"Suỵt...mọi người đừng duy chuyển mạnh..."Hinata khẽ thì thầm trong cái bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở, chẳng thể tin được lại dính vào cái tình cảnh trớ trêu như bây giờ, tự nhủ sao mà lại xui xẻo đến thế cái lâu đài này còn biết bao nhiêu chổ hà cớ gì lại là vườn hoàng gia? Có cần phải khắc nghiệt đến vậy không? Giờ phải làm gì trong cái tình cảnh này đây? Mana thì hết, HP cũng chỉ đủ để lãnh một đòn ma pháp bậc A, khiên ma pháp bằng cuộn phép? Hết sạch, bế tắc rồi."Làm sao đây...liệu...còn có đường thoát thân không...?"Câu hỏi tự sự với tông giọng thì thầm làm ý nghĩa muốn truyền tải mang nét bế tắc cùng cực, cũng phải thôi trước mắt họ là thứ gớm ghiết bất khả xâm phạm là kẻ sẽ khiến họ biến mất nếu như làm ra những hành động ngu ngốc, cái không khí mang sắc hồng kì quặc này nữa nó mờ mịt âm u đến lạ, ánh nắng mặt trời rọi chiếu qua lớp kính trên mái vòm ban nảy đã biến đâu mất tăm thay vào đó là cái nền xanh đen buổi đêm tối tĩnh mịch không một án mây, mọi âm thanh xung quanh nếu như có công tắc điều khiển thì bây giờ đã trong chế độ im lặng, nó yên tĩnh đến mức nghe rõ mồn một tiếng tim đập loạn nhịp trong lòng ngực, bộ não căng thẳng vận dụng tất cả nơ ron thần kinh cố giữ cho bản thân tỉnh táo tìm cách giải quyết tình huống hiện tại.Nghĩ rồi lại nghĩ, mọi phương án đề ra đều trở nên vô nghĩa với bài toán cạn kiệt mana, con quái thú kia đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì vẫn giữ nguyên tư thế trồi nửa người lên cao như vậy, họ vẫn trò truyện với nhau được bằng tông giọng thỏ thẻ vậy có nghĩa đây vẫn là tầng số mà nó không phát hiện. Cả nhóm cô vẫn đang án binh bất động, mắt đảo liên hồi nhằm tìm lối ra khỏi khu vườn này, con ngươi lia đến sinh vật kia liền vội đổi vị trí, khu vườn này khá rộng tầm nhìn bị thứ sương hồng cản trở khó xác định khu vực xung quanh, nhưng kì thay là mọi người đều chú ý đến cái sắc hồng rực hơn ở phía đối diện sinh vật kia nồng độ sương mù ở chổ đó dày đặc hơn nhiều so với xung quanh mắt thường chẳng thể xác định phía bên trong làn sương đó là gì, họ đã tìm được điểm đáng nghi không biết đằng sau đó là cửa thoát hay đường chết nhưng ở tình huống hiện tại họ chỉ còn cách đi đến đó, khu có hàm lượng sương dày kia phải đi vòng qua con quái vật, đoạn đường tuy không quá xa nhưng phải đối diện với thứ sinh vật kia quả thật không phải là điều dễ dàng gì."Mọi người nghe này... tớ sẽ đi cuối cùng, hiện tại chỉ có tớ là HP cao nhất khả năng chịu đòn vẫn ổn, duy chuyển chậm rãi thôi nhưng đừng cách nhau quá xa..."Emma phổ biến chiến lược trong khi dòm ngó xung quanh để chắc chắn rằng sinh vật kia sẽ không triệu hồi bất cứ thứ gì cản trở tuyến đường phía trước, nói rồi cô ra hiệu cho Hinata và Akane bắt đầu hành động, hai người mon men tiến lên phía trước đi trên đoạn đường đã được lót sẵn gạch đá, âm thanh lọc cọc vang lên vì ma sát với nền đá làm ba người nín thở liếc nhìn thứ sinh vật kia trong lo sợ, mồ hôi lấm tấm trên trán cho thấy họ đang căng thẳng đến mức nào, yên tĩnh, nó vẫn không phản ứng điều này như tia hi vọng nhỏ nhoi len lỏi trong suy nghĩ được củng cố thêm vài phần, thầm thở phào rồi nhấc chân bước tiếp cái tâm trạng bồn chồn lo lắng thứ sinh vật kia sẽ phát giác ra được gì đó mà cảm tưởng đường đá dưới chân như đang đi trên than hồng, từng bước từng bước thấp thỏm, căng thẳng cực độ.Cạch!*"Gì chứ?"Là thứ âm thành mà không một ai muốn nghe, là bẫy ma pháp được cài dưới nền đá!"Chạy!!!"Hinata hét lên ra hiệu cho mọi người bức tốc chạy về phía sương mù kia, xung quanh những bụi hoa đang héo ban nảy lúc này đã vươn người trở về trạng thái tươi roi rói kèm theo đó là từng luồn đạn ma pháp bắn ra liên thanh như súng đạn, mỗi bông hoa bắn xong thì nổ tung toé nối tiếp chúng là những cành hoa mới lại mọc lên không có hồi kết."Chết tiệt!!!"Emma gào lên trong khi vẫn cật lực né đòn, người chạy sau cùng hiện tại lại là Akane cô là Healer nên chỉ số Speed của bản thân khá thấp cố chạy cách mấy vẫn không thể bắt kịp hai người đồng đội của mình, bất lực trở thành gánh nặng trong giờ phút nguy cấp, thầm tự trách bản thân tại sao lúc trước lại dùng hết Ma Thạch nâng cấp hết vào khả năng Buff than trách là thế nhưng bây giờ cô không có thời gian để tự trách cứ thêm điều gì nữa, tiếng động từ nảy đến giờ không hề nhỏ thứ sinh vật kia đã phát giác ra có kẻ xâm nhập vào khu vườn của nó. "Aaaa!!!" Tiếng hét của Akane vang lên như hồi chuông réo liên tục trong não bộ, các nơ ron thần kinh ngay lập tức trở nên căng như dây đàn, Emma là người phản ứng nhanh nhất con quái vật kia vừa sử dụng Skill hệ Thổ khiến cho mặt đất phía Akane nức ra tạo thành các rãnh nức sâu mà mắt thường không nhìn thấy đáy, cô xoay người nhảy vồ đến chổ Akane như một chú báo đem Akane đặt lên lưng mình rồi tiếp tục chạy về phía Hinata, nhảy phóc qua từng khe nức nhanh nhẹn đến bất ngờ thành công giải vây cho tình cảnh chia cắt vừa rồi.Ầm Ầm Ầm!!!*Như cảm thấy chưa đủ độ thị uy con quái vật lần nữa triệu hồi ra một vòi rồng nhắm thẳng về phía họ âm thanh của gió gào rít trong không gian, trên đường đi nó càn quét qua khu vực có những loại nấm nhiều màu thành công hút nó lên tổ hợp nấm độc làm màu sắc của vòi rồng chuyển sang tím sẫm, vòi rồng độc! Đoạn đường nó đi qua để lại một đống hoang tàn đến đáng thương. Cả nhóm bị buộc phải dừng lại vì một đám hoa hồng, chúng biết duy chuyển và những cái gai kia rỉ ra thứ nước xanh lá trông chẳng có tí tốt lành gì."Mẹ kiếp! Lũ này từ đâu ra vậy chứ!""Còn cái thứ vòi rồng kia nữa nó sắp đến rồi!!!"Emma phát hoảng mà hét lên cảnh báo mọi người, không có đường chạy, chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!!! Chỉ còn cách một tí nữa thôi mà mẹ kiếp! Lý nào lại phải bỏ mạng lại đây, cô không cam tâm! Đi vào cái lâu đài này là quyết định sai lầm cô không phủ nhận nhưng nổ lực từ sáng đến giờ để chỉ để vật lộn níu giữ mạng sống không thể để chết một cách oan uổn như thế dù cô có chết đi chăng nữa thì cũng phải ít nhất có một người thoát ra khỏi đây. Nghĩ đi! Nghĩ đi! Mẹ kiếp! Bóc!*Hinata tiến lại búng tráng cô một cái thành công khiến khuôn mặt căng thẳng của cô trở nên ngơ ngác đưa tay chạm lên chổ vừa bị búng mà ngớ người: "Hina...cậu...""Tớ làm sao? Tớ biết cậu đang nghĩ gì! Chúng ta là một đội mà, sống chết phải có nhau chứ! Đường cùng rồi...chiến đấu đi!"Cô đưa tay tạo thành nắm đấm hướng về phía Emma, đôi mắt cam đào giờ như rực lửa ánh lên tia kiên cường khó giấu cô nghiêng đầu nở một nụ cười như ánh nắng mặt trời rực rỡ hơn tất thảy những bông hoa được trồng trong khu vườn này, Emma đắm chìm trong con ngươi đó, đây chính là đội trưởng, là người dẫn dắt Winter Iris này, suy nghĩ vứt bỏ bản thân vừa rồi chính là điều cấm kỵ với người trước mắt cô Tachibana Hinata, một người sẽ không cho phép bất kì ai tổn thương bản thân chỉ để mang lại hạnh phúc cho người khác, trước kia cô không biết lí do tại sao Hinata lại có quy tắc như vậy, chỉ biết rằng từ lúc mới thành lập đội thì người này luôn muốn cho tất cả thành viên mọi công bằng chưa từng để bất cứ ai thụt lùi lại phía sau, chưa để cho một ai phải hi sinh vì lời ích của người khác và mới đây thôi cô đã biết được lý do cho cái quy tắc đó, một lý do duy nhất! Hanagaki Takemichi."Hahaha"Nheo mắt cười làm lộ ra nét thanh tú, Emma dơ nắm đấm đáp lại Hinata, nét căng thẳng vừa rồi như bị vòi rồng đằng kia cuốn bay đi mất để lại dưới đống hoang tàn là ánh mắt quyết tâm đến rực lửa, cô để tay ngang hông rút ra thánh kiếm của mình, thủ thế sẵn sàng chiến đấu đến hơi thở cuối cùng."Hì hì chiến đấu thôi! Mà nè cái búng đó hơi đau đấy!"Cười hì hì buôn ra lời trách móc nhưng chẳng có tí nội lực nào bầu không khí thoáng chốc trở nên dễ thở hẳn, ngỡ như cái sự căng thẳng từ đầu đến giờ chỉ như gió thổi mây bay."Cậu là Chiến binh có Class Đấu sĩ Tanker đấy!" Hinata rút ra quyển sách ma thuật của mình thủ thế giống Emma mỉm cười đáp lại câu trách móc kia bằng luận điểm hết sức thuyết phục, Akane cũng bật cười đứng phía sau hai người đồng đội của mình cầm quyền trượng sẵn sàng chiến đấu."Hahah...Hai đứa đừng có cố quá đấy! Tí mana ít ỏi này không theo kịp hai đứa đâu đó!"Xoẹt Xoẹt!!!*Emma lao nhanh về phía bụi hoa hồng đầy gai kia như một mãnh thú vung đường kiếm sáng rực ánh lửa kim chém xuống hai đường triệt để khiến thứ đó dừng mọi cử động nằm bẹp dưới nền đất chảy ra chất dịch xám xanh kì quái, không để cho đám hoa hòe kia thỏa sức bung lụa cô lại nhảy bổ đến với tốc độ nhanh như chớp chỉ thấy ánh sáng của thánh kiếm lóe lên trong không trung thì đám hoa đủ màu kia đã xơ xác như một đống cỏ dại trực tiếp mở đường máu cho hai người đồng đội phía sau, cái vòi rồng đã đến sau lưng họ, đống đất đá xung quanh lập tức bị lực hút của nó làm bay loạn trên không trung rồi rơi xuống không có quỷ đạo tạo thành cơn mưa đất đá thấm đẫm chất độc."Hộc hộc...né đi"Akane vừa chạy vừa né những khối đá trên đầu, yếu ớt sử dụng phép hồi năng lượng cho cả ba nhưng lượng mana không đủ chỉ hồi được cho một người, nhận thấy lượng mana và thể lực tăng lên một chút Hinata lập tức quay đầu cõng Akane trên lưng rồi chạy vút về phía trước chổ Emma vẫn đang vung kiếm mở đường cho họ, cái vòi rồng chết tiệt đã tăng tốc độ khiến cho lực hút kia ngày một lớn cát bụt mịt mù cùng màng sương hồng cản trở tầm nhìn cực độ, nheo mắt cắm đầu chạy thẳng loạng choạng không may vấp phải đá dưới chân làm cả hai ngã nhào lăng trên nền gạch đầy bụi bẩn đất cát."Hinata!!! Akane!!!"Quay đầu thấy hai người đồng đôi của mình nằm xổng soài dưới đất làm Emma hoảng hốt gào lên chân chạy nhanh về phía họ mặc kệ cái vòi rồng kia đã đến gần đến mức hai người đồng đội đã có dấu hiệu bị hút lên, chạy vội đến nắm chặt hai cách tay quàng lên vai mình rồi diều họ chạy đi tiếp, tất nhiên là chạy một mình vẫn nhanh hơn là chạy với trạng thái diều thêm hai người làm tốc độ họ chậm lại đáng kể, nhưng mục tiêu đã ở trước mặt cố gắng thêm chút nữa thôi.Rầm!!!*Một tảng đá to từ cái vòi rồng kia rơi xuống ngay phía sau chân tạo nên rung chấn khiến cả ba lập tức mất thăng bằng ngã nhào xuống đất, đống đất đá như được đà mà lao xuống lũ lượt khiến lượng HP tuột không phanh."Chết tiệt!!!!" Keng! Keng! Keng!...*Âm thanh của đất đá va chạm với kim loại cứng vang lên liên tục, Emma đã bật dậy dùng kiếm chém bay những tảng đá đang lao tới như vũ bão kia mặc cho gương mặt cô bây giờ đã đầy máu, các cơ trên cơ thể bị ép hoạt động đến cực hạng, tim đập nhanh liên tục bơm máu cho các tế bào để tay cô tiếp tục vung kiếm."Hộc! Khụ khụ..."Emma nôn ra một ngụm máu tươi rồi ho khan từng tiếng nhưng tay vùng kiếm vẫn không có nhịp dừng, máu tươi từ trán chạy xuống cằm hòa với đống máu mới ho ra chảy tong tong xuống nền đất trông tàn tạ nến mức không nở nhìn.Bùm! Bùm! Bùm!*Những phiến đá to đang lao tới trước mặt bổng nổ tung tóe là Hinata, cô đang cõng Akane trên lưng đứng sau Emma sử dụng ma pháp công kích, thành công chặn đứng từng đòn tấn công phi đến, nhận thấy đợt tấn công dồn dập có dấu hiệu ngưng trệ Hinata nắm bắt cơ hội ra hiệu cho Emma lập tức quay đầu chạy về hướng sương mù dày đặt kia, cô không biết lí do tại sao thứ vòi ròng đó lại giảm tốc độ vì đáng lí ra lúc cô và Akane ngã xuống nó đã cách cô chừng mười mét, thế mà ngay sau khi dừng lại phản công rồi quay đầu chạy thì nó lại duy chuyển chậm đến vậy xem chừng là đang đứng yên, nỗi bất an dáy lên trong tìm thức, rõ ràng là có gì đó không đúng!Akane cũng nhận ra cô cất tiếng hỏi:"Này...hình như thứ đó ngừng duy chuyển rồi"Emma quay đầu nhìn lại để xác nhận lời nói, quả nhiên nó đã dừng lại thậm chí còn có dấu hiệu tan rã, sao lại thế? Cô không biết nguyên do nhưng đây có lẽ là cơ hội sống, cô nhanh chóng tăng tốc độ kéo theo Hinata chạy nhanh tới mục tiêu trước mắt mặc cho chân mình đã tê rần đau nhức liên tọi, cả hai cánh tay vì dùng quá lực mà giờ đau đớn không thể tả, mím môi đến bật máu dùng chút sức lực cuối của mình chạy thật nhanh đến đó. Ngay thời khắc bản thân vừa chạm tới thứ sương hồng dày đặt quỷ dị kia thì một âm thanh vang lên, tiếng động đó có chết cô cũng không quên được.Cạch!*Lại là nó, một cái bẫy ma pháp, mẹ kiếp! Ngay thời điểm đó mọi khoảnh khắc trong cô như đóng băng, trái tim vừa thoát khỏi trạng thái căng thẳng thì bây giờ nó như muốn nổ tung trong lồng ngực, như một bản năng cô kéo cánh tay Hinata đẩy mạnh vào trong đám sương mù đó, Hinata bị đẩy trong trạng thái vẫn chạy theo quán tính mà lao về trước nhưng cô vẫn nhận ra được người bạn mình muốn làm gì, đôi ngươi cam đào co nhỏ cực độ cô xoay người vươn tay ra như muốn níu lấy người đồng đội của mình thì ngay lập tức nền đất phía dưới dựng lên một bức tường ngăn cách cả hai."KHÔNGGGGGG!!!!"Hinata gào lên trong tuyệt vọng để rồi khi hình ảnh người bạn mình biến mất sau bức tường đá ấy cùng lúc cô và Akane té xuống nền đất, là một không gian khác, hình ảnh cuối cùng đọng lại trong ký ức là một Emma vẫn đang nở nụ cười tươi rói mặc cho người cô ấy toàn là máu, hai cánh tay buôn thỏng như mất hết sức lực, mái tóc vàng óng ả cô luôn tự hào khoe khoang giờ bết dính vì máu của bản thân lẫn cả quái vật, bộ thánh giáp hoàng kim sáng bóng luôn được cô lau chùi kỹ lưỡng bây giở chẳng còn phân biệt nổi màu sắc. "Mẹ kiếp!!!"...
_________________________________________Chú thích:HP: Health point hoặc hit point, HP, máu là một thuộc tính trong trò chơi nhập vai trên bàn và video game xác định mức sát thương tối đa mà một nhân vật hoặc vật thể có thể nhận.Class:
Lớp nhân vật, thường thì chỉ xuất hiện trong các tựa game MMORPG với các lớp nhân vật có kỹ năng khác nhau, hoặc các môn phái khác nhau.Speed: Tốc độ chạyTanker: Là người dũng cảm điều tiên dẫn đầu, tấn công đối phương để giữ chỗ và chống đỡ sát thương.Đấu sĩ: Là một nhóm tướng đa dạng, mạnh cả trong việc gây sát thương và nhận sát thương.
Chiến binh: Là những người có sức khỏe, thành thạo các kỹ năng chiến đấu, võ thuật và tham gia vào các cuộc chiến đấu (chiến đấu bằng tay không hoặc vũ khí lạnh) hay tham gia vào các cuộc chiến tranh, xung đột, giao tranh.
Đôi lời nhắn gửi của Au:
Xin lỗi mọi người đang theo dõi con fic này của tôi T^T.
Vì khoảng hè này tôi vẫn bận đi học và vui chơi xả stress nên là tôi đã quên bén mất mình vẫn đang là một người viết truyện =(((.
Một phần vì nội dung cốt truyện vẫn chưa hề được nghĩ tới phần kết ra sao, làm cho tình tiết nhiều phần mong lung nhưng vấn đề lớn nhất vẫn nằm ở thời gian và yếu tố trực quan nhất vẫn là lười.
Nên tôi không chắc chắn rằng con fic này sẽ ra chap đều đều hay không drop.
Nhưng mà tôi vẫn luôn có thói quen đọc truyện nên phần nào đó cũng khiến tôi có động lực viết hơn, dù đây là lần đầu tiên viết truyện vẫn còn rất nhiều sai sót, tuy vậy tôi vẫn mong mọi người yêu quý con fic này và góp ý cho tôi những điều con thiếu sót.
Chân thành cảm ơn mọi người 🙆♀️!!!