TruyenHHH.com

( AllTake) Lần Nữa Trở Lại

Phần 6

Anhnguyetyaoi62



Sau 10 phút đi bộ đến trường.....

  Nhìn ngôi trường thân yêu của mình, Takemichi có chút nhớ lại kỷ niệm xưa. Nhìn dòng học sinh nam vào trường với bộ gakuren nghiêm chỉnh kia và các thiếu nữ thanh xuân trong bộ váy đồng phục. Tràn đầy sức sống và thanh xuân. 


Nhìn lại 2 đứa nhóc này. 


Kakuchou và Izana đều khoác lên mình bộ gakuren nghiêm chỉnh, đều rất đẹp trai. Và không ngoài dự đoán khi ba người bọn cậu là tâm điểm chú ý của các học sinh và giáo viên. Còn có vài nữ sinh muốn lại gần bắt chuyện nhưng không dám chỉ có thể thì thầm với nhau. 


Nhưng sự thật nào phải vậy... 


Giữa dòng học sinh, 1 thanh niên nhỏ con với mái tóc đen thuần túy khẽ nhẹ nhàng chuyển động giữa cơn gió mùa hạ ngang qua mang theo mùi hướng dương đầu mùa thu tháng 8, bất chợt làm người ta liên tưởng đến cánh đồng hướng dương tràn ngập sắc vàng. Đôi mắt mang sắc xanh saphie như mặt hồ mùa thu trong veo đầy dịu dàng, trầm lắng không hối hả, không năng động nhưng lại tràn ngập ôn nhu làm người nhìn thấy bất giác chìm đắm vào. Trên môi luôn nở 1 nụ cười nhẹ như có như không. Khoác trên mình bộ vest đen đơn giản, không quá cầu kỳ nhưng cũng đem lại cho người đang khoác lên ấy cảm giác trưởng thành nhưng không cứng nhắc khô khan ngược lại lại mang đến cảm giác dễ gần. Bên cạnh là hai thiếu niên tuy rất đẹp trai nhưng lại tỏa ra khí tức người sống chớ gần, người chết cút đi thì ai dám lại? 1 người cao ráo lạnh lùng sở hữu đôi mắt dị sắc với vết sẹo hung tợn và 1 người nhìn lùn lùn với mái tóc trắng bạc và đôi mắt tím phong lan trông rất huyền bí. Nhưng nhìn cả hai như kỵ sĩ, bảo vệ thanh niên tóc đen ôn nhu ấy không cho ai lại gần cả. 


Giáo viên nhìn tâm điểm chú ý giữa dòng học sinh, bất giác lắc đầu thở dài. 


Takemichi nhìn thấy vị giáo viên nhìn qua đây rồi lắc đầu thở dài, nghĩ tới những ánh nhìn nhìn vào hai đứa nhỏ nhà mình lại bất giác có chút hãnh diện. 


Tới phòng hiệu trưởng... 


Hiệu trưởng:" Chào em Takemichi, mới vài năm trôi qua mà nhớ trường rồi à"

Takemichi:" Em đương nhiên phải nhớ rồi ạ"

Hiệu trưởng:" Thầy nghe cháu thầy nói rồi, nhưng theo em hai đứa trẻ có thể theo kịp tiến độ của học sinh cùng lứa không?"

Takemchi nở một nụ cười xã giao:" Em không chắc về vấn đề này nhưng có lẽ sẽ kịp đấy ạ"

Hiệu trưởng:" Nếu em đã nói vậy, mà có vẻ mới có vài năm trôi qua thôi mà em trưởng thành không ít nhỉ? Ngày xưa còn đòi làm bất lương gì cơ đấy"

Takemichi:" Thầy à, đừng nhắc lại quá khứ xấu hổ chứ. Mong thầy chiếu cố hai đứa nhóc này"

Hiệu trưởng:" Ừ, phòng học của hai đứa bé này là phòng cũ của em đấy."

Takemichi:" Cảm ơn thầy, em đi đây, không làm phiền thầy nữa"


  Nhìn thành niên bước ra khỏi phòng rồi lại quay ra nhìn của sổ bên ngoài lấp ló vài hàng hướng dương không khỏi cảm thán trong lòng 'Thời gian thật công bằng khi lấy đi hướng dương năng động đậm màu tuổi trẻ để rồi thay thế bằng sự trưởng thành được rèn giũa qua năm tháng. Haizzz, già rồi vẫn là nên về hưu thôi' 


Quay lại với Takemichi nhà ta 


Đi một hồi, cậu và hai đứa nhóc đã đến trước cửa phòng học. Nghĩ 1 lúc cậu bật 1 cây dù ra che cho mình trước ánh mắt ngơ ngác của hai đứa nhóc sau lưng. Cậu ung dung mở cửa 


Àooo!!! 


Tiếng nước chảy xuống 


Phịch! 


Tiếng chiếc xô chạm đất 


Takemichi rút gọn ô lại:" Thời của anh là chơi nước màu cơ. Ai lại chơi nước lã như mấy nhóc chứ, nhạt nhẽo! Mà chủ nhiệm đâu? Anh cần gặp chủ nhiệm có chút việc" 


"A! Takemichi_san?!" 


Takemichi:" Chào! Akkun"

Akkun:" Chủ nhiệm chưa tới, anh kiếm chủ nhiệm làm gì?"

Takemichi:" À, hai đứa em của anh chuẩn bị học ở đây. Mấy nhóc khỏe không?"

Takuya:" Khỏe lắm, còn anh?"

Takemichi:" Chào Takuya, anh còn khỏe lắm" 


" Mấy đứa làm gì đó, sao chưa vào chỗ"

Takemichi:" Chào thầy, thẫy vẫn khỏe chứ?"

Chủ nhiệm:" Ít nhất là còn dạy được đám nít quỷ như mấy cậu còn khỏe chán"

Takemichi:" Thầy vẫn độc miệng như ngày xưa nhỉ"

Chủ nhiệm:" Không nói như vậy thì ai quản nổi mấy học trò như cậu ngày xưa chứ"

Takemichi:" Ơ kìa! Thầy"

Chủ nhiệm:" Bớt vòng vo, vào thẳng vấn đề đi! Tôi còn phải dạy học nữa. Đâu ai rảnh như cậu đâu"

Takemichi:" Hai đứa em nhà em chuẩn bị học ở lớp thầy, cần thầy chiếu cố."

Chủ nhiệm:" Chắc cũng quậy không kém cậu ngày xưa nhỉ?"

Takemichi:" Kìa thầy"

Chủ nhiệm:" Rồi, về đi ông tướng"

Takemichi cười:" Phiền thầy rồi" nói rồi đi về 


 Chủ nhiệm nhìn hai thiếu niên là em trai của học trò cưng của trường mình. Nhìn chẳng giống nhau gì cả 


Chủ nhiệm:" hai em mau vào lớp đi" 


Cả hai vào lớp 


Chủ nhiệm vỗ bàn 1 tiếng:" Im lặng! Hôm nay ta có hai bạn học mới" 


Phía dưới xì xào tiếng bàn luận 


Chủ nhiệm:" Hai em giới thiệu mình đi" 


Kakuchou:" Xin chào tôi tên Kakuchou, còn đây là Kurokawa Izana. Hân hạnh được gặp"

Izana:" Xin chào"

Chủ nhiệm:" Còn dư 2 bàn cuối ở dãy 3 và 4, hai em ngồi ở đó đi"

Kakuchou:" Vâng" rồi đi về bàn học

Chủ nhiệm:" Izana lớn hơn các em 4 tuổi nhưng vì vài nguyên do đặc biệt nên sẽ học chung với chúng ta từ bây giờ, mấy em hãy giúp đỡ học sinh mới" 


Takuya:" Chào Kakuchou_kun, tớ là Takuya kế bên là Atsuhi còn hai người bên trên là Yamagishi và Makoto"

Kakuchou:" Xin chào"

Takuya:" Hai người nãy giờ được nhiều nữ sinh bàn tán lắm đấy"

Kakuchou:" Về việc gì?"

Takuya:" Là vì–"

Atsuhi:" Vì Takemichi_san"

Izana khó hiểu:" Take_nii thì sao?"

Yamagishi hỏi lại:" Hai người không biết à?"

Izana:" Việc gì?"

Makoto:" Là em trai của Takemichi_san mà không biết thì lạ rồi"

Atsuhi" Yamagishi kể đi"

Yamagishi:" Takemichi_san là học sinh cũ trường này thì ai cũng đã biết, nhưng anh ấy từng là 1 bất lương mà nhiều người vừa nghe là phải nể vài phần. Tuy không phải là loại đánh đấm giỏi nhưng anh ấy có thể khiến nhiều kẻ mạnh tự quy phục về dưới trướng mình, đằng sau có rất nhiều hậu thuẫn lớn mạnh khác nhau nhưng hậu thuẫn mạnh nhất chính là 'Hắc Long'  Sano Shinichirou là bạn từ nhỏ của Takemichi_san nên đụng vào anh ấy chả khác gì đụng vào Hắc Long cả nhưng sau 1 thời gian anh ấy lại không làm bất lương nữa, rồi biến mất. Vì rất ít người từng thấy anh ấy tóc đen nên hầu như đều cho rằng anh ấy đã biến mất, ngày xưa anh ấy nhuộm tóc vàng và có biệt danh là 'Vua Lỳ Đòn'. Với cả chưa từng nghe anh ấy nhắc đến việc mình có em trai nên rất bất ngờ đấy!"

Izana cười hứng thú:" Hể... Mày biết nhiều thật"

Takuya:" Yamagishi còn được gọi là 'Từ Điển Bất Lương'"

Izana:" Sano Shinichirou và Take_nii là bạn từ nhỏ à..."

Yamagishi:" Ừ! Thông tin này hoàn toàn chính xác! Hai người là em trai anh ấy sao mà không biết  gì vậy?"

Kakuchou:" Không! Chỉ mỗi Izana là em trai anh ấy thôi, với cả là em trai nuôi"

Makoto:" Thì ra là vậy..."

Chủ nhiệm:" Mấy em bàn cuối kia! Lo tập trung học! Tám nhảm cái gì hả?! Sắp tới có kiểm tra mà không lo, cả hai em học sinh mới kia nữa lo mà học cho đàng hoàng đi. Không tôi gọi về báo với anh trai hai đứa đấy!"

Makoto nói nhỏ:" Ông già khó tính"

Chủ nhiệm:" Tôi khó tính đấy nên mai mời em Makoto làm xong toàn bộ bài tập môn tôi ngày mai nộp, sai 1 câu tôi liền thêm 1 bài"

Makoto:" Ơ???"

Chủ nhiệm:" Ơ cái gì mà ơ! Lo học hành đi!" 


Cả lớp cười rồ lên trên nỗi đau của người khác, cũng không quên thêm mắm dặm muối. 


Yamagishi:" Chúc mừng bạn Makoto nhá! Hahaha."

Atsuhi:" Anh em với nhau cả nên tự lo nhá"

Takuya:" Tao không giúp đâu nên đừng nhìn tao"

Kakuchou quay đầu ra chỗ khác, còn Izana trực tiếp cười thẳng vào mặt.

Makoto khóc không ra nước mắt:" Anh em cây khế nhà bây"

Yamagishi:" Đây là nghiệp mày ạ..."

Atsuhi:" Thôi thì tự lực gánh sinh nhé bạn"

Izana thầm nghĩ 'đến trường học cũng không đến nỗi tệ nhỉ'.

--------------------------------------------------

 Mai bé kiểm tra giữa kỳ rồi, mượn đỡ laptop chị để đăng. Mong mai kiểm tra trên trung bình, không mẫu hậu đại nhân thiến bé mất a.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com