhất. Tham vọng của hắn đã trở thành cuồng vọng
Tôi muốn hoặc cả thế giới hoặc không gì cả. - Charles Bukowski
Thật sự đọc cuốn tiểu thuyết này ai cũng mang trong mình tham vọng to lớn, đôi lúc sự mong muốn này mà làm chệch đi suy nghĩ của nhiều người nhưng cũng chính nhờ sự khát khao mà làm nên các con người này
Tôi nói không với cái tốt để tôi có thể nói có với cái tốt nhất. - Zig Ziglar
-"nếu Takemichi vậy rồi thì chúng ta câu nệ làm gì"-Mitsuya-"đúng vậy"-Takemichi-"vậy thì xưng hô sao cho được, Hanagaki"-Kokonoi-"cứ gọi tên tôi"-Takemichi-"được rồi chốt vậy đi, mấy người đang bớt nhìn y lại đi, Takemichi sẽ sợ đấy"-Peyan-"không sao đâu nhưng có hơi nhiều người vậy khiến tôi hơi ngại"-Takemichi-"đều là nam nhi với nhau cả, nhìn một chút thì có sao đâu"-Mikey-'có cái mả cha mày cái thằng lùn mã tử, bố mày nhịn mày lâu lắm rồi đấy nhá. Hèn chi bảo sao cả đám ai cũng không có người thương, toàn thảy vào mặt người ta những câu thế nào thì ai mà chịu cho được'-TakemichiEm mỉm cười, tay cầm đũa run lên, tâm Takemichi bây giờ đang niệm chú đại bi, em có nên cho con người mất nhận thức này một cái chén vào đầu không? Chắc lúc đó chắc sẽ có duyên hơn đấyKhông biết trời sắp đặt sao cho em gặp được bọn người này, đây mà là duyên tốt cái gì. Kiếp trước mang nợ gì hay sao mà kiếp này gặp toàn nghiệt duyên không vậy chứ-"Mikey, đừng nói nữa"-Kisaki-"nó nói đúng mà, cùng là nam nhân với nhau mà sợ gì"-IzanaMột câu phát ngôn đậm mùi gây nghiệp chướng, em đang hận bản thân là tại sao bản thân mình trước khi xuyên vô đây lại tạo nhiều nghiệp thế để bây giờ phải lãnh cả đống như thế nàyTakemichi cảm thấy mình nên ăn năn hối lỗi, không tạo nghiệp nữa-'không sao bình tĩnh, máu ơi đừng lên nữa'-Takemichi-"bọn tôi làm gì để Takemichi phải sợ đâu? Đang thân thiện quá chừng"-Ran-"đúng vậy"-RinPhựt Các bạn nghe thấy tiếng gì không, đấy là tiếng đứt dây. Sợi dây lý trí của Takemichi nhà ta đã đứt và các bạn biết chuyện gì xảy ra rồi đấyVới một người tâm tịnh nhưng miệng hỗn như em Cốp Âm thanh sống động vang lên một lần nữa, bát sứ ngà bay một đường thẳng và sà vào đầu mĩ nhân thắt hai bím -"thân thiện cái mả nhà chúng mày, bổn đại gia hôm nay dạy các người đạo lý làm người"-Takemichi-"cái-i..."-Rin-"mày cái gì hả? Cái mả mồ nhà mày, đều là nam nhân thì mắc gì phải ngượng?"-Takemichi-"hơ, ông đây nói cho chúng bây biết nam nhân cũng là con người mà con người là phải có cảm xúc, thế nên dù là nam hay nữ đều cũng phải biết ngại"-Takemichi-"mày thử đào ra hơn hai chục người nhìn mày với con mắt như ăn tươi nuốt sống thì từ ngại sẽ chuyển thành gì"-Takemichi -"là thành sợ đấy, bây có hiểu chưa?"-TakemichiTakemichi vơ lấy cái chén của Inui phan thẳng vào người Mikey-"chúng mày cũng phải tinh ý một chút chứ, đằng này một thẳng nói chả sao mà bây giờ lòi thêm thằng thứ hai"-Takemichi-"ngươi-i....."-Izana-"sao định nói gì hả? Bản thân mình sai mà còn không biết nữa hay gì, hay muốn bổn đại nhân đây vạch ra cho thiên hạ coi"-Takemichi-"oi oi oi"-Baji-"oi oi oi cái beep, mày oi với ai. Bản thân mình đã ẩu rồi mà oi cái chi"-Takemichi-"Takemichi, thôi ảnh hưởng sức khỏe"-Peyan-"không khỏe tôi cũng phải gáng nói cho hết"-Takemichi-"Trời ơi, sống hơn 20 năm trên đời tao chưa gặp trường hợp nào như trường hợp này"-Takemichi-"hãy làm ơnnnn, sống tinh tế lên nếu không tinh tế được thì đừng vô duyên chứ không tinh tế lại còn vô duyên thì mang tiếng ế cả đời đấy"-Takemichi-"nếu hôm nay là duyên trời tạo để bổn đại gia gặp mặt các ngươi, thì chắc chắn đây là ác duyên"-TakemichiThấy em sắp lao lên như cắn người Peyan cùng Chifuyu giữ em lại-"được rồi Takemichi"-Chifuyu-"nếu có nắm lá ngón trong tay, bổn đại gia đây sẽ nhét vào mồm từng thằng"-Takemichi-"thấy tao im mà mày tưởng tao hiền hả, mơ đi diễm, xưa rồi cưng ơi"-TakemichiEm được Peyan bế sang phòng khác, đến lúc bị mang đi Takemichi cũng phải hét lên những câu cuối cho thõa nỗi lòng này_________________________________________
Như phần đầu tui nói
Thì đây là truyện khá hề nên không nghiêm túc như mọi người tưởng
Đọc truyện vui vẻ
Tôi muốn hoặc cả thế giới hoặc không gì cả. - Charles Bukowski
Thật sự đọc cuốn tiểu thuyết này ai cũng mang trong mình tham vọng to lớn, đôi lúc sự mong muốn này mà làm chệch đi suy nghĩ của nhiều người nhưng cũng chính nhờ sự khát khao mà làm nên các con người này
Tôi nói không với cái tốt để tôi có thể nói có với cái tốt nhất. - Zig Ziglar
-"nếu Takemichi vậy rồi thì chúng ta câu nệ làm gì"-Mitsuya-"đúng vậy"-Takemichi-"vậy thì xưng hô sao cho được, Hanagaki"-Kokonoi-"cứ gọi tên tôi"-Takemichi-"được rồi chốt vậy đi, mấy người đang bớt nhìn y lại đi, Takemichi sẽ sợ đấy"-Peyan-"không sao đâu nhưng có hơi nhiều người vậy khiến tôi hơi ngại"-Takemichi-"đều là nam nhi với nhau cả, nhìn một chút thì có sao đâu"-Mikey-'có cái mả cha mày cái thằng lùn mã tử, bố mày nhịn mày lâu lắm rồi đấy nhá. Hèn chi bảo sao cả đám ai cũng không có người thương, toàn thảy vào mặt người ta những câu thế nào thì ai mà chịu cho được'-TakemichiEm mỉm cười, tay cầm đũa run lên, tâm Takemichi bây giờ đang niệm chú đại bi, em có nên cho con người mất nhận thức này một cái chén vào đầu không? Chắc lúc đó chắc sẽ có duyên hơn đấyKhông biết trời sắp đặt sao cho em gặp được bọn người này, đây mà là duyên tốt cái gì. Kiếp trước mang nợ gì hay sao mà kiếp này gặp toàn nghiệt duyên không vậy chứ-"Mikey, đừng nói nữa"-Kisaki-"nó nói đúng mà, cùng là nam nhân với nhau mà sợ gì"-IzanaMột câu phát ngôn đậm mùi gây nghiệp chướng, em đang hận bản thân là tại sao bản thân mình trước khi xuyên vô đây lại tạo nhiều nghiệp thế để bây giờ phải lãnh cả đống như thế nàyTakemichi cảm thấy mình nên ăn năn hối lỗi, không tạo nghiệp nữa-'không sao bình tĩnh, máu ơi đừng lên nữa'-Takemichi-"bọn tôi làm gì để Takemichi phải sợ đâu? Đang thân thiện quá chừng"-Ran-"đúng vậy"-RinPhựt Các bạn nghe thấy tiếng gì không, đấy là tiếng đứt dây. Sợi dây lý trí của Takemichi nhà ta đã đứt và các bạn biết chuyện gì xảy ra rồi đấyVới một người tâm tịnh nhưng miệng hỗn như em Cốp Âm thanh sống động vang lên một lần nữa, bát sứ ngà bay một đường thẳng và sà vào đầu mĩ nhân thắt hai bím -"thân thiện cái mả nhà chúng mày, bổn đại gia hôm nay dạy các người đạo lý làm người"-Takemichi-"cái-i..."-Rin-"mày cái gì hả? Cái mả mồ nhà mày, đều là nam nhân thì mắc gì phải ngượng?"-Takemichi-"hơ, ông đây nói cho chúng bây biết nam nhân cũng là con người mà con người là phải có cảm xúc, thế nên dù là nam hay nữ đều cũng phải biết ngại"-Takemichi-"mày thử đào ra hơn hai chục người nhìn mày với con mắt như ăn tươi nuốt sống thì từ ngại sẽ chuyển thành gì"-Takemichi -"là thành sợ đấy, bây có hiểu chưa?"-TakemichiTakemichi vơ lấy cái chén của Inui phan thẳng vào người Mikey-"chúng mày cũng phải tinh ý một chút chứ, đằng này một thẳng nói chả sao mà bây giờ lòi thêm thằng thứ hai"-Takemichi-"ngươi-i....."-Izana-"sao định nói gì hả? Bản thân mình sai mà còn không biết nữa hay gì, hay muốn bổn đại nhân đây vạch ra cho thiên hạ coi"-Takemichi-"oi oi oi"-Baji-"oi oi oi cái beep, mày oi với ai. Bản thân mình đã ẩu rồi mà oi cái chi"-Takemichi-"Takemichi, thôi ảnh hưởng sức khỏe"-Peyan-"không khỏe tôi cũng phải gáng nói cho hết"-Takemichi-"Trời ơi, sống hơn 20 năm trên đời tao chưa gặp trường hợp nào như trường hợp này"-Takemichi-"hãy làm ơnnnn, sống tinh tế lên nếu không tinh tế được thì đừng vô duyên chứ không tinh tế lại còn vô duyên thì mang tiếng ế cả đời đấy"-Takemichi-"nếu hôm nay là duyên trời tạo để bổn đại gia gặp mặt các ngươi, thì chắc chắn đây là ác duyên"-TakemichiThấy em sắp lao lên như cắn người Peyan cùng Chifuyu giữ em lại-"được rồi Takemichi"-Chifuyu-"nếu có nắm lá ngón trong tay, bổn đại gia đây sẽ nhét vào mồm từng thằng"-Takemichi-"thấy tao im mà mày tưởng tao hiền hả, mơ đi diễm, xưa rồi cưng ơi"-TakemichiEm được Peyan bế sang phòng khác, đến lúc bị mang đi Takemichi cũng phải hét lên những câu cuối cho thõa nỗi lòng này_________________________________________
Như phần đầu tui nói
Thì đây là truyện khá hề nên không nghiêm túc như mọi người tưởng
Đọc truyện vui vẻ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com