Alltakemichi Khong Co Kha Nang Moi Nguoi Deu La Gay
Chào đón Takemichi chính là một nụ cười tươi làm nên thương hiệu của Smiley, hắn ngồi xếp chân ngay ngắn ngồi trên giường, mắt lấp lánh nhìn Takemichi."Smiley có thấy mệt không?""Có!" Smiley gật đầu."Vậy mày muốn giải toả bằng cách gì đây.""Giống Mitsuya, nhưng mà gọi ông xã đi! Ông xã~~~ vậy kìa.""À được rồi, vậy....ông xã~~~~"Giọng cậu bắt chước Smiley mà kéo dài. Thế nhưng Smiley còn chưa hài lòng lắm, hắn nói:"Gọi nũng nịu một chút."Takemichi cũng rất phối hợp mà hạ tone giọng."Ông xã...." bonus thêm đôi mắt lắp la lắp lanh.Smiley nghe xong liền:"Ơi!!!!! Có chuyện gì vậy bà xã!""Ăn trưa á! Bà xã biết ông xã mệt!"Đm, sến quá sến. Takemichi cũng cảm thấy lưỡi mình hỏng rồi."Bà xã cho ông xã ăn gì vậy."Takemichi mở nắp ra đưa cho Smiley ngửi:"Là cháo lươn. Có thơm không?""Sao thơm bằng bà xã."Vừa dứt lời, Smiley đã hạ trên cánh má nõn nà một nụ hôn nồng nàn.Tiếng chụt vang lên rất vang dội, ngay cả các đại bất lương ở kế bên cũng nghe đến rõ ràng.Không thể đánh! Không thể đánh! Không thể đánh! Điều quan trọng nhắc lại ba lần, Takemichi cười hiền hoà:"Nào ăn thôi, ngoan nhé.""Vâng bà xã đại nhân."Ngồi ăn đến ngon lành thế nhưng mắt của Smiley dù vẫn cứ nhắm chặt thì Takemichi vẫn cảm thấy Smiley đang ăn chính cậu hơn.30 phút vốn dĩ rất dài nhưng vừa pha trò vừa ăn rồi uống quả thật cái vèo là qua ngay.Thời gian của Smiley cũng rất nhanh qua đi, bây giờ là đến Angry.Tự nhiên bên kia không khí vui vẻ biết bao thì bên này vẻ mặt của Angry lại làm cậu hơi căng thẳng.Cậu khó khăn mở miệng:"Kia...ăn cháo...""Hả?" Angry không cam lòng nhìn lên:"Sao mọi người được chơi còn tao không được."Nhìn mặt mày có giống muốn chơi không? Takemichi âm thầm vuốt mồ hôi..."Được chứ! Vậy Angry thích chơi gì.""Hôn."Hôn? "Cụ thể hơn chút.""Là hôn, bất kì đâu cũng được, mỗi muỗng thì hôn tao một cái, tao mới chịu ăn."Rồi hay chưa? Mình vì cảm thấy có lỗi nên mới nhận lời chăm sóc, nhưng khoẻ lại là vì ai? Vì ai hả? Thế mà còn ở đây ra điệu kiện với cậu.Thế nhưng không thể từ chối, Takemichi chỉ đành ngồi xuống.Một tô cháo tầm trung cũng phải khoảng 48 muỗng, vậy có nghĩa là Takemichi phải hôn Angry 48 lần.Muỗng thứ nhất, Takemichi hôn ở má trái.Muỗng thứ 2, Takemichi hôn ở má phải.Muỗng thứ 3, Takemichi hôn ở trán.Chứ thế, mắt phải mắt trái, sóng mũi, cổ, xương quai xanh, tóm lại từ thân trên trở lên và trừ môi thì tất cả mọi nơi Takemichi đều lách luật mà hôn.Quả nhiên Angry bị nghiện nên cũng không tính toán chuyện Takemichi bỏ qua môi mình, hắn thoã mãn ăn hết cháo rồi uống thuốc.Giờ thì đến bấy bề Chifuyu, y vừa thấy cậu qua đã bắt đầu nhõng nhẽo:"Takemichi ơi!!!! Đau muốn chết nuôn."Bị hành động trẻ con của y làm bật cười, Takemichi vuốt tóc Chifuyu lên mà hỏi:"Thế muốn chơi gì để hết đau.""Chơi oẳn tù tì. Mày thắng tao liền ăn, mày thua thì cởi đồ."Vcl...đây là nơi công cộng đó anh."Nha Takemichi!!!!"Đúng là giao trứng cho ác, Takemichi chỉ đành gật đầu.Thế nhưng xui thay, Chifuyu từ đầu đến cuối cứ thua mãi, cho đến khi bát cháo thấy đáy, trên người Takemichi vẫn hoàn hảo không cởi một thứ gì.Cho đến cái cùng, Chifuyu lại thắng.Thế nhưng lúc này Takemichi lại hỏi:"Có muốn đổi luật không? Mày có thể đổi yêu cầu."Có nghĩa là từ cởi một món đồ thành cái khác, Chifuyu tâm nguyện không thực hiện được, nếu bây giờ chỉ cởi một cái áo cũng không có gì vui. Thế nên y nảy ra một ý tưởng, Chifuyu nhắm mắt chỉ chỉ vào môi mình.Takemichi mí mắt giật giật, sao đây, muốn cậu hôn môi à? Tự làm tự chịu, Takemichi chỉ đành cúi đầu mà hôn Chifuyu.Nhưng đời ai mà ngờ, lúc này chuông lại đúng lúc vang lên, Takemichi kịp lúc phanh lại, sau đó từ hôn trực tiếp lại đổi thành một nụ hôn gián tiếp, cậu tự hôn ở tay mình rồi để lên môi Chifuyu:"Vậy nhé!""Ơ...ơ ơ..."Chifuyu chỉ đành ngậm ngùi, tức giận nhìn cái điện thoại, cậu không thương tiếc chuẩn bị giơ lên ném thì Angry bên cạnh mở màn ra ngăn cản:"Điện thoại mình bạn ơi."Takemichi mở màn của Kazutora, lúc này, Kazutora lại lơ đễnh nhìn ra cửa sổ, khi thấy Takemichi, hắn chủ động ăn cháo rồi uống thuốc mà nằm xuống ngủ, hoàn toàn không làm khó dễ Takemichi.Nhìn Kazutora như vậy lại khiến Takemichi đau lòng, vì cậu biết hắn vẫn còn băn khoăn chuyện cũ.Mở chăn ra, Takemichi không nói lời nào mà nằm sau lưng Kazutora, mặt dụi vào tấm lưng rộng của hắn mà ngủ.Bên này, Kazutora âm thầm cười trộm, tay nắm lấy tay Takemichi, hắn nhẹ nhàng đưa lên môi mà hôn một cái, đây xem như cũng là một đòi hỏi cho trò chơi hôm nay rồi.Không hề có ai biết Kazutora đã cố ý làm vậy, vì sau khi Takemichi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, hắn đã quay lại mà ôm Takemichi vào lòng.Chiến thuật của Kazutora hôm nay chính là lạc mềm buộc chặt, như vậy, Kazutora đã thành công chiếm lấy Takemichi một đêm.Cả những người còn lại cũng không mảy may phản ứng vì trong thuốc có ít thuốc an thần, thế nên ai cũng đã sớm chìm vào mộng đẹp của riêng mình rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com